Chương 1. Đường Gia Tam Thiếu và gấu Koala

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa xuân năm 1999 tới vô cùng muộn, đã sang tháng Ba mà trời vẫn se lạnh.

"Cô Cận ơi, bản tin bên này xong rồi, cô kiểm tra qua một lượt giúp em."

Trường Cung báo với người quản lý chính trong văn phòng. 

Từ lúc vào cái đài truyền hình hồi tháng Mười một năm ngoái, anh bắt đầu bù đầu kiếm sống. Vừa tốt nghiệp, anh tìm được một công việc tuy hơi vất vả nhưng hết sức nở mày nở mặt, cũng coi như may mắn hơn người rồi. Hiện anh vẫn đang trong giai đoạn thực tập, phụ trách mảng tạo tin trên trang web của đài truyền hình, không được phép xảy ra bất cứ sai sót nào.

"Được rồi, tôi sẽ đăng lên. Mọi người nghỉ ngơi trước đi, chờ bản tin lúc hai mười hai giờ." Chất giọng mềm mại nhẹ nhàng của cô Cận truyền tới.

Trường Cung quét mắt nhìn chương trình HTML trên màn hình thêm một lần nữa, chắc chắn không còn sai sót gì mới tắt đi.

"Trường Cung" Lý Tùng ngồi bên cạnh ngoắc tay gọi.

Trường Cung và Lý Tùng là bạn học, sau khi tốt nghiệp cùng được phân công tới đài truyền hình . Vào năm 1999, internet là thứ đầy mới mẻ với tất cả mọi người. Đài truyền hình ý thức được tầm quan trọng của internet, bởi vậy mới để đám sinh viên tốt nghiệp khoa Tin học là họ bắt tay vào việc xây dựng trang web dưới sự dẫn dắt của vài lập trình viên dày dặn kinh nghiệm.

Thời gian làm việc hằng ngày của họ hơi dài một chút, song có chia giai đoạn. Cả Trường Cung lẫn Lý Tùng đều phụ trách xây dựng nội dung và duy trì trang web, lấy tin tức làm nền tảng, cứ thế, thời gian càng phân chia rạch ròi hơn.

Lương thực tập là bốn trăm tệ một tháng, còn được cộng thêm năm mươi tệ phí làm ca đêm. Nửa năm thực tập kể cũng hơi dài, song đối với đám thanh niên vừa chân ướt chân ráo rời cổng trường đại học như họ mà nói thì đã quá mỹ mãn rồi.

Quan trọng nhất là, giữa thời buổi phí hòa mạng gia đình vô cùng đắt đỏ này, đài truyền hình đã sở hữu tốc độ đường truyền lên tới 100Mbps, dù hết giờ làm đi chăng nữa, mọi người cũng chẳng muốn về nhà.

"Sao thế?" Trường Cung thò đầu nhìn màn hình của Lý Tùng.

Rất rõ ràng, thứ đang hiện trên màn hình là một phòng chat - công cụ trò chuyện trên mạng xuất hiện sớm nhất trong nước. Chỉ cần nhập một dãy địa chỉ IP vào trình duyệt, sau đó đăng nhập là có thể cùng trò chuyện với mọi người trong phòng chat. Trường Cung từng góp mặt trong đó, mấy người trẻ tuổi mới tốt nghiệp như anh ai chả có sự tò mò ghê gớm với tất thảy những gì mới mẻ. Tán gẫu trên mạng không giống với trò chuyện ngoài đời, dù là người rụt rè hay e thẹn cũng có thể thành một "Thánh chat" trong thế giới internet.

Mỗi người đều có nickname thuộc về bản thân mình. Nickname trên mạng Trường Cung hay dùng bốn cái, hơn nữa anh còn thường dùng bốn cái nickname ấy để cùng đăng nhập vào phòng chat, tán chuyện với các đối tượng khác nhau, xưng là bốn anh em.

Nhờ tốc độ đánh máy cực nhanh cùng khả năng tư duy nhạy bén, đến nay anh vẫn chưa bị ai bóc mẽ lần nào.

Bốn nickname anh thường dùng lần lượt là "Đường Gia Đại Thiếu" cho tới Đường Gia Tứ Thiếu". Về phần nguồn gốc của chúng thì kỳ thực là một bí mật.

"Tao mới phát hiện ra một phòng chat, thành viên không nhiều nhưng rất thú vị." Lý Tùng vừa chỉ vào màn hình vừa nhỏ giọng bảo.

"Phòng chat Ưng đen à?" Trường Cung liếc qua tên phòng chat.

"Mau lên, để tao bắn địa chỉ IP cho."

Trường Cung đăng ký, đăng nhập, sau đó nhanh chóng tiến vào phòng chat.

Trên trang chủ của phòng chat lù lù một dòng chữ: Chào mừng Đường Gia Tam Thiếu tiến vào phòng chat. Trường Cung chọn bừa một cái trong số bốn nickname của mình. Hàn Vũ Lương: "Đây là bạn tốt của tôi, kéo vào đây trò chuyện cùng luôn."

Đường Gia Tam Thiếu: "Chào mọi người"

Ưng Đen: "Hoan nghênh, hoan nghênh."

Bé Mập: "Tên nghe cổ gớm"

Đường Gia Tam Thiếu: "Nghe nhiều là quen thôi."

Ưng Đen: "Chúng tôi đang bàn chuyện họp mặt của phòng chat ngày mai đây, Đường huynh đi luôn chứ?"

Hàn Vũ Lương chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu: "Mày bắt chuyện với nick Koala kia đi, thú vị lắm, tao đoán chắc là một cô gái trẻ."

Đường Gia Tam Thiếu: "Chơi luôn!"

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Hàn Vũ Lương: "Chơi luôn!"

Trong phòng chat, nếu nói chuyện ở cửa sổ chung thì ai cũng nhìn thấy được, còn chat riêng thì chỉ hai người đó đọc được thôi, Hàn Vũ Lương chính là Lý Tùng.

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Koala: "Chào bạn"

Koala chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu: "^-^"

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Koala: "Sao bạn lại lấy nickname này? Chắc bạn từng tới Úc rồi à?"

Koala chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu: "Không phải. Tôi vừa béo vừa lười, còn ham ăn nữa, giống Koala như đúc. Thế bạn thì sao? Sao lại để tên là Đường Gia Tam Thiếu?"

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Koala:" Bạn giỏi dìm hàng bản thân quá nhỉ. Nickname của tôi là một bí mật"

Koala chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu:"để tôi hỏi Hàn Vũ Lương, chắc chắn anh ta biết. Anh ta bảo hai người là đồng nghiệp."

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Koala:"Thằng ấy không biết đâu, bí mật sao có thể tùy tiện nói cho người khác biết chứ. Đúng rồi, bạn bảo mình béo, thế béo cỡ nào?"

Koala chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu:" Béo cực kỳ! Mai bạn có đi họp mặt không?"

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Koala:" Để tôi hỏi xem Hàn Vũ Lương có đi không."

Koala chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu:"Chẳng lẽ bạn là bạn gái người ta?"

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Koala: "Hơ! Anh đây là đàn ông chân chính, cao một mét chín, nặng bảy mươi cân!"

Koala chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu:"Hì hì, thế thì anh yếu xìu, tôi cao 1m7, nặng 90kg nhé! Người ta có đai đen judo đấy!"

Đường Gia Tam Thiếu chat riêng với Koala:"Thế mai tôi không đi nữa... tôi không muốn hóa thành cây gậy tre mỏng mảnh, bị cô bẻ cái gảy đôi đâu."

Koala chat riêng với Đường Gia Tam Thiếu:"Ha ha, đừng sợ!"

...

Internet lúc nào cũng khiến thời gian trôi qua thật nhanh, cuộc chuyện trò của họ kéo dài mãi đến lúc sắp phải bắt tay vào chuẩn bị bản tin buổi tối mới tạm đặt dấu chấm tròn.

"Tiểu Lý Tử, mai mày có tham gia họp mặt phòng chat không?" Trường Cung hỏi Lý Tùng.

Lý Tùng cáu kỉnh nạt:" Đừng gọi tao là Tiểu Lý Tử! Tham gia chứ, coi như đi chơi thôi. Từ thế giới mạng bước ra đời thật, hay ho thế còn gì. Chưa biết chừng Koala chuyện trò với mày cả tối lại là thanh niên cao to đen hôi nào ấy chứ."

Trường Cung nói đầy ngạo nghễ:"Đời nào có chuyện, cặp mắt tinh tường này chẳng lẽ không phân biệt được ai nam ai nữ? Tao tìm hiểu được người ta là con gái Bắc Kinh, tuổi chắc nhỏ hơn mình một chút, tính tình hoạt bát sôi nổi lắm."

Từ lúc "đặt chân" vào thế giới mạng đến nay, hai người từng tham gia gặp mặt phòng chat vài lần. Đúng như những gì mà cuốn tiểu thuyết không lâu sau này sẽ nổi như cồn trên internet viết, tuyệt đại đa số bạn trên mạng đều là "ếch nhái" với "khủng long", thỉnh thoảng còn có "khủng long bạo chúa" đi ra đi vào... Có điều phòng chat là công cụ kéo gần khoảng cách giữa những người xa lạ cực kỳ hữu hiệu. Đối với những người vừa bước vào thế giới internet như bọn họ, hình thức gặp gỡ mới mẻ ấy thử bao nhiêu vẫn thấy hào hứng như thường.

Lý Tùng bảo: "Năm giờ chiều mai, quán bar Lật Chính."









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net