C76: CÓ THỂ MƯỢN NHÀ CẦU ĐƯỢC KHÔNG? (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lệ Diệu Xuyên đẩy mạnh Hạ Tiểu Khê, đẩy cô về phía bên cạnh Giang Ngộ Bạch.

“Đi mau!”

Một mình anh đứng dưới ánh đèn chói mắt, làm động tác dứt khoát gọn gàng, đấm về phía người đàn ông vai u thịt bắp đứng gần anh nhất, đạp vào bắp đùi của anh ta, dễ dàng đánh anh ta ngã xuống trên đất.

Nhưng ở trong mắt Hạ Tiểu Khê, cho dù Lệ Diệu Xuyên có lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của nhiều tên côn đồ chuyên nghiệp thế này.

Cô lo âu nhìn về phía anh: “Tiểu Khê!” Giang Ngộ Bạch gọi tên cô, thấy cô không phản ứng, anh ta dứt khoát ôm ngang cô lên, sau đó nhảy lên bệ cửa sổ.

Phía dưới là đường xe chạy, tiếng động cơ xe càng lúc càng gần, báo hiệu xe sắp đi qua.

Sắp, sắp đến rồi bên tai chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc, Hạ Tiểu Khê bỗng cảm thấy thân thể mình nhẹ bẫng đi, rồi cô nhanh chóng cảm thấy mình đang mất đi trọng lực.

Đi cùng với cảm giác này là tiếng thét chói tai của những người đang ở trên xe, Giang Ngộ Bạch ôm Hạ Tiểu Khê thành công đáp xuống giữa khoảng trống của nóc xe bus hai tầng.

Lệ Diệu Xuyên, Lệ Diệu Xuyên phải làm thế nào bây giờ?

Cô lo lắng đến nỗi mắt sắp bắn
ra tia lửa, vào lúc xe sắp đi đến
khúc quanh, một bóng người
cao lớn tuấn tú, từ trên trời hạ
xuống.

Người đàn ông chống một tay trên nóc xe, chiếc kính râm đã bị rơi lúc nào không hay, lúc anh ngẩng đầu lên, đôi mắt u tĩnh của anh giống như màn đêm u tối, nhìn thâm thúy đến mê người.

“Anh không sao chứ?” Hạ Tiểu Khê lập tức tiến lên quan tâm hỏi, cô cẩn thận quan sát khuôn mặt của anh, ngoài mấy giọt mồ hôi mỏng trên trán, càng làm nổi bật vẻ anh tuấn bức người của anh ra, trên người anh gần như không có vết thương nào.

Lệ Diệu Xuyên nhẹ nhàng đưa tay phải lên, hất mấy sợi tóc mái đang xòa xuống mắt ra sau.

Dáng vẻ anh thở hổn hển lại kết hợp với động tác lơ đãng này, thiếu chút nữa làm Hạ Tiểu Khê chết mê chết mệt.

Lệ Diệu Xuyên của lúc này,.đúng là đẹp trai đến không có thiên lý!

Xung quanh có du khách vội vàng lấy điện thoại di động ra,
muốn chụp ảnh vừa mới “Từ trên trời rơi xuống” này, cảm giác được ánh đèn flash chớp nháy, Lệ Diệu Xuyên nghiêng người tránh né, ôm lấy Hạ Tiểu Khê, chôn khuôn mặt đang phơi bày ra trước mọi người vào bả vai đang run rẩy của Hạ Tiểu Khê.

Bây giờ anh vẫn không thể phơi bày thân phận của mình ra ngoài nơi công cộng được!

Hạ Tiểu Khê bị hơi thở nóng bỏng của anh phả vào người, làm cho cô không được tự nhiên, nhưng cô lại không thể không chịu đựng hành động quấy rối tình dục như người bị mắc bệnh thần kinh của anh.

“Trạm kế tiếp, xuống xe.”

Giọng nói mạnh mẽ của Lệ Diệu Xuyên truyền tới bên tai cô.

Bên cạnh, đại minh tinh quốc tế sậm mặt lại, cúi hẳn người xuống, trốn ở trong góc khuất của xe bus hai tầng.

Anh ta đường đường là Thiên
vương Châu Á, để tránh ngày.mai không xuất hiện tiêu đề chết tiệt gì, anh ta chỉ có thể lựa chọn ở che giấu mình góc khuất nhất, mà người đàn ông chẳng có thân phận gì kia, lại dựa vào cái gì mà sợ bị chụp hình, cứ như vậy trắng trợn “Khinh bạc” Hạ Tiểu Khê?!

Hảo cảm vừa mới được thành lập trong lòng anh ta vừa nãy, đã bị cảm giác ghen tức lúc này và cơn gió rít gào trong bóng tối thổi bay mất không còn tý gì!

Lệ Diệu Xuyên liên lạc với tài xế của mình, chờ bọn họ ở ngã tư đường kế tiếp.

Chiếc xe sang màu đen khiêm tốn mà sang trọng lướt như bay giữa lòng thành phố phồn hoa náo nhiều, ba người im lặng không nói gì ngồi yên ở trên xe, không biết đang suy nghĩ gì.

Mười mấy phút sau, xe dừng lại ở trước phủ thị trưởng thành phố, Giang Ngộ Bạch là người xuống xe đầu tiên, anh ta vừa định nói tạm biệt bọn họ, Hạ Tiểu Khê đã bị người nào đó trực tiếp đẩy từ trên xe xuống.

Cô quay đầu lại nhìn chòng chọc vào anh, rồi cô nhìn thấy sứ mạng lúc này của mình trên khuôn mặt không gợn sóng.không sợ hãi của Lệ Diệu Xuyên!

“A! Giang, Giang đại thần, nhà anh có phòng vệ sinh không?Tôi... Tôi thật sự...” Những lời_này có thể xem là lời chân thành nhất của cô lúc này.

“À, vậy em đi vào với tôi.”

“Này, chờ đã, anh có thể mang anh ấy theo được hay không?”

Cô không thể trực tiếp mời Giang lão gia đi ra khỏi phủ Thị trưởng gặp Lệ Diệu Xuyên được, rõ ràng, bây giờ cô chỉ có thể lựa chọn, chủ động mang theo Lệ Diệu Xuyên vào nhà của Thị trưởng.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net