35: Chia tay với bạn trai đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chibi như thế đấy, nếu cậu không thích..."

"Thích chứ sao không?" Kim Tại Hưởng nóng lòng thể hiện sự yêu thích của mình: "Tôi thực sự cực kỳ cực kỳ thích!"

"Được rồi!" Trịnh Hạo Thạc bị sự yêu thích từ tận đáy lòng của hắn làm vui lây, mỉm cười rồi nhắc nhở: "Dùng dầu thông là có thể rửa được loại thuốc màu này, nước rửa tay và xà phòng bình thường thì rửa đi rửa lại mấy lần là được."

"Đáng yêu như thế, sao phải rửa nó đi?" Kim Tại Hưởng không tán thành: "Sắp tới nó còn phải ở bên tôi mười ngày nữa đấy."

"Mười ngày?" Trịnh Hạo Thạc kinh ngạc: "Cậu muốn giữ nó trên tay mười ngày ư?"

Kim Tại Hưởng quơ quơ cổ tay, tự tin trả lời: "Đúng vậy, cậu đi rồi thì không phải mười ngày này, chỉ có mỗi nó bầu bạn với tôi thôi sao?"

Trịnh Hạo Thạc: "..."

Kim Tại Hưởng năn nỉ: "Tiểu Thạc cho tôi thêm một chữ ký nữa đi."

Trịnh Hạo Thạc không từ chối, cầm bút để lại một chữ "Thạc" trên bụng mèo con.

Như sợ không có ai để ý, sau khi quay về ký túc xá, Kim Tại Hưởng cố ý giơ cổ tay lên, lượn tới lượn lui trước mặt đám bạn cùng phòng.

Không phụ lòng mong đợi của hắn, Thẩm Chiếu là người đầu tiên phát hiện ra hình vẽ trên cổ tay hắn, tò mò hỏi: "Anh Kim, trên cổ tay anh vẽ cái gì vậy?"

Kim Tại Hưởng lập tức đưa cổ tay tới trước mặt Thẩm Chiếu, ra vẻ bình tĩnh: "Đáng yêu không?"

"Woa!" Thẩm Chiếu kinh ngạc kêu lên: "Đây là hình xăm hả? Dễ thương quá rồi đó?"

"Gì đấy gì đấy?" Đinh Hồng Vũ vội vàng lại gần, sau khi thấy rõ hình vẽ trên cổ tay thì cảm thán theo: "Woa sao hình xăm này lại nữ tính quá vậy?"

"Không phải là hình xăm, là vẽ đấy." Kim Tại Hưởng bình tĩnh mà khoe khoang: "Tiểu Thạc đích thân vẽ cho tôi."

"Đệch!" Thẩm Chiếu giơ ngón tay cái lên: "Chỉ có mãnh nam chân chính mới dám vẽ mấy hình như thế này lên tay thôi!"

Kim Tại Hưởng cong cong khoé môi, nhìn thoáng qua Trịnh Hạo Thạc đang ngồi trước bàn: "Cũng không tệ lắm."

"Tiểu Thạc! Tôi cũng muốn!" Thẩm Chiếu chuyển hướng lao về phía bàn: "Cậu cũng vẽ cho tôi một cái đi! Tôi muốn một con hổ to!"

Khóe môi đang cong lên nhanh chóng hạ xuống, sắc mặt Kim Tại Hưởng tối sầm lại, hắn đưa tay túm người qua: "Ngày mai Tiểu Thạc phải ra ngoài vẽ ký hoạ nên tối nay phải nghỉ ngơi cho khoẻ, cậu đừng làm phiền cậu ấy."

"Thôi được..." Thẩm Chiếu ai oán nói: "Em và hổ định sẵn là không có duyên rồi."

Trịnh Hạo Thạc quay đầu lại: "Chừng nào đi vẽ ký hoạ về, tôi sẽ vẽ cho cậu."

"Được!" Thẩm Chiếu nháy mắt lại tràn trề sức sống: "Tiểu Thạc, tôi chờ cậu trở về!"

"Vậy thì tôi cũng muốn tôi cũng muốn!" Đinh Hồng Vũ không bao giờ bỏ qua bất kỳ cơ hội góp vui nào.

Kim Tại Hưởng thả tay xuống, khóe mắt khẽ giật giật.

Vẽ cho mỗi người một cái?

Đừng hòng, đây là thứ chỉ hắn mới được có!

Trịnh Hạo Thạc thu dọn sơ qua hành lý, Kim Tại Hưởng ngồi ở mép giường, hơi nhíu mày: "Tiểu Thạc, cậu chỉ mang theo một ít đồ như vậy đi vẽ ký hoạ thôi sao?"

"Vật dụng hàng ngày ở bên kia đều có đủ rồi." Trịnh Hạo Thạc kéo khoá lại: "Yên tâm, đây không phải là lần đầu tiên tôi đi vẽ ký hoạ."

"Cũng phải." Kim Tại Hưởng không tiện nói thêm gì nữa.

Ngay khi Trịnh Hạo Thạc chuẩn bị đứng dậy, bóng dáng cao lớn kia bỗng chốc khom xuống áp sát cậu.

"Tiểu Thạc, cậu và tên cặn..." Kim Tại Hưởng đang vui nên mém tí nữa đã nói hết những lời trong lòng, hắn nhanh chóng sửa lời: "Và bạn trai cậu, bao giờ mới chia tay vậy?"

Trịnh Hạo Thạc: "..."

¯⁠\⁠_⁠(⁠ツ⁠)⁠_⁠/⁠¯


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net