Chap 1: Nghề nhạy cảm ư..!??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nộp xong đơn xin việc, tôi đi bộ về nhà trong tâm trạng uất ức phẫn nộ. Tôi mệt mỏi gieo mình xuống sô pha
Là một thư kí, tôi ko cho rằng mình có chỗ nào chưa làm tròn phận sự,mọi thông tin ông chủ cần tôi đều thu thập đấy đủ, phân loại rõ ràng, tài liệu ông chủ yêu cầu tôi đều chuẩn bị chu đáo, thông qua sự phê chuẩn rồi mới dám gửi đi, ông chủ yêu cầu tôi đi tiệc, khách yêu cầu tôi uống rượu dù nhiều đến đâu tôi cũng ko bao giờ dám nói "không", ngay cả khi tâm trạng ông chủ không vui, bực bội quát tháo, tôi đều nhẫn nhịn...
Tuy rằng tôi đã cắn răng nhắm mắt nhẫn nhịn suốt 2 năm trời vẫn bị ông chủ vốn có ý muốn một "quan hệ" khác với tôi tuyệt tình hất khỏi cửa
Là do tôi có khuôn mặt "dung tục" bẩm sinh, hay do tôi đã sai khi lựa chọn cái nghề nhạy cảm này??
Có lẽ cả 2 đều không đúng, mà do tính cách tôi có vấn đề
"Chẳng ông chủ nào hằng ngày thích đối diện với một cô thư kí rất gợi tình nhưng lại làm ra vẻ trong sạch thanh cao!!"- Đó là lời của Jimin, bạn thân nhất của tôi, thực tế chứng minh, cách nghĩ của cô bạn này khá là sâu sắc, chí lý
Không thể phủ nhận, những thư kí được chào đón, hoan nghênh trong xã hội bây giờ được chia thành hai loại. Một là những thư kí lão luyện, có nhiều năm công tác, kinh nghiệm dồi dào, tư duy kinh doanh nhạy bén. Loại thứ 2 là những cô trẻ đẹp, không cần năng lực chuyên môn, chỉ cần biết nói đưa đẩy, chiều chuộng làm ông chủ vui lòng!
Bất hạnh thay, tôi ko thuộc hai loại trên. Tôi làm thư kí bốn năm, trình độ chuyên môn tầm tầm, kinh nghiệm khiêm tốn, lại ko biết đưa đẩy làm ông chủ vui lòng, ko bị hất ra khỏi cửa, e rằng sẽ hổ thẹn vs danh xưng "nữ thư kí" nhạy cảm kia, càng hổ thẹn vs tấm thân tình nhân, tuổi có thể 33,35 hay 36 này của tôi lắm lắm...
21 tuổi, tôi bắt đầu coi khinh, thậm chí là căm hận cuộc sống vì sự bất công này. Tôi đã quẳng lại đơn xin nghỉ việc, kiêu hãnh ra đi. Bây giờ, tôi đã 25 tuổi, đã quá quen vs những yêu cầu tuy khiếm nhã nhưng lại khá bình thường đó của ông chủ,học đươc cách từ chối tế nhị, học được cách lượn lờ quanh ông chủ, cốt giữ công việc cho mình, nhẫn nhịn, cho đến khi không thể nhẫn nhịn đc nữa...
Lần mất việc này khiến tôi nhìn thấu trong nhân tình thế thái, thà đổi sang một nghề không nhạy cảm còn hơn quanh quẩn trong cái vòng luân hồi vô lượng đó.
Mất đi mức thu nhập hài lòng, nhận lại nỗi sầu nhân thế, tôi rót một cốc sinh tố, dựa vào sofa, cần mẫm khoanh tròn vài điểm trong mục quảng cáo tuyển dụng trên tờ váo mới mua.
Kế toán? Bán hàng?...
Những nghề này hoàn toàn ko thể, vì bốn năm sau khi tốt nghiệp đại học, kinh nghiệm của tôi chỉ vẻn vẹn giới hạn ở chuyên môn của thư kí mà thôi.
Nghe tiếng chìa khóa lách cách và tiếng cửa mở, biết là Park Jimin đã về, tôi xoa bố cánh tay mỏi nhừ,bò dậy pha một ly sinh tố uống.
Jimin thấy tôi ở nhà, hơi ngạc nhiên hỏi:"Kookie?? Sao nay về sớm thế??"
"Bỏ việc rồi!" Tôi nói thản nhiên, giống như nói "Ăn cơm rồi!"
"À!!"
Jimin ko hề có bất kì phản ứng nào. Bốn năm qua tôi đã mười mấy lần mất việc, nếu cô bạn trơn mắt há miệng ngạc nhiên mới là bất thường.
Jimin là tôi là bạn bè thân thiết từ lâu. Dáng cô ấy hơi lùn nhưng thon thả, làn da khỏe mạnh, mái tóc ngắn gọn gàng khiến khuôn mặt xinh đẹp thêm phần sắc sảo.
Còn nhớ năm ngoái, khi thấu Jimin cắt mái tóc dài tha thướt, tôi vuốt ve mái tóc dài của mình, thực sự cũng muốn cắt ba ngàn sợi tóc thanh tơ phiền toái này. Nhưng Jimin lại nói: " Cậu nên tha cho mái tóc của mình đi. Nó vô tội...chưa kể thân hình bốc lửa, làn da trắng bóc, chỉ riêng cái cằm thanh, đôi mắt như nước hồ mùa thu của cậu cũng đủ khiến thiên hạ điên đảo rồi"
Tôi không biết nói gì, ai bảo tôi sinh ra đã là phận má đào có nhan sắc say người, số mệnh cô đơn của tôi không hề liên quan đến mái tóc xoăn dài chấm eo này. Tôi muốn thay đổi tất cả, nhất thiết phải thay đổi công việc. Tại sao ngày trước tôi lại chọn ngành học bi thảm như vậy?!
Tôi còn đang ngẩn ngơ thì Jimin đã ngồi xuống cầm ly sinh tố của tôi uống hết sạch
Sau khi nghiên cứu các trang quảng cáo tuyển dụng, tôi thất vọng đặt tờ báo xuống thở dài
- Hình như tao không thể làm được việc gì...
Jimin như vừa sực nhớ ra điều gì đó, đặt ly sinh tố xuống bàn: "À nghe Baekhyun nói là chủ tịch công ty cậu ấy làm đang tuyển trợ lý thư kí. Hay là mày sang bên đấy làm thử xem sao"
- Thật sao?? Ông chủ của Baehyun, Kim Tổng-"người đàn ông phi thường" đó đang tuyển trợ lý thư kí sao?". Tôi lại động lòng không phải vì ông chủ "phi thường" kia mà là cái chức trợ lý thư kí kia
Jimin thấy tôi động lòng liền nói: "Hay là mày cứ sang bên đó làm thử xem. Tao nghĩ anh ta không phải loại lợn đực trong đầu chỉ toàn sex đâu"
Byun Baekhyun, đồng nghiệp cũ của Jimin, chuyển việc chưa lâu, luôn ca ngợi ông chủ mới của mình là người đàn ông hoàn mỹ nhất thiên hạ mặc dù đã có ông chồng Park Chanyeol_CEO của Park thị siêu đẹp trai và sủng nịnh vợ
***Pu 🙆: xin đính chính là mẹ Baekhyun có chồng siêu siêu giàu nhưng vẫn thích đi làm mặc cho anh Chanie ngăn cản***
Theo như lời của bạn Baekhyun thì anh ta tên là Kim V, người Mỹ gốc Hàn, lớn lên tại Mỹ, vừa lấy bằng thạc sỹ kinh tế tại Harvard, về nước mở công gy, không những là công tử nhà giàu, năng lực siêu hạng, còn đẹp trai kinh khủng, quyến rũ chết người. Anh ta là người đứng đắn,công tư phân minh, chưa từng quan hệ thân mật vs nữ nhân viên nào, thậm chí là chưa cặp kè vs giai nhân nào
Đáng nể nhất là...mặc dù có vị hôn thê 8 năm ở Mỹ nhưng vẫn giữ mình như ngọc, có vô số mĩ nhân muốn lao vào lòng mà anh chẳng buồn liếc mắt.
Khi nghe bé Byun nói vậy, tôi vẫn tưởng cô bạn đang nói đùa, nhưng thấy thái độ nghiêm túc của Baekhyun hoàn toàn nghiêm túc, tôi mới miễn cưỡng tin rằng trong thế giới phồn hoa bây giờ vẫn tồn tại người đàn ông phi thường đến vậy
Thời buổi này tìm việc rất khó, phải nhanh tay nắm bắt được cơ hội mới được

~End chap 1~
Thực sự cảm ơn các mày đã đọc truyện. Nhớ ấn theo dõi và vote cho con già khó ưa Pu nha. Kamsa!! 🙆
#Pu🖤
#090419

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net