C103: NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA TÔI ĐẸP TRAI NHẤT VŨ TRỤ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một loại khí thế chiến đấu gọi là dù có say thành chủ cũng muốn xét nát sắc mặt ngươi.

Hạ Tiểu Khê cố gắng xua tay men say trong người châm chọc nói: “Thì ra là các người hả? Tháng trước ở nước H
không thiếu tiền tiêu đấy chứ? Nhưng mà lần này còn thất bại hơn lần trước nhiều, tôi đoán mãi mới nhận ra hai chị em cô.”

“Cô nói linh tinh cái gì vậy?”

Trần Khả Trà giận đến ngứa răng, trước kia Hạ Tiểu Khê luôn đấu trí với cô ta, nhưng cùng lắm là không nói gì, giả vờ làm người câm, hiện tại thì
hay ho rồi, sau khi bị Cố Tuyết Vi đuổi ra khỏi nhà, miệng lưỡi cũng sắc bén hơn, càng nhìn càng đáng ghét.

“Khả Trà à, tức giận cô ta làm gì, em nhìn cô ta xem, như đồ ăn mày vậy, ra ngoài ăn cơm còn xách valy, vừa nhìn là biết nghèo không có chỗ mà ở, haha, nhìn đồ đàn bà để tiện không có tiền đồ như cô Tiêu Dự đã bỏ quách cô từ lâu rồi.”

Trần Khả Ưu ngoài cười trong không cười, dẫm lên đôi giày cao gót cao hơn 10cm cao cao tại thượng nhìn hai người trên bàn.

Hạ Tiểu Khê đau gáy, tuy rằng đã trôi qua mấy hôm rồi nhưng cái tên Tiêu Dự này vẫn là một cấm kỵ trong lòng
cô. Cô không nhịn được cầm vỏ chai rượu lên chuẩn bị hủy dung bọn họ thì bé trai ở phía đối diện đột nhiên cất giọng.

“Ai nói mẹ không có chỗ ở, là hôm nay mẹ tới đón tôi về nhà mới xách vali cho tôi đấy.”

"Mẹ?"

Ba người sửng sốt.

Hạ Tiểu Khê mới bao nhiêu tuổi chứ, làm sao lại có con trai 4, 5 tuổi rồi?

Những Trần Khả Ưu phản ứng đầu tiên, lập tức mỉa mai: “Haha, tôi đã nói rồi mà, vì sao Tiêu Dự lại vứt bỏ cô, thì ra là cô hồng hạnh xuất tường, đội cho anh ta cái nón xanh to như
vậy.”

Trần Khả Ưu còn bổ sung: “Hiện tại cô mới 23 tuổi chứ mấy, có một đứa con trai lớn như vậy xem ra lúc 18 tuổi
không ít lần đến hộp đêm, có lẽ năng lực trên giường giỏi lắm nhỉ?”

Hai người chị một câu em một câu nháy mắt xua tan men say trong người Hạ Tiểu Khê.

“Năng lực trên giường của tôi nhất định còn tốt hơn hai chị gái đây, cũng chỉ có các cô không lên được giường mới muốn động dao lên mặt, rốt cuộc thì mặt mũi mà không dùng được thì có đàn ông nào muốn đâu.”

“Hạ Tiểu Khê, cũng không nhìn lại mình đi, loại đàn ông có thể cẩu thả trên giường với cô không phải mù thì cũng là ăn mày dưới chân cầu chứ gì?”

Mù? Ăn mày?

Không biết vì sao Hạ Tiểu Khê nghĩ tới người đàn ông tên Lệ Diệu Xuyên, nếu mượn địa vị của anh ta tới lấp kín cái miệng bọn họ thì sao nhỉ.

“À ngại quá, người đàn ông coi trọng tôi không phải ăn mày gì, cũng chẳng phải mù, anh ấy là người đàn ông ưu tú nhất nước C, là người đàn ông vừa đẹp trai vừa có quyền lực nhất mà tôi từng gặp được ở trên đời này.”

Mấy người đàn bà trước mặt phì ra tiếng.

“Hạ Tiểu Khê, ở nước C người có uy tín và danh dự lớn không ai tôi không biết, tôi muốn nhìn xem kẻ nào vừa có tiền vừa mù mắt mà coi trọng cô đây?”

“Ngại quá, tên tuổi tiên sinh nhà tôi quá lớn, nói ra sợ dọa cô mất.”

“Chị, đừng nghe cô ta nói linh tinh, hai người này rõ ràng không có nhà còn muốn leo cao, thật là vì muốn sống mà mặt mũi cũng ném, mặc kệ
người lạ hay quen nhìn là biết lừa đảo rồi.”

Đứng ngoài đường còn ăn mặc như vậy, hai chị em Trần gia càng thêm khinh thường. Không chờ Hạ Tiểu Khê phản công, bỗng nhiên Lệ Diệu Xuyên lạnh giọng nói: “Mẹ, con muốn về nhà.”

Trong lòng Hạ Tiểu Khê lộp bộp, tên tiểu tử thúi này, hiện tại nhà đâu ra?

Đột nhiên Lệ Diệu Xuyên nắm tay cô chỉ chỉ bên ngoài cửa sổ có thể nhìn ra khu biệt thự cao cấp.

Chỗ đó là tấc đất tấc vàng ở thành phố S, bên ngoài vùng đó cũng đã có giá khởi điểm 10 vạn, là trung tâm của thành phố S, mà ở mảnh đất khu Mặc
hồ 4S có đầy dãy ngô đồng, đứng dưới bóng râm còn có thể ngửi ra mùi tiền.

Huống hồ khu biệt thự cạnh Lâm hồ là khu cao cấp, bên ngoài cửa sổ sát đất có khu vườn như thế ngoại đào viên, là nơi ở của đại gia mà người
người ở nước S muốn nó cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm, một viên gạch thôi cũng tốn mấy vạn, huống chi một căn nhà.

Dù ra giá cũng không ai bán, có tiền chưa chắc đã mua được nhà ở chỗ này.

Mỗi tuần sẽ có các cô gái nhỏ trang điểm hoa hòe lộng lẫy, tới đại sảnh kiếm cơ hội, cho dù là bên cạnh ông già cô đơn trôi qua một đêm cũng có thể dễ dàng thay đổi cuộc sống, có đôi
khi hầu hạ tốt còn có thể kiếm Ferrari ấy chứ, chung cư độc thân ở trung tâm thành phố chỗ nào cũng có.

Mà hôm nay chị em Trần gia tới đây chính là chuẩn bị săn cơ hội.

Chỉ là mục tiêu của bọn họ không phải là ông già ở Khu Royal mà là đám thanh niên tài tuần.

Mẹ, không phải ba đã nói rồi sao, bởi vì ông ấy chọc mẹ không vui cho nên tặng mẹ bộ nhà ở Khu Royal, để mẹ đứng trên ban công nhìn Mặc hồ xinh đẹp thế nào, mong mẹ bớt giận.”

Hạ Tiểu Khê âm thầm kêu khổ trong long, tên tiểu tử này muốn chọc giận cô đấy hả? Cô thừa nhận mình bị thổi lớn như con trâu rồi thế mà tên gia hỏa này còn trực tiếp thổi cô lên tận trời?

Khu Royal? Cô có bán mình đi cũng chưa chắc mua được một viên gạch đâu.

Chị em Trần gia như đang ngồi xem chuyện cười, ở thành phố S này không ai không biết Khu Royal là tượng trưng cho quyền lợi và địa vị, không phải loại chó mèo nào có tiền là muốn mua.

“Đi thôi.” Lệ Diệu Xuyên nắm tay Hạ Tiểu Khê trực tiếp kéo cô rời khỏi chỗ ngồi.

Hiện tại có thể nói cô đang cưỡi lên lưng con cọp khó lòng leo xuống, nếu đi cùng đứa bé đến cửa Khu Royal nhất định sẽ bị cửa sập mặt, nếu mà
không đi lại bị chị em Trần gia châm chọc mỉa mai.

Cô như kiến bò trên chảo nóng, gấp đến mức ứa mồ hôi tay.

Cô vừa muốn nửa đường kéo đứa bé trực tiếp trốn đi nhưng hai chị em kia nhìn vào như nhìn trộm, một bước không rời.

Vốn Khu Royal cách đó không xa, xuyên qua quảng trường nhân dân là tới.

Con đường không tới 5ph, cô lề mề đến 10ph, rốt cuộc cũng tới bên ngoài tòa nhà.

Lại một chiếc Roll Royce từ bên trong từ từ đi ra.

Chị em Trần gia nhìn mà đỏ cả mắt, mà Hạ Tiểu Khê lại bắt đầu phát run.

Những nhân viên đứng gác cửa giống như đã từng luyện binh, ít khi nói cười, không biết chờ lát nữa cô đi qua có cho cô chút mặt mũi hay không.

“Hạ Tiểu Khê, đến nhà rồi sao không quẹt thẻ hả?” Trần Khả Ưu không quên ở chỗ này quở trách cô.

Công tác bảo vệ ở Khu Royal nghiêm mật đến muỗi cũng không thể vào.

Quả nhiên bốn người đứng bên ngoài tòa nhà không tới 12h liền có bảo vệ đi tới.
–––––––––––––––
bị biến nhỏ nhưng cách xưng hô của Lệ Duyên Xuyên đối với Hạ Tiểu Khê sẽ vẫn như cũ nha. Nhưng cách xưng hô của Hạ Tiểu Khê đối với Lệ Diệu Xuyên sẽ có phần khác.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net