Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian trôi nhanh một cách đáng sợ, ánh sáng chói của mặt trời chiếu lên gương mặt thanh tú, trắng hồng của một cậu trai đang say giấc, người khác nhìn thấy có lẽ không thể không nghĩ đến những nàng công chúa trong truyện cổ tích. Baekhyun xoay người, ôm lấy chiếc chăn ấm chẳng khác gì một đứa trẻ con đang ôm chầm lấy mẹ mà ngủ ngon lành.

Cạch.... cánh cửa phòng mở ra, Baekhyun dụi mắt, mờ ảo nhìn thấy một bóng người to lớn đang tiến lại gần............... Cậu tỉnh hẳn. Gương mặt biểu lộ rõ sự sợ hãi. Cậu lùi về phía sau. Cậu nhớ đêm qua xảy ra chuyện gì. Cậu nhắm chặt mắt, tay nắm lấy ga giường, người cậu lại run lên như một chú cún nhỏ đáng thương.

- Không cần phải sợ - Giọng nói thật sự rất ấm áp. Nó khiến cho Baekhyun dịu đi phần nào, cậu mở mắt, trước mặt là một cậu trai cao lớn, gương mặt ôn nhu thật sự rất giống hình mẫu lý tưởng của các chị giúp việc ở nhà cậu.

- Cậu là ???? - Cậu ngơ ngác hỏi

- Tôi là chủ lâu đài này 

Cậu gật đầu, trong lòng vẫn không khỏi băn khoăn.Cậu nhìn anh cho đến khi anh ra khỏi phòng, vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra nhưng thôi cậu vào nhà tắm vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà. Đi đến cửa bếp bỗng cậu nhớ ra khung cảnh vô cùng " yên bình" tối qua , cậu e dè bước vào phòng bếp nhưng mọi thứ vẫn sạch bong không một dấu vết chỉ thấy mùi thức ăn thơm nức cùng bàn ăn đã được bày sẵn. 

- Mau vào đi , còn đứng đó- Anh nhẹ nhàng gọi cậu vào

- Cậu tên gì vậy , tôi tên Byun Baekhyun- cậu mở lời 

- Park Chanyeol

Cậu gật đầu rồi ngồi xuống ăn cùng anh 

- Ngày mai tới trường , nhập học 

- Hả , tôi đã học xong từ lâu rồi bây giờ mà đi học lại thì hơi.....

- Hơi làm sao , tôi học cùng cậu mà

- Mà thôi , đi học lại cũng không sao cho tớ hỏi 1 một chuyện được không? - Cái tính thân thiện hòa đồng của cậu hình như có thể gắn kết tất cả mọi người với nhau. Nếu không phải vì cái cơ thể yếu đuối này thì chắc giờ cậu đã có rất nhiều bạn rồi đấy.

- Sao chưa gì đã đổi cách xưng hô rồi , cậu hỏi đi

- À .. chuyện là , tối qua ...- Baekhyun chần chừ

- Là tối qua tôi đưa cậu lên phòng , ngủ đâu không ngủ lại ngủ ngay cửa bếp - anh cằn nhằn 

- Vậy cậu có thấy thứ gì ở trong nhà bếp không ? 

- Tất nhiên là không, mà.... - Anh nói bé - Tối nay tôi sẽ cho cậu biết

Baekhyun mơ mơ hồ hồ, gắng hỏi lại nhưng câu trả lời vẫn là "không " . Đành thôi , cậu cùng anh ra khỏi lâu đài, trở về nơi đô thị náo nhiệt.

---Trước cửa siêu thị ---

- Cậu có chắc là mang đủ tiền không , Chan

- Không phải lo

- Ừm

Cả hai bước vào siêu thị , mọi ánh mắt đều hướng về hai người. Một người cao lớn , bảnh trai đi cùng một người nhỏ con , cực dễ thương không ai là không thốt lên những lời khen ngợi

- Này , hai người kia đẹp trai quá - một đám con gái ríu rít

- Là hoàng tử kìa mẹ - Đứa trẻ đang đi cùng mẹ mình hét lớn

Baekhyun nhìn Chanyeol như ý muốn " người ta nhìn mình kìa " nhưng anh chẳng thèm để ý kéo tay cậu đi thật nhanh vào những nơi có đồ cần mua , cứ thế Baekhyun bị anh kéo lê từ nơi này sang nơi khác cả một buổi sáng . Đã trưa , bụng cậu réo lên òng ọc anh mới để cho cậu nghỉ. Cái tính siêu cấp trẻ con của cậu bùng phát !!!

- Không thể tin được cậu mà, cậu không mệt sao ??? Không đói sao ?????

- Thôi , nếu đói rồi thì mau gọi đồ ăn - Vừa nói anh vừa đưa tiền cho cậu 

Nghe thấy được ăn thì Baekhyun cầm tiền chạy đi liền

- Mua xong rồi , đợi một lát

Trong lúc chờ thì Baekhyun chả khác gì trẻ lên ba , cười tít mắt , mồm hát , chân đung đưa theo nhạc làm cho Chanyeol ngồi đối diện phải bịt miệng lại cười không thành tiếng. Một lúc sau , đồ ăn được mang đến và mắt Chan như thể sắp nổ tung khi thấy những thứ trên bàn : hai gói khoai chiên lớn , hai cái bánh kẹp cỡ bự , một đĩa mì ý , hai cái đùi gà rán , một tô canh , hai cốc milo, hai bọc bắp rang bơ, một suất cơm gà và hai cái kem chưa lấy. Chả hiểu sao cái người nhỏ bé kia lại có dạ dày lớn đến thế.

- Cô ơi , có bị nhầm bàn không vậy ạ - Anh nghi ngờ hỏi lại cô bán hàng

- Không , đúng bàn này mà *cười * 

Anh quay sang nhìn cậu với ánh mắt như gặp phải vật thể lạ ngoài hành tinh,mắt mở to, miệng há hốc kinh ngạc. Anh đành bó tay ngồi nhìn cậu ăn một cách ngon lành mà lòng thầm nghĩ " rồi cậu sẽ phải trả giá vì dám ăn hết tiền của tôi" 

--- Về lâu đài ---

- Nè Chanyeol ơi, cảm ơn cậu nha . Hôm nay no căng bụng chắc tối khỏi phải ăn nữa

Anh chỉ kịp ừm một cái mà khóc không ra nước mắt

---Tối đến---

 - Chanyeol , trăng hôm nay tròn như cái bánh gạo ý nhỉ - cậu vừa cười vừa nói 

- Cũng đã đến lúc rồi  - anh thì thầm

Bầu trời bỗng dưng trở nên u ám , mặt trăng hóa thành một màu đỏ ghê rợn , gió thổi qua những tán cây thì kêu lên như đang rên rỉ. Baekhyun rợn tóc gáy , quay sang Chanyeol nhưng anh không còn là anh nữa , trước mặt cậu là một ......

- Chanyeol, cậu .....cậu sao vậy ? 

Anh không bảo gì , chỉ ngẩng mặt lên nhìn cậu với ánh mắt đỏ lòm cùng hai chiếc răng nanh

- Cậu là....... ma .....MA CÀ RỒNG........- cậu hét lớn rồi vớ lấy cái dao gọt hoa quả trên bàn

- Tránh ra, cậu không phải Chanyeol

- Thế thì là ai nào ? - anh hỏi cậu với điệu cười nửa miệng

- Cậu là Chan ma cà rồng Yeol

- Ồ - anh tiến sát đến chỗ cậu

Baekhyun bất giác giơ con dao lên đặt vào ngực trái của anh

- Muốn đâm sao , nhưng tim của tôi ở bên phải- anh cười một cách nham hiểm

Lại thêm một cú sốc nữa Baekhyun vứt bỏ con dao , chạy ra khỏi phòng , lao xuống phòng khách định mở cửa chạy ra ngoài thì bị anh giữ lại 

-Đồ ngốc, bên ngoài nguy hiểm lắm - anh quát lên

- Nhưng cậu còn nguy hiểm hơi !!! - Từng giọt nước mắt cứ đua nhau mà chảy xuống hai bên má của cậu. Thật sự rất đáng sợ.

Rồi cậu thoát khỏi tay anh, chạy ra khỏi lâu đài, anh có ngăn thế nào cũng không chịu dừng lại. Thế rồi cậu càng chạy sâu vào rừng , vướng vào những bụi gai đến ứa máu và.....

Sụt ... ầm 

Xung quanh cậu lúc này tối om nhưng cậu cảm thấy bên cạnh lại có một hơi ấm lạ lùng. Cậu ngất.

____________

Hết chap



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net