CHAP 17 ¦ EM ĐEM CHỊ VỀ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Jennie chừng mắt nhìn con người trước mặt. Mới vài tháng trước bảo đã buông tay mà giờ đây nói lời cứng rắn là cướp mình về. Một chút hỗn loạn trong đầu, có hay không cô nên một lần đứng lên đấu tranh vì tình yêu này, nghĩ đến sau này được bên người mình yêu vui vẻ cả đời, bất giờ nở nụ cười nhưng rồi cũng nhanh vụt tắt. Ba cô chắc chắn sẽ không tha cho Lisa, tự dưng lại thấy bản thân ích kỷ, chỉ vì thứ mình mong muốn mà đánh đổi sự bình an của Lisa. Không phải vô cớ Jennie lại sợ ba mình đến vậy, để trụ vững trong giới ngoài mối quan hệ ngoài sáng còn phải có qua lại với những quan trong trong tối, để có thể lấy đi mạng của một người thì rất dễ là đằng khác. Jennie chỉ cần Lisa an toàn bất cứ thứ gì cô cũng sẽ đánh đổi, dẫu là bên người cô không bao giờ có cảm giác, phải bên cạnh chung sống cả đời.


Lisa chẳng biết mình đang làm đúng hay sai. Nếu là ngày trước cô có thể kiên quyết giành lấy tình yêu này. Nhưng bây giờ ngoài định kiến xã hội, ngoài áp lực nơi Kim gia, còn có Kai. Lisa có thể chịu được định kiến xã hội, chỉ cần Jennie đồng ý thì Kim gia không phải là khó khăn nhưng Kai thì cô không chắc. Tại sao? Lisa biết họ sắp kết hôn, tuy nhiên nó không đáng sợ bằng việc tự Jennie nói rằng cô yêu Kai. Cái cảm giác, một ngày tự dưng người mình yêu thương rời bỏ mình đi, không một lời từ biệt, không một lý do, không một ai nói với cô bất kì điều gì, rồi hơn 3 năm sau họ quay lại, bên họ lại có thêm một người đàn ông khác và họ sắp kết hôn. Có ai biết trong 3 năm đó đã xảy ra những gì? Không một ai biết thì hỏi xem Lisa có nghi ngờ hay không. Coi như lần này là cô đánh cược, một ván cược cuối cùng. Dù kết quả có là gì thì Lisa vẫn mãi như vậy, vẫn yêu thiên thần nhỏ của đời mình, Kim Jennie.

Cốc cốc cốc

- Jennie, em ổn không? Mở cửa đi, anh có đem đồ ăn lên này? - Kai sau khi dùng bửa xong, nhớ đến Jennie chưa dùng bửa nên lật đật mua bửa trưa lên cho cô.


Jennie giật mình vội rút hay tay lại, lau đi nước mắt còn vươn lại. Xoay người đứng dậy thấy bản thân đã ổn tiếng ra mở cửa. Lisa nhìn Jennie, mỗi động tác đều thu vào trong mắt, thân ảnh gầy guộc, xanh xao làm người ta thương đến đau lòng. Thấy Jennie ra mở cửa Lisa cũng đứng lên đi vào phòng tắm tránh phải gặp mặt người không muốn gặp. Rồi chẳng may lại gây khó dễ cho Jennie.

Cạch - Tiếng cửa mở của hai cánh cửa cùng lúc vang lên.

- Em thấy trong người thế nào? Bửa trưa anh mới mua, dùng đi kẻo nguội mất. - Kai cười cười, chầm chậm nói sợ mình sẽ làm Jennie tức giận lại không hay.


- Em ổn rồi. Cám ơn anh! - Jennie vừa nói tay nhẹ nhận phần ăn, toang đóng cửa lại.

- Em cho anh vào một chút được không? - Kai nhìn chằm chằm Jennie, nói ra được lời này chắc lúc nãy nhờ ăn mật gấu.

- Được. Anh vào đi. - Jennie chợt suy nghĩ gì đó, rồi gật đầu đồng ý cho Kai vào.

Vào ngồi ngay bàn được đặt giữa phòng, Kai phụ Jennie bày món ăn ra. Dọn xong thì cũng vừa lúc Lisa thay đồ bước ra, mái tóc đen dài được buộc cao phía sau, có đôi chổ còn ướt nhỏ giọt rơi xuống, trên người chỉ đơn giản áo thun quần jean, dường như là chuẩn bị ra ngoài. Thấy hai con người kia bốn mắt nhìn mình, Jennie nhìn Lisa còn có thể chấp nhận, còn Kai nhìn làm gì? Nhìn phía trên bàn phần ăn trưa thì mới biết thiên thần nhỏ của cô bỏ bửa, coi như anh ta cũng tốt. Lướt qua bốn con mắt kia đi thẳng đến chiếc tủ lạnh mini lấy ra hai lon bia, đến thẳng đối diện hai người kia ngồi xuống.

- Uống không? - Lisa đưa một lon trước mặt Kai hỏi, xong nhìn sang người kế bên kia, hai hàng chân mài muốn dính lại với nhau nhìn chằm chằm lấy cô. Kai chưa kịp trả lời thì Lisa nói tiếp. - Chỉ một lon. - Lời nói vừa vẹn cả đôi đường, nhưng chủ yếu là để người kia nghe.

- Cám ơn. Cô về lúc nào sao không đến ăn trưa cùng mọi người luôn. - Kai nhận lấy bia, bật nắp, nhìn Lisa hỏi.


- Tôi vừa về. Chị ăn đi còn nhìn làm gì? - Sau khi uống gần nữa lon bia, mới trả lời câu hỏi của Kai. Thấy Jennie không ăn mà cứ nhìn chằm chằm cô như sinh vật lạ.

- Anh về phòng trước đi. Em muốn nghỉ ngơi. - Jennie bỏ qua câu hỏi của Lisa. Quay mắt nhìn sang Kai đề nghị.

- Ơ... Nhưng mà - Cho vào chưa ngồi nóng ghế đã bị đuổi. Cứ tưởng hôm nay.... Haizzz

- Em muốn nghỉ ngơi.

- Thôi được. Em nhớ ăn đấy. Tôi về phòng trước. Gặp sau. - Dặn dò Jennie xong, Kai quay sang nói với Lisa. Cầm lon bia uống dỡ buồn bã rời đi.


Cạch - Tiếng đóng cửa vang lên.


- Em biết em đang làm gì không? - Thấy Kai đã đi, Jennie cố hết sức bình tĩnh hỏi con người vẫn đang thảnh thơi uống bia đối diện.

- Em đã nói rồi mà. Em sẽ đem chị về bên em. - Lon bia sau khi uống sạch, dưới lực của Lisa trở nên móp méo đặt lên bàn. Cô đứng dậy đi sang ngồi cạnh Jennie. - Bây giờ, nhiệm vụ của chị là ăn cho béo ú lên. Rồi có sức mà dọn về lại tim em mà ở. - Lấy đũa gặp ít thức ăn đưa đến tận miệng cho Jennie.


Jennie nhìn Lisa, nghi vấn vẫn chưa được đáp lại bị hành động kia làm cho cứng người. Bất quá khi người kia đút cũng không kháng cự mà há miệng nhận lấy thức ăn. Lisa cười ngây ngốc khi Jennie chịu ăn, cứ thế đến khi Jennie no rồi mới thôi. Ăn no rồi mới biết mình đã làm gì, Jennie thật muốn vả cho bớt u mê lại. Cứ hễ cái gì người này làm là y như rằng cô không khống chế nổi.


Lisa dọn dẹp xong xuôi. Đến bàn nhỏ cạnh giường mình lấy thuốc. Lại rót nước đem đến tận nơi.

- Chị không cần uống thuốc. - Jennie mấy viên thuốc mà nuốt nước bọt. Thứ đắng nghét đó đừng mong cô cho nó vào miệng.

- Bệnh mà không uống vậy còn đi du lịch.

- Tại... Tại

- Tại cái gì mà tại. Giờ có chịu uống không? - Lisa nhướng một bên mài nhìn Jennie.

- KHÔNG.

- Cái này là em giúp chị. Không phải là lợi dụng.


Nói rồi bỏ thuốc vào miệng, uống thêm ít nước. Sau đó dùng miệng áp lên miệng Jennie, cố gắng cậy mở hàm răng đang cố cắn lại kia, truyền hết toàn bộ thuốc qua. Luyến tiếc mút nhẹ môi dưới người kia, dây dưa thêm một chút mới chịu rời khỏi.


Hồn Jennie đi chơi rồi. Lisa làm mọi thứ nhanh đến mức Jennie không kịp phản ứng. Nếu không có vị còn đắng nơi lưỡi do thuốc hòa vào nước, thật sự cô còn nghĩ vừa rồi là mơ. Hơi ấm quen thuộc vừa bao phủ miệng, chả đợi lý trí bất giác đáp lại nụ hôn ai kia. Bỗng nơi môi cảm thấy lành lạnh trống vắng mới biết người kia rời khỏi. Bất quá cũng tốt.


Nhìn Jennie vẫn còn thẫn thờ suy nghĩ. Lisa đánh ngang bế thiên thần lên, tiến đến giường mà đi.

- Em... Em làm gì vậy.. Mau thả chị xuống. - Hai tay vì sợ té mà vô thức câu lấy cổ Lisa. Thấy người kia đi đến giường lại sinh ra lo lắng, sợ hãi.

- Em bế chị đi ngủ. Đến giường rồi em thả.

- Chị không muốn ngủ. Em thả chị xuống.

- Bây giờ là muốn cưỡng ép hay tự nguyện. - Lisa dừng bước, cuối đầu nhìn cái người làm loạn trên tay mình.

' Cái gì mà cưỡng ép? Cái gì mà tự nguyện? Em bị gì vậy Lisa. Chẳng lẽ giữa trưa lại... '

( người nói vô tình người nghe nghĩ bậy là vậy)


Đặt thiên thần lên giường. Kéo chăn đắp kĩ càng, chỉnh máy lạnh ở nhiệt độ vừa phải. Lisa ngồi trên giường, tay nắm lấy tay người vẫn còn đang suy nghĩ bậy bạ kia.

- Em canh chị ngủ. Ngoan, ngủ đi.


Jennie nhắm mắt xoay mặt đi nơi khác, tay tùy ý để người kia nắm. Bất quá mặt bây giờ nó đỏ do chính suy nghĩ của mình mà ra. Cũng may lúc nãy không nói ra, không thì bây giờ nằm hố chứ chả phải nằm giường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net