Nhớ... Nhớ oppa nhiều lắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày anh đi công tác đến giờ cũng được gần 1 tuần rồi. Cô ở nhà nhớ anh lắm!! Nhớ những buổi sáng anh gọi cô dậy. Nhớ những cái ôm những lần bế cô. Nhớ vòng tay ấm áp ấy của cô. Cô... Rất nhớ anh .... Hàng ngày cô lên lớp cũng chẳng có tâm trạng học vì lúc nào trong đầu cô cũng là hình ảnh của anh. Rồi về nhà mặt lúc nào cũng ủ rũ. Bởi sao? Bởi anh không ở đây đút cơm cô ăn nữa. Cô nhớ lắm. Ông bà Namjin cũng lo lắng cho cô con gái của mình lắm không chịu ăn uống đầy đủ gì cả. jin cũng khuyên cô nhiều lần mà cô vẫn vậy. Họ cũng bó tay rồi đành gọi cho anh.
-Jin: Tae à con!!
-Tae: Dạ.. Mẹ gọi con có việc gì không ạ?
-Jin: Công việc thế nào rồi con?
-Tae: Cũng ổn mẹ ạ? Mà nhà có chuyện gì sao ạ?
-Jin: À không con. Nếu bên đấy công việc ổn định rồi thì thu xếp về sớm nha con. Con bé kook nó nhớ con lắm đó!!
-Tae: Mẹ yên tâm con sẽ thu xếp về sớm nhất ạ !! Mẹ chăm sóc kookie hộ con nha. Em ấy dễ bệnh lắm mẹ !!
-Jin: mẹ biết rồi! Thôi bye bye con trai♥️
-Tae: Dạ! Mẹ ngủ ngon..
  
    Anh cũng nhớ con thỏ béo ấy lắm nhưng vẫn chưa thể về được. Tuy đã kí xong hộ đồng rồi nhưng công ty vẫn còn nhiều dự án lớn cần anh xem xét và phê duyệt nên mới lâu vậy..
  
      Còn cô. Mấy hôm nay thời tiết lại trở lạnh mưa nhiều và đột ngột. Hôm nay cũng vậy đang trên đường về nhà tự dưng trời lại đổ mưa. Cô lại không mang áo mưa lên phải dầm mưa về nhà.( vì nhà cũng không xa trường lắm nên cô đi bộ đi học nha). Do nhớ anh nên sức khỏe mình cô cũng không màng tới. Về đến nhà ông bà Namjin thấy cô ướt nhẹp cả người vội lo lắng hỏi han:
- Namjoon: con gái sao người con ướt nhẹp vậy? Con dầm mưa à?
-Jin: con gái lên tắm đi con kẻo bệnh đó!
  Cô trả lời qua loa mặt vẫn ủ rũ
- kook: vâng..
    

      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vkook