Chap 8: Công việc mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hôm nay là ngày Hoseok đến phỏng vấn tại trung tâm nghệ thuật nọ. Vì đang thiếu giáo viên nên hôm qua khi anh Jin gọi điện đến hỏi, họ đã hẹn Hoseok đến phỏng vấn luôn vào hôm nay. Do vậy, từ sáng sớm, mọi người trong nhà đã tất bật sửa soạn cho Hoseok. Anh Jin chọn cho cậu em mình một chiếc áo sơmi màu trắng phối cùng áo gilê xanh lá và quần âu màu đen - bộ trang phục vừa lịch sự nhưng cũng không quá cứng nhắc. Namjoon thì giúp cậu bạn đồng niên của mình một list các câu hỏi và câu trả lời thường gặp trong buổi phỏng vấn. Anh Yoongi và ba cậu em còn lại thì cùng nhau nấu bữa sáng trong bếp.

  Bữa sáng hôm nay gồm có trứng hấp, miến trộn, canh kimchi, cơm nắm cá ngừ cùng một vài món ăn kèm như kimchi và củ cải muối. Món trứng hấp có màu vàng ươm như nắng, bồng bềnh và mềm mại như mây. Miến trộn mềm dai kết hợp cùng nhiều nguyên liệu khác như rau cải, nấm, trứng thái sợi, cà rốt và thịt bò càng làm cho món ăn thêm hấp dẫn. Món canh kimchi đậm đà với đậu hũ mềm thơm, kimchi giòn và giá đỗ thanh mát, phần nước canh thì có độ cay vừa phải. Cơm nắm cá ngừ mang vị cá ngừ thơm và sốt mayonnaise béo ngậy quyện cùng rong biển mặn mặn. Một bữa sáng mang đầy đủ hương vị và năng lượng để bắt đầu một ngày mới.

***

   Sau bữa sáng, Yoongi đang định lái xe đưa Hoseok đến chỗ phỏng vấn thì Taehyung đã ngăn lại:

   - Để em đưa Hoseok hyung đi ạ, dù sao em cũng tiện đường đến viện nghiên cứu luôn.

   - Được, vậy anh sẽ qua phòng khám sớm. _ Yoongi trước khi rời đi không quên gửi lời chúc may mắn đến em mình. 

  Dù đã cố gắng ra vẻ bình tĩnh nhưng khi nghe Taehyung chủ động đưa mình đi, Hoseok vẫn không thể ngăn nổi tâm tình vui sướng của bản thân. Tuy vậy, anh cũng không khỏi lo lắng cho buổi phỏng vấn hôm nay. 

  - Hoseokie, anh đang lo lắng sao? Không sao đâu, anh sẽ làm tốt mà, em tin là vậy. _ Thấy anh từ lúc lên xe vẫn luôn trầm lặng không nói lời nào, Taehyung liền lên tiếng động viên.

  - Ừm, anh biết rồi. _ Hoseok gật đầu, đáp. _ Anh Jin bảo là dù anh không đậu phỏng vấn cũng không sao, anh ấy sẽ để anh đến làm trợ lý ở công ty. 

  - Thật sao? Vậy còn em thì sao? Nếu em cũng cần anh đến làm trợ lý thì anh sẽ chọn ai?_ Taehyung giả bộ trêu anh.

  - Ừm... Anh sẽ chọn anh Jin chứ. Dù sao anh ấy nấu ăn vẫn ngon hơn em mà. _ Hoseok phồng má trả lời. Bộ dáng đáng yêu làm cho Taehyung không khỏi bật cười, đưa tay sang bẹo má anh, mắng yêu: "Anh đúng là tham ăn mà!"

  Vì trung tâm nghệ thuật cách khá gần nhà nên chỉ khoảng 10 phút lái xe,  Taehyung đã đưa anh đến nơi. Trước khi xuống xe, Hoseok không quên vẫy tay chào tạm biệt Taehyung, mang theo tâm tình hồi hộp bước vào trong toà nhà. Dù trước đây ở tiên giới, anh được mệnh danh là vị thần vẽ tranh sống động như thật nhưng Hoseok vẫn không khỏi lo lắng. Đã lâu rồi anh không cầm bút vẽ, hơn nữa, có thể sau một ngàn năm, người phàm trần thay đổi cái nhìn của họ về nghệ thuật thì sao. 

  Trong lúc Hoseok còn đang ngơ ngẩn suy nghĩ thì một giọng nói vang lên, cắt đứt mạch suy nghĩ của anh:

  - Chào anh ạ, tôi có thể giúp gì được cho anh? _ Một cô gái xinh đẹp ở quầy lễ tân lên tiếng hỏi.

  - À xin chào, hôm nay tôi đến phỏng vấn cho vị trí giáo viên mỹ thuật ở đây. _ Hoseok lịch sự đáp lại.

  - Ra là vậy. Anh hãy đi lên tầng bảy và vào phòng số 4 nhé. Thang máy ở phía bên kia ạ. _ Nghe câu trả lời của anh, cô gái nhiệt tình hướng dẫn.

  - Cám ơn rất nhiều. Chúc cô một ngày tốt lành!_ Trước khi rời đi, Hoseok không quên gửi lời cám ơn tới cô gái.

***

  Đi thang máy lên tầng 7, chẳng mấy chốc mà Hoseok đã tìm ra phòng số 4, anh hít sâu một hơi để đè nén lại tâm trạng hồi hộp của mình, duỗi tay gõ cửa. Từ trong phòng vang lên một giọng nói dịu dàng: "Xin mời vào!". Anh nhẹ nhàng mở cửa phòng, bước vào. Bên trong phòng là một người phụ nữ trung niên với vẻ ngoài dễ mến đang ngồi bên bàn làm việc, thấy Hoseok bước vào liền đứng dậy, giơ tay ra bắt tay với anh.

  - Chào anh, tôi là Seo Joohyun, trưởng ban mỹ thuật của trung tâm nghệ thuật Sunshine. Chắc hẳn anh là Hoseok?

  - Vâng, tôi là Jung Hoseok. Tôi đến phỏng vấn cho vị trí giáo viên mỹ thuật. 

  Sau màn chào hỏi, bà Seo bắt đầu hỏi Hoseok những câu hỏi phỏng vấn thông thường như giới thiệu bản thân, vị trí làm việc và các yếu tố phù hợp với công việc. Nhờ có Namjoon chuẩn bị sẵn giúp câu trả lời nên phần này Hoseok có thể ứng phó dễ dàng. Đến cuối buổi phỏng vấn, bà Seo đưa ra yêu cầu cuối cùng:

  - Bây giờ cậu hãy vẽ một bức tranh về chủ đề trẻ em nhé, bất cứ thứ gì cũng được. Giấy và dụng cụ vẽ tôi đã cho nhân viên chuẩn bị ở kia, anh cứ tự nhiên sử dụng nhé.

  - Được, cám ơn ạ. _ Hoseok lịch sự nói lời cảm ơn, rồi không chần chừ giây nào, anh bắt đầu cầm bút chì lên phác hoạ. Trong đầu anh loé lên khung cảnh hôm nọ ở khu vui chơi. 

 Sau hơn một tiếng đồng hồ, bức tranh đã được hoàn thành. Đó là khung cảnh một gia đình ba người đi công viên giải trí. Đứa bé cầm kẹo bông ngồi trên vòng quay ngựa gỗ, nét mặt hớn hở vui sướng khi được đi chơi. Bên ngoài là bố mẹ đứa bé đứng bên ngoài cầm điện thoại chụp ảnh con mình, trên mặt họ cũng tràn đầy sự hạnh phúc. Một khung cảnh thật là ấm áp.

  - Trước tiên, tôi phải nói là kỹ thuật của anh khá tốt đó, Hoseok-ssi. Từ cách phác hoạ đến lên màu của anh đều tuyệt vời. Khung cảnh mà anh lựa chọn để vẽ cũng rất hay, phù hợp với chủ đề mà tôi đưa ra. Hơn nữa, bức tranh này cũng phù hợp với nhận thức của bọn trẻ, là một chủ đề gần gũi với chúng. _ Bà Seo xem xét kỹ lưỡng bức tranh của Hoseok, rồi chậm rãi đưa ra lời nhận xét.

  - Cám ơn bà, nhưng tôi nghĩ bản thân vẫn cần phải học hỏi thêm nhiều. _ Hoseok khiêm tốn đáp lại lời khen của bà Seo.

  - Tôi nghĩ là kết quả đã rõ rồi. Hoseok-ssi rất phù hợp với vị trí này. Hôm nay đã là thứ Sáu rồi nên từ thứ Hai tuần tới, anh có thể bắt đầu làm việc được chứ? Nếu anh cần thêm thời gian để chuẩn bị cũng không sao. 

  - Tất nhiên là được ạ. Tôi có thể đi làm được từ thứ Hai. _ Hoseok vui mừng nói, kết quả này hoàn toàn ngoài dự kiến của anh.

  Sau đó, bà Seo dặn dò Hoseok về những thứ anh cần chuẩn bị, còn đưa một danh sách kèm theo phòng khi anh quên nữa. Hoseok nhận danh sách, rồi chào tạm biệt bà Seo, ra về. 

  Ra đến cửa trung tâm, Hoseok không thể đợi được nữa, vội cầm điện thoại nhắn tin vào nhóm báo tin cho mọi người. Ngay lập tức, những tin nhắn chúc mừng từ các anh em được gửi đến tới tấp. Anh Jin còn bảo hôm nay anh ấy sẽ về sớm, nấu một bữa tiệc BBQ để chúc mừng Hoseok. Đọc những dòng tin được gửi đến, Hoseok nhoẻn miệng cười thật tươi. Có mọi người ở bên như thế này, hạnh phúc thật đó!

End





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC