02 .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


❝alo❞

là bà kim gọi tôi .

❝alo ?❞

❝là kim taehuyng đúng chứ ?tới nhà cô đi❞

❝vâng ạ❞

tôi cúp máy , tôi thật sự không muốn đến nhà em , tôi không muốn thấy bà khóc , lúc nào cũng thế bà luôn khóc . chỉ còn một chút thôi là tôi trở thành con rể bà rồi , nhưng dù sao tôi ở đâu đó trong lòng vẫn có một chút cảm giác bà là mẹ ruột . thấy bà khóc tôi cũng buồn lắm chứ , đành ngậm ngùi ở trong lòng thôi chứ nào đâu dám nói ra.

ngày tôi gặp em , người con gái ngây ngô đam mê cái nghề thần tượng ác liệt của ngành giải trí , vừa tròn tuổi 18 cái tuổi mà nhiều đứa con gái phải than vãn khổ sở rồi mệt mỏi nhưng em thì không , em luôn giữ nụ cười trên môi , luôn miệng phủ nhận việc mệt mỏi .

hoa bồ công anh là loại hoa em thích , quả thật rất giống em , từng cánh hoa nhỏ , rời thân mẹ từ lúc còn non dại , nghị lực giúp em vượt qua tất cả để trở thành một bông hoa xinh đẹp .

tôi tới nơi rồi , nơi này vẫn như thế , vẫn mang hình bóng của em , khi em còn đây , em là cô gái luôn trung thành với mái tóc một bím , áo sơ mi và quần sọc ca rô , giản dị và mộc mạc , không quá cầu kì , không giống như cô gái ngoài kia . mười tám tuổi đầu , chưa hề biết cảm giác thương thầm trộm nhớ ai cả . tôi si mê em quá rồi , vì con người em , vì em . em bảo rằng tôi phải chăm sóc bản thân . em thì sao chứ ? chẳng thèm quan tâm gì đến tình trạng sức khỏe , đến khi trầm cảm đã gần 3 tháng mà còn chẳng hay . ước gì ngày đó , tôi ngăn cản em đến với ước mơ của mình .

tôi bấm chuông , thấp thỏm nhìn vào khe cửa nhỏ chờ đợi bà . một chút sau , bà mời tôi vào nhà , có thể bà nghĩ tôi không biết , nhưng tôi đã sớm thấy giọt lệ rưng rưng trên gương mặt mĩ miều của bà khi nhìn thấy tôi .

❝đây là .. Thứ cuối cùng mà jisoo để lại , nó bảo là dành cho con . ❞

là khăn choàng cổ , kẹp với một mảnh giấy .

/gửi kim taehuyng , người em cảm thấy tiếc nuối nhất cuộc đời này /

tôi rơm rớm nước mắt rồi , vì câu nói này mà nó có thể làm cho tôi thấy tội lỗi hơn đấy .

❝ thế thôi , con xin phép về ❞

tôi nhanh chân ra khỏi nhà bà , tôi muốn kiềm chế nước mắt trước mặt bà . sông hàn , nơi em luôn đứng với tôi , kể về những câu chuyện đẹp nhất của em . Không khí ở đây thoải mái lắm , gió thổi hiu hiu , khiến con người ta quên đi nỗi buồn , giải tỏa hết căng thẳng.

bỗng một người phụ nữ đi ngang qua tôi , hương thơm ấy như ùa về , xọc lên mũi tôi , đó là em ư ? tôi thấy thoang thoáng đâu đó gương mặt em , và mái tóc màu mâu sẫm của em . Đến khi tôi muốn nhìn kĩ hơn , cô gái ấy đi mất rồi . Có lẽ là không phải đâu nhỉ ? kim taehuyng à , mày quá si tình rồi.

₋₋₋₋₋

₄words


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net