Tình cảm liệu đã thay đổi [Full]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cản em lại. Bà kim nghe tin dữ thì đã ngất, ông kim bần thần ôm vợ mình. Em lăn ra đất gào khóc thảm thiết, em mất hết lí trí như người điên lăn lộn dưới nền đất.

"Trả taehyung lại cho tôi, lũ bác sĩ thối tha mau trả chồng tôi lại cho tôi. Hức Taehyung của em chắc đau lắm...em đúng là vô dụng mà không giúp gì được cho anh....hức anh ơi..."

Ông kim đưa bà kim đi cấp cứu, còn mình cậu lăn lộn ở dưới nên gạch lãnh lẽo đau khổ kêu gào.

"Cậu gì ơi bình tĩnh lại đi, tôi còn chưa nói xong mà cậu đã ngắt lời tôi, bây giờ còn làm loạn lên ở đây là sao?"

Ông bác sĩ già ngăn cản hành động dãy dụa của em lại nhưng do sức yếu bị em quật ngã thở không ra hơi, bác sĩ trẻ chứng kiến tất cả từ đầu tới cuối đứng nghiêm nghị nhìn em đang ra sức phản kháng không chịu nghe lời. Vị bác sĩ trẻ tức giận quát thẳng vào mặt em.

"ĐỨNG LÊN NGAY CHO TÔI, CẬU CÒN Ở ĐÂY LÀM LOẠN TÔI SẼ GỌI CẢNH SÁT ĐẾN LÀM VIỆC ĐẤY. CHỒNG CẬU VẪN CÒN SỐNG ĐÃ CH.ẾT ĐÂU MÀ CẬU KHÓC ẦM Ĩ LÀM LOẠN Ở ĐÂY."

Em nghe xong mà muốn sảng hồn, nãy giờ em cứ nghĩ hắn đã không qua khỏi do vụ tai nạn kia nhưng hóa ra là do em hiểu lầm.

"Ủa vậy ông ta kêu tôi chuẩn bị tâm lý còn có nói câu cố gắng hết sức là sao? Không phải là muốn thông báo bệnh nhân không qua khỏi hay sao."

Em nín khóc ngơ ngác hỏi, bác sĩ bất lực nhìn em.

"Thì bệnh nghề nghiệp thôi mà, cậu cũng lanh chanh vừa thôi tôi còn chưa nói xong đã tự suy diễn rồi. Đúng là tuổi trẻ bồng bột chưa trải sự đời mà, sau này bớt bốc đồng 1 tí thì hơn nên nghe hết câu chuyện rồi hãy đưa ra kết luận."

"Dạ tôi xin lỗi bác sĩ, sau này tôi sẽ rút kinh nghiệm. Vậy giờ sức khỏe của anh ấy sao rồi."

"Yên tâm đi ca phẫu thuật rất thành công tuy nhiên trong lúc phẫu thuật thì tim có ngừng đập nhưng may mắn phép màu xảy ra nên đã qua cơn nguy kịch. Nhưng chưa thể vào thăm được đâu, mai rồi hãy vào dù sao đêm nay bệnh nhân cũng chưa thể tỉnh được đâu."

"Dạ vâng tôi cảm ơn bác sĩ nhiều lắm"

Em nói chuyện với bác sĩ xong xuôi thì qua thông báo tình hình cho ông bà kim biết. Ông kim còn đang định gọi điện thông báo để tổ chức tang lễ cho thằng con trai nữa cơ, may sao em thông báo vẫn còn kịp thời. Bà kim nghe em nói xong thì tự nhiên khỏe ngang, người không còn mỏi mệt nữa.

"May mắn quá con trai yêu của mẹ tai qua nạn khỏi , không thì mẹ sẽ không sống nổi đâu."

Mẹ kim âu yếm nhìn con trai cưng đang ăn từng muỗng cháo. Và tất nhiên là người đút cháo cho hắn không ai khác ngoài em rồi. Hắn bị thương không quá nghiêm trọng đâu, tay phải thì gãy bó bột, người thì trầy xước không ít, chân trái cũng bị bong gân. Nhìn hắn giờ như thương binh luôn rồi, em đảm nhiệm vị trí chăm sóc cho hắn vì dù sao hắn bị thương cũng do bảo vệ cho em. Nên em chăm sóc hắn cũng là lẽ đương nhiên thôi.

"Không ngủ được à, vết thương lại đau sao?"

Em lo lắng hỏi thăm hắn, đêm rồi mà hắn cứ trở mình liên tục không chịu ngủ.

"Ừm, anh đau nhức khắp người luôn em ạ, Taetae đau quá jungkookie thổi cho anh đi"

Hắn nhõng nhẽo lại gần phía em đang ngồi nũng nĩu như trẻ con. Em biết hắn đau nên cũng lại gần thổi thổi vào cánh tay bó bột của hắn. Làm hắn sướng điên được voi đòi tiên.

"Hay em nằm xuống ngủ cạnh anh đj, anh muốn được ngủ cạnh em cơ"

"Nè nha Kim Taehyung, anh muốn bị ăn đánh phải không. Được voi đòi hai bà Trưng đấy à, ngoan ngoãn nằm xuống ngủ ngay không đừng trách em ác"

"Jungkookie là đồ vô tâm, suốt ngày chỉ biết ăn hiếp người ta thôi"

Hắn nghe vậy thì dỗi bĩu môi quay hẳn lưng về phía em. Thái độ hờn dỗi của hắn khiến em bật cười vì thấy dễ thương, không biết em nghĩ gì mà nằm xuống cạnh hắn, ôm nhẹ vào người hắn.

"Nào ngoan ngủ đi, mai em mua bánh kem dâu cho Taetae nhé"

Hắn vui mừng như trẻ con quay người lại rúc đầu vào hõm cổ của em hít hà mùi hương quen thuộc. Em như người mẹ hiền vỗ vỗ vào lưng hắn cho dễ ngủ, hắn được đà bàn tay táy máy của hắn sờ xuống eo thon ôm chặt, em mặc kệ hắn làm càn trên người mình vì em cũng mệt quá rồi mắt dính chặt vào nhau buồn ngủ lâm rồi. 2 người dần chìm vào giấc ngủ, thân ảnh đôi nam nam ôm ấp nhau trên giường tình cảm rất mặn nồng.

Em và hắn cũng dần dần làm lành với nhau, em đã mở lòng hơn với hắn. Nhờ vậy mà hai người đã ngày một hiểu nhau hơn, những hiểu lầm trước kia cũng dần được hóa giải. Ngày hắn xuất viện em cũng luôn ở bên cạnh, em chưa từng rời xa hắn nửa bước. Mỗi đi tắm mới thoát được hắn, em đi đâu hắn cũng đi theo như sợ em sẽ bỏ rơi hắn lần nữa.

"Jungkook à, hứa với anh đừng rời xa anh nữa nhé em."

"Dạ, em sẽ không đi đâu nữa cả chỉ ở cạnh anh thôi chồng à"

Hắn nghe mà tim nhẩy nhót không yên, hắn đang hạnh phúc lắm. Hắn lao vào hôn em không kìm nén cảm xúc nữa, hắn điên cuồng hôn môi đến khi em gần hết dưỡng khí mới lưu luyến buông ra.

"Anh yêu em lắm chồng nhỏ của anh. Jungkookie đáng yêu ơi anh yêu em quá đi mất."

Hắn không ngần ngại nói lời yêu thương đến em. Vì cơ hội không đến nhiều lần, hắn sẽ trân trọng cơ hội lần này thay đổi sửa chữa tất cả sai lầm trong quá khứ.

"Anh nhất định sẽ khiến em hạnh phúc. Anh không nói nhiều lời ong bướm đâu, anh sẽ chứng minh bằng hành động của mình cho em thấy. Anh nói được làm được, vì tình yêu của anh dành cho em sẽ mãi không thay đổi"

Mắt em rưng rưng nhìn hắn, em cảm động trước những lời hắn nói. Em sụt sịt khóc, hắn hốt hoảng lau nước mắt cho em. Hắn hôn nhẹ lên đôi mắt ướt nhẹp của em một cách vô cùng trân quý.

"Em tin anh mà Taehyungie. Em cũng yêu anh nhiều lắm, em mong anh sẽ không làm em tổn thương một lần nào nữa. Mong tình yêu của hai ta sẽ chiến thắng tất cả, cũng hy vọng em đặt niềm tin vào anh là lựa chọn đúng đắn. Em yêu anh"

Hai người trao nhau nụ hôn ngọt ngào khiến độc giả không khỏi hú hét. Em và hắn đã quyết định tái hợp sau những chuyện đã xảy ra và đã rút được bài học đắt giá.

Hắn thì hiểu em hơn cũng chăm lo cho gia đình nhỏ không còn tham công tiếc việc nữa. Tan làm đúng giờ về nhà phụ chồng nhỏ nấu cơm, cuộc sống hạnh phúc mà bao gia đình ghen tị.

Em cũng đã thay đổi tính tình không còn ngang bướng nữa, có gì buồn lòng em sẽ tâm sự ngay với chồng luôn không dấu trong lòng nữa. Đặc biệt là anh Kim cũng tinh tế hơn không vô tâm mà chiều chồng nhỏ lắm. Hai người là 2 mảnh ghép không thể thiếu của nhau, hoàn hảo bù đặp mọi thiếu sót cho nhau.

"Cuối tuần em muốn đi biển, chồng thu xếp công việc đi cùng em nhé."

Em ngồi trong lòng hắn thủ thỉ, hắn đang lướt laptop xử lí công việc nghe em nói thì ngừng mọi công việc lại.

"Tất nhiên là được rồi. Chồng nhỏ đã muốn thì anh chiều thôi. Công việc sao quan trọng bằng em."

Hắn cúi xuống hôn nhẹ vào môi em, hai người cứ ngọt ngào thế này ai nhìn vào mà không ghen tị cho được.

Tưởng chừng sẽ hạnh phúc êm đềm nhưng đã có biến cố xảy ra đó chính là em phát hiện ở chỗ làm của hắn có rất nhiều cô trà xanh nhăm nhe. Em không thể thờ ơ mà xem như không biết được, phải tuyên bố chủ quyền mới được. Em cũng đâu phải người hiền lành gì, muốn đụng vào đồ của em không dễ thế đâu.

Em không thèm thông báo cho hắn trước đã tới công ty rồi , đụng độ cô em trà xanh ngay trong phòng làm việc của hắn. Cô ta ăn mặc thiếu vải đang đưa đẩy bản hợp đồng trước mặt hắn, còn hắn thì đang xem sét hợp đồng không thèm để ý đến cô ả. Kang Lina không biết rằng em đã đứng ngoài cửa thấy hết mọi hành động lố lăng của cô ả.

Cô cố tình kéo trễ áo xuống gần như lộ vòng 1 ra hết, sau khi đọc xong hợp đồng hắn định đứng lên đi lại phía sofa ngồi cho thoải mái thì cô ta cố tình lão đảo ngã vào lòng hắn. Em thấy cô hội đã tới phi vào bắt tại trận, hắn chưa kịp đẩy cô ả đang bám dính lên người mình ra thì thấy em đi vào. Hắn hoảng hột đẩy mạnh cô ta ra, sợ em sẽ hiểu nhầm rồi giận hắn.

"Không như em nghĩ đâu jungkook"

"Em đã nói gì đâu, sao anh biết được em nghĩ những gì."

Hắn câm nín không dám nói câu gì. Kang Lina thì kênh kiệu nhìn em đầy thách thức. Em cũng không vừa ngồi xuống cạnh hắn nhìn thẳng mặt ả trà xanh.

"Cô gái này là ai mà vừa xong ngồi trong lòng anh vậy"

"Tôi tên Kang Lina, làm ở bộ phận makerting. Tôi chóng mặt nên vô tình ngã vào lòng Kim tổng thôi"

"Ồ ra là nhân viên ở bộ phận Makerting. Vô tình ngã cũng biết chọn chỗ quá nhỉ."

Em đứng dậy tiến lại gần cô ta, khiến cô ta cảnh giác lùi lại nhưng sao phản ứng nhanh bằng em được.

*Chát*

Em vung tay ra tát thẳng mặt cô ta, lực đạo cũng nhẹ nhưng cô ta cố tình tự ngã hẳn ra sàn.

"Ui chết cha tôi cũng vô tình vả nhầm vào mặt cô rồi."

Em giả vờ hốt hoảng nói một cách thản nhiên. Em cười nhếch mép nhìn trò hèn hạ của cô ả. Hắn vẫn im lặng không nói gì chỉ nhìn duy nhất vào em.

"Sao cậu đánh tôi vậy, cậu ghen tị với tôi vì được ngồi vào lòng kim tổng sao. Cậu thật ích kỉ mà....hức lòng dạ cậu hiểm ác quá"

Cô ta thuận nước đẩy thuyền bôi nhọ nhân phẩm của em. Trong lòng cô đang vô cùng hả hê vì nghĩ rằng hắn sẽ ghét bỏ em.

"Đủ rồi, cô ngậm miệng lại và ra khỏi phòng làm việc của tôi đi. Ai cho cô cái quyền sỉ nhục bôi nhọ nhân phẩm chồng nhỏ của tôi.Cô chính thức bị xa thải"

"Huhu kim tổng xin hãy cho tôi một cơ hội. Tôi biết sai rồi.."

"Cút ngay đừng để tôi phải gọi bảo vệ lôi cổ cô ra."

Giọng nói lạnh lùng của hắn vang lên khiến cô rùng mình. Em thì vẫn bình thản ngồi xuống ghế an nhàn ăn hoa quả nhâm nhi nhẹ ly cafe của hắn. Cô ta cuống quýt chạy ra ngoài, trong lòng vừa xấu hổ vừa tức giận nhưng chẳng thể làm gì.

"Em yêu à đừng để ý những kẻ nham hiểm đấy, anh sẽ xử lí hết một lượt em không cần bận tâm đâu"

"Dạ vâng, em tin chồng mà"

Em nhỏ nhẹ tựa người vào trong vòng tay của hắn. Em tin hắn sẽ không thay lòng nhưng em không tin mấy con ả trà xanh kia. Em sợ chồng em bị tính kế thôi nên trước khi xảy ra việc không hay thì em sẽ sử lí chặt đứt mọi ý định dơ bẩn đấy. Gì chứ việc sử lí bọn trà đào cam xả đấy kinh nghiệm của em đầy mình rồi, mấy con tôm tép đấy đấu sao lại với em.

Hai người sống hạnh phúc bên nhau, em và hắn còn nhận nuôi 1 cặp song sinh. Cuộc sống hết sức viên mãn của đôi chồng chồng, Kim Taehyung và Jeon Jungkook cùng nhau nuôi dậy con cái, ngày tháng hạnh phúc của gia đình Taekook chính thức bắt đầu. Cùng nhau già đi, bên nhau chọn đời.

#Hoàn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net