Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''alo''

'' Lão Trung bọn em tìm được con bé đó rồi ''

'' có chắc là nó không '' Cố Lập Trung nhấp một ngụm rượu , từ lâu ông đã cho người tìm Tiểu Nhu , thấy Cố Thần bới cả sa mạc không tìm được xác Tiểu Nhu , Cố Lập Trung biết nhiều khả năng Tiểu Nhu vẫn còn sống 

Nếu vậy ông nhất quyết tìm được Tiểu Nhu trước Cố Thần , chính tay ông sẽ giết nó , chỉ vì nó mà đứa con ông kì vọng bao lâu nay tan thành bọt biển ...không ngờ thực sự tìm được Tiểu Nhu 

'' dựa theo miêu tả có lẽ không sai , hơn nữa cô bé đó lại ở ngay gần sa mạc , cũng không thể là trùng hợp chứ ''

Cố Lập Trung rút một điếu thuốc , đã lâu rồi ông không hút , có lẽ từ ngày mẹ Cố Thần mất ...........

Trước kia ông chỉ là một công nhân làm thuê , nghèo nhưng hạnh phúc , ông gặp được  Dĩnh Chi người con gái thắp sáng cuộc đời ông , không may Dĩnh Chi khi sinh Cố Thần vì băng huyết mà ra đi , Cố lập Trung lúc đó mới thấm thía hạnh phúc thân tâm mà không có tiền thì không thể kéo dài , nếu lúc đó ông có tiền liệu có phải để Dĩnh Chi cho một bà đỡ trong xóm để rồi nhiễm trùng băng huyết mà ra đi , không muốn con sinh ra không có mẹ ông liền lấy Mai Hương , Mai Hương là con nhà giàu vốn thích thầm ông từ khi hai người học chung cấp 3 nhưng Cố Lập Trung từ bé đã bảo thủ gia trưởng không muốn vợ giàu hơn mình liền từ chối Mai Hương  , vừa nghe tin Dĩnh chi mất Mai Hương đã ở bên an ủi Cố lập Trung , ông thấy Mai Hương thực hiền lành cũng một lòng yêu ông hơn nữa còn hứa sẽ không sinh thêm con chỉ một lòng nuôi Cố Thần cùng ông , cũng vì lẽ đó sự thật Mai Hương không phải mẹ ruột Cố Thần chưa một lần ông tiết lộ 

Nhờ Mai Hương và chính bản thân Cố Lập Trung cũng rất mạo hiểm kinh doanh không lâu mà gây dựng được danh tiếng tự mở công ty , Cố Lập Trung ngày ngày đi làm đều làm đến kiệt sức một mực gây dựng suy tính cách kiếm tiền quên hết cảm xúc của bản thân 

Đến bây giờ khi trên đỉnh cao danh vọng , tiền trong tay không thiếu Cố Lập TRung có thực sự hạnh phúc , ông đã hỏi bản thân nhiều lần , nhưng có một điều ông chắc chắn , không có tiền thì tình cảnh ngày trước sẽ lặp lại , ông không muốn Cố Thần như ông đã từng 

'' ông đã ung thư giai đoạn cuối , tôi rất xin lỗi , chúng tôi không thể làm gì khác ''

Giây phút biết mình chẳng còn bao lâu hiện hữu trên cõi đời này , trước mắt Cố Lập Trung hiện ra Dĩnh chi , cô van xin ông đừng để con trai khổ 

Cố Lập Trung hiểu yêu một người là như thế nào vì ông đã từng và luôn yêu Dĩnh chi , nhưng cuối cùng thì sao khi ở bên Mai Hương cuộc đời ông mới khá lên , Cố Thần mới có trường tốt đồ ăn ngon 

Ông đi rồi gánh nặng Cố Thần vác trên vai quá lớn , bao công ty thế lực sẽ rình rập lật đổ Cố Thần , Cố Thần cần một người con gái có thể giúp nó , không phải một Tiểu Nhu vô dụng làm gánh nặng cho nó 

........

'' Được các cậu muốn làm gì thì tùy , làm xong dọn dẹp sạch sẽ , tuyệt đối không để các cậu thiệt ''

'' haha cảm ơn Lão Trung anh em nhất định chơi thật vui xóa không dấu vết ''

Cố Lập Trung tắt máy xoay ghế muốn quay vào xem Cố thần thế nào , chỉ thấy sững người tim hững nhịp

Cố Thần sắc mặt tái xanh , bàn tay nắm chặt nổi đầy gân , anh đang rất kiềm chế 

Cố Thần nằm rất lâu suy cho cũng cuộc đời còn phía trước bản thân phải mạnh mẽ mới xứng với Tiểu Nhu , khoảng thời gian này anh biết mình đã khiến Cố Lập Trung tổn thương muốn đến nói với ông lời xin lỗi thì nghe trọn cuộc điện thoại này 

Bình thường việc Cố Lập Trung xử lý ai đó không xa lạ gì , nhưng nghe được chữ sa mạc Cố Thần biết chuyện gì đang diễn ra , anh không thể ngờ khi Cố lập Trung dù đã tận mắt thấy con trai mình đau khổ vẫn có tâm đẩy con mình thêm một bước 

Cố Thần có rất nhiều điều muốn nói nhưng trước tiên anh cần cứu Tiểu Nhu anh không thể để ai làm nhục cô

'' Tiểu Nhu đang ở đâu '' Cố Thần đã gằn từng chữ , thất vọng và tức giận dù cố kìm nén cũng kiểm soát không nổi 

'' mày hỏi vớ vẩn gì vậy sao tao biết nó ở đâu ''

'' cha , đừng nói dối nữa con nghe hết rồi , con không trách cha nữa xin cha nói cho con cô ấy ở đâu ''  Dù tức giận bao nhiêu Cố Lập Trung vẫn là cha mình , người đàn ông đã cho anh địa vị hôm nay , anh muốn tin là Cố Lập Trung nhất thời không minh mẫn , ai cũng mắc sai lầm bây giờ cứu vớt vẫn còn kịp 

'' mày im đi , đúng tao biết nó ở đâu nhưng tao sẽ không nói ra , tao sắp xếp rồi tuần sau mày sẽ cưới A Linh , cưới nó xong cái gì cũng không phải lo cha nó sẽ góp cổ phần không ai dám đụng đến công ty mày ''

Cố Lập Trung nói cũng nghẹn ngào , ông sắp xếp cả rồi , cảm giác sắp từ biệt này thật quá bi đát , giờ nhìn lại cả cuộc đời ông chỉ có những dãy số tài liệu nhưng mưu mô và đống hận thù trên thương trường , ông đã quên mỗi dịp kỉ niệm người con gái luôn vun đắp cho mình , quên cảm ơn Mai Hương đã vì ông không cần giọt máu của mình can tâm tình nguyện nuôi dưỡng cốt nhục của ông và Dĩnh Nhi chưa một lần oán trách , ông đã quên hỏi Cố Thần thích ăn gì ghét ăn gì , để giờ khi sắp ra đi mọi thứ chỉ là trống rỗng 

Nhưng không sao ông tin mình đã chọn con đường tốt nhất cho Cố Thần , chỉ cần nó cưới A Linh xong ông có thể nhắm mắt xuôi tay 

'' CHA , tại sao cha mãi không hiểu con cần gì , con không cần nhiều tiền như thế không cần địa vị càng không cần mọi người ai cũng nhìn con với ánh mắt kính nể rồi sau lưng nguyền rửa con chết đi mỗi ngày , con không muốn sống như cha , cha không thấy mình ích kỉ sao cha muốn biến A Linh thành người như mẹ ngày ngày sầu khổ ngày ngày khóc than vì chồng không yêu mình không quan tâm ''

'' mày thì biết gì , tao không nói nhiều giết tao đi mày cũng không biết được nó ở đâu ''

Cố Thần tối mặt , anh biết mọi lời nói đều vô ích , Cố Lập trung quá bảo thủ 

'' vậy là con bất hiếu '' Cố Thần nhào lên với lấy điện thoại Cố Lập TRung trên bàn , Cố Thần rất nhanh hơn nữa Cố Lập Trung đã có tuổi phản ứng không kịp 

Cố Thần chạy vội ra ngoài , Cố Lập TRung ở lại chỉ thấy lồng ngực quặn thắt tay lạnh ngắt hơi co giật , sùi bọt mép 

ông chưa muốn đi , nhưng có lẽ ........

.............

vội kiểm tra định vị cuộc gọi đến gần nhất , vị trí rất xa Cố Thần chỉ biết chửi thề , Lấy xe đã lâu không đi tay vì run chệch hướng đâm vào cổng kính phía sau liền vỡ có cái xượt qua tay Cố Thần để lại vệt máu nhỏ 

'' mẹ kiếp '' quay xe lại không nghĩ được hơn , anh chỉ cố nhấn chân ga thật nhanh 

Tiểu Nhu đợi anh , anh nhất định không để ai hại em 

..............................................

hú hú mọi người đọc vui vẻ nha , vote đó nha <3 có ai có nhận xét hay ý tưởng phương hướng gì cho truyện cmt bên dưới giao lưu tí <3 dạo này con mèo thúi nhà mình có em bé nên chăm nó túi mặt ít có thời gian ngồi viết làm quá 3 ngày rùi mới ngoi lên sorry nha TnT 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net