CHAP 1: BẬT MÍ & BÍ MẬT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MỞ ĐẦU

xin chào tôi là Toshiro một học sinh cấp 3 có đam mê về những điều kỳ bí , thích khám phá và đào sâu vào những thứ bí mật mà chưa ai dám động chạm đến chúng .Nói nhỏ cho các bạn biết điều này : " Chúng tôi vừa phát hiện được một điều kỳ lạ của ngôi trường mà chúng tôi đang theo học  chứa đựng những bí mật huyền bí , ghê gợn đến nổi mà chưa ai dám đặt chân tới hay có thể lý giải được những điều đang xảy ra ở đây . Những tin đồn mà học sinh thường đồn khỏi truyền tai nhau như tiếng bước chân kỳ lạ lúc nữa đêm , những cuốn sách khoa học hay dụng cụ thí nghiệm bị đánh mất chỉ sau một đêm . Ai làm những việc này vì lý do gì là con người hay một thứ siêu nhiên nào đó . Rất nhiều câu chuyện ly kì khác vẫn chưa được lý giải . Bỗng tiếng ai đó nói giật ngược từ phía sau , đặt tay lên vai tôi rồi nói : " Này Toshiro khẽ thôi chứ, cậu muốn chết à ! kẻo tin đồn lại đến tai bà cô tinh nhẩu kia thì có mà toi đấy nhá " . Đây là tiếng của cậu bạn thân của tôi , cậu ta tên là Michio thường được tôi gọi là " cỗ máy " vì đơn giản cậu ta rất giỏi về công nghệ chưa có gì có thể làm khó được cậu ta từ khả năng bẻ khóa bảo mật đến chế tạo ra những vật dụng công nghệ phục vụ cho quá trình khám phá thì chưa có gì là cậu ta chưa làm tất . Nhưng đơn nhiên thấy thế thôi nhưng lại là một cậu bạn khó tính và khó chiều vô cùng nhưng nếu như có cô gái nào yêu được cậu ta thì có mà phúc ba đời đấy chứ ' một con người ấm áp và giàu tình cảm ' . " reng......r.....eng........reng........... " ( Tiếng chuông vào lớp ) .Tiếng Michio từ đằng xa vọng lại : " Hey ! cậu không định vào học à ? , hay lại muốn cúp tiết nữa đấy ? " ( cậu ta vừa nói vừa nhết môi cười ) Tôi vừa chạy đến choàng đến vai cậu bạn và đáp trả : " Này ! thái độ của cậu là gì đấy hả ? Thế có muốn cúp tiết chung không BFF ? " ( tôi vừa cười vừa nói với giọng điệu đùa giỡn ) Michio đáp : " được thôi ! tôi mà sợ à ". ( Chúng tôi thường cúp tiết không phải là để chạy theo một trò chơi điện tử nào đó mà chỉ đơn giản chạy theo những con số hay mật mã hay ho nào đó thôi )

BUỔI CHIỀU HÔM ẤY KHI TIẾT HỌC CUỐI CÙNG ĐÃ KẾT THÚC

Cuối cùng cũng xong một buổi trực nhật , chúng tôi rời khỏi lớp sân trường lúc này chỉ còn lại bác bảo vệ đang đi tuần , cô lao công thì đang dọn dẹp và hai chúng tôi . Mọi người đều về hết , sân trường bỗng trở nên yên tĩnh không một bóng người , khác hẳn với vài tiếng đồng hồ trước đó , không còn mang vẻ ồn ào tấp nập của một sân trường đang trong giờ ra chơi hay ra về mà được thay vào đó là một khoảng không gian vắng lặng , cộng thêm màu trời màu cam hơi ửng đỏ đang dần tối sạm lại hòa lẫn với màu trời của buổi hoàng hôn đang dần dần chuẩn bị đón chào một màn đêm u uất .

Michio cất giọng : " Này Toshiro cậu có nghĩ giống tôi không ? bắt đầu được rồi đấy ? "( lời thách thức mà chúng tôi đặt ra cho chính mình ). Tôi vội đáp bằng giọng điệu hơi kiêu ngạo : " Có chứ ta bắt đầu thôi nào ! " ). ' Hẹn nhau vào 6h tối nay nhá , không gặp không về nhớ đem theo mọi thứ cho thật đầy đủ đấy ' ( tiếng chúng tôi dặn dò nhau thật kỹ lưỡng cho một chuyến du hí đầy nguy hiểm . )

6h TỐI HÔM ĐÓ CŨNG ĐÃ ĐẾN

Lúc này tôi đã chờ sẵn Michio ở trước cổng nhà .

( Bỗng có tiếng kêu to từ ngoài cổng vọng lên lầu trên ) " Michio ới ời ! Làm gì mà chậm chạp thế ? . Có biết tôi đợi ở dưới đây bao lâu rồi không , còn không mau xuống đi chứ hả "
( Đó là giọng tôi hối thúc Michio với giọng điệu tinh nghịch . )

Tiếng Michio trên lầu vọng xuống : " Nghe rồi khổ lắm cơ , chờ một xíu tôi đang dở nấu ăn nốt bát mì luôn cho nóng rồi xuống ngay đây " ( Cậu ta trả lời với giọng điệu trêu trọc . )

" Gì cơ còn đợi cậu ăn xong bát mì à , ăn tại sao không rủ để người ta đứng đợi dưới này mũi đốt muốn chết ! . nhanh mở cửa cho tôi vào ăn chung với " ( giọng vẻ tinh nghịch , trẻ con . Đang tựa mặt vào cánh cửa . )

( Tôi vừa nói dứt lời thì có tiếng mở cửa kéo cánh cửa về phía sâu thiến tôi mém chúi đầu về phía trước . )

" Nói nhiều quá đấy , xuống rồi đây này giỡn với cậu thôi chứ cây đèn hết pin mà ko biết pin dự phòng ở đâu nên tìm hơi lâu " ( vừa nói Michio vừa đóng cửa . )

" Vậy là không ăn mì à ? , nói làm gì giờ thấy hơi đói rồi này . Tại cậu đấy ! " ( Tôi lầu bầu , với vẻ ngây ngô . )

" Yên tâm xong việc tôi bao cậu một chầu mì ramem nhé chịu không "
Tôi vội đáp nhanh chen cả vào lời Michio đang nói : " Đồng ý ! Mà thật không đấy " ( Tôi quay sang đáp với vẻ mặt hí hửng . )

Michio : " Thật chứ ! Nghe phải nghe lời thì may ra ". Tôi : "Câu này sao nghe như mình giống em của nó thế nhỉ, không sao có ăn là vui rồi . Michio : " Đi thôi nào , tôi vừa mới tìm được một đường đi bí mật dẫn vào trường mình đấy " .
Tôi : " Thật à ! Vậy thì đi thôi ".

( Màn đêm đang bao trùm lên cả thành phố một màu đen bóng mượt , tô thêm cho bức tranh phong cảnh là vài vệt sáng đó là ánh sáng của bóng đèn đường làm sáng lên cả một góc phố như dẫn lối cho chúng tôi đi đến nơi đó vậy )

CUỐI CÙNG THÌ CŨNG ĐÃ ĐẾN NƠI

( Chúng tôi đến trước một lỗ hở dẫn vào ngôi trường , nơi mà Michio đã phát hiện ra . Và cuối cùng cũng vào được bên trong . )

" Giờ tôi sẽ đi đánh lạc hướng bác bảo vệ . Nhiệm vụ của cậu là đột nhập vào đó và vô hiệu hóa toàn bộ camera trong trường trong vòng 1 phút ok chứ " . Michio tiếp lời : " Yên tâm cứ để tôi " ( tiếng chúng tôi đàm phán , giao nhiệm vụ cho nhau . )

BẮT TAY VÀO THỰC HIỆN

" Trước tiên cần đánh lạc hướng bác bảo vệ đang ngủ gật trong phòng gác kia , chắc phải chơi kiểu tiểu nhân một xíu ^_^ . Lấy đá chọi nốc phòng để tạo tiếng động cho bác ta tỉnh dậy và đi tuần xung quanh đã , hy vọng đủ thời gian cho Michio vô hiệu hóa đóng camera ấy ." ( chỉ là hoạt suy thôi nha ^_^ không cần bận tâm cho lém . )

1 PHÚT TRÔI QUA

" hít.......ph.....phèo......" ( đưa tay vuốt mồ hôi )
( Tiếng thở dài của chúng tôi cuối cùng cũng xong bước đầu tiên tự do di chuyển mà không sợ bị phát hiện , nói thì nói vậy thôi chứ lỡ xui bị phát hiện thì có mà toi ^_^ )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngocyori