Chú Kim!Em yêu anh[Full]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hắn. Vì trước giờ chỉ cần hắn mở lời em đều đồng ý.

"Với ma" - Em muốn đùa cợt hắn một chút, em thích nhìn thấy gương mặt thối hoắc của hắn.

"Em đùa tôi à, vậy bao giờ em có thời gian rảnh vậy?" - mặt hắn khó chịu, hắn tức giận rồi đấy nhé.

"Tôi rảnh với tất cả mọi người, chỉ bận với chú thôi"

"Em càng ngày càng giỏi đấy, giỏi nhất là trọc tức tôi nhỉ?"

"Cảm ơn chú quá khen, tôi cũng không dám nhận nhưng tôi thích nhất hiện tại là trêu tức chú đấy. Haha"

Hắn tức đen mặt không thèm tiếp chuyện với em nữa. Còn nói tiếp chắc hắn tức ch.ế.t luôn quá, em mở miệng ra là mùi thuốc súng rồi. Em không còn là cậu bé ngoan ngoãn hiểu chuyện như trước đây nữa rồi.

Hắn đưa em về đến cổng nhà thì lái xe đi mất hút, em cũng chẳng thèm quan tâm. Dù sao em cũng buông tình cảm dành cho hắn rồi, không dỗi hơi mà mua thêm việc vào người đi quan tâm chồng của người khác.(em kook chưa biết chuyện chú Kim đã hủy hôn đâu, không biết lúc biết sẽ thái độ gì nhỉ?)

Hắn khiến em thất vọng hết lần này đến lần khác, em không còn chút hy vọng gì ở hắn nữa rồi. Em muốn tìm một em đẹp trai 6 múi để yêu đương, không muốn chôn vùi thanh xuân của mình vào người không đáng. Em đã liên hệ với Jimin để nhờ nó mai mối cho em giúp em tìm được một anh người yêu ngon nghẻ.

"Tiêu chí của mày tao hiểu quá mà jungkook. Ngon+ngọt+bổ dưỡng=tốt cho sức khỏe." - jimin vừa ăn kem vừa cười hi hi haha trêu em.

"Không cần quá cầu kì đâu Jimin, chỉ cần tốt tính biết quan tâm tao là được. À đúng rồi ưa nhìn một chút thì càng tốt." - em đấm nhẹ vào người nó cảnh cáo, nghiêm túc nói suy nghĩ trong lòng cho nó nghe.

"Bạn tao hạ tiêu chuẩn xuống rồi....ô mai chuối mày tính tìm đối tượng hẹn hò thật à. Còn ông chú già họ Kim kia thì sao?tính bỏ thật đấy à, thích thầm người ta 4 năm chứ có ít gì."

"Từ bỏ kiếm hạnh phúc cho bản thân thôi, dù sao người ta cũng sắp lấy vợ rồi tao không thể cứ trơ trẽn thích thầm như trước nữa. Tao cũng đẹp mà tìm người yêu đâu khó sao phải ích kỉ cố chấp chạy theo người không thích mình."

"Ôi bạn tao thức tỉnh thật rồi, cảm động gớt cục cứ.t mũi luôn đây nài"

"Eo Jimin ssi mày mất vệ sinh quá đi mất" - em nhìn nó bằng ánh mắt đánh giá.

"Há há để tao chét lên người mày để chia ngọt sẻ bùi nhé"

Em nghe nó nói thì hú hồn chạy tức tốc thoát khỏi thằng bạn trời đánh. Jimin dí theo phía sau em, 2 đứa cứ thể rượt đuổi nhau quanh khuôn viên trường.

Hắn từ hôm đưa em về thì cũng không liên lạc gì với em nữa. Có lẽ hắn còn giận em, nhưng em nào quan tâm vì bản thân đang chuẩn bị để đi xem mắt. Em ngắm nhìn bản thân trong gương, vô cùng cảm thán về nét đẹp của mình. Em tự hào về diện mạo ngày hôm nay của mình, vui vẻ bắt xe đến điểm hẹn.

Buổi gặp mặt vô cùng tốt đẹp, em và cậu trai kia rất hợp nhau nói chuyện không ngừng. Cậu ta bằng tuổi em, tên là Cha Eunwoo. Tính cách vô cùng dễ gần, điều quan trọng là rất đẹp trai luôn đấy nhưng nhan sắc vẫn kém Kim Taehyung một chút. Em bất chợt giật mình vì sao lại nghĩ tới chú Kim lúc này nhỉ.

"Cậu ở ngoài đẹp hơn trong ảnh đấy"

Eunwoo ngại ngùng khen em, cậu thấy em rất đẹp cứ mải ngắm em mà không ăn uống được mấy.

"Cậu cũng vậy rất đẹp trai đó nha"

Em khen theo phép lịch sự thôi nhưng phải công nhận nhìn Eunwoo như thiên thần vậy đó. Một gương mặt thiên tài đẹp không góc chết.

Hai người ăn uống vô cùng vui vẻ, người này khen người kia. Thi thoảng còn gắp đồ ăn cho nhau nữa. Cũng xem như buổi xem mắt vô cùng tốt đẹp, cậu ấy còn chủ động xjn phương thức liên lạc của em.

Em và Eunwoo kết thúc bữa ăn trong vui vẻ, lúc ra khỏi nhà hàng em gặp hắn cũng đang đi cùng đối tác. Hắn đang mở cửa xe đưa tay dìu một cô gái trẻ, hai người họ định vào nhà hàng này để dùng bữa tiện bàn bạc công việc luôn. Em và hắn bốn mắt nhìn nhau, mỗi người có một tâm trạng khác nhau. Hắn thấy em đi cùng chàng trai khác thì vô cùng giận, giả vờ xem như không quen biết em. Hắn dìu cô nàng xinh đẹp kia lướt ngang qua em.

Em nghe thấy tiếng tim đang đập rất nhanh của mình, lòng em chua chát. Đến chào hỏi hắn cũng ghét bỏ vậy mà em còn lưu luyến điều gì ở hắn. Em đau lòng không sao? Tất nhiên là có rồi, nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của hắn đi ngang qua em...thật sự là em cũng không bất ngờ lắm chỉ đau lòng một chút thôi. Em cũng đang đi cùng một người đàn ông khác cơ mà...em nên vui mới phải hắn đã xem em là người xa lạ đúng ý em rồi còn gì.

"Cậu khóc đấy à, có chuyện gì xảy ra vậy? Mau nói mình nghe đj."

"Không sao đâu. Ở đây nhiều bụi quá... bụi bay trúng mắt nên mới thế. Chứ mình có khóc đâu..."

Eunwoo biết em đang nói dối nhưng cậu không gặng hỏi em thêm nữa. Chuyện em không muốn nói cậu sẽ tôn trọng không tọc mạch tham gia vào. Cậu lấy khăn ra lau nước mắt cho em nhỏ.

"Ừm nhưng tớ mong xong này jungkook sẽ không khóc một mình nữa. Tớ hy vọng mỗi khi cậu khóc tớ sẽ được ở cạnh an ủi cậu. Cậu khóc vì ai tớ không quan tâm nhưng tớ sẽ là người lau nước mắt cho cậu. Đôi mắt xinh đẹp không được phép rơi nước mắt đâu, nhìn thôi đã đau lòng rồi. Thôi nào vui vẻ lên đi những điều tốt đẹp sẽ đến với cậu thôi."

Em nghe Eunwoo nói lại càng khóc to hơn, từ trước tới nay chưa từng ai nói những điều như vậy với em cả. Lời nói chân thành chạm đến trái tim nó khiến lòng em ấm áp theo. Cậu ấy ôm lấy em, nhẹ nhàng an ủi vết thương lòng đang rách ra vô cùng đau đớn kia. Hắn đứng đằng sau chứng kiến tất cả hành động của cậu bạn kia. Thấy em không chút phản kháng còn vòng tay ra ôm lấy, trán hắn nổi đầy gân xanh. Tay nắm chặt vào nhau cố kìm nén lửa giận trong lòng mình, một mùi dấm chua nồng nàn nơi hắn đứng.

"Jeon jungkook em được lắm, ôm ấp tên đàn ông khác ngay trước mặt tôi. Em nghĩ em là ai mà tôi sẽ đau khổ khốn đốn, được thôi tôi sẽ cho em phải hối hận khi dám phản bội tình cảm của tôi. Cứ chờ đi Jeon Jungkook em sẽ phải cầu xin tình cảm bố thí từ tôi thôi."

Hắn cười một cách đầy gian ác, nhìn vô cùng nguy hiểm. Trong lòng hắn đang lên một kế hoạch vô cùng ghê gớm. Nhưng rồi hắn lắc đầu gạt bỏ ngay suy nghĩ bồng bột ngu ngốc đấy ra khỏi đầu.

"Mày điên rồi sao Kim Taehyung. Jungkook còn nhỏ như vậy sao mày dám có suy nghĩ sẽ bắt cóc giam cầm em ấy. Haizz...nếu làm thế thật thì mày đúng là không bằng loài cầm thú, jungkookie sẽ hận mày cả đời."

Hắn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ cực đoan kia, hắn phải kìm hãm con thú trong người mình lại...không nó sẽ làm tổn thương em nhỏ của hắn mất.

Em vừa mở cửa chuẩn bị ra khỏi nhà thì thấy hắn đứng ngoài cổng, xem ra là hắn đang đứng chờ em. Em bình thản đi ngang qua luôn nhưng bị hắn kéo người lại, hắn đưa cho em một chiếc túi hồng có thắt nơ trắng xinh hình thỏ con.

"Jungkookie bữa sáng của em nè, tôi đã đích thân vào bếp nấu cho em đấy."

"Cảm ơn chú nhé nhưng cháu ăn sáng rồi, chú giữ lại mà ăn đi. Mà chú mặc vậy không lạnh à....cũng có tuổi rồi ăn mặc phong phanh vậy dễ bị cảm lắm" - Em đưa lại túi đồ ăn cho hắn. Em nhướn mày khó chịu khi thấy hắn chỉ mặc đúng 1 cái áo len mỏng dính. Trong khi ngoài trời đang rất lạnh, em mặc quần áo dày rồi mà vẫn còn cảm thấy rùng mình vì giá rét.

"Em cứ cầm lấy đi, em ăn thêm cho no. Học hành vất vả nên bồi bổ cơ thể thật tốt." - hắn ngừng nói đột nhiên nhìn em chằm chằm rồi cười tủm tỉm. Cương quyết cầm túi đồ ăn nhét lại vào tay em. Làm em khó hiểu nhìn hắn, em còn thầm mắng hắn thần K.inh.

"Em đang lo cho tôi đấy à Jungkookie? Yên tâm đi tôi sẽ không để bản thân bệnh đâu...nhưng nếu bị bệnh mới khiến em để tâm đến tôi, vậy thì tôi bị bệnh không phải chuyện tốt sao."

"Tốt cái đầu heo nhà chú, ai nói với chú là cháu là đang quan tâm tới chú chứ. Cháu thèm vào ý...còn đồ ăn cháu nhận vậy. Thôi sắp muộn học rồi cháu đi trước đây."

Em cúi đầu chào hắn xong ba chân bốn cẳng chạy mất hút, hắn cứ đơ ra một chỗ nhìn theo bóng lưng em đang khuất dần. Hắn rùng mình vì lạnh còn hắt xì hơi liên tục, vội chạy vào nhà chui vô phòng nhẩy lên giường ủ ấm cơ thể trong chăn.

"Ui lạnh c.h.ế.t tôi rồi....hắt xì....huhu cũng may mình gồng được trước mặt Jungkook không thì mất hết hình tượng thì thật quá mất mặt. Đi vội quên cầm theo áo khoác...đúng là không có cái dại nào bằng."

Và thế là ông chú nào đấy đã bị bệnh ngay sau đó vì quá ra vẻ trước mặt người đẹp🤣 (há há ta nói nó dừa lắm)

Hắn bị ốm thì khá dính người, nửa đêm bị sốt khó chịu vô cùng hắn liền gọi cho em làm nũng.

"Alo 23h đêm rồi chú không ngủ còn ngủ cho cháu làm gì"

"Hức....jungkookie à, tôi hình như bị bệnh rồi."

"Vậy hả, bị bệnh thì tìm bác sĩ đi. Chú gọi cho cháu thì cháu cũng không giúp ích gì cho bệnh của chú ₫ược đâu."

"Em tuyệt tình...thật đấy. Tôi chỉ m-muốn em quan tâm tôi 1 chút thôi mà. Tôi đau đầu với sốt rồi, cổ họng tôi cũng đau lắm.....em sang nhà tôi một lát được không?" - giọng hằn trầm khàn cất lên, em có chút muốn cười nhưng phải nhịn lại. Em nghe cũng biết hắn đang vô cùng tủi thân rồi, bị bệnh mà còn bị em phũ phàng hắt hủi.

"Chú đừng nói vớ vẩn nữa, cháu ngủ đây không rảnh đi thăm bệnh giờ này đâu. Pai pai chúc chú mau khỏi nhé"

"Jung...."

*tút tút tút*

Hắn tủi thân mắt rơm rớm vài giọt nước mắt, càng nghĩ hắn càng đau lòng vì em bỏ rơi mình.

"Em bỏ tôi ốm đau một mình thật sao...hức em thay đổi nhiều quá không còn muốn quan tâm tôi như lúc trước nữa rồi. Tôi biết bản thân là người sai trước với em nhưng tôi biết lỗi rồi mà...sao em cố chấp không chịu mở lòng tha thứ cho tôi. Jeon Jungkook em thật quá đáng mà...người bệnh cũng không thương xót. Hứ tôi sẽ giận em luôn không thèm nói chuyện với con thỏ béo nhà em nữa."

Hắn nằm quay mặt về phía tường nên không hề nhận thấy rằng em đang đứng ngay sau cửa phòng trừng mắt nhìn hắn. Em thở hồng hộc vì chạy quá nhanh, em ngoài miệng thờ ơ vậy thôi chứ trong lòng lo cho hắn lắm luôn đấy. Sợ hắn ở 1 mình xảy ra chuyện nên mới tức tốc sang nhà hắn. Em nghiến răng hét rống lên vào mặt hắn khiến ông chú u30 giật mình nhẩy dựng lên.

"KIM TAEHYUNG CHÚ GIỎI RỒI DÁM NẰM ĐÂY NÓI XẤU CHÁU. VẬY MÀ CHÁU CÒN NGU NGỐC CHẠY SANG ĐÂY THĂM CHÚ... THÔI CHÚ CÒN SỨC NÓI XẤU CHÁU THÌ CHẮC CŨNG KHỎE RỒI NHỈ NÊN CHÁU VỀ ĐÂY."

"Jungkook à chắc em nghe nhầm rồi đấy, tôi nào dám nói xấu chứ. Tôi còn ốm lắm sắp ngất xĩu rồi...em mà về là tôi ốm nặng nằm liệt giường luôn mất."

"Hừ chú cẩn thận đấy đừng để cháu biết chú nói xấu sau lưng cháu. Nằm yên xuống đây đi lại ít thôi, chú ăn tối chưa đấy."

"Miệng đắng không muốn ăn nên bữa tối tôi chỉ uống nước lọc"

"Hừm nằm yên đây để cháu đi nấu chút cháo ấm để chú ăn giải cảm"

"Thôi khỏi cần ăn cháo...tôi ăn em là khỏi ngay"

Hắn cười híp mắt nhìn em bằng ánh mắt không đứng đắn. Em trợn mắt nhìn chằm chằm vào tên đầu óc đen tối kia.

"Chú vừa nói cái gì đấy? Có ngon nói lại cháu nghe?" - em trừng mắt nhìn hắn, sao hắn có thể có suy nghĩ thiếu đứng đắn ngay cả khi bản thân đang bị bệnh.
Hắn thấy em nhìn mình đánh giá thì chột dạ vội sửa lại lời nói.

"À tôi nói tôi sẽ nằm ngoan trên giường chờ em"

Hắn cười gượng nhìn em, em lườm nguýt hắn rồi đóng cửa phòng đi ra ngoài.

Em nấu một nồi cháo xương, cẩn thận múc ra bát mang vào cho hắn.

Hắn cười không ngậm được mồm vừa ăn vừa tấm tắc khen. Lòng hắn rộn ràng như mở hội, hắn được ăn cháo do chính tay em nấu nên tất nhiên là ăn rất nhiều. Hắn ăn tận 3 bát khiến em còn nghi ngờ nhân sinh không biết hắn phải bệnh thật không hay là đang giả vờ nữa.

Ăn uống dọn dẹp xong thì cũng đã 4h sáng rồi em tính đi về nhưng hắn không cho.

"Tôi bị bệnh mà em còn tính bỏ mặc tôi một mình cô đơn trong căn nhà này sao hả Jungkookie?"

"Chú bớt diễn trò đi. Làm gì người bệnh nào ăn hẳn 3 bát cháo như chú không? Haizz không muốn phải sống một mình thì chú mau cưới cô Mina về đi thì sẽ thành hai mình thôi."

"Em sờ thử đi trán tôi còn nóng lắm, tôi bị bệnh thật mà. Em phải tin tôi chứ..."

Hắn cầm tay em lên đặt lên trên mình, mắt hắn rưng rưng nhìn em làm nũng khiến em phải mềm lòng. Hắn nhanh chóng muốn giải thích mọi hiểu lầm trước đây cho em nghe.

"Tôi đã hủy hôn với Mina rồi mà. Tôi đã nói là tôi yêu em...sao em lại muốn tôi đi lấy người phụ nữ khác. Người duy nhất mà tôi muốn lấy về làm dâu nhà họ Kim chỉ có một mình em thôi Jeon Jungkook à."

Em đỏ mặt ngại ngùng cuối xuống không dám nhìn hắn. Được tỏ tình đột ngột vậy ai mà chẳng sốc, thật ra là em vẫn còn tình cảm với hắn nên khi nghe hắn nói yêu mình em đã kích động muốn đáp lại hắn rồi. Cũng may mà lí trí ngăn cản kịp thời không thì em rớt hết không còn miếng giá nào rồi. (Au : em kook bị cảm động trước những lời nói ngọt ngào hơn cả mật ong của anh kim)

"Chú đừng nói linh tinh nữa, cháu và chú đều là con trai...không thể nào đến được với nhau đâu. Không phải lúc trước chú từng nói chú thẳng sẽ không yêu người cùng giới, chú còn nói chú thấy ghê tởm khi bị cậu bạn thân hôn trộm. Chú thậm chí còn tuyệt giao với cậu bạn kia, nên cháu không tin chú có tình cảm với chau đâu. Chắc chú nhầm lẫn tình thân thành tình yêu rồi đấy, chúng ta ở cạnh nhau quá lâu khiến chú nhầm lẫn thôi."

Em bấu chặt tay vào nhau, em không muốn nói ra đâu nhưng đó là suy nghĩ thật sự trong lòng em. Em muốn hắn hiểu con tim của mình hơn để không gây ra việc hiểu lầm tai hại nào nữa. Tuy em yêu hắn là thật nhưng em không thể ích kỉ đón nhận hắn được. Hắn là con một và nhà họ Kim thì cần có cháu để nối dõi tông đường...điều đấy thì em lại không thể làm được. Có rất nhiều rào cản khiến em không thể đến bên hắn được.

"Tôi xin em hãy tin tưởng tôi một lần đi. Tôi yêu em là sự thật, tôi đủ thông minh để nhận ra được đâu là tình thần và đâu là tình yêu. Tình cảm tôi dành cho em nó phát sinh từ lâu rồi không còn đơn thuần là tình cảm chú cháu đâu. Em luôn đặc biệt trong mắt tôi, luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý mà ngay cả tôi cũng không cưỡng lại được mà dõi theo em lúc nào không hay.

Đừng sợ bất kì điều gì cả, em chỉ cần yêu tôi là đủ rồi còn thế giới ngoài kia để tôi lo. Nhà họ Kim tôi không có cháu nỗi dõi cũng chẳng sao, ai soi mói chỉ trỏ em tôi liền xử người đó. Xã hội này khắt khe với tình yêu đồng giới thì đã sao chứ tôi không quan tâm ánh mắt của người ngoài. Tôi sống cho bản thân chứ không sống vì người khác. Em đừng để tâm đến những lời bịa đặt thị phi nữa, mặc kệ miệng lưỡi thiên hạ mà hãy sống vì chính mình thôi."

Em nghe mà cứ đơ ra vì hắn nói đúng quá, em rất quan tâm đến ánh nhìn của người đời. Em không thể xem nhẹ việc xã hội sẽ bàn tán về chuyện của mình được.

"Còn chuyện tôi từng khẳng định mình là trai thẳng vì tôi chưa biết rõ tính hướng của mình. Em cũng không thể trách tôi chỉ vì tôi kì thị nụ hôn của cậu bạn kia được...vì tôi thật sự là thấy ghê tởm khi bị người khác hôn trộm trong khi chưa có sự cho phép của tôi là sai sao? Nói thẳng ra là tôi không yêu đàn ông hay phụ nữ. Chỉ đơn giản là tôi yêu em và thật trùng hợp em lại là nam thôi."

Hắn chân thành bày tỏ lòng mình cho em nghe, em cảm động khóc không ngừng. Hắn chỉ mới nhìn em rơi nước mắt thôi mà đã thấy xót lắm rồi, không kìm lòng được đưa tay ra lau nước mắt cho em, rồi mới âu yếm ôm em vào lòng an ủi. Từng hành động của hắn hết sức ấm áp khiến em cảm động không ít.

Em được hắn bao bọc trong lồng ngực rắn chắc, em tham lam không muốn buông hắn ra, đắm chìm vào sự ấm áp hắn mang lại.

"Em không phải không tin chú...chỉ là em sợ xã hội sẽ khinh miệt kì thị mối quan hệ của chúng ta. Bố mẹ chú cần có cháu ẫm bồng...kể cả là gia đình em cũng thế. Chúng ta không thể ích kỉ chỉ sống vì mình được, em không muốn làm bố mẹ hai bên đau lòng đâu. Em yêu chú nhưng không thể từ bỏ gia đình em được, sẽ ra sao nếu hàng xóm biết được họ sẽ chỉ trích và bàn tán về chúng ta...thực sự là em không đủ dũng khí để đối mặt với những chuyện đó đâu.Em bị chửi mắng kì thị sao cũng được nhưng bố mẹ em họ không có lỗi.

Xã hội còn quá nhiều người bảo thủ, họ chưa sẵn sàng mở lòng để đón nhận những người thuộc cộng đồng LGBT. Những lời nói cay nghiệt...thậm chí là còn nhiều câu từ nguyền rủa và chửi mắng thậm tệ trong khi chúng ta chưa hề làm gì động chạm đến họ cả. Đồng tính không phải một căn bệnh và nó sẽ không lây lan khi sống chung hít thở cùng một bầu không khí. Nhưng nhiều người lại nghĩ đấy là một loại bệnh ở cùng sẽ bị lây... em thực sự không muốn bản thân sẽ là nạn nhân tiếp theo bị những con người đó mang bàn luận đâu."

"Em yêu tôi là được rồi, chúng ta chính thức hẹn hò nhé. Đừng để ý xem thiên hạ nghĩ gì về mình. Những lời nói của họ sẽ vô tình làm em tổn thương nên chỉ cần em không để tâm đến là được. Họ không thương em nên mới nói ra những lời sắc như d.a.o để găm vào tym em, vậy nên em cần gì phải tự mua dây buộc mình mà cứ sống thoải mái đi và làm điều mình thích thôi. Còn em yên tâm tôi đã xác định ở bên em thì chắc chắn tôi sẽ tìm cách thuyết phục gia đình 2 bên đồng ý chuyện của chúng ta."

"Taehyung...."

Em rưng rưng nhìn hắn, cảm động vì tấm chân tình hắn dành cho em. Lời nói thật lòng xuất phát từ tâm bao giờ cũng rung động mạnh chạy thẳng vào tym.

"Bé cưng ngoan, không khóc nhè nữa nhé. Mắt sưng hết rồi đây nài thương lắm cơ." - hắn nhìn em khóc mà xót hết cả ruột gan.

"Hức...vậy từ giờ chú là người yêu em à?" - em tỉnh bơ hỏi hắn.

"Không chịu đâu..."

"Vậy thì thôi" - Em lạnh nhạt quay mặt đi khiến hắn cuống lên vì trò đùa ng.u của bản thân.

"Ý tôi là người yêu của tôi phải do chính tay tôi lựa cơ. Jeon jungkook tôi lựa em rồi, em làm người yêu của tôi nhé?" - nhanh chóng hạ màn để kết thúc màn đú trend này không thì có mà mất chồng nhỏ.

"Ủa gì vậy? Không ấy mình già rồi thì ra vẻ ít thôi nhé. Mắc mệt thiệt chứ"

"Tôi đú trend tí thôi mà, em làm gì mà căng vậy."

Hắn chu môi làm nũng nhưng bị em bơ luôn.

"Em vậy đấy chú chịu được thì chịu không chịu được thì chia tay."

"Tôi cam tâm tình nguyện để em ngược đãi, đây là lần đầu tôi yêu đương với con trai có gì thiếu sót xin em chỉ giáo nhiều hơn."

"Em thích động vật nhỏ nên sẽ không ngược đãi chú đâu. Đang độc thân vui vẻ muốn chớt tự nhiên có bạn trai." - em nổi hứng muốn trêu ghẹo hắn một chút,kết quả là hắn đã xập bẫy và hiện đang vô cùng cay cú.

"Em muốn độc thân để tiện gặp gỡ cái tên họ Cha kia à. Đừng hòng gặp lại tên đó nghe chưa? Tôi không cho phép đâu đấy...EM LÀ CỦA TÔI...CỦA MÌNH TÔI THÔI HIỂU CHƯA HẢ?"

Đang yên đang lành hắn cọc ngang, hắn làm em cười bò vì tính cách quá trẻ con.

"Chú ghen cũng đáng yêu quá đi mất. Gần 30 rồi mà sơ hở là giận dỗi, chú trưởng thành lên đi. Em và Eunwoo chỉ là bạn bè thôi, không ai dành em khỏi chú đâu. Em là của chú được chưa." - Em quay ra dỗ hắn, nhéo nhẹ hai bên má của hắn mà đã khiến tên nào đó sướng điên cười ngoác của mồm ra.

"Tôi không có già, đừng lấy số tuổi ra khịa nữa...em tưởng em trẻ hơn tôi mà ngon à. Ơ nhưng mà nhìn em "ngon" thật....hihi "

Hắn cười nham hiểm nhìn em, biết ý đồ đen tối của hắn là gì em không thương tình vả bốp vào mặt hắn một phát, lực nhẹ thôi chỉ dát chứ không sưng.

"Chú đừng có mà cà chớn nữa"

"À quên em muốn nói với chú một chuyện..." - Em cố tình làm ra vẻ thần bí để hắn phải tò mò.

"Em nói đi bé cưng, tôi đang nghe nè"

Hắn tròn mắt nhìn em để lắng nghe câu chuyện em sắp nói.

Em cười xinh nhìn hắn đầy yêu thương, nhảy lên người câu cổ hắn hôn chụt một phát. Hắn khá bất ngờ chỉ kịp dùng hai tay đỡ lấy m.ô.n.g em, trong đầu vẫn còn đang bị sốc chưa tiếp nhận kịp, người hắn vừa lâng lâng mà vừa phấn khích vì được em hôn. Em leo xuống khỏi người hắn để giữ khoảng cách sau đấy lấy hết dũng khí hét lớn.

CHÚ KIM! EM YÊU ANH"

Em nhanh như chớp mở cửa phi thẳng ra ngoài cửa để về nhà. Hắn bừng tỉnh khi thấy em chạy ra ngoài cũng chỉ kịp hét đáp lại.

"ANH CŨNG YÊU EM LẮM ĐẤY ĐỒ THỎ NGỐC JEON JUNGKOOK."

#Hoàn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net