Chương 320: Oan gia ngõ hẹp (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  vườn trà trên đỉnh núi có một khu nghỉ mát, đây vốn là người chủ vườn trà xây dựng, nhưng hai năm trước, liên tục bị khô hạn, vườn trà thu hoạch không tốt, lúc xây khách sạn, cũng không có kế hoạch mở rộng hệ thống, cho nên tình huống cũng càng ngày càng xấu, nhưng bởi vì năm nay mưa liên tiếp, vườn trà cũng từ từ bắt đầu chuyển biến tốt, cho nên khi Hạ Tuyết kéo rương hành lý, đi dọc theo khu nghỉ mát bước lên bậc thang gỗ, vừa nhìn thấy vườn trà mênh mông bát ngát, lá xanh tươi, in vào đáy mắt, cô mỉm cười hít sâu, tiếp tục bước lên bậc thang.

Đại sảnh khách sạn!

Các nhân viên tổ diễn kịch "Trà Hoa Nữ" đang bận rộn từ trong ra ngoài, giám chế đang thu xếp chỗ nghỉ ngơi cho tất cả diễn viên chính, bởi vì khách sạn này chỉ là khu nghỉ mát bình dân, các thiết bị không bằng với khách sạn trong thành phố, vì vậy đạo diễn phải sắp xếp cho các ngôi sao lớn ở phòng VIP cao cấp nhất, mà phong cảnh của năm phòng VIP là tốt nhất, bao gồm phòng của đạo diễn, Tiêu Vãn Linh, Kim Thắng Nguyên và Hạ Tuyết, còn lại là phòng của các ngôi sao theo thứ hạng, như vậy mà tính tiếp, giám chế phát hiện nếu tổ diễn kịch phải ở trong khách sạn trong thời gian dài, ước chừng tiêu tốn hơn 10 triệu, sau đó thuê một địa điểm nào đó trong vườn trà, cũng tốn gần 10 triệu, tiêu tốn một khoản tiền, đầu của giám chế phình to, bởi vì quay bộ phim này, kinh phí cũng chỉ có 300 triệu, cho nên giám chế giống như một con bọ chó, ở trong đại sảnh khách sạn chạy tới chạy lui vô cùng bận rộn.

Niệm Niệm và Chí Tú, hai trợ lý thân cận của Hạ Tuyết, vẻ mặt sốt ruột đứng trước cửa đại sảnh khách sạn, khổ sở chờ đợi Hạ Tuyết, bọn họ vừa nhìn đồng hồ đeo tay, vừa quay đầu nhìn Phó Thiên Minh đang cùng một vài nhân viên tổ diễn kịch kể chuyện về cây trà, Phó Thiên Minh mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ, bên ngoài khoác một cái áo chẽn len màu bạc, mặc quần dài xám nhạt, tóc tai gọn gàng, đeo mắt kính, nhẹ cúi người, vô cùng kiên nhẫn giơ nhẹ tay, giải thích cho một vài nhân viên tổ diễn kịch: "Trong "Trà Kinh", Lục Vũ đã từng nói "Trà chi ẩm, phát hồ Thần Nông Thị."Theo truyền thuyết cho rằng trà có nguồn gốc từ Thần Nông, cũng có ý kiến khác, có người cho rằng trà xuất hiện trong một lần tuần thú phương Nam, vua Thần Nông vô tình uống một nồi nước đun sôi có lá cây trà rơi vào. Ông uống rồi khen là trà "làm cho cơ thể phấn chấn, tinh thần thoải mái, sáng suốt, lấy kinh nghiệm của vua Thần Nông nếm thử một trăm loạo thảo mộc trong quá khứ, phán đoán nó là một loại thuốc, đây là có liên quan đến nguồn gốc uống trà của người Trung Quốc. Có cách nói khác thần kỳ hơn, chính là theo truyền thuyết, Thần Nông có một cái bụng thủy tinh, chúng ta có thể từ bên ngoài bụng của ông ta, có thể nhìn thấy rõ thức ăn ngọa nguậy ở trong dạ dày, cho nên khi ông ta nếm trà thì phát hiện trà di chuyển khắp nơi trong bụng, tra tới tra lui, đem dạ dày tẩy rửa sạch sẽ, vì vậy Thần Nông gọi loại thực vật này là "Tra", sau đó chuyển thành chữ "Trà" và trở thành nguồn gốc của trà."

"Nhưng loại chuyện như thế cũng chỉ là truyền thuyết thôi."Phó Thiên Minh cười tựa vào trên ghế sa lon nói rõ tình huống, sau đó nhắc cổ tay, nhìn đồng hồ, đã 3 giờ đúng !

Tiêu Vãn Linh và Cẩn Nhu ngồi một bên, cùng nhau khẽ mỉm cười.

"Đạo diễn! ! Hạ Tuyết đến rồi! ! " Niệm Niệm và Chí Tú đột nhiên vui mừng nói!

Phó Thiên Minh vừa nghe, mỉm cười từ trên ghế sa lon xoay người lại, quả nhiên nhìn thấy Hạ Tuyết kéo rương hành lý, thở hổn hển vội vã chạy vào, đầu đầy mồ hôi, tóc dính trên trán, đôi môi khô khốc, cổ họng khát khô, nhìn đạo diễn nhận lỗi nói: "Trời ạ, tôi không có đến trễ chứ ?"

Phó Thiên Minh đột nhiên cười nhìn Hạ Tuyết nói: "Nhìn đi, Tiểu Trà của chúng ta đã tới."

Tất cả mọi người xôn xao vỗ tay.

Hạ Tuyết cũng vô cùng khiêm tốn khom lưng chào hỏi mọi người, mỉm cười nói: "Xin lỗi, vô cùng xin lỗi, tôi suýt chút nữa đã tới trễ."

"Không có gì ! Trước hết để cho trợ lý thu dọn hành lý của cô đi, tới đây bàn lại tình huống thay đổi trong kịch bản."Phó Thiên Minh cười nói.

"Được ! " Hạ Tuyết đem hành lý giao cho Chí Tú, rồi cùng Niệm Niệm đi đến trước sa lon trong đại sảnh khách sạn, đầu tiên mỉm cười, kính trọng chào hỏi Tiêu Vãn Linh: " Chị Vãn Linh! "

Tiêu Vãn Linh vẫn cho là không nghe thấy cô nói, nâng ly trà lên, uống một ngụm, Hạ Tuyết nhìn bà ta một cái, không nói nữa, quay đầu lại nhìn Cẩn Nhu một cái, Cẩn Nhu im lặng nhìn cô cười khích lệ, Hạ Tuyết cũng mỉm cười ngồi trên ghế sa lon, Niệm Niệm lập tức đem kịch bản đã thay đổi đưa đến trước mặt của Hạ Tuyết, Hạ Tuyết lập tức mở kịch bản ra, cẩn thận xem.

Phó Thiên Minh đối với cả đám diễn viên xin lỗi nói: "Xin lỗi các vị, bởi vì tối hôm qua tôi và nhà biên kịch có cùng nguồn cảm hứng, cho nên quyết định sửa đổi khúc dạo đầu kịch bản, nhưng nội dung sửa đổi không nhiều lắm, đối với các vị không ảnh hưởng nhiều lắm, mấu chốt đặt ở nhân vật Tiểu Trà! "

Hạ Tuyết lắng nghe, cẩn thận gật đầu nói: "Tôi biết rồi."Cô vừa lật kịch bản vừa nhìn nhân vật do Kim Thắng Nguyên diễn xuất trong kịch bản cũng có thay đổi, cô vừa lật kịch bản vừa nhìn đạo diễn nói: "Đạo diễn Kim Thắng Nguyên đâu ?"

Cẩn Nhu mỉm cười nói: "Tối hôm qua chúng tôi đã tới rồi, đã thương lượng xong tác phẩm, anh vì rất ưa thích thịt nướng kiểu Trung Quốc, nên đến trà trang nghỉ ngơi, cùng một vài nhân viên tổ diễn kịch nướng thịt !"

"Tối hôm qua mọi người đã tới rồi sao ?" Hạ Tuyết lập tức quay đầu nhìn về phía Niệm Niệm!

Mặt của Niệm Niệm đỏ lên, không dám lên tiếng, là Isha cảm thấy Hạ Tuyết không cần thiết đến sớm, nên không thông báo cho cô.

"Ừm! " Cẩn Nhu mỉm cười nói: "Chị Vãn Linh sáng nay đến! "

Hạ Tuyết giật mình, sau lưng có chút lành lạnh, miễn cưỡng cười nói: "Nói cách khác, tôi là người đến cuối cùng."

"Hơn nữa còn trễ nhất đấy! Sáng sớm hôm qua Cẩn Nhu đã tới rồi, tự mình đến cửa hàng trà, trà trang, nhà nghỉ đi làm quen hoàn cảnh địa lý, học hỏi kỹ thuật và tay nghề hái trà với các công nhân ! " Tiêu Vãn Linh nhìn chòng chọc Hạ Tuyết, nhướng mày nói.

Vẻ mặt của Hạ Tuyết nóng lên, không biết nên nói gì cho phải, chỉ cười gượng, cắn chặt môi dưới, cúi đầu không lên tiếng.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net