chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A ưm... Dã thú ca ca, bảo bảo ngoan, xin hai người bỏ qua cho ta đi ... đừng bú nữa ....Mắc cỡ chết đi được... A a... Ta chịu không nổi... A a... uhm a..."Tuấn Chung Quốc xấu hổ kêu yêu kiều liên tục. Toàn thân của hắn bây giờ vô cùng mềm yếu, không còn ít khí lực nào để phản kháng nữa. Hắn chỉ có thể vô lực nằm trên giường ngoan ngoãn để cho trượng phu và con trai bú sữa, để cho hai hồng trân châu trướng đến gấp hai lần.
Dĩ nhiên là Kim Tại Hưởng biết Tiểu Quốc Quốc bị mình và con trai bú đến dục hoả tăng vọt, bắt đầu lại phát tình. Kim mâu chợt loé lên một tia gian ác. Nó không những không dừng lại mà ngược lại còn bú hung hăng hơn, nó còn hạ lưu xoa nắn bộ ngực mẫn cảm mềm mại. Môi rất có kỹ xảo liếm mút đầu vú mẫn cảm, đầu lưỡi càng không ngừng vây quanh đầu vú đảo đi đảo lại giống như "Tà long hí châu", thi thoảng còn cố ý lôi kéo nhũ hoàn.
"Uhm ah ah ah... Dã thú chết tiệt, chàng thật xấu, đừng làm ta như vậy.. a uhm.. chàng đứng đắn một ít đi.. uhm uhm ah.. sướng quá ... ngực sướng quá... A a a... Thối dã thú, xin chàng đừng kéo nữa, bộ ngực trướng chết... A a... Ưm a..."Đôi môi đỏ mọng của Tuấn Chung Quốc trương lớn. Bộ ngực bị ngược đãi một cách điên cuồng, hắn cảm tưởng nó như muốn dính vào miệng của Kim Tại Hưởng rồi.
"Tiểu Quốc Quốc, Xin cưng đừng kêu khoa trương đến như vậy có được không! ta và bảo bảo chỉ có bú sữa của cưng thôi mà, có phải là cưng bị hai cha con ta thao đâu mà cưng rên rỉ giống như khi lên giường vậy! Thật sự là đồ vô cùng lẳng lơ!"Răng nanh vẫn còn vướng vệt sữa, Kim Tại Hưởng nâng mắt nhìn hắn trêu chọc nói, cười đến nỗi không còn gì tà ác hơn.
"... Thối dâm thú, chàng... Chàng nói bậy bạ cái gì đó! Chàng là đồ biến thái chết tiệt. Nếu chàng còn dám nói lung tung nữa thì ta sẽ xé miệng của chàng đó!"Tuấn Chung Quốc vừa xấu hổ vừa chửi um lên.
Thối dâm thú, đồ biến thái chết tiệt, tại sao dã thú lại có thể nói được những lời vô sỉ hạ lưu đến như vậu, cái gì mà "muốn bị ta cùng bảo bảo làm ".. A — hắn sắp bị tức điên rồi, nó có biết là nó vừa nói cái gì không!"Tiểu Quốc Quốc, cưng tức giận như vậy làm gì? Chẳng lẽ cưng bị ta nói trúng rồi? Tiểu Quốc Quốc, cưng đúng là một cầm thú a! Thế nhưng ngay cả con ruột của mình cũng không buông tha. Cưng muốn con ruột của mình làm cưng sao! Chả lẽ một mình ta vẫn không đủ để thỏa mãn cưng ư!"Kim Tại Hưởng càng cười càng thêm dâm ô. Vừa cười vừa nói thì càng dâm ô hơn một vạn lần.
"Chàng ... Chàng..."Tuấn Chung Quốc thiếu chút phun một bụm máu vào trên mặt của nam nhân. Hắn lườm dã thú chằm chằm, cả người tức giận đến phát run.
Tiểu dã thú hoàn toàn không để ý tới cha mẹ đang cãi nhau, nó chỉ biết chăm chút và bú sữa. Nó chưa bao giờ nếm qua thứ thơm ngon như vậy, nó chỉ hận một điều là không thể một phát hút sạch hết sữa tươi ở trong đầu vú kia ra.
"Tiểu Quốc Quốc, xin lỗi cưng nha! Cưng hãy tha thứ ta vì không thể thỏa mãn nguyện vọng của cưng. Ta không thể cùng con trai thao cưng được! Bởi vì tiểu động của cưng chỉ thuộc về ta mà thôi, ta tuyệt đối không cho phép người khác động đến, cho dù người đó là con trai đi chăng nữa cũng vậy thôi... Cưng đừng trừng ta như vậy! Cùng lắm thì ta sẽ thao cưng hung hăng hơn chút nữa, cưng cứ coi như là đang được 2 người thao đi!"Kim Tại Hưởng tiếp tục chọc giận Tuấn Chung Quốc . Nó vừa nói vừa cười dâm giống như muốn làm cho hắn tức chết.
Nó thích nhất là nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Quốc Quốc bị nó chọc cho tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Lúc Tiểu Quốc Quốc tức giận là đáng yêu nhất, giống như một con hổ cái vậy, ha ha ha...

"A — câm miệng! Thối dâm thú, ta muốn đánh chết chàng!"Tuấn Chung Quốc nổi điên, vừa muốn động thủ đánh chết nam nhân. Nhưng không trung đã vang lên tiếng Kim Tại Hưởng kêu đau.
"Á ui..."Đã có người giúp Tuấn Chung Quốc đánh Kim Tại Hưởng, người đó chính là con trai vừa mới sinh của bọn họ."Xú tiểu tử, ngươi cũng dám đánh ta?!"Kim Tại Hưởng khó có thể tin mình bị móng vuốt của con trai cào bị thương, lửa giận ngút trời quát to.
"Bảo bảo, tại sao con lại đánh ba ba!"Tuấn Chung Quốc cũng sợ ngây người, không nghĩ rằng con trai cũng dám đánh trượng phu.
Đối mặt với ánh mắt vừa kinh ngạc vừa tức giận của cha mẹ. Tiểu dã thú không thèm quan tâm cũng không tỏ ra sợ hãi. Nó ngạo mạn chỉ vào phần ngực bên phải của mẫu thân sau đó lại chỉ chỉ vào mình, tỏ ý đó là của nó không cho người khác đụng vào.
Hoá ra vừa rồi Kim Tại Hưởng trong lúc vô ý để tay chạm vào phần ngực bên kia mà con trai đang bú sữa. Điều đó làm cho tiểu dã thủ cảm thấy lãnh thổ của mình bị xâm phạm, nên nó vô cùng tức giận. Thế mới có chuyện hung hăng đánh phụ thân một cái. Tiểu dã thú tuy nhỏ nhưng đã có tính độc chiếm. Nó cho rằng bất luận kẻ nào cũng không được phép chạm vào đồ của mình, kể cả là cha của nó cũng không được phép.
"Xú tiểu tử, cái gì là của mi mà không cho ta đụng vào! Nếu không có ta thì mi có được bú sữa mẹ của mi không? Mi nên nhớ là suýt chút nữa mi đã bị ném đi bú sữa thú rồi nha! Mi đúng là đồ vong ân phụ!"Kim Tại Hưởng bị thái độ của con trai chọc cho vô cùng tức giận.
Dã thú chưa bao giờ cảm thấy tức giận như bây giờ. Hay cho gã vì thương tiểu tử này uống sữa thú mà phải trăm phương ngàn kế nghĩa ra cách để nó được bú sữa mẹ. Thẳng oát con đó đã không biết điều cảm ơn thì thôi lại còn cào gã bị thương, đúng là tức chết mà!
"Dã thú, chàng không sao chứ?"Tuấn Chung Quốc lo lắng hỏi, kéo cánh tay của Kim Tại Hưởng ra nhìn, phát hiện miệng vết thương cũng không sâu lắm, cũng không có chảy máu, mới nhẹ nhàng thở ra.
"Bảo bảo, Tại sao con lại cào baba bị thương! Đó là baba của con!"Tuấn Chung Quốc cúi đầu nhìn con trai, giả vờ tức giận trách mắng con trai.
Tiểu dã thú lười biếng nâng kim mâu lên liếc nhìn bọn họ một cái, rồi lại cúi đầu tiếp tục bú sữa, chính là bộ dạng ta đây không quan tâm. Hình như nó cảm thấy nó không làm sai cái gì cả.
Thấy thế, Kim Tại Hưởng thiếu chút nữa bị thái độ của con trai làm cho tức chết, tiểu tử thúi này đúng là gan lớn bằng trời mà dám tỏ thái độ như vậy đối với lão tử! còn kiêu ngạo hơn so với nó trước đây!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vkook