C104: KHU NHÀ CAO CẤP CÁI GÌ? NÓI MUA LÀ MUA LUÔN!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ba vị tiểu thư, xin hỏi các cô tìm ai?” Khẩu khí vô cùng cung kính những ánh mắt tìm tòi vẫn khiến cho trái tim Hạ Tiểu Khê hỏng mất.

Trần Khả Ưu nghẹn cười trêu đùa: “Không phải chúng tôi, là cô ta, không phải nói là ông xã mua nhà cho cô ta sao, còn muốn mang chúng tôi đi xem nhà mới, tôi nói này anh trai, nếu không anh kiểm tra cho cô ta một chút, Khu Royal các anh có ông chủ nào tên là... à đúng rồi, Hạ Tiểu Khê, chồng cô họ gì nhỉ?”

“... Lệ...” Hạ Tiểu Khê do dự báo họ.

Cô không ngừng cầu nguyện trong lòng, hy vọng tiểu khu này thật sự xuất hiện một ông chủ họ Lệ, nói không chừng may mắn cái tên Lệ Diệu
Xuyên tiêu tiền như nước này vừa hay mua nhà ở đây chuẩn bị đầu tư làm gì đó.

Lệ Diệu Xuyện nghe thấy cô báo họ mình, khóe môi không nhịn được nhếch lên.

Ba phút sau, bảo vệ tra trong hệ thống xong liền đi tới trước mặt bọn họ xin lỗi nói: “Thật xin lỗi, trong tiểu khu không có ông chủ nào họ Lệ cả.”

Trần Khả Ưu lập tức bỏ đá xuống giếng: “Rõ ràng là không có nhà để về còn ham hư vinh nói nhà mình ở khu
căn hộ cao cấp này, Hạ Tiểu Khê, hiện tại cô sống đến mức này sao?"

“Khả Ưu, làm sao chị có thể nói vậy chứ? 18 tuổi đã leo lên giường người ta lén sinh con còn không cho người nhà biết, còn không phải là do mình ti
tiện sao?”

Cho nên có người dám nói bên mình có người đàn bà như vậy? Là ăn gan hùm mật gấu sao?

Khuôn mặt trắng tinh như trứng gà bóc của Lệ Diệu Xuyên nhăn lại, anh lạnh lùng suy nghĩ, yên lặng nhớ kĩ hai khuôn mặt như rắn này.

Hạ Tiểu Khê đang muốn phát tác thì bên trái Khu Royal là một khu trung tâm thương mại hoành tráng, bỗng một người đàn ông mặc tây trang từ trong đó vội vàng đi tới.

Trong tay anh ta đang cầm một xấp tài liệu, còn có một chuỗi chìa khóa, không tới 2 phút đã tới trước mặt bọn họ.

“Ngại quá, xin hỏi mọi người đến xem phòng mới sao?”

5phút trước anh ta nhận được điện thoại khẩn cấp của lãnh đạo và được cho biết có một người đàn bà mang theo đứa bé tới nơi này mua nhà, không biết phải dùng cách gì cho dù
là đưa miễn phí cũng phải để người đàn bà kia mua được căn phòng 1601.

Vốn các căn hộ ở Khu Royal từ lúc đưa ra thị trường giao dịch đã bị nội bộ mua xong, mà phòng 1601 là căn phòng không tiếp xúc với bên ngoài
nhiều, còn là căn phòng hoàng kim, ở trên cùng, ông chủ không kịp chờ mà muốn tặng cho người đàn bà kia có thể thấy được bối cảnh của cô ta tuyệt đối không thể khinh thường.

Quản lý bán hàng tuyệt đối không dám chậm trễ.

Hạ Tiểu Khê không nói gì, Lệ Diệu Xuyên trả lời giúp cô:

“Đúng thế.”

“Vậy được, mời đi theo tôi.”

Vừa đi được hai bước đã bị Trần Khả Ưu ngăn lại: “Anh trai này, có phải anh lầm hay không, vừa nãy chúng tôi đã
hỏi, tiểu khu này không có ông chủ nào họ Lệ, làm sao mà xem phòng mới được.” Cô ta đang làm bộ nhắc nhở.

Người đàn ông mặc tây trang trước mặt này có thể leo lên được vị trí này có thể thấy được năng lực của anh ta lâm nguy mà không loạn, cùng với
loại miệng lưỡi nói chết thành sống này, trong đầu anh ta nhanh chóng xuất hiện cảnh tiểu liên hoa bị tiểu tam vây công khiêu khích.

Dưới tình huống này dĩ nhiên anh ta phải ta tay giúp người ta rồi.

“Là thế này, căn phòng này trực tiếp đứng tên của vị tiểu thư này, cho nên trong hệ thống không tìm được tin tức
của ông chủ Lệ mà các cô vừa nói.”

Sau đó dùng giọng điệu hỏi thăm, xin phép Hạ Tiểu Khê: “Xin hỏi mọi người cùng nhau vào sao?”

Hạ Tiểu Khê lập tức phủi sạch quan hệ: “Không phải, tôi không quen bọn họ.”

“Được, mới tiểu thư và tiểu thiếu gia này vào cùng tôi.”

Hạ Tiểu Khê nắm tay đứa bé, đi qua chị em Trần gia trực tiếp đi vào: “Nhường đường cho, không phải người tiểu khu chúng tôi thì làm phiền đừng có cản đường được không?”

Chị em Trần gia giận đến dựng râu tròn mắt, chỉ có thể nổi đóa nhìn Hạ Tiểu Khê nghênh ngang mời vào Khu Royal.

Không thể nào!

Bọn họ tuyệt đối không tin Hạ Tiểu Khê này làm sao có thể dễ dàng gả vào nhà giàu, cùng lắm chỉ là tiểu tam mà thôi.

Chị em Trần gia người thì phát lên weibo, người thì gọi điện thoại thêm dầu thêm mỡ nói chuyện gặp mặt hôm nay cho Cố Tuyết Vi...

Bên trong Khu Royal, Hạ Tiểu Khê sắp bị trang hoàng trong tiểu khu làm cho mù mắt, đi tới cửa thang máy, quản lý bán hàng thành thục ấn của, giữ số
sau đó mời hai người đi lên.

Thang máy trực tiếp leo lên tầng 16, cao nhất là tầng 18 mà tầng 16 này là tầng có chất lượng không khí tốt nhất.

Lầu này hai phòng chung một cầu thang, một tầng có hai hộ gia đình, vị trí cách xa nhau.

Cửa phòng 1601 được mở ra, cỗ hơi thở phong cách châu Âu ập vào mặt, loại phong cách này trùng tu này cô chỉ xem trong phim nhà giàu, hoặc là diễn kịch, làm người ta chậc lưỡi hít
hà là toàn bộ bài trí trong căn nhà, ghế salon bằng da mềm, thảm Ba Tư, nhất là thiết kế không gian mỹ học, khiêm tốn mà nhẵn nhụi, khiến cho cô vừa nhìn liền yêu thích.

Đây mới là thế giới của người có tiền, ghen tỵ, nhìn nữa cô sẽ ghen tỵ đến hít thở không thông mất.

Cô lén ngồi xổm xuống kề miệng bên tai Lệ Diệu Xuyên, âm thanh run run: “Tiểu Xuyên Xuyên, anh đẹp trai bán
căn hộ này anh tìm ở đâu ra vậy, phí ra sân không ít đúng không?”

“Chỉ cần mua luôn thì chẳng cần mất phí ra sân nha.” Lệ Diệu Xuyên cố gắng để âm thanh của mình cùng vẻ mặt ngây ngô có thêm sức thuyết phục.

Quản lý bán hàng nghe thấy âm thanh non nớt của đứa bé liền nói: “Đúng thế, vị phu nhân này, căn phòng này có thể nhìn phong cảnh tuyệt đẹp,
nếu thích thì có thể mua, giá cả không đắt đâu.”

Hạ Tiểu Khê chân thành nói: “Anh đẹp trai à, thành phố S ai ai cũng biết từ khi bắt đầu phiên giao dịch đã lập ra kỉ lục mới, trong túi tôi có mỗi 70 vạn
thôi, ngay cả tư cách vào thể nghiệm cũng không có, thật xin lỗi, để anh lãng phí thời gian rồi, còn dẫn chúng tôi đi xem phòng.”

Trong lòng cô vô cùng lúng túng, làm một người nghèo ngay cả thuê phòng còn phải suy xét tiền thuê phòng không thể quá cao, sao còn có thể
nghênh ngang đi tới xem khu căn hộ cao cấp này chứ.

Quản lý bán hàng cố gắng nói: Thật không giám giấu, hiện tại căn phòng này cũng chỉ 70 vạn mà thôi.”

Hạ Tiểu Khê nói thầm: “Không lừa tôi đấy chứ? Tôi nhìn căn phòng này cũng nhiều hơn con số này biết bao nhiêu.”

“Tiểu thư à, cô có tin vào phong thủy không?”

“Không tin đâu.” Cô là mầm non phát triển, chỉ tin khoa học mà thôi.

“Là như vậy, căn phòng này trước kia có một hộ gia đình chủ nhà là con gái, cô ấy mua không được bao lâu thì công ty phá sản, ông xã ở bên ngoài... dù sao suy vận bao nhiêu cô ấy cũng vượt qua, cô ấy mời đại sư trong chùa tới hóa giải vận đen cho cô ấy. Vị đại sư này nói chỉ cần bán căn nhà này cho người hợp mệnh thì vận đen sẽ bị phá giải.”

“Nhưng liên quan gì tới tôi?”









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net