chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xú tiểu tử, thái độ của mày là thế nào đây? Mày có muốn bị lão tử đánh cho mấy phát không hả! Tiểu tử thúi. lão tử nói cho mày biết toàn bộ sữa của mẹ mày chính là của tao. Bây giờ lão tử không cho mày bú nữa, mày mau cút đi cho tao!"Kim Tại Hưởng muốn con trai kéo ra khỏi người của Tuấn Chung Quốc, nhưng ai ngờ con trai chơi xấu ôm chặt lấy Tuấn Chung Quốc không chịu buông, còn quay đầu lại lườm mình một phát, như muốn tuyên bố là nó không sợ tên nào gọi là phụ thân cả.
"Xem ra mày phải bị lão tử đánh cho một trận thì mới biết sự lợi hại của tao. Mới biết lão tử là ai và ai là con!"Kim Tại Hưởng vô cùng tức giận đang định vung tay lên đánh tiểu dã thú nhưng không ngờ lại bị Tuấn Chung Quốc ngăn cản lại.
"Dã thú, chàng làm gì? Ai cho phép chàng đánh con!" Tuấn Chung Quốc sốt ruột vì con yêu, thấy con trai đang sợ hãi tưởng phụ thân muốn đánh nó. Hắn vội vàng ôm chặt lấy con trai đem nó ôm vào trong lòng.
"Cưng muốn bào che cho tên tiểu tử này?"Kim Tại Hưởng tức càng thêm tức, kim mâu hơi nheo lại, giọng nói bỗng trầm đi làm người khác sởn tóc gáy.
"Không phải là ta muốn bao che cho bảo bảo! Tuy rằng bảo bảo cào bị thương chàng là bảo bảo sai nhưng mà chàng cũng không thể đánh con được! Con còn nhỏ như vậy mà tay chàng lại lớn như thế kia. Nếu đánh con bị thương thì sao!"Tuấn Chung Quốc tuy rằng rất sợ hãi nhưng vì con trai lên lớn mật cãi lại .
"Cưng chỉ biết quan tâm con trai của cưng thôi, Còn lão công của cưng thì không thèm để tâm đến đúng không!"Kim Tại Hưởng vừa đố kỵ lại vừa tức giận, nó sắp điên rồi."Được, Nếu cưng thích tiểu tử này như vậy thì mai sau lúc nào tao huyệt của cưng mà có ngứa thì cưng cứ tự mà nghĩ biện pháp đi nha! Đừng có mà van cầu ta!"
Hừ, Tiểu Quốc Quốc dâm đãng như vậy làm sao có thể chịu được nếu nó không an ủi. Chuyện này nhất định sẽ làm Tiểu Quốc Quốc sợ, tí nữa là sẽ khóc cầu nó tha thứ ngay! Kim Tại Hưởng vừa đắc ý nghĩ như vậy. Nhưng ai ngờ đột nhiên con trai lại biến ra một củ cà rốt đưa cho Tuấn Chung Quốc.
"Bảo bảo, con đưa cà rốt cho mẹ làm gì?"Nhìn của cà rốt trong tay con trai, Tuấn Chung Quốc mặt đầy hồ nghi. Nâng tầm mắt nhìn trượng phu đang ở bên cạnh, lại phát hiện ra mặt của Kim Tại Hưởng đen kịt, kim mâu như đang bốc cháy."Đồ lẳng lơ chết tiệt, cưng có một đứa con hiếu thảo ghê!"Kim Tại Hưởng nghiến răng nghiến lợi mắng, biểu tình vô cùng khủng bố. Giống như là nó đã minh bạch hết ý tứ của con trai.

"Thế là có ý tứ gì?"Tuấn Chung Quốc càng nghe càng hồ đồ, hoàn toàn không hiểu chuyện gì cả.
"Có ý tứ gì à chính là con trai quý báu của cưng sợ cưng phát tình, ta không an ủi cưng. Nên mới hiếu thuận đưa cho cưng cà rốt để cưng tự an ủi!"Kim Tại hưởng hận không thể lập tức bóp chết con trai, tiểu tử thúi này sắp làm nó tức điên rồi.
"Cái gì... Cái gì? chàng nói bậy! Bảo bảo... Nhỏ như vậy, tại sao lại có thể như vậy được.."Tuấn Chung Quốc nghe thấy vậy cảm thấy vô cùng xấu hổ, lắp bắp mắng dã thú. Bảo bảo vừa mới sinh ra, cái gì cũng không biết, làm sao nó có thể đưa cà rốt cho hắn để hắn tự an ủi được cơ chứ, dã thú là đồ hỗn đản chỉ biết nói linh tinh.
"Tất cả còn không phải là do dâm phụ nhà ngươi, lúc mang thai ngày nào cũng sáp cà rốt tự an ủi. Làm cho tiểu tử này khi ở trong bụng cưng cứ nghĩ cưng thích 'Ăn 'Cà rốt!"Kim Tại Hưởng cười lạnh.
"Chàng đừng nói nữa!"Tuấn Chung Quốc xấu hổ đến nỗi muốn phát khóc, hận không thể tìm một cái động nào đó để chui và, cả đời này hắn cũng không còn mặt mũi nào gặp người ta nữa rồi.
Hắn không muốn sống nữa tất cả đều là do dã thú chết tiệt gây nên. Nếu không phải trước kia ngày nào nó cũng bắt hắn phải đem cà rốt sáp huyệt thì làm sao có ngày bảo bảo kêu hắn thích nhất là "Ăn "Cà rốt cơ chứ!
Tiểu dã thú nâng mâu nhìn mẫu thân, mặt đầy vẻ khó hiểu. Rõ ràng là nó đã đưa cho cà rốt mà mẫu thân thích nhất rồi còn gì nữa, từ nay về sau mẫu thân không sợ lão gia hoả kia uy hiếp nữa. Tại sao mẫu thân còn không vui chả lẽ một củ cà rốt không đủ?
Tiểu gia hỏa ở trong lòng gật đầu, nhất định là như vậy! Mụ mụ không vui nhất định là bởi vì một củ cà rốt vẫn còn không đủ. Nếu nó lại đưa cho mẫu thân nhiều củ cà rốt hơn nữa nhất định mụ mụ sẽ rất vui!
Tiểu dã thú tuy rằng mới sinh nhưng mà cũng đã có chút ít pháp lực. Chỉ thấy nó nháy kim mâu một phát là cả giường chất đầy cà rốt.
Tiểu dã thú liếm liếm mặt Tuấn Chung Quốc một ít, giống như muốn mẫu thân thưởng cho công sức của mình. Nó hiếu thuận như vậy nhất định mụ mụ sẽ rất vui vẻ, mụ mụ sẽ đem tất cả sữa cho nó ăn hết!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vkook