Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Tại Kim Gia _
_ Tại phòng anh và cậu _
ưm~.. tuyệt quá_nancy
vợ anh đang ở dưới, em rên nhỏ thôi_taehyung
cậu ta không quan tâm đâu.. cậu ta rất ngốc_nancy
Anh cười nhẹ rồi đưa 2 tay ôm lấy eo ả nhấp từng cái mạnh mẽ, ả khoái cảm ưỡn ngực lên..
ha~.. em thích mùi hương mạnh mẽ của anh_nancy
cơ thể của em... cũng rất quyến rũ đấy_taehyung
sau một hồi vụng trộm, anh và ả cùng đi xuống dưới nhà.
là.. anh sao? Taehyung_jungkook
ừm là anh đây_taehyung
anh định đi đâu sao?_jungkook
ừm.. anh đến công ty có chuyện một chút_taehyung
vậy.. anh đi nhớ về sớm đừng làm việc quá sức nhé_jungkook
anh biết rồi_taehyung
" anh~ chúng ta mau đi thôi "_nancy
ả nói nhỏ vào tai của anh.
vậy thôi anh đi nhé_taehyung
vâng_jungkook
anh cùng ả tay trong tay rời khỏi nhà trước sự chứng kiến của quản gia và người hầu.. nhưng chỉ có cậu thì không biết vì mắt cậu không thể nhìn được. Đến bây giờ cậu vẫn chưa biết khuôn mặt anh ra sao...
bác Lee? bác có ở đó không?_jungkook
tôi ở đây phu nhân.. tôi ở đây_bác Lee
bác giúp con, đưa con ra sau vườn nhé_jungkook
vâng, tôi dìu phu nhân đi_bác Lee
" Phu nhân, tôi thương người lắm... cậu đã bị cắm sừng rồi... "
bác Lee dìu cậu ra sau vườn, ngày nào chẳng thế lúc anh đi thì cậu lại ra sau vườn ngồi trò chuyện cùng nhưng bông hoa oải hương...
* kíng koong *
phu nhân.. cậu ngồi đây nhé, tôi mở cửa_bác Lee
vâng, bác đi đi... con ngồi đây được rồi_jungkook
bác Lee chạy ra mở cửa.
một chiếc siêu xe màu đỏ chạy vào bên trong nhà...
trên xe một người đàn ông cao ráo, điển trai bước xuống...
cậu 3 mới về!_bác Lee
ừm_jimin
" về việc vụng trộm của taehyung và nancy chỉ có cậu là không biết.. jimin là em trai của taehyung "
anh đi vào trong nhà... vừa vào trong anh đã tìm kím ai đó... có vẻ rất quan trọng
bác Lee! anh dâu tôi đâu?_jimin
phu nhân đang ở sau vườn thưa cậu 3_bác Lee
vậy sao?_jimin
anh cởi áo khoác, cà vạt ra rồi đưa cho người hầu
tôi ra đấy với anh dâu_jimin
vâng, cậu 3_bác Lee
anh đi ra cổng sau rồi tiến đến vườn hoa oải hương...
sau khi thấy cậu anh nở một nụ cười tươi, anh tiến lại gần thì đột nhiên dừng lại...
này oải hương nhỏ! em nghĩ taehyung có thật sự yêu anh không_jungkook

cậu đưa tay quơ quạng chạm vào từng nhánh hoa oải hương vuốt nhẹ...
haizz... em không trả lời thì thôi vậy_jungkook
anh nhìn cậu... ánh mắt có chút buồn! tiến đến gần cậu.
cậu cảm nhận được bước chân liền lo sợ quay lại hỏi...
l..là ai vậy..?_jungkook
anh dâu đừng sợ, em là jimin đây_jimin
giọng nói ấm áp quen thuộc của anh phát ra làm cậu yên tâm hơn, vì trong nhà chỉ có jimin và bác Lee là thân thiết với cậu thôi.
jimin.. cậu về rồi đó sao?_jungkook
phải, em đã về rồi đây_jimin
sao anh lại ra đây? anh hai không có ở nhà sao?_jimin
taehyung nói là có việc gấp nên đến công ty rồi_jungkook
anh đang ngồi bên cạnh cậu, nhưng ánh mắt lại hướng về phía xa xăm nào đó...
" anh ước em có thể thấy anh "
vậy sao? anh ra đây để làm gì?_jimin
cậu mỉm cười nhẹ..
tôi muốn thăm vườn oải hương một tí, với lại tôi muốn hít thở không khí... ở trong nhà... ngộp quá_jungkook
anh dâu có muốn đi chơi cùng em không?_jimin
đi đâu mới được?_jungkook
đi công viên giải trí nhé_jimin
công viên giải trí sao?_jungkook
phải! anh thích không?_jimin
rất thích, nhưng tôi không đi đâu_jungkook
anh khó hiểu nhìn cậu, bất giác nói một câu. Khiến cậu im bặt
sợ anh hai ghen sao?_jimin
cậu sau khi nghe xong cũng không biết nên trả lời như thế nào, đành nói đại một lí do nào khác...
kh..không phải đâu, do tôi sợ taehyung khi về không thấy tôi sẽ đi tìm_jungkook
" tìm sao? chỉ có em tìm anh ta chứ anh ta không bao giờ tìm em đâu "
không sao đâu! em sẽ gọi điện báo với anh hai...nhé?_jimin
cậu đã hết lí do để từ chối, nên đành chấp nhận đi cùng với jimin
vậy... cũng được_jungkook
vậy thì đi thôi... anh dâu em dìu anh đứng dậy_jimin
anh định đỡ cậu đứng dậy nhưng cậu lại ngăn cản.
jimin.. cậu để tôi tự đứng lên được rồi_jungkook
anh im lặng nhìn cậu, tay cậu quơ xung quanh tìm cây gậy. Sau khi đã cầm được lấy cây gậy cậu, vịn chắc cái cây đứng lên.
jimin... cậu vẫn ở đó chứ?_jungkook
" anh vẫn ở đây.. vẫn luôn bên cạnh em đây... "
jimin... cậu đi đâu rồi?_jungkook
tay cậu lại quơ quàng xung quanh, đến khi cầm chạm được vào một nơi...
có phải jimin không?_jungkook
cậu liên tục chạm từng nơi trên gương mặt anh...
làm ơn lên tiếng đi!_jungkook
anh cầm lấy tay cậu kéo xuống.
em vẫn đang đứng đây_jimin
haizz... jimin à~ cậu làm tôi lo lắng đấy_jungkook
" em lo lắng cho anh sao? "
sao lúc nảy cậu không trả lời tôi?_jungkook
à~ do em đang ngắm mặt trời của em..._jimin
vậy sao? mặt trời có đẹp không?_jungkook
đẹp lắm... rất đẹp là đằng khác_jimin
tôi ước có thể nhìn thấy mặt trời nha_jungkook
cậu cười tươi rối
à! chẳng phải chúng ta đi công viên giải trí sao?_jungkook
đúng rồi.. chúng ta đi thôi_jimin
anh vịn lấy vai em đi... rồi em sẽ dẫn anh đi_jimin
cậu nhẹ nhàng đưa tay lên, anh cười nhẹ lấy tay cậu đặt lên vai mình
bước chậm thôi nhé_jimin
ừm~_jungkook
anh đưa cậu ra khỏi vườn hoa, rồi đi ra trước chỗ anh để xe...
bác Lee! lấy giúp tôi cái áo khoác của anh dâu_jimin
bác Lee nhanh chóng đi lấy áo khoác của cậu mang ra cho anh
áo khoác đây cậu 3_bác Lee
anh cầm lấy khoác áo vào cho cậu
trời khá lạnh... anh khoác áo vào đi_jimin
cảm ơn cậu nhé, tôi phiền cậu quá rồi_jungkook
không có đâu.. anh đừng nghĩ nhiều quá_jimin
nào.. lên xe đi_jimin
anh mở cửa dìu cậu ngồi lên xe, anh cũng nhanh chóng lên xe...
_ tua tua, tại công viên giải trí _
anh muốn chơi trò gì?_jimin
trò gì cũng được nhưng tôi cũng chả thấy gì cả_jungkook
vậy từ đây đến sau khi về nhà, em sẽ là đôi mắt của anh dâu nhé_jimin
chúng ta cùng đi chơi đu quay đi_jimin
được!_jungkook
anh dìu cậu đi đến chỗ trò chơi, đặt 2 vé nhưng hầu hết các trò chơi anh chọn đều có ghế đôi... vì anh sợ để cậu một mình
_ tua tua, sau khi chơi xong _
anh dâu à! có vui không?_jimin
ưm.. rất vui!_jungkook
vậy hôm khác em sẽ đưa anh đi nữa nhé?_jimin
cảm ơn cậu nhé_jungkook
anh dâu à!_jimin
hửm_jungkook
anh có muốn ăn kem không_jimin
kem hả? tôi rất thích đó_jungkook
anh muốn ăn kem vị gì?_jimin
tôi thích vị dâu.. cậu mua vị dâu cho tôi nhé?_jungkook
được! anh phải ngồi ở đây không được đi đâu nhé... em sẽ quay lại ngay thôi_jimin
cậu gật đầu... anh cũng yên tâm mà đi mua kem cho cậu, tiệm kem cũn khá gần
trong lúc ngồi đợi ở ghế... taehyung đi ngang qua đó và đã thấy cậu!
jungkook? sao em ấy lại ở đây_taehyung
anh à! mặc kệ đi mình đang đi chơi mà_nancy
nhưng jungkook không thể ra đây một mình được? là ai đưa em ấy ra đây?_taehyung
ưm... anh à~ chúng ta mặc kệ đi mà, chắc là do cậu ta đi dạo cùng bạn thôi~_nancy
jimin sau khi mua kem xong liền quay về chỗ jungkook... và cũng đồng thời thấy taehyung đang tay trong tay đi cùng với người đàn bà khác.. đứng trước mặt cậu. Và tất nhiên taehyung cũng đã thấy jimin
jimin? sao nó lại ở đây?_taehyung
jimin cầm cây kem tiến đến chỗ jungkook
anh dâu! kem đây anh ăn đi_jimin
o! cảm ơn cậu nhé_jungkook
jimin đưa cây kem đến tay cậu, cậu cầm lấy nó và hưởng thức...
jimin quay sang phía 2 người kia gương mặt lạnh như băng...
tôi muốn nói chuyện riêng với anh_jimin
còn nancy?_taehyung
jimin quay sang trừng mắt với ả, ả sợ xanh mặt mà nói với taehyung
anh.. hay là anh đi nói chuyện.. với anh ấy đi nhé_nancy
được! vậy em đứng đây đợi anh một chút_taehyung
ả rời tay taehyung, jimin cùng taehyung đi đến nơi xa hơn chỗ jungkook một tí để nói chuyện.
anh không thấy nghẹn lòng khi làm thế với jungkook sao?_jimin
jungkook là vợ anh hay vợ chú đây?_taehyung
phải! jungkook là vợ anh tôi công nhận, nhưng anh không thể ngay nào cũng đưa ả ta về nhà... vào chính căn phòng mà anh và vợ anh ngủ để làm tình. Tôi vẫn không hiểu anh rốt cuộc có thật lòng yêu jungkook hay không?_jimin
chuyện này của tôi, tự tôi giải quyết. Không cần cậu phải lo đến_taehyung
anh nghĩ tôi là đang lo cho chuyện của anh sao? ha! tôi là vì đang lo cho jungkook... cậu ấy không đáng để tên phụ tình như anh làm tổn thương anh hiểu chưa vậy?_jimin
tôi làm gì tôi tự biết, cậu an phận làm em trai đi đừng có bao đồng_taehyung
được! nhưng nếu jungkook tổn thương thì một chữ anh em cũng không có đâu nhé_jimin
jimin trong lòng thì tức giận nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ lạnh lùng bước về chỗ jungkook...
thấy ả đứng đó jimin cũng không ngừng ngại đi đến xỉa xói một câu thủng da mặt.
Đĩ điếm thì đừng trèo cao_jimin
ả nghe xong vừa sợ vừa tức giận.
anh dâu chúng ta về thôi! muộn rồi_jimin
anh vẫn dùng giọng nói ôn nhu đối với cậu
ưm! tôi cũng ăn hết kem rồi_jungkook
anh dìu cậu đứng dậy đi ra bãi xe...
_ trên xe _
jimin này!_jungkook
em nghe đây?_jimin
lúc nảy cậu đi đâu vậy? tôi đã tìm cậu đó_jungkook
em chỉ đi mua chai nước thôi_jimin
haizz.. cậu làm tôi sợ đấy_jungkook
sợ lạc mất em sao?_jimin
đúng rồi... nếu lạc mất cậu thì ai sẽ là đôi mắt dẫn đường cho tôi đi chứ_jungkook
cậu lại nở nụ cười tươi rối
vậy anh có muốn em sẽ đôi mắt cho anh suốt đời không?_jimin
tôi đương nhiên là muốn rồi, nhưng cậu phải hứa là luôn bên cạnh để dẫm đường cho tôi nhé_jungkook
anh nở nụ cười hài lòng
được! em hứa với anh dâu_jimin
cả 2 cười đùa vui vẻ
muộn rồi đi về nhà thôi~_jimin
ừm, về thôi_jungkook
____________________________
_ end part1_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net