Chap 10: Sakura đi du học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một đêm ngủ say ở nhà mẹ, cô quyết định về báo với mọi người về việc đi du học. Lúc đầu ai cũng bất ngờ nhưng rồi mọi người cũng đồng ý cho cô đi.
Syaoran nghe tin. Hắn cũng buồn chứ! Hắn sẽ ko còn nhìn thấy cô tươi cười mỗi buổi sáng, sẽ ko được nói chuyện cùng cô nữa. Nhưng suy cho cùng, chỉ có cách rời xa mới có thể xoa dịu đi vết thương lòng của hắn và Sakura cũng có thể vui vẻ bên người mình yêu. Chỉ cần cứng rắn 1 tuần nữa thôi, khi cô đi rồi hắn mới cho phép bản thân mình yếu đuối.
Tomoyo biết Sakura sắp đi thì buồn vô cùng, nhỏ một mực đòi theo nhưng cô bảo cần ko gian riêng để học tập, chỉ có 4 năm thôi là cô về. Cô ko muốn ảnh hưởng đến nhỏ vì giữa nhỏ và cậu đang có tiến triển rất tốt. Với lại cô ko muốn ai nhìn thấy bản thân mình yếu đuối như vậy. Cô muốn che dấu đi tất cả.
Về phần Miyano khi nghe tin cô đi thì vui phải biết, ả biết chắc rằng kế hoạch của ả đã thành công và ả phải thực hiện bước tiếp theo.
Chiều hôm đó, ả đến gặp Syaoran với tư cách bạn cũ của cô, nói rằng ả rất hiểu cho 2 người nhưng tiếc rằng ko có duyên phận nên 2 người ko đến với nhau được. Ả quen cô từ nhỏ và cũng biết những tình cảm cô dành cho Yukito. Ả muốn tốt cho hắn và cô nên muốn đóng giả làm người yêu hắn để cô ko nghi ngờ về những gì hắn nói và an tâm đến với Yukito mà ko áy náy với hắn. Nhưng hắn đâu biết đó là 1 cái bẫy, đều là sự xảo trá của Miyano và sẽ là bước ngoặc lớn cho cuộc tình của hắn và cô.
Sáng hôm sau cô về nhà chung để lấy đồ chuẩn bị thì thấy Miyano đang đứng trong bếp nấu ăn còn hắn ngồi ngắm cô ả. Trái tim cô như bị ai bóp nghẹt, khó chịu có, đau lòng có,tủi thân có. Cô ko biết phải làm gì nữa. Phải rồi! Hắn đâu yêu cô! Hắn chỉ bị ép buộc! Hắn đã yêu người khác! Vậy mà bấy lâu nay cô cứ tưởng.. Đúng là cô chỉ giỏi tưởng tượng. Là chính cô tự làm mình đau. Cô ko thể trách ai được cả. Có trách cô trách bản thân mù quáng. Cô sẽ để thời gian xóa nhoà đi những tình cảm ấy, cô sẽ mãi chôn vùi thứ tình cảm đơn phương ấy trong trái tim mình. Cô bước đi. Từng bước chân nặng trĩu. Giá như cô chưa từng gặp hắn. Cô lấy đồ rồi lẳng lặng bỏ đi. Cô sẽ rời xa quá khứ. Cô tin thời gian sẽ xóa nhòa đi mọi thứ .
Một tuần sau, hôm nay là ngày cô lên đường, mọi người đến tiễn đông lắm!! Cô nói chuyện tạm biệt mọi người nhưng sao cô vẫn thấy thiếu vắng. Phải rồi, thiếu hắn. Hắn ko đến cũng phải, hắn đâu muốn gặp mặt cô. Nhưng cô đâu biết hắn đã đến từ sớm và đang quan sát cô từ xa. Hắn ko đủ can đảm đứng trước mặt cô. Hắn sợ mình sẽ yếu đuối ko tự chủ được mà chạy lại ôm cô vào lòng mất.
Cô nhìn xung quanh một vòng. Hắn ko đến. Vậy là kết thúc rồi. Hắn đã có người hắn yêu. Cô ko là gì cả.
Tạm biệt anh, người con trai em yêu.
Cô bước lên máy bay và bắt đầu 1 cuộc sống mới, cuộc sống ko có hắn.
--------------------------------------------------
Tâm sự của cô:

Tạm biệt anh.
Em sẽ bắt đầu cuộc sống mới
Ko có anh
Em sẽ ko thể nhìn thấy anh mỗi ngày
Sẽ ko được vui vẻ nói chuyện cùng anh
Nhưng ko sao
Chỉ cần anh hạnh phúc
Em sẵn sàng lùi về sau
Em sẽ buông tay
Vì em muốn nhìn thấy anh vui
Vì anh vui
Em cũng sẽ vui
Dù nơi trái tim có nhói đau một chút.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net