Chương 7: 99%

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Thiếu niên nằm trên giường bệnh trắng tinh hơi nhíu mày. Tóc đen mềm mại khẽ cọ vào gối, cậu nhóc có vẻ không dễ chịu lắm, hai cái tay nho nhỏ một bên nắm góc chăn một bên ôm lấy tay người đàn ông ngồi cạnh giường.

   Vegas dùng tay còn lại giở sách ung dung ngồi đọc, chốc chốc lại liếc mắt nhìn qua, thấy cậu lại bắt đầu co người lại sợ hãi nói mớ:

" Đừng đánh con, làm ơn, Pete đã ngoan rồi mà, ba ơi..."

    Hắn như đã thành thói quen mà xoa xoa bàn tay đang nắm chặt mình, nhẹ nhàng trấn an:

  " Không đánh, ngủ đi. Không sao rồi."

  Thiếu niên được xoa xịu chậm chạp ôm chặt tay hắn hơn, mơ hồ ừm một cái rồi tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Quanh người cậu được một làn sương màu xanh bao lấy, nó lượn lờ quanh tuyến thể ở sau cổ quyến luyến vuốt ve , lông mày đang nhíu chặt của Pete nhanh chóng dãn ra. Dễ chịu quá. 

  Vegas nhìn pheromone không nghe theo hắn điều khiển mà bọc kín kẽ lấy Pete, trên đầu hiện lên mấy đường hắc tuyến*.

(* đường hắc tuyến giống như này: =_=|||| )

   Ban đầu khi đưa thằng nhóc này vào viện cậu còn sống chết không chịu xuống khỏi người hắn để bác sĩ kiểm tra, như keo da chó, 4-5 bác sĩ cùng y tá cũng không tách ra được. Đầu óc thì nửa tỉnh nửa mê ồn ào gào khóc:

   " Không được, ư, rừng cây thân yêu của tui. Ông không được tách tui ra. CẬU CHỦ!!!! Có người muốn chích tui huhu. Cậu chủ dùng tiền phang chết nó cho tui đi! Hức.." 

  Đoạn lại sợ hãi rúc vào người hắn cả người run cầm cập:

" Ba ơi!  con sai rồi, người đừng đánh Pete nữa .."

   Gà bay chó sủa một hồi, hắn bất đắc dĩ phải thả pheromone ra bọc lấy cả người cậu mới miễn cưỡng chịu bỏ tay ra.

Pheromone của hắn bọc người bọc tới nghiện, giờ rút thế nào cũng không về được nữa.

Thế giới này điên rồi, không chỉ có thằng vệ sĩ quèn làm khổ hắn, giờ tới pheromone cũng muốn leo lên đầu hắn ngồi.
__

Hơn nửa tiếng sau, Pete xoa xoa cái đầu đau như búa bổ chậm rì rì ngồi dậy. Vừa liếc xuống liền thấy trong ngực đang ôm tay Vegas lập tức giật mình hất ra.

  Alpha bên cạnh tốt bụng để tay làm gối ôm cho người ta gần 3 tiếng nhíu mày nhìn cậu.

Pete biết mình quá đáng liền đưa tay xoa xoa cánh tay vừa hất ra. Cười hì hì lấy lòng:

  " Cậu..cậu Vegas. Cảm ơn cậu đã cứu tôi."

" Ừ. Sao bệnh của cậu lại đột ngột phát tác?"

Pete kể cho hắn nghe cậu cùng cậu Kinn đi làm nhiệm vụ rồi bị pheromone của hai Alpha xông tới phát bệnh.

   Vegas nghe thấy Pete bị dính mùi của hai tên Alpha, trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu kì lạ. Pheromone trôi quanh người omega trở nên dày đặc u ám rồi nháy mắt bình thường trở lại.

  Thân là người được hương rừng già vậy quanh, Pete nhạy bén cảm nhận được hắn đang khó chịu.   Cậu mê mang tự hỏi bản thân có phải nói sai cái gì rồi không ?

' cộc cộc'

Âm thanh gõ cửa của bác sĩ phá tan bầu không khí dần căng thẳng trong phòng .

  Bác sĩ sau khi được Vegas mở cửa thì tiến vội vào, liếc qua lại cặp AO trước mặt rồi nghiêm trọng nói:

" Hai cậu tới đúng ngày có kết quả xét nghiệm Pheromone đấy. Và...ừm... độ phù hợp Pheromone của hai người lên tới 99%.."

   Vegas không có cảm giác gì lạnh nhạt gật đầu, Pete ngẩn người rồi 'à' một tiếng không rõ tâm tình.

Chuyện độ phù hợp cao bọn họ âu cũng đoán trước được phần nào.

  " Trường hợp có độ phù hợp cao tới vậy giữa Alpha trội và Omega còn đang phân hoá trước giờ chúng tôi chưa từng thấy. Độ phù hợp cao, mức độ nguy hiểm cũng cao hơn, lúc trước đã có trường hợp độ phù hợp của họ gần 90%, tên Alpha đó kì dịch cảm như phát điên mà đem Omega vào hầm kín, đánh dấu cả đời rồi nhốt lại, không cho phép Omega đó tiếp xúc với bất kì ai. Ba mẹ họ không biết gì hết, chỉ nghĩ tình cảm họ thật tốt. Đến lúc phát hiện thì Omega đó đã bị trầm cảm và phát điên. Tên Alpha vì lý do ảnh hưởng của kì dịch cảm mà được giảm tội, sau khi ra tù thì sống cùng con trai, Omega kia đã tự tử ngay sau khi đưa được hắn vào tù. Haizz đúng là đáng sợ."

   Ông nhìn Pete đã tái mét mặt. Nghĩ rằng cậu bị câu chuyện của mình doạ sợ, lắc đầu vỗ vai cậu rồi nói tiếp:

  " Vậy nên hai người tốt nhất nên thông báo với gia đình trước để đề phòng bất trắc. Chưa nói tới việc nhóc này còn có bệnh kích ứng pheromone nữa..."

Ai ngờ Pete điên cuồng lắc đầu, vội vàng bật dậy :

" Không, không được, không thể thông báo đươc đâu!"

   Bác sĩ nhìn thiếu niên sợ tới run người mà vẫn ngoan cố nhìn ông, bất đắc dĩ nói:

  " Tôi chỉ nhắc nhở hai người vậy thôi, còn có báo hay không là chuyện của mấy cậu. À, cậu sau khi trở về nhớ..."

___
   Tận tới khi đi cùng Vegas ra xe Pete vẫn chưa bình tĩnh lại được.

   Nhìn tên nhóc lúc nào cũng cười ngốc ngồi trên ghế ngẩn người , lại nghĩ tới biểu hiện của thiếu niên khi nãy cùng mấy câu nói mớ lúc ngủ của cậu.

  Vegas cảm thấy có vẻ mình đã phát hiện được ra bí mật kinh khủng gì đó. Hắn im lặng một chút rồi quay sang nhìn Pete.

  " Cậu, ờ... tên Alpha phát điên đó?"

Pete cúi gằm mặt giọng run run trả lời hắn:

"....ông ta là ba tôi."
_________________________

Tác giả nhảm shit: 

Ye: Hong ngờ tới phớ hơm mấy ông bà zà (๑・̑◡・̑๑)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net