Chap 21 : Hội Thi Văn Hóa Nghệ Thuật (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Dục nghe cậu nói cũng chẳng nghe rõ, thanh âm cũng rất nhỏ.

"Hả ? Sao vậy tiểu Ngôn ?"

Hạ Ngôn, đứng sững một lúc, sao đó điều chỉnh sắc mặt của mình, hơ hơ tay.

"Uy, không có gì, mau về phòng tập thôi."

Vương Dục đưa tay nhéo nhéo cái càm Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn "..." sao giống như đùa bỡn con gái nhà lành vậy chứ...

"Tiểu Ngôn, nếu có chuyện phiền lòng cứ nói ra, đừng để trong lòng một mình, không tốt.

Vương Dục thật lòng lắng nhìn cậu, trên mặt lộ vẻ đau lòng, người này sống rất khép kín, không thích giao tiếp hay chia sẻ, tất cả đều để trong lòng bản thân, cái gì cũng không nói, uy khuất tự mình chịu. Đáng sao ?

"Ừ, tôi biết rồi." Hạ Ngôn trên cơ bản là trả lời cho qua chuyện... Vương Dục cũng không biết làm sao, hiện tại chỉ có thể đứng một bên mà đau lòng hộ. Chờ cậu ấy mở lòng mình ra.

Có lẽ, khi người ta bị phản bội hay cô đơn quá lâu, việc mở lòng mình đó chính là một hồi khó khăn, vất vả.

"Đi thôi." Vương Dục kéo tay cậu rời đi.

_

Rốt cuộc cũng đến 10/11. Mấy ngày nay thực vất vả chết người. Còn vấn đề của Đường Phi, qua chuyện này cậu định thăm dò một chút.

Hội thi diễn ra vào 5h buổi chiều. Nên sáng mọi người tranh thủ tập vợt một chút.

Nếu nói tập vợt, liền nói đến hai ngày trước. Hôm đó sau khi tới phòng tập, lần này cậu và Vương Dục cùng đám người kia cùng diễn tập.

Chưa đầy nửa phút. Hạ Ngôn liền phát hiện bất thường.

Mọi người dường như chỉ múa vài động tác cơ bản, "múa bè" xung quanh. Cậu lại khác, như cậu múa chính, một mực đứng giữa đội hình.

Còn chưa hết. Vương Dục cư nhiên tay câm trường thương, vẻ mặt lạnh lẽo, còn cậu thì cầm khăn lụa... còn có phải cười mĩm mọi lúc.

Hôm sau mới biết. Họ là tập Lan Lăng Vương Nhạp Trận Khúc...

Phát hiện này, 8 ngày tập luyện của cậu... liền muốn thổ huyết.

Hạ Ngôn liền nhốt mình của buổi chiều trong phòng... cậu nhục nhã muốn chết... ai đời nam nhân lại đi múa bài đó...

"Tiểu Ngôn..."

"Đi ra ngoài"

Cậu có một cái thói quen, không thoải mái, hay giận dỗi đều trốn người trong chăn. Không chịu lòi đầu ra.

"Tiểu Ngôn... ra đi mà."

"Không bao giờ."

"Cậu nghĩ xem, 8 ngày luyện tập há chẳng lẽ công cóc à."

"Tôi mặc kệ họ.. họ dám lười tôi."

"Tiểu Ngôn, cái này.. vì chuyện này không đáng. Cậu rất muốn lớp thắng mà."

"Không bao giờ."

"Tiểu Ngôn, làm xong, tôi dắt cậu đi ăn nhé."

"Không."

Vương Dục bất đắt dĩ tung ra chiêu cuối.

"Bánh mì nhé."

"Pizaa nhé."

"Khoai tây chiên nhé."

"Thịt nướng không ?"

"KFC không ?"

"Trà sữa nhiều chân châu nữa."

Hạ Ngôn rốt cuộc chịu không nổi, chui ra ngoài. Liền mở miệng đặt điều kiện.

"KFC 3 phần"

Vương Dục đành cười khổ. "Ừ, ba phần."

Đấy, mới dụ dỗ đi tập buổi cuối cùng. Thục vất vả.

_

Vừa mới 3h. Bọn họ liền bị dắt đến phòng hóa trang, vừa đến liền bị tách ra. Không ngoài dự đoán, đám đàn bà con gái kia "trap" cho cậu... cậu định không làm nữa. Nhưng dù sao cái này là hoạt dông của lớp, quy mô toàn trường, nếu đạt ở trường thì thi toàn thành phố. Còn có đã hứa với Vương Dục, đành ở lại cắn răng chịu đựng.

Bọn người kia, không cho cậu soi gương, làm xong mới có thể nhìn. Rốt cuộc 1h sau cũng làm xong, vất vả muốn chết. Cả đám há hốc mồm... còn có silicon lớp trưởng mua sẵn nữa.. muốn bao nhiêu đẩy đà, có bấy nhiêu.

Hạ Ngôn làm người không nổi bật... ý nói làm trai thì không đẹp trai, nhưng giả gái lại khác. Cậu có một đôi mắt to tròn.. có thể nói cậu chính là dạng thanh tú. Trời ban nhầm giới tính rồi.

Cả đám dắt Hạ Ngôn đi đến lớp. Nhưng vừa đi ra phòng hóa trang, một đám người nhìn chầm chầm vào cậu.

"Trường ta có mỹ nữ sao ?"

"Không rõ.. chưa từng gặp qua."

"Uầy, đúng là rửa mắt mà."

"Còn có... rất nẩy nở... hahaha."

_

Đi đến trước lớp. Cả lớp đều càm rớt dưới chân. Được rồi, rất đẹp, còn mang một cái áo rất dài màu đỏ. Tóc giả lại rất được châm chút, chả khác gì tóc thật. Nếu nói cậu xuyên không đến, tất cả mọi người đều tin.

"Hạ Ngôn sao ?" Một nam sinh lên tiếng hỏi.

"Ừ, thế nào ? Tiêu Diệu Diệu tôi rất có thực lực đúng không ?"

Tiêu Diệu Diệu kia đúng là lớp trưởng đại nhân đấy.

"Ô ô.. mỹ nữ.. ô ô... mù mắt của tôi rồi..."

"Tôi fans 1."

"Tôi fans 2."

"Tôi fans 3."

"Tôi..."

Một lúc sau, Tiêu Diệu Diệu liền đưa cậu một cái mặt nạ màu vàng,  nhưng nó chỉ che lại đôi mắt thôi... rất huyền bí.

"Mang vào đi, tránh sát lang." vừa nói, Tiêu Diệu Diệu liếc nhìn đám nam sinh.

Vương Dục ngay sau đó liền bước vào lớp, thấy Hạ Ngôn liền đứng hình vài giây...

"Thế nào Vương đại tướng, Hạ mỹ nhân của cậu nhìn ngon không."

Cậu bối rối nhìn mặt Hạ Ngôn : "Rất ngon.. khụ.. nhầm. Rất đẹp, anh mua nước cho em này tiểu Ngôn."

Hạ Ngôn đưa tay chụp lấy chai nước : "Cậu mặc như vậy đi mua nước luôn à ?"

Vương Dục cười khổ : "Chịu thôi, cậu ấy bảo là không cho cởi." vừa nói vừa chỉ Tiêu Diệu Diệu.

Đối với cách xưng hô của bọn họ, dường như mọi người rất quen, nên cũng không gì kì lạ.

"Hai người ngưng liếc mắt đưa tình đi, mu theo tôi về phòng tập."

Nói xong, kéo hai người bọn họ rời đi. Cảm đám con trai tiếc nuối.

"Uầy... mỹ nữ như vậy lại là con trai.."

"Tại saoooooooooo~~~."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net