Vụ án tại biệt thự trắng 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Cốc cốc'

Tại Hưởng nghe tiếng gõ cửa phòng liền lờ đờ ngồi dậy bước xuống giường ra kiểm tra xem là ai.

- Xin chào, tối qua cậu ngủ có ngon không?

Anh vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy Trịnh Kỳ đứng trước cửa phòng.

- Anh làm gì ở đây? Với cả giờ là mấy giờ rồi?

- Giờ là năm giờ sáng, tôi đến tìm là muốn nhờ cậu giúp tôi chuẩn bị bữa sáng cho mọi người!

- Tôi hiểu rồi, để tôi gọi thêm em trai tôi dậy rồi chúng tôi sửa soạn một chút sẽ ra ngay, anh ở đây chờ một tí nha!

Nói rồi Tại Hưởng đóng cửa quay trở vào trong gọi Thái Hanh dậy, hai anh em họ cùng vệ sinh, thay quần áo rồi bước ra khỏi phòng. Chẳng biết từ lúc nào mà đứng bên cạnh Trịnh Kỳ còn có luôn cả Chí Mẫn và Hạo Thiên.

- Ủa tại sao anh và anh dâu... ý lộn Chí Mẫn cũng đứng ở đây vậy?

- Bọn tôi cũng là giống như hai cậu thôi, Trịnh Kỳ nhờ bọn tôi giúp anh ấy chuẩn bị bữa sáng!

Hạo Thiên trả lời câu hỏi của Thái Hanh.

- Chúng ta mau đi thôi, bữa sáng hôm nay chúng ta sẽ làm bít tết, các cậu thấy có được không?

- Nghe có vẻ ngon đó, bữa sáng mà ăn bít tết thì đúng là tuyệt vời luôn!

Thái Hanh nói xong, đầu liền hiện lên hình ảnh dĩa bít tết ngon lành khiến cho hắn thèm thuồng đến chảy dãi. Những người khác bụm miệng cười, sau đó tất cả cùng di chuyển xuống tầng hầm.

_____________

- Kì lạ thật, con dao chặt thịt biến đâu mất tiêu rồi?

Trịnh Kỳ nhìn vào lọ đựng dao đặt trên bàn bếp, thấy thiếu mất cây dao chặt thịt lớn liền thắc mắc.

- Hôm qua tôi vẫn còn thấy nó được cắm trong đó mà!

- ÁAAAAA...!!!

Chí Mẫn vừa dứt lời, tiếng la thất thanh từ trên tầng truyền xuống làm bọn họ vội bỏ hết công việc đang làm mà chạy lên xem có chuyện gì.

Vừa lên đến chỗ phòng khách, một cảnh tượng hãi hùng đã đập vào mắt họ. Một cánh tay người đã bị chặt đứt lìa được đặt ngay trên bàn phòng khách, Lưu Ly thì ngồi thụp xuống sàn với gương mặt đầy sự sợ hãi.

- Có chuyện gì vậy hả?

Doãn Kỳ cùng một số người khác từ trên tầng chạy xuống, bọn họ cũng không giấu nỗi sự kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng này.

- Cái trên bàn đó có phải là tay người thiệt không vậy?

Lưu Giang run rẫy chỉ về phía cánh tay trên bàn hỏi.

- Đề nghị mọi người đứng yên tại chỗ đừng di chuyển lung tung làm rối tung hiện trường.

Doãn Kỳ quay sang nói với tất cả mọi người rồi lại nhìn Trịnh Kỳ.

- Ở đây có găng tay y tế không?

- Không có, nhưng có găng tay chuyên dùng để làm bếp bằng cao su.

- Vậy phiền anh xuống bếp lấy giúp tôi vài cái.

- Tôi hiểu rồi!

Trịnh Kỳ mau chóng chạy xuống nhà bếp lấy găng tay theo lời của Doãn Kỳ.

- Hạo Thiên, anh có học ý đúng không. Nếu không phiền thì nhờ anh có thể giúp xác định cánh tay đó là là bị chặt vào khoảng thời gian nào được không?

- Rất sẵn lòng!

- Vậy thì rất chân thành cám ơn anh nhiều lắm! Chí Mẫn và Tại Hưởng phụ giúp tôi khám nghiệm hiện trường, Nam Tuấn, Hạo Thạc và Chính Quốc thì phụ trách giám sát tất cả mọi người ở đây, không được để cho bất kì ai rời khỏi có biết chưa hả!

- Rõ sếp!

Sau khi Trịnh Kỳ quay lại cùng những chiếc găng tay, Chí Mẫn, Tại Hưởng, Doãn Kỳ và Hạo Thiên liền bắt tay vào làm việc.

- Vết cắt rất dứt khoát, rất có thể là cánh tay này bị chặt bởi một con dao lớn vô cùng sắc bén.

- Dao lớn vô cùng sắc bén...

- Dưới nhà bếp cũng vừa hay bị mất một cây dao chặt thịt đó sếp!

Chí Mẫn nhớ ra liền nói lại cho Doãn Kỳ biết.

- Cậu nói sao, nhà bếp bị mất đi cây dao chặt thịt?

- Đúng vậy!

- Vậy là có người đã lén trộm con dao và dùng nó để chặt cánh tay này của ai đó ra. Nhưng mà cánh tay này có thể là của người nào được kia chứ?

- Sếp, trên ngón tay của cánh tay này hình như có gắn móng giả thì phải!

Tại Hưởng lên tiếng làm y liền chú ý đến phần bàn tay, quả thật trên những ngón tay có gắn móng giả.

- Mấy cái móng giả này nhìn quen quen...

- Móng giả đó là của chị Mạc Lệ, cánh tay đó rất có thể là của chị ấy!

Nghe Lưu Ly nói, tất cả mọi người liền trở nên hoảng hốt.

- Cô chắc chắn bộ móng giả trên cánh tay này là của cô ấy?

Doãn Kỳ hỏi lại một lần nữa cho chắc chắn.

- Tôi chắc chắn, vì bộ móng giả đó là được chị ấy đặt một thợ làm riêng cho mình mà!

Đứng trước lời khẳng định này, bọn họ cũng đã xác minh được cánh tay bị chặt đứt này là của ai.

- Sếp à, trên bàn có dòng chữ. Hình như là được viết bằng máu thì phải!

Chí Mẫn phát hiện được dòng chữ được viết bằng máu đã khô lại từ lâu trên mặt bàn, cạnh cánh tay bị chặt lìa của Mạc Lệ.

Dòng chữ với nội dung như sau: "Đã đến lúc phải trả giá, ngọn lửa hận thù trong lòng ta sẽ thiêu rụi tất cả.

Linh hồn búp bê với khuôn mặt bị biến dị"

Sấm chớp đánh đùng một cái, gió bên ngoài cũng bắt đầu thổi mạnh. Vậy là mọi thứ đã bắt đầu, sự trả thù của 'Linh hồn búp bê với khuôn mặt bị biến dị' đã bắt đầu. Trước khi lên đảo, không ai sẽ nghĩ rằng họ sẽ vướng vào một vụ án mà nó sẽ ám ảnh họ mãi. Tất cả từ đầu đến cuối là một tấm bi kịch, tình yêu và sự thù hận đã nuốt chửng một con người, biến người đó thành quỷ dữ.

Vụ án này không chỉ để lại nỗi đau cho mỗi hung thủ mà còn để lại nỗi đau cho một người nữa, thứ tình yêu thầm lặng giấu kín suốt mười bảy năm đến ngày có thể thổ lộ cũng là lúc người đó đã không còn trên đời này nữa.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net