Ăn [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là một câu chuyện về cuộc đời bạn tác giả... đùa thôi haha. 

Bạn hiện hồn lên đây để giải thích tại sao có chữ H trên tiêu đề, đó là vì chuẩn bị có H chứ còn sao nữa. H này tuỳ mỗi người sẽ cho là độ nặng nhẹ khác nhau. Dù sao thì trẻ nhỏ muốn giữ tâm hồn trong sạch xin hãy dừng lại.

Hôm nay rốt cục có thịt cho bà con, chính là thịt này nhai cẩn thận coi chừng mắc nghẹn a. 

Con viết H cho mấy mẹ đọc tốn rất nhiều mồ hôi nước mắt, đọc xong không hay có thể chửi nhưng xin đừng report con nha!!! 

Ok, enjoy!!!

-------------


Park Jiyeon rất thích ăn nhưng không dám ăn vì sợ cơ thể sẽ phát phì. Vì vậy mỗi ngày đều phải hùng hục tập thể dục.

Park Hyomin cũng rất thích ăn nhưng cũng không dám ăn. Mặc dù nàng ăn bao nhiêu thì bộ dáng vẫn một mực thanh mảnh trừ những nơi không cần thanh mảnh, thực đáng ghét. Tại sao lại như vậy?

Park Jiyeon đỏ mắt nhìn Park Hyomin, nội tâm luôn sinh lòng ganh tị, mà ganh tị thì sẽ kiếm cớ bắt nạt Park Hyomin. Nàng ăn bao nhiêu thì Park Jiyeon ăn bấy nhiêu, đồng nghĩa với việc Park Jiyeon tập thể dục bao nhiêu thì nàng cũng phải tập thể dục bấy nhiêu. Park Hyomin chán ghét nhất là tập thể dục, thà nằm dài nghịch điện thoại còn hơn.

Park Jiyeon còn tự cho đó là công bằng, bằng mọi cách bức Park Hyomin. Dĩ nhiên nàng đã nhiều lần từ chối nhưng Park Jiyeon không từ mọi thủ đoạn từ làm nũng đến uy hiếp.

Park Hyomin ban đầu phi thường phẫn uất, sống chết nuốt nước mắt ăn thật ít, thế nhưng vẫn không thoát khỏi móng vuốt của Park Jiyeon lôi nàng đến phòng gym. Cuối cùng, cho đến một ngày Park Hyomin quyết định không tiếp tục nhu nhược nhường Park Jiyeon nữa mà tìm cách trả đũa...

Park Jiyeon đã giở hết 36 kế vẫn không khiến Park Hyomin tự nguyện đi tập thể dục. Đã vậy còn cố tình trước mặt Park Jiyeon ăn thật nhiều thịt nướng cùng đồ ngọt, khiến Park Jiyeon sau một hồi đấu tranh tư tưởng cũng không nhịn được động đũa. Kết quả hôm đó bắt buộc phải nhân gấp đôi cường độ tập luyện. Mà Park Hyomin lấy lý do "bội thực" rồi nằm ở nhà sung sướng thẳng cẳng ngủ.

"Nga... Park Sunyoung, unnie chờ đó!"
Park Jiyeon vừa điên cuồng chạy trên máy chạy bộ vừa nghiến răng lẩm bẩm.

Sáng hôm sau Park Jiyeon không xuống giường nổi. Đừng có mà suy diễn, chẳng qua là do đột ngột tập luyện quá sức cho nên cơ bắp đau nhức mà thôi.

Park Hyomin nhìn thấy Park Jiyeon như vậy tâm có chút chua xót. Đành gọi điện cho quản lý xin huỷ lịch một ngày. Nàng chỉ nói một câu sau đó úp điện thoại xuống mặt bàn bỏ đi nấu cháo cho Park Jiyeon. Đến khi đâu đó xong xuôi đưa điện thoại lên tai vẫn nghe tiếng quản lý lải nhải, Park Hyomin mặt đầy hắc tuyến đem điện thoại vứt qua một bên rồi đem cháo vào phòng uy Park Jiyeon.

Park Jiyeon nằm trong phòng nhìn thấy Park Hyomin đối với mình như tiểu hài tử, trong lòng thở dài. Bất quá bổn gia cũng chỉ bị đau cơ thôi, miệng còn nhai rất tốt a, không cần ăn cháo nga. Thịt, ta muốn ăn thịt! 

Sau một ngày tẩm bổ tử tế, đêm đó Park Jiyeon lại trằn trọc không ngủ được (ngủ từ sáng tới tối... hỏi sao). Nhìn qua bên cạnh thấy Park Hyomin lại có thể an tĩnh ngủ. Park Jiyeon quyết định giở trò.


-----------
Warning
Các bạn thân mến, đây chính là H scene huyền thoại a. Mặc dù đã nói rồi nhưng cũng phải nhắc lại, trẻ nhỏ ngây thơ xin dừng lại, nếu ngoan cố bước tiếp thì... Chào mừng bạn đến với con đường một khi đã vào sẽ không thể bước ra!!! Muahahaha 
------------


Park Jiyeon tự cởi áo ngủ của bản thân ra cột hai cánh tay của Park Hyomin vào thành giường. Đoạn xoa xoa hai bàn tay vào nhau, cười giảo hoạt nhìn Park Hyomin khó chịu cựa mình.

Park Hyomin mơ màng mở mắt, còn chưa kịp thắc mắc tiếng nào, môi đã bị một cỗ mềm mại phủ lấy.

Park Jiyeon vui vẻ nhấm nháp đôi môi xinh đẹp của Park Hyomin. Park Hyomin trợn mắt há mồm nhìn gương mặt phóng đại trước mặt, chưa kịp nói tiếng nào thì đã bị chiếc lưỡi ma mảnh của Park Jiyeon chui vào trong khoang miệng loạn thất bát tao một hồi.

"Ưm"
Park Hyomin vô thức rên một tiếng, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của Park Jiyeon.

Park Jiyeon ban đầu chỉ định đùa giỡn một chút lại không ngờ sau khi cảm nhận được Park Hyomin động tình, bụng dưới một đoàn hoả nóng bất giác dâng lên.

Bàn tay không an phận của Park Jiyeon bắt đầu lần mò vào trong váy ngủ Park Hyomin. Cũng chính vì là váy ngủ cho nên dĩ nhiên sẽ không có nội y tồn tại. Vì thế Park Jiyeon dễ dàng tìm đến hai khoả mềm mại trước ngực mà xoa nắn. Các đầu ngón tay như có như không lướt qua hai đình tuyết phong đã sớm cương cứng.

Park Hyomin khó chịu đến muốn nội thương, hai tay lại bị trói, chỉ còn có thể dùng chân kẹp chặt lấy hông Park Jiyeon.

Park Jiyeon trong lòng vui vẻ, liền muốn chọc nàng thêm chút nữa. Bỏ qua xương quai xanh tinh xảo, cách một lớp váy ngủ ngậm lấy một bên ngực của Park Hyomin liếm mút.

Một tay hướng bầu ngực còn lại xoa nắn, tay còn lại vui vẻ chạy xuống bên dưới, Park Jiyeon liền phát hiện Park Hyomin bên dưới đã sớm ướt đẫm, vô lại vừa cười hì hì vừa hướng tai nàng thì thầm.

"Nga, thật là ướt nha!"

Park Hyomin trừng mắt nhìn Park Jiyeon, chỉ hận không thể đem kẻ hỗn đản này chà đạp một phen để xem có còn vênh váo được không. Muốn lật? Hyomin à, chờ kiếp sau đi.

Park Jiyeon tách người ra, đem váy ngủ của Park Hyomin xé rách. Từ trên cao dùng ánh mắt nóng rực nhìn xuống cơ thể Park Hyomin.

"Park Jiyeon!!!"
Park Hyomin không tránh khỏi đỏ mặt, thẹn quá hoá giận rống lên.

"Unnie~ Nôn nóng đến như vậy sao?"
Park Jiyeon không mấy hảo ý cười, hai tay thô bạo tách ra hai chân Park Hyomin, nóng bỏng hôn xuống hạ thể nàng.

Park Hyomin cong người, cắn chặt môi ngăn không cho tiếng rên xấu hổ thoát ra. Park Sunyoung, nhẫn, phải nhẫn. 

Park Jiyeon hôn ngang hôn dọc một hồi, ngẩng đầu lên chứng kiến một bộ ẩn nhẫn kia, trong lòng âm thầm thở dài. Park Jiyeon yêu chết bộ dáng kiều mị này, nhưng là vẫn thích nghe Park Hyomin nỉ non tên mình hơn nha.

Park Jiyeon liền cúi đầu ngậm lấy hạt đậu nhỏ giữa nụ hoa phập phồng nhô lên, còn dùng răng gặm gặm.

"A... Yeonie... Ân... Không nên... A... Nga..."
Park Hyomin vô thức đứt quãng rên rỉ, bụng dưới một cỗ nước ấm trào ra.

"Thân ái, thật là nhạy cảm a!" Park Jiyeon không bỏ qua bất cứ một giọt nước tình nào, vui vẻ hút lấy, sau đó đưa lưỡi vào chiếc lổ nhỏ thăm dò.

Cảm nhận được hai bên thành động không ngừng co bóp, Park Jiyeon cong lưỡi một cái, trên đầu đột nhiên xuất hiện một cái bóng đèn.

Park Jiyeon không hề báo trước đưa hai ngón tay vào trong cơ thể Park Hyomin nhưng một chút cũng không động. Park Hyomin toàn thân nóng rực, ánh mắt đầy chờ mong nhìn Park Jiyeon. Kết quả chỉ nhận được một cái nhún vai.

"Yeonie...?"

"Di?"

Park Hyomin trong lòng âm thầm đem Park Jiyeon ra ngũ mã phanh thây. Đây chắc chắn là vì chuyện ngày hôm qua mà trả đũa, Park Jiyeon ngươi một cái tiểu nhân nhỏ mọn, ta kháo!

Park Jiyeon nhìn thấy nàng im lặng không nói, tay lại như vô tình vuốt ve đùi trong của Park Hyomin. Park Hyomin khó chịu, thực khó chịu, trong đầu trống rỗng. 

Muốn bổn nương van xin, ta liền van xin cho ngươi là được. Park Jiyeon, tiểu hỗn đản, ngươi chờ đó.

Park Hyomin còn chưa kịp lên tiếng, môi Park Jiyeon lại công kích đến. Lưỡi Park Hyomin tự giác quấn lấy lưỡi Park Jiyeon. 

Park Jiyeon hai ngón tay bên dưới khẽ động, Park Hyomin mừng đến nước mắt muốn rơi ra, trong lòng còn không quên tự sướng một phen. Park Jiyeon a Park Jiyeon làm sao có thể chống lại mị lực của bổn nương.

Dân gian có câu vui quá hoá buồn, bằng chứng chính là khi Park Hyomin đang vui hoan đến mức muốn tận lực rên rỉ một phen thì Park Jiyeon lại đem hay ngón tay rời đi. Park Hyomin trong lòng liền hẫng một cái, chỉ biết giương mắt nhìn Park Jiyeon.

"Sunyoung unnie, cảm thấy thế nào."

Park Jiyeon còn cố tình ở tại sống lưng Park Hyomin tinh tế vuốt ve.

"Lạnh."

"Sai rồi, nước từ bên trong chảy ra rất là ấm nha."

Park Jiyeon thuận thế cởi trói cho Park Hyomin, xấu xa hướng vành tai Park Hyomin thổi khí rồi liếm liếm. 

Park Hyomin đen mặt, hận nhất chính là Park Jiyeon trên giường nói ra những lời đáng xấu hổ như vậy, còn cố tình nhấn mạnh chữ unnie, này là muốn giỡn cái gì nga.

"Sunyoung unnie, muốn có đúng không?"

Park Hyomin không có cách nói ra, chỉ có thể e thẹn gật đầu. Park Jiyeon còn định há miệng nói gì đó, Park Hyomin liền ghì cổ Park Jiyeon xuống, hướng môi tiểu hỗn đản cắn một cái. 

Park Jiyeon bị tập kích bất ngờ ngây người. Nhìn thấy trong mắt Park Hyomin vương lệ quang, cả người cảm thụ Park Hyomin bên dưới đã một mảnh đầm đìa không ngừng phóng hoả, Park Jiyeon nhếch môi vô sỉ cười một cái.

"Sunyoung unnie, vẫn là nên tự thân vận động đi thôi." 

Park Jiyeon nói xong liền xoay người đem Park Hyomin đặt lên trên. Park Hyomin còn chưa kịp phản ứng thì Park Jiyeon liền đem hai ngón tay dựng thẳng lên, nhướn mày nhìn Park Hyomin, ý là...

Park Hyomin chỉ hận không thể lập tức rống lên, hy vọng bổn nương làm chuyện mất mặt như vậy, nhà ngươi là muốn chết? Park Hyomin dùng ánh mắt phóng băng uy hiếp Park Jiyeon mà đối phương cũng chỉ bình thản nhìn lại.

Hai bên nhãn đối nhãn giằng co một hồi.

Kết quả, kết quả... kết quả chính là Park Hyomin đành phải cắn răng ngồi lên hai ngón tay Park Jiyeon. 

Park Jiyeon ban đầu đạt được mục đích trong lòng hội đắc ý một phen, thế nhưng sau đó lại bị hình ảnh một Park Hyomin phóng đãng ở trên người mình lên xuống, miệng không ngừng rên rỉ làm cho mất đi ý thức, cái gì cũng không màng nữa. 

Park Jiyeon trong lòng không hề báo trước dâng lên một đoàn nhiệt hoả. Suy nghĩ đi trước lời nói, dĩ nhiên không kiềm chế được bật người dậy đem Park Hyomin đè xuống. 

Park Jiyeon ở bên trong Park Hyomin cong nhẹ ngón tay, hạ thể Park Hyomin ngay lập tức chặt chẽ hút lấy hai ngón tay Park Jiyeon. 

Tận đến khi Park Hyomin sắp đạt tới cao triều thì Park Jiyeon lại thêm một lần nữa rút ra. Park Hyomin ngày hôm nay dục cầu bất mãn đến sắp nội thương rồi. 

Park Hyomin đầu óc mơ hồ, lý trí không còn một mảnh, giờ phút này chỉ nghĩ được bên dưới cần được thoã mãn, mở miệng muốn hướng Park Jiyeon nói gì đó. 

Không ngờ Park Jiyeon lại đem hai ngón tay nhét vào trong miệng Park Hyomin. Tay còn lại hết cỡ tách hai chân Park Hyomin ra, chen người vào rồi đem một chân Park Hyomin gác lên vai. 

Park Hyomin lúc này cả người vô lực không thể phản kháng, chậm rãi thưởng thức hương vị bản thân trên ngón tay Park Jiyeon.

Cảm nhận một mảnh nóng rực ướt át dán vào nơi đó, Park Hyomin liền hiểu ra Park Jiyeon muốn làm gì, xấu hổ cắn nhẹ đầu ngón tay ở trong miệng. 

Park Jiyeon chậm rãi di chuyển, lực đạo vừa phải. Mà Park Hyomin bên dưới đã mất kiên nhẫn bám lấy vai Park Jiyeon hung hăng ma sát với hạ thể đối phương. 

Vui vẻ bật cười một tiếng, Park Jiyeon giữ chặt hông Park Hyomin bắt đầu gia tăng tốc độ. 

Hai cỗ cơ thể gắt gao quấn lấy nhau cùng một chỗ, Park Jiyeon càng đẩy càng mất dần kiểm soát, trước mắt mờ đi trong đầu có một giọng nói không ngừng thúc giục phải nhanh hơn, nhanh hơn nữa. Bốn chân giường xung quanh theo nhịp của Park Jiyeon bị tra tấn đến muốn gảy. 

Cũng không mất bao lâu để Park Jiyeon cảm nhận được bụng dưới của Park Hyomin bắt đầu co thắt, cả người không tự chủ co giật. 

Park Hyomin lần này quyết tâm không buông tha cho Park Jiyeon, dùng sức cong người lên. Park Hyomin bên dưới liền được đưa đến đỉnh điểm, một tiếng hét chói tai xé tan màn đêm tịch mịch. 

Park Hyomin đạt tới cao triều rồi Park Jiyeon cũng không có ý dừng lại, một lần lại một lần muốn Park Hyomin. Mà Park Hyomin còn có thể làm gì ngoài nằm im thể cho lưu manh khủng long ăn đây? Park Jiyeon cũng thật là tiết kiệm, đã ăn thì sẽ ăn sạch sẽ, một miếng cũng không chừa.

Đêm hãy còn dài...


(Các vị hàng xóm, thật đáng thương a!)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC