Chap 18 : Đường Phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ghi danh tất cả đã xong, cả lớp cũng tham gia rất đông.

Vì để đặt biệt hơn, lớp của Hạ Ngôn lần này sẽ theo phong cách Cổ Trang, các bài hát cổ phong được lật lại một lần nữa.

Lớp trưởng, cô ta trước nay chưa từng thử sức với thể loại này, nên cực kì thích. Thế là chọn luôn bài Bán Hồ Sa, với thanh quản của cô ấy, bài này cũng xem như là hợp rồi.

Song ca ghi danh vào là một bạn nam và một bạn nữ, họ cũng chọn bài Cách Yên Thủy.

Còn về nhảy múa, Hạ Ngôn tưởng lúc đầu nhảy hiện đại mới ghi danh, hiện tại theo phong cách cổ trang liền muốn rút lui.

Muốn tới lớp trưởng xin xóa tên khỏi danh sách chỉ nhận được câu nói :

"Không được đâu, danh sách dự thi đã nộp lên trường, nếu rút lui đồng nghĩa với thua đó, cậu muốn vì cậu ảnh hưởng cả lớp sao."

Làm sao làm sao ? Một nam nhân đi múa sao ? Lần này còn kéo theo Vương Dục, thật dọa người.

_

Cuối cùng cũng tan học. Hạ Ngôn một bộ mặt ủ rũ bước ra khỏi lớp.

"Làm sao vậy ?"

Vương Dục thấy cậu không thoải mái nên hỏi một chút, Hạ Ngôn cũng thật sự không muốn mở miệng than vãn... cái này chính cậu tự ghi danh mà.

"Không có gì, chúng ta đi căn-tin ăn cơm đi."

Hai người xuống căn-tin, lấy một vài món rồi lấy phiếu cơm ra trả, tìm một cái bàn trống định ăn một chút cho thoải mái, nhưng thực sự nuốt không trôi. Lo lắng muốn chết, ăn uống kiểu gì.

Vương Dục ăn xong, thấy cậu ta chỉ ăn qua một vài miếng, cậu cũng biết Hạ Ngôn lo lắng cái gì, nhưng làm sao mở miệng ? Cậu ấy chắc chắc sẽ bốc hỏa...

"Uy, không ăn nữa, khó ăn muốn chết." Rõ ràng mình ăn không vào, còn trách cơm khó ăn...

"Ừ, không ăn nữa." Vương Dục lui vào trong căn-tin, mua một cái hộp sữa, mang ra cho cậu.

"Uống chút đi, dù sao vẫn tốt hơn không có gì trong bụng." Vương Dục đưa hộp sữa kia tới trước mặt cậu.

Cậu cũng không muốn từ chối ý tốt, nguời ta đã đích thân mua rồi mang lại đây, còn từ chối gì chứ.

Cầm lấy hộp sữa, vừa uống vừa đi về KTX. Mở cửa ra. Hạ Ngôn có chút giật mình.

"A~. Ai vậy..."

Trong phòng cậu và Vương Dục cư nhiên xuất hiện một nam nhân khác, người này có chìa khóa cửa ? Người này bẻ khóa ?

"Này này, cậu là ai vậy, sao lại trong này ?"

Hạ Ngôn có chút giật mình, phòng cậu là phòng bốn người ở, nhưng lúc đầu cái người ở cùng với cậu đã ra ngoài mướn một cái nhà, cậu ta bảo là ở KTX không thoải mái, thế là cậu ta kéo thêm một người ra theo cậu ta mướn phòng.

Nên chỉ có một mình cậu, ít lâu sau Vương Dục xuất hiện, thầy quản lí KTX liền nhét Vương Dục vào chỗ này, Vương Dục lúc đầu cũng định xin vào đây, sau đó liền không cần xin, thầy quản lí KTX lười biếng, chổ nào thiếu nhét đại vào.

"Tôi là Đường Phi, tôi vừa chuyển trường, quản lí KTX bảo tôi vào phòng này, sau đó quăng chìa khóa qua."

Rồi, y như cậu đoán, quản lí KTX lười biếng đến nổi nhét đại một người vào. Phải khiếu nại.. khiếu nại...

"Ừ, vừa đến ?" Vương Dục cũng hỏi thăm một câu.

"Vừa đến, chiều nay sẽ đến lớp." Đường Phi một vẻ mặt hoà ái dễ gần, bắt đầu nói chuyện.

"Tôi là Hạ Ngôn."

"Tôi Vương Dục."

...

Nói chuyện một lúc, đại khái biết được cậu ta là cậu ấm một nhà nào đó, ham vui ham chơi.. sao đó bị gia đình la mắng, bị đóng băng tài khoản, bảo phải học hành đàng hoàng mới mở lại.. sau đó cậu chuyển trường, dời vào KTX sống.

Nghe kể như vậy, đại khái có thể đoán được gia đình người này cũng khá trâu bò.

Cùng trò chuyện một lúc, Hạ Ngôn cũng hơi mệt, nên ngủ một lát dưỡng sức chiều học. Vương Dục bảo là bồi cậu, cũng ở lại cầm lấy cái quạt tay mà quạt, quạt máy cư nhiên bị vứt bỏ một bên, đáng thương. Đường Phi kia thì bảo đi tắm rửa một chút, sau đó ra ngoài mua ít đồ cá nhân như khăn, bàn chải, đại khái lần này đi gấp không mang theo thứ gì.

Đến trưa một chút, liền thức dậy chuẩn bị đến phòng học. Đường Phi lúc này cũng trở về, liền cùng mọi người tới lớp.

Không ngoài dự đoán, chính là cùng lớp, còn lựa chọn một cái chỗ ngồi phía dưới Hạ Ngôn và Vương Dục.

Đến tầm 5h, ba người liền kéo xuống căn-tin, lớp trưởng thông báo mọi người 6 giờ sẽ tập hợp ở phòng tập.

Đường Phi vừa đến, phiếu cơm chưa làm, nên bữa cơm này Vương Dục trả.

"Mùi vị không tệ."

Đường Phi không nhanh không chậm, mỗi thứ ăn một chút đánh giá. Cậu muốn phá vỡ cái không khí quỷ dị này.

Câu nói kia, cậu cho rằng bản thân nói rất nhỏ, nên nói lại một lần nữa.

"Khụ..mùi vị rất không tệ."

Lúc này Hạ Ngôn và Vương Dục nhìn chầm chầm vài gã. Thầm nghĩ, gã này có vấn đề thần kinh sao ?

Đường Phi : "..."

Quái quỷ gì thế này.

Bất chợt Vương Dục nói : "Tiểu Ngôn lát phải đi luyện văn nghệ, tâm tình rất tệ."

Câu trả lời rất ngắn gọn xúc tích, Đường Phi liền cao hứng, hai mắt mở to.

"Hảo, tôi đi xem cậu tập."

Lần này Vương Dục nhìn chầm chầm cậu như muốn đòi mạng.

Đường Phi bi thảm than trời : "..."

Tôi làm gì sai vậy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net