Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


34.

Hàn Diệp từ từ tiến vào, trong thoáng chốc Cơ Phát thấy mình sinh ra ảo giác. Thanh thịt kia mượn tư thế đi vào nơi sâu chưa từng thấy, tựa như muốn xé toạc cơ thể từ trong ra. Hàn Diệp hôn từng chút lên mặt y đợi đến khi y quen hẳn, tiếp đó, hắn giữ eo y vừa định cử động thì bị tiểu Thái hậu đè tay lại. Sắc mặt người kia ửng hồng, rủ mắt không dám nhìn thẳng hắn, thấp giọng nói: "Người nằm yên, để ta..."

Nghe được lời này, Hàn Diệp thực sự ngừng lại. Tay Cơ Phát vịn vào bả vai hắn, chậm rãi nhấp hông. Động tác của y không lưu loát, cũng không động vào được điểm chính, chỉ biết đung đưa eo. Mà phản ứng của Hàn Diệp lại rất rõ ràng, hơi thở dồn dập, bàn tay du tẩu trên mông và eo Cơ Phát. Hắn không ngừng lên tiếng khen ngợi y, khen đến mức Cơ Phát thấy lòng mình nhũn ra, cũng tự tin hơn vào bản thân mình. Cơ Phát thử sang góc khác để làm hắn thoải mái hơn, nào ngờ động đến chỗ nào mà thứ kia chọc ngay vào nơi đòi mạng trong cơ thể y, khiến y nghẹn ngào rên một tiếng. Hai chân y mềm nhũn như muốn ngã gục vào lòng Hàn Diệp, vẫn may hắn kịp thời đỡ lấy.

Nhưng như thế Cơ Phát lại càng không muốn chịu thua. Y chống lên bả vai Hàn Diệp, vì vừa tìm được thế ngồi thoải mái nên lúc này y có thể thong thả đung đưa. Hàn Diệp sán đến vòi vĩnh một cái hôn, Cơ Phát ngậm môi hắn, eo vẫn đong đưa, rõ là tốt hơn hẳn so với ban nãy nhưng y vẫn thấp thỏm trong lòng. Hàn Diệp lại cảm thấy Mẫu hậu của hắn thực quá lợi hại, cái miệng be bé dưới kia cứ cần mẫn nhả ra nuốt vào khiến hắn thoải mái đến mức muốn chết rục bên trong. Khối thịt mềm dừng lại trên đùi, người trước mắt rướn lại hôn hắn, mi mắt run run. Chiếc áo lụa mỏng manh không che được thứ gì trên người, y chỉ biết cố gắng để hắn thấy dễ chịu, quả thực đẩy sự thỏa mãn trong lòng hắn lên cao hơn hẳn so với thỏa mãn xác thịt. Hàn Diệp day cánh môi dưới của tiểu Thái hậu, hai tay thì mải mê xoa nắn đầu ngực nhô lên của y, sau đó lần mò xuống dưới vỗ về thứ đang cọ vào bụng hắn. Nghe thấy những tiếng ậm ừ khe khẽ của người kia, Hàn Diệp ngửa người ra sau một quãng, nịnh nọt y: "Mẫu hậu lợi hại quá, chưa gì đã học xong rồi, ta thích đến sắp thăng mất... Tới đây giao lại cho ta đi, thế này đã đáng giá lắm rồi..." Còn đang thao thao bất tuyệt, hắn chợt cảm thấy cửa động đang nuốt chửng mình bỗng dưng thít chặt. Hơi thở hắn tức khắc nặng nề, yết hầu nhấp nhô, một câu cũng không thốt nổi. Qua một hồi lâu, hắn mới nhả được hai tiếng: "Mẫu hậu..."

Hắn cực kỳ hưởng thụ, còn Cơ Phát thì nhọc vô cùng. Hai người đều sắp đến cực hạn, sức lực gần cạn kiệt cả. Hàn Diệp nhận ra y sắp không chịu nổi nữa, hắn vỗ eo y, sau đó hai tay lần lữa trượt xuống mông. Trong cái hôn bịn rịn, hắn nâng mông y lên, giúp y lau đi những giọt nước còn vương trên khóe mắt. Từng giọt nước tràn ra chảy dài trên má, Hàn Diệp hé môi hôn lấy toàn bộ. Đến thời khắc thăng hoa, Hàn Diệp ôm Cơ Phát xoay người đặt y bên dưới, giữ hai chân y thúc thêm mấy lần, cuối cùng thở dốc rút ra, tiết đấy trên bắp chân y. Hàn Diệp nhắm mắt ngửa đầu thở hổn hển một hồi, sau đó đưa tay mò mẫm, không biết tiểu Thái hậu ra lúc nào mà trên bụng đã nhầy nhụa ướt đẫm. Hắn cúi người ôm Cơ Phát chưa hết nức nở vào lòng, người nọ cũng nhấc tay choàng qua cổ hắn, vùi đầu vào hỏi hắn, tại sao không tiết vào trong...

Hàn Diệp cảm thấy như có ai nện vào óc mình. Hiếm lắm mới thấy hắn lắp bắp, toan giải thích thứ đó không tốt cho cơ thể của y thì nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng: "Không phải người muốn... sinh con sao?"

Lòng hắn gào lên mấy tiếng đòi mạng. Hàn Diệp thấp giọng hỏi vậy Mẫu hậu muốn sinh cho ta sao, cánh tay đang quàng trên cổ hắn nháy máy siết chặt. Hắn ôm y, cười nói: "Nếu ta xuất vào trong, người phải chịu cực là Mẫu hậu, làm sao ta nỡ lòng đây".

Cơ Phát trầm ngâm một hồi rồi đáp: "Vậy lấy ra là được rồi..." Y lại cuộn chặt mình, chôn mặt sâu vào cổ hắn. Không thấy được vẻ mặt của y lúc này, Hàn Diệp thoáng chút tiếc nuối, đành ghé vào tai y nhẹ nhàng hỏi nhỏ: "Không phải Mẫu hậu muốn sinh cho ta à? Lấy ra hết thì sinh kiểu gì? Định lừa ta xuất ra bên trong để hút linh khí tu luyện phải không? Vậy hẳn Mẫu hậu là hồ ly tinh tu luyện ngàn năm rồi..."

Lần này hắn cảm thấy vòng tay siết chặt trên cổ mình đã buông lỏng ra, tiếp đó là mấy cái nện nhẹ hẫng trên lưng. Hàn Diệp bắt người trong lòng lại đòi hôn, bỗng thấy Cơ Phát nước mắt lưng tròng mà vẫn tỏ ra kiên cường không thèm nhìn hắn. Hắn chạm vào cơ thể mềm mại kia, y giống như con thú nhỏ hừ khẽ trong miệng nhưng tùy ý hắn hầu hạ, đã không chịu trưng ra cái mặt thích thú lại còn ám chỉ muốn được sờ đến chỗ này chỗ kia, được hời rồi tỏ vẻ huênh hoang. Song Hàn Diệp vẫn thấy y có thể nào cũng rất đáng yêu, làm người ta muốn giận cũng không giận nổi.

Hàn Diệp nghĩ, ái chà chà, thật đúng là đòi mạng rồi. Hắn tóm chân người kia gác lên vai, chín cạn một sâu thúc vào, bên tai vang lên những câu "A Diệp" đứt quãng. Cơ Phát nhìn hắn bằng cặp mắt đỏ hoe, Hàn Diệp thầm rủa trong lòng, cuối cùng hắn vẫn giữ được chút vụn lý trí mà rút ra hơn phân nửa, sợ bắn vào quá sâu. Hắn tiết ra ở chỗ cạn, cùng lúc hắn rút thứ kia về, chất lỏng màu trắng cũng trào ra theo, sền sệt dính dấp giữa khe mông khiến Cơ Phát ngượng chín người. Hàn Diệp ôm y ra bể tắm rửa sạch sẽ, sau đó thay sang bộ áo quần ngủ mới, xoa bóp cơ thể rã rời của y, nhẹ giọng thì thầm dỗ y vào giấc ngủ.

_____

P.s: Tới H là bị tốn noron quá nhiều nên chết não giờ mới xong :'(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net