Lời mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình anh dành cho em trước sau như một.

Mười sáu năm trước, em trở thành bạn gái tôi. Khi đó em để tóc ngắn gọn gàng trẻ trung, đến giờ tôi vẫn nhớ như in từng chi tiết nhỏ trong lần gặp mặt đầu tiên ấy. Mười sáu năm sau, em đã là vợ tôi, vì chiều theo sở thích của chồng mà nuôi tóc dài, hai đứa nhóc trong nhà cũng đang dần lớn.

Ngày hai đứa đến với nhau, em mười sáu, tôi mười tám. Mà nay đã mười sáu năm qua đi, một nửa số thời gian trong cuộc đời em thuộc về tôi. Trừ mẹ ra, em là người phụ nữ bầu bạn bên tôi lâu nhất.

Tôi nhớ từng lễ kỉ niệm và những ngày quan trọng trong cuộc sống lứa đôi, nhớ mọi điều nhỏ nhoi vụn vặt khi quây quần sớm tối. Tôi kinh ngạc phát hiện suốt mười sáu năm qua chúng tôi chưa một lần mặt nặng mày nhẹ với nhau. Tình yêu tôi dành cho em luôn nguyên vẹn như thuở ban đầu. 

Có ai đó bảo, hai con người ở bên nhau lâu ngày sẽ giống như tay phải và tay trái, dù tình yêu không còn vẫn sẽ chăm sóc kề cận đối phương, bởi đã sớm thành thói quen rồi, thỉnh thoảng siết lấy cũng chẳng thấy con tim rộn ràng như trước, nhưng nếu chém đứt một bên thì sẽ đau không thiết sống nữa. Song tôi và em thì khác. Chúng tôi là một đôi tay nắm chặt, từ đầu tới cuối chưa từng buông lơi.

Mới đây thôi, bà nội đổ bệnh, ký ức của bà cứ ngày một nhạt nhòa. Lòng tôi vừa buồn đau vừa không khỏi hoang mang sợ hãi. Giả như có một ngày nào đó, trí nhớ của tôi không còn rõ rệt, thì liệu tôi có quên đi tất thảy những gì đôi lứa đã đi qua? Thế nên, tôi phải nhân khi ký ức còn tỏ tường, lúc bản thân đang chiếm lấy phân nửa cuộc sống của em để ghi lại tất cả. Tôi phải khóa chặt mảng trí nhớ này, vĩnh viễn không cho nó có cơ hội đi mất.

Tôi lấy 137 bức thư tình từng viết gửi em ra. Những tờ giấy ố vàng, những nét chữ ấn bằng bút máy dường như đưa tôi trở về quá khứ cách đây mười sáu mùa xuân.

Tôi sẽ dùng ký ức của mười sáu năm qua và cả dòng máu trong tim vẫn cháy bỏng như thuở ban đầu để viết cuốn sách này tặng em. Tôi nghĩ, có lẽ chẳng còn món quà nào tuyệt vời hơn thế.

Đứa con của ánh sáng, bộ tiểu thuyết dài kỳ đầu tiên của tôi được đăng vào tháng 2 năm 2004. Mớ chữ nghĩa đến chính tôi còn thấy hơi ấu trĩ lại được rất nhiều bạn đọc chấp nhận và ủng hộ. Sự nghiệp viết lách mười hai năm của tôi bắt đầu từ đó. Tên của nam chính và nữ chính trong Đứa con của ánh sáng là tách từ tên tôi và em, thế thì trong tác phẩm ghi chép tất thảy những điều bé nhỏ suốt mười sáu năm qua này, chúng ta hãy cứ dùng hai cái tên thân quan ấy nhé.

Tôi là Trường Cung, còn em là Mộc Tử.

Đó là một ngày xuân năm 1999, chúng tôi quen nhau trên mạng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net