vu nghich can khon 1412-1500

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở Nam hiểu rõ về năng lượng nên buột miệng là nói ngay:

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Ba vạn cân lực!

Tuy chỉ ba vạn cân, đối với cường nhân một nghìn vạn cân lực như Sở Nam mà nói thì thật sự quá nhỏ bé, chẳng là gì cả. Nhưng điều đó đủ để khiến Sở Nam chấn kinh, đó chỉ là một con rắn, một con rắn mà phát ra được ba cạn cân lực, vậy những loài khác thì sao?

Hơn nữa, con rắn vừa rồi không phải con lớn nhất!

Nói đi thì nói lại, dù là ba vạn cân lực, Tiểu Nê Thu có tu vi đại viên mãn Võ Thánh dù kém cỏi thế nào cũng không đến nỗi bị đánh bay đi như thế. Thế nhưng sự thật đã xảy ra như vậy.

Cảm giác đầu tiên của Sở Nam đó là bí cảnh có vấn đề!

Tiểu Nê Thu bị đánh bay, Phong Vĩnh Thành rất tự giác định chạy đi đỡ, nhưng cơ thể cũng không thể nhảy lên nổi, thế là Tiểu Nê Thu rơi rầm xuống đất. Rồi lại một con rắn khác lao vào người Phong Vĩnh Thành, hắn là một Thiên Võ Thần, cũng bị đánh bay đi.

Đàn rắn xông tới, mọi người đều ra tay, lúc này mới thấy sự việc nghiêm trọng.

Cốc Hy Đan nói:

- Sư phụ, sức mạnh của con không dùng được chiêu thức!

Tiên Nguyệt nói:

- Công tử, tiếng sáo của ta không có bất cứ Thanh Âm Quy Tắc nào!

Tam Vĩ Hồng Hồ:

- Chủ nhân, không thi triển được Ảo Thuật!

Thiết Thương Hùng nói:

- Lão đại, ta cũng không làm được gì.

Ngay Cửu Võ cũng nói:

- Kiếm Khí Quy Tắc của ta cũng không được!

Cực Lực Viên sải bước bước ra, một chưởng đánh xuống, chỉ thấy con rắn không hề nhỏ đó bị đập tan tành. Cực Lực Viên hơi khựng một chút rồi đập tiếp.

Lập tức, những con rắn nằm trong phạm vi tấn công của Cự Lực Viên đều bị đập nát bét, Cự Lực Viên nói lớn:

- Đại nhân, sức mạnh của ta dùng được!

Nói rồi, Cự Lực Viên đứng chắn trước mặt mọi người. Còn hội Cửu Võ thì tìm nguyên nhân, Phong Vĩnh Thành phải tạo ra khe nứt không gian, Thiết Thương Hùng người phải chạm đất mượn sức mạnh của đại địa, Cửu Võ ngưng tụ kiếm ý, Tam Vĩ Hồng Hồ quét thần niệm…

Tay trái Sở Nam dùng lực, tay phải thi triển năng lượng, muốn xem bí cảnh này rốt cuộc có vấn đề gì.

- Đại nhân, không tạo được khe nứt không gian!

Phong Vĩnh Thành kinh ngạc kêu lên.

- Lão đại, ta không lấy được sức mạnh của đại địa! Thậm chí còn không thể chui xuống đất!

Thiết Thương Hùng chấn kinh kêu.

- Chủ nhân, thần niệm cũng vô dụng!

Sự chấn kinh của Tam Vĩ Hồng Hồ khó lòng diễn tả bằng lời.

Cửu Võ thì phía trước có hiện ra một thanh kiếm sáng chói ngưng tụ từ kiếm ý. Cửu Võ bắn kiếm ra, hơn một trăm con rắn lớn hung mãnh bị chặt thành vài nghìn đoạn.

Một kiếm chặt hơn trăm con rắn, theo lý mà nói chiến tích này rất không tồi. Nhưng đó là kiếm ý Cửu Võ lĩnh ngộ, có thể chém không gian lực thành một vùng hư không rộng lớn. Vậy mà ở đây lại chỉ chặt được hơn trăm con rắn.

Khoảng cách đúng là một trời một vực.

Tay trái Sở Nam đập nát một vài con, tay phải thì không có phản ứng gì, hắn nheo mắt, hô:

- Lửa!

Thế nhưng chẳng có một tia lửa nào.

- Nước!

Không có một giọt nước nhỏ xuống.

Thủy và Hỏa Nguyên Tắc mà Sở Nam tự mình tạo ra cũng không có bất cứ tác dụng gì trong bí cảnh này. Sở Nam nói:

- Tất cả năng lượng có Ngũ Hành là cơ sở đều không thể thi triển tại đây.

Chúng không phải bị phong tỏa thì cũng là đang tiêu hao. Bất luận là rạch không gian hay tế ra Quy Tắc đều tiêu hao nhiều năng lượng hơn bên ngoài. Nhưng tất cả công kích đều trực tiếp bị bí cảnh trừ bỏ.

Mọi người gật đầu, Cửu Võ lĩnh ngộ Kiếm Khí Quy Tắc lấy Kim Nguyên làm gốc, Thiết Thương Hùng lấy gốc là Thổ Nguyên, Tam Vĩ Hồng Hồ và Tiên Nguyệt bọn họ đều lấy gốc là một trong năm yếu tố Ngũ Hành.

- Năng lượng của chúng ta mỗi phút mỗi giây đều đang bị tiêu hao là ở đây chỉ có thể dùng sức mạnh, sức mạnh huần túy!

Sở Nam nói, mọingười nhìn về phía Cự Lực Viên đang thể hiện uy phong. Cự Lực Viên hét:

- Đại nhân, hình như ở đây sức mạnh của ta tăng lên không ít.

Hai mắt Sở Nam bắn tinh quang, tế ra sức mạnh rồi thể ngộ từng chút một.

Một nghìn năm trăm cân sức mạnh, tăng thẳng đến mức đó mới dừng lại.

Khi mọi người đang tiêu hóa sự kỳ quái của bí cảnh thì Cự Lực Viên đã tiêu diệt bảy tám trăm con rắn lớn, còn lại hơn hai nghìn con, cũng biết những kẻ trước mặt không dễ động vào, bắt đầu lùi về sau.

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Có điều, chúng chỉ lùi chứ không chạy.

Cự Lực Viên đuổi tới, gầm lên:

- Các ngươi chạy đi đâu? Tất cả đứng yên, hôm nay ta phải ăn thịt rắn!

Hơn hai nghìn con rắn không lui nữa, chúng tụ lại với nhau…

Đúng lúc Cự Lực Viên chạy tới ba bước thì những con rắn kia hợp thành một con mãng sà khổng lồ. Sở Nam bỗng nghĩ, bình quân mỗi con rắn là ba vạn cân sức mạnh, còn lại hơn hai nghìn con, cũng có nghĩa là hơn sáu nghìn vạn cân sức mạnh, dù không dùng hết sức thì cũng không hề nhẹ nhàng.

Chưa nghĩ hết, Sở Nam đã hô lên:

- Cự Lực Viên, cẩn thận, để ta!

- Thiên Nhai Chỉ Xích vô dụng rồi!

- Phù Dao Trực Thượng Cửu Vạn Lý cũng vô dụng rồi!

Sở Nam truyền năng lượng vào đôi chân, nhanh chóng chạy tới trước khi con mãng xà khổng lồ kia đâm tới Cự Lực Viên. Trong quá trình chạy sức mạnh đã ngưng tụ thành sáu luồng. Trong bí cảnh này như vậy cũng đã có chín nghìn vạn cân lực, đủ đối phó với mãng xà rồi.

- Chấn Thiên Quyền!

Đại mãng xà lao tới Sở Nam, nhưng chưa chạm được đến nắm đấm của hắn thì đã gặp phải sức mạnh “chấn”, hơn hai nghìn con rắn tự động tan rã.

Rồi ngay lập tức tất cả số rắn nổ tung, máu tươi bắn tung tóe.

Mặt đất nhuốm đầy một màu đỏ tanh nồng.

Giết được con đại mãng xà, nhưng vẻ mặt Sở Nam không hề được thả lỏng mà đầy ngưng trọng, miệng lẩm nhẩm:

- Năm nghìn vạn cân lực!

Hơn hai nghìn con rắn lớn hợp thành một thể có năm nghìn vạn cân lực, sao có thể không khiến Sở Nam kinh ngạc? Đây mới chỉ là vừa vào Tỏa Hải Không Bình, sau này con đường còn rất dàu, lần này gặp chỉ là rắn, sau đó sẽ là gì? Có sức mạnh thế nào?

Đang nhíu mày, đột nhiên Sở Nam kêu lên:

- Không hay rồi!

Chưa kịp dứt lời hắn đã lại đánh Chấn Thiên Quyền, đống máu thịt, mặt đất và cây cỏ nhuốm máu đều bị Sở Nam đánh tan nát, thế nhưng Sở Nam vẫn chậm một bước.

Mùi máu tanh đã khuếch tán đi khắp nơi!

Hú….hú….

Tiếng sói hú đã vang lên

Tiếng sói hú đó mọi người đều không thấy xa lạ gì.

Nếu nói rắn cũng biến thành động vật quần cư thì sói càng là động vật quần cư trong động vật quần cư rồi!

Quả nhiên, một tiếng hú vang lên, từ bốn phương tám hướng lập tức vang lên vô số tiếng hú khác, rồi đến những tiếng rầm rầm chạy trên mặt đất.

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lúc này muốn chạy là không thể nữa rồi. Trong bí cảnh rốt cuộc là thế nào chẳng ai biết được, chưa biết chừng chạy là càng rơi vào nguy hiểm hơn. Đó là lý do thứ nhất.

Thứ hai là bọn họ giờ đã mất đi trợ lực của sức mạnh Ngũ Hành, sao có thể chạy hơn được bầy sói?

Chỉ trong nháy mắt bầy sói đã vây kín lấy bọn Sở Nam. Nhìn bốn phía đều đen kịt, chỉ đếm quá cũng có đến năm sáu nghìn con. Đám sói này không khác gì với sói trên Thiên Võ Đại Lục, chỉ có điều lông của chúng tuyền một màu đen. Nhìn chúng chẳng có gì đặc biệt, nhưng có vụ rắn vừa rồi nên chẳng ai dám coi thường.

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sở Nam cũng từng gặp phải bầy sói, đó còn là mấy con Hỏa Giác Lang hắn gặp khi cùng Tử Mộng Nhi lén xuống Thần Khí Sơn vào Bách Uyên Tùng Lâm.

Con Hỏa Giác Lang đó so với năm sáu nghìn con sói này thì đúng là quá yếu.

- Cự Lực Viên, ngươi bảo vệ mọi người, ta ra gặp đám sói kia trước.

Sở Nam nói rồi tiến lên trước, sau một khoảng thời gian ở đây Sở Nam đã tỉnh lại khỏi sự kỳ dị của bí cảnh. Tuy không thể dùng được sức mạnh Ngũ Hành nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng nhiều tới Sở Nam. Nếu năng lượng Ngũ Hành bị phong bế thì còn nghiêm trọng, sức mạnh của hắn đến hiện nay phải mất rất nhiều thời gian mới hết, ngoài nhục thể cường hãn ra, nhân tố rất quan trọng nữa đó là Ngũ Hành Nguyên Dịch dồi dào.

Thậm chí, Sở Nam cho rằng đây là cơ hội lớn, chắc chắn trong bí cảnh sẽ có rủi ro, nhưng rủi ro sẽ đi cùng với cơ hội. Ngoài Cự Lực Viên ra, Sở Nam thực sự chưa từng nhìn thấy sức mạnh nào thuần túy như vậy, ngay Thiết Thương Hùng cũng phải dựa trên sức mạnh của Thổ.

- Có lẽ ở đây ta sẽ hiểu được sâu hơn về Lực Quyết.

Trong lúc Sở Nam nghĩ thì có mấy chục con sói lao tới. Chúng có thể nhảy lên, Sở Nam nhìn là hiểu ngay, hồi đó khi hắn nuốt Long Đan nhảy lên cũng tương tự. Đương nhiên Sở Nam hồi đó cũng không hiểu lại nhảy lên được cao như vậy.

Nhưng sau vài năm rèn luyện, lĩnh ngộ được thế nào là “Phong”, Sở Nam đã hiểu, đó là lợi dụng sức mạnh thay đổi dòng khí lưu ở xung quanh. Lúc này, mấy chục con soi kia đã tỏ hung uy lao tới Sở Nam.

Sở Nam không hề tránh né, mặc cho chúng nhảy lên người cắn xé.

Thân thể còn nặng hơn núi.

Mấy chục con sói nhảy lên người Sở Nam nhưng lại bị đánh bật ra ngoài, những chiếc răng nhọn hoắt của chúng cũng không thể cắm được vào người Sở Nam, mà ngược lại còn bị gãy hết, máu chảy đầy mõm.

Những con sói ngã ra đất thì sững sờ, những con khác thì nhìn Sở Nam gườm gươmg.

- Mỗi con sói này đều có khoảng mười vạn cân lực, hơn nữa khi răng cắn xuống cũng mang năng lượng tương đương với Thánh Khí thông thường.

Ngữ khí của Sở Nam đầy nặng nề

Không nói gì khác, chỉ riêng với kiến thức thông thường, sói không phải loài động vật đứng ở đỉnh chuỗi thức ăn, cùng lắm chỉ ở giữa. Chỉ ở giữa mà một nhát cắn tương đương với Thánh Khí thông thường, vậy nếu cao hơn thì sao?

Grào…

Lại một tiếng gầm nữa giống như mệnh lệnh, mấy chục con sói kia lùi về, rồi ba con sói lông đen đến nhức mắt lao tới Sở Nam. Hắn nhìn con sói vừa phát lệnh, màu lông của nó đen hơn, thể hình khá lớn, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt.

- Không biết, Sinh Tử Quyết có tác dụng ở đây không!

Sở Nam nghĩ, rồi tung quyền đánh ba con sói kia tan thành bụi máu. Hắn nhảy lên không trung, Thiết Thương Hùng lập tức hô lên:

- Lão đại bay được?

- Không phải bay, chỉ là nhảy thôi.

Cửu Võ giải thích, trong đầu cũng có một suy nghĩ.

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trong lúc đó Sở Nam đã nhảy đến trước mặt con sói kia, hiển nhiên nó không nờ Sở Nam lại có thể làm vậy, nhưng khi Sở Nam tóm lấy cổ thì nó vẫn phát ra một đạo mệnh lệnh.

Việc khiến Sở Nam kinh ngạc đã xảy ra.

Không một con sói nào tới cứu viện cho con soi kia, năm sáu nghìn con sói toàn bộ lao về phía Cửu Võ, Cự Lực Viên gầm lên:

- Đến đúng lúc lắm!

Nói rồi hắn lại đấm từng con sói tan nát, sức mạnh của Cự Lực Viên quả nhiên không vừa.

Nhưng Cự Lực Viên chỉ có thể bảo vệ một hướng, còn công kích của bầy sói lại từ bốn phương tám hướng. Phong Vĩnh Thành thấy vậy, trong lòng kêu khổ, hắn chưa từng nghĩ, thân là Thiên Võ Thần mà lại có ngày trở thành đối tượng được bảo vệ!

Cửu Võ không chút do dự, bước ra, kiếm ý ngưng tụ chém bốn phía, miệng thì nói:

- Nhân cơ hội này rèn luyện kiếm ý để kiếm ý đại thành!

Tuy Cửu Võ có thể ngưng tụ kiếm ý để tấn công nhưng sự tiêu hao gấp trăm lần bên ngoài.

Thiết Thương Hùng cùng đi ra:

- Gia gia là Chiến Thần, lẽ nào mặc cho các ngươi ngông nghênh? Gia gia sẽ ăn thịt các ngươi!

Phong Vĩnh Thành thấy thế cũng bước ra.

Cực Tiên ánh mắt sắc lạnh, cũng bước ra.

Cốc Hy Đan lấy đan dược ra, nghĩ xem chúng nuốt phải đan dược sẽ ra sao.

Tiểu Nê Thu muốn hồi phục bản thể Tứ Trảo Hung Giao, ít ra cũng dọa được bọn sói này, nhưng rồi hắn bi ai nhận ra rằng mình không biến được.

Tiên Nguyệt không động đậy, nàng đang nghĩ:

- Bầy sói này nghe được âm thanh, chắc cũng sẽ bị tổn thương. Âm thanh, không chỉ có Thanh Âm Quy Tắc mới có khả năng công kích, năng lượng không dùng được thì không dùng nữa.

Rồi nàng đưa sáo lên miệng!

Sở Nam thấy thế, nói:

- Ta biết, nên làm vậy.

Rồi Sở Nam nghĩ đến Chiến Thần mà Thiết Thương Hùng nói, rồi lại nhớ lời Cửu Võ nói, không kìm được nghi hoặc:

- Côn Tử ở đâu? Trong tình hình này thì Thiết Thương Hùng làm sao hoàn thành sự biến đổi Chiến Thần được?

Con sói kia vẫn giãy giụa muốn thoát khỏi bàn tay Sở Nam, sức mạnh của nó không hề nhỏ, cựa mình cũng đến hai mươi vạn cân lực, nhưng đáng tiếc trước mặt Sở Nam thì quá kém.

- Vây Ngụy cứu Triêu, không ngờ các ngươi còn hiểu binh pháp!

Sở Nam quay lại nói, đồng thời nắm đấm giáng xuống con sói kia như vũ bão.

Hắn khống chế lực rất tốt, khiến con sói đau nhưng không khiến nó chết.

Ánh mắt con sói đó tràn ngập phẫn nộ.

- Sói, chắc cũng có tinh huyết nhỉ?

Sở Nam cười, rồi tiếp tục công kích, lấy tinh huyết của con sói đó

Sinh Tử Quyết có được từ tay Tuế Hàn Tam Hữu Tùng Thanh, còn việc Tùng Thành lấy được từ đâu thì không biết. Nhưng, sự cường đại của Sinh Tử Quyết thì không có gì phải nghi ngờ, ngay lão quái vật như Vạn Trận Lão Tổ nó cũng khống chế được.

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Có điều, công hiệu của Sinh Tử Quyết có phát huy được trong Tỏa Hải Không Bình hay không thì chưa biết được.

Sở Nam lấy tinh huyết rồi thả con sói kia ra.

Nó không rõ tình hình, rú lên không ngừng, đám sói tấn công bọn Cửu Võ, Cự Lực Viên tách một nửa quay lại công kích Sở Nam. Hắn không bận tâm, nói:

- Có thành công hay xong rất nhanh thôi sẽ biết. Nếu được thì muốn qua bên kia của Tỏa Hải Không Bình sẽ dễ hơn nhiều, nếu không được…

Nói đến đây Sở Nam cười:

- Không được thì có sao chứ? Cứ giết dọc đường đi là được, không kẻ nào ngăn được ta về nhà cả!

Nói rồi hắn xuất quyền, chấn lực đi đến đâu để lại xác chết đến đấy.

Bên bọn Cửu Võ ai cũng bị thương khá nghiêm trọng. Kiếm ý của Cửu Võ đã yếu đi không ít, nhưng hắn vẫn liều mạng tạo tiếp. Tiên Nguyệt thổi sáo khiến bọn hắc lang ở xung quanh đều như say rượu, đi được vài bước là ngã lăn ra không dậy nổi. Thiết Thương Hùng thì rất hung mãnh, dù không dùng được sức mạnh của Thổ Nguyên, không mượn được sức mạnh của đất, nhưng sức mạnh của Thiết Thương Hùng cũng không thể coi thường. Có điều hắn bị thương nặng nhất.

Truyện "Vũ Nghịch Càn Khôn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Con sói đầu đàn vẫn đang gầm rú, những con bao vây tấn công Sở Nam không xông hết lên mà xếp thành hàng theo binh pháp. Nhưng Sở Nam không bận tâm, chỉ tung hết quyền này đến quyền khác.

Sở Nam vừa giết sói vừa luyện hóa tinh huyết của con đầu đàn. Qua kinh mạch năng lượng tiêu hao nhưng tinh huyết thì không có bất cứ phản ứng gì.

- Không phải phải kích phát công kích mới mất tác dụng sao? Tại sao ở trong cơ thể cũng mất?

Sở Nam đầy nghi hoặc, lại thử thêm vàu lần nhưng vẫn vậy. Hắn cau mày:

- Cửu Võ nói, bí cảnh ngoài việc hình thành từ những tình huống đặc biệt ra còn có thể do con người tạo ra. Có điều người tạo ra được bí cảnh phải là người có địa vị rất rất cao. Mà Cửu Võ nói, trong bí cảnh còn có Côn Tử có thể giúp Thiết Thương Hùng trở thành Chiến Thần, còn có rất nhiều tình huống nữa cho biết đây là bí cảnh của Tỏa Hải Không Bình, quá nửa đây là do con người tạo ra. Phải đạt đến cảnh giới thế nà mới tạo ra được một bí cảnh khiến năng lượng Ngũ Hành mất tác dụng?

Suy nghĩ này vừa lóe lên thì khiến Sở Nam giật mình, đột nhiên mắt hắn bắn tinh quang:

- Bí cảnh khiến năng lượng Ngũ Hành mất tác dụng, có phải đó cũng là một loại Quy Tắc?

Hắn hít sâu một hơi, một quyền đánh xuống đất, gần hai nghìn con sói còn lại lập tức bị đánh bay lên không trung rồi nổ tung.

Hơn hai nghìn con sói tan thành mây khói.

Những người đã quen với Sở Nam thì không thấy đó là việc gì lớn, nhưng với những con hắc lang trong bí cảnh này thì đó là sự chấn động cực lớn.

Con sói đầu đàn sững sờ, không phát ra hiệu lệnh, những con tấn con bọn Cửu Võ cũng ngẩn ra, không công kích nữa. Sở Nam thì vẫn nghĩ trong đầu:

- Chỉ có sức mạnh dùng được, vậy có liên quan gì đến những võ giả chỉ tu luyện sức mạnh không?

- Sức mạnh? Chỉ sức mạnh mới dùng được, chỉ sức mạnh mới dùng được!

Trong đầu Sở Nam liên tục hỏi, liên tục khẳng định, tiêu hủy tinh huyết của con sói đầu đàn kia đi, trong đầu, tiềm thức lại vang lên hai chữ:

- Sức mạnh!

- Sức mạnh!

- Sức mạnh!

Trong lòng Sở Nam dường như có một hạt giống đang muốn phá đất vươn lên. Hắn cảm giác muốn thông được đạo lý này thì giống như giải quyết được tinh huyết con sói đầu đàn vậy. Sở Nam lại lẩm nhẩm một lượt:

- Sức mạnh!

- Sức mạnh cũng là một loại năng lượng, sức mạnh cũng có thể xuyên qua kinh mạch, ví dụ như kinh mạch chuyên sức mạnh. Nếu sức mạnh có thể vận chuyển trong kinh mạch sức mạnh thì tại sao không thể vận chuyển kinh mạch Sinh Tử Quyết chứ?

Nghĩ đến đây, mặc kệ có được hay không, Sở Nam đã bắt đầu thử. Sức mạnh dồi dào chảy vào kinh mạch của Sinh Tử Quyết. Khoảnh khắc vừa chảy vào, thân hình Sở Nam run lên, hắn có một cảm giác quen thuộc, chính là cảm giác khi dùng Ngũ Hành Nguyên Dịch vận chuyển Sinh Tử Quyết.

Chưa đến ba phút sau thì tinh huyết đã được luyện hóa, con sói đầu đàn kia cơ thể cứng đờ, ánh mắt nhìn Sở Nam đầy sợ hãi. Sở Nam cười:

- Quỳ xuống!

Hú…

Con sói kêu lên thê thảm, hơn ba nghìn con sói tấn công bọn Cửu Võ lập tức quay về phía Sở Nam. Hắn lại quát:

- Quỳ xuống!

Sau tiếng quát đó, con sói đầu đàn ngã lăn ra đau đớn, tiếng kêu vô cùng thảm thiết.

- Quỳ xuống!

Khi hơn ba nghìn con sói định xông lên người Sở Nam, con sói đầu đàn không chịu nổi đã quỳ xuống, rồi lại một tru lên một tiếng. Sau đó hơn ba nghìn con sói kia tuy trong mắt đầy sự khó hiểu nhưng vẫn quỳ xuống.

Mấy người bọn Cửu Võ vô cùng kinh ngạc, còn Sở Nam thì vẫn đang nghĩ:

- Dùng sức mạnh luyện hóa Sinh Tử Quyết, hình như hơi khác với Ngũ Hành Nguyên Dịch. Sinh Tử Quyết cũng có lai lịch gì lớn lắm sao?

Sở Nam chỉ cảm thấy có gì khác chứ không rõ khác ở chỗ nào.

Sau đó, Sở Nam tế Phong, nhưng không có gió, rồi tế Lôi, nhưng cũng không có sét đánh ra!

- Phong và Lôi đều không thuộc Ngũ Hành, tại sao cũng không dùng được trong bí cảnh? Lẽ nào chỉ có sức mạnh mới được?

Lâm Động lại vận chuyển Sinh Tử, Diệt Nguyên Minh Đằng được kích phát, nhưng công năng của nó lại chẳng thể hiện được chút nào. Sinh khí cũng không hoành hành được. Sở Nam vội vàng vận chuyển sinh mệnh lực trong cơ thể thì mọi chuyện ổn cả.

- Có hoa có cỏ, sao không thể dùng chức năng của Sinh Tử? Hay là số hoa cổ này không chết được?

Sở Nam giậm chân, cỏ nát.

- Cỏ có thể phá hỏng thì có thể chết, trong này có huyền cơ gì đây?

- Năng lượng thần bí thì sao?

Sở Nam vận chuyển năng lượng thần bí một cách thuận lợi, đánh xuống đất, mặt đất rung chuyển.

- Mạnh như Phong Lôi, như Sinh Tử đều không thể thi triển được ở bí cảnh, nhưng năng lượng thần bí lại được? Năng lượng thần bí rốt cuộc thuộc về ai?

Sở Nam thử một lượt, trong lòng sắp chắc chắn, nói:

- Phải nghiên cứu một chút, nhưng quan trọng nhất bây giờ là phải xuyên qua bí cảnh, về nhà!

Sau đó Sở Nam nói với con sói đầu đàn:

- Đưa ta đến cho cừu nhân của ngươi.

Con sói này có thể bày binh bố trận đương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net