Chap 7 : Quá khứ!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Tiểu Thư Ới!!! Chị Ới !! MYMY ỚI! Dậy đi chị ới!!. Khỏi phải nói, cái tiếng hét kinh hoàng này chắc chắn của bé Bắp rồi.

Bốp...

Một cái gối phi thẳng vào người bé.

-" Trời ơi!! Sáng nào em cũng tra tấn lỗ tai chị vậy!!"

Cô từ từ ngồi dậy , nhưng hai con mắt vẫn nhắm tịt lại.

-" Chị ơi hôm nay chị phải đi học đó !!"

-"Chị biết rồi!"

Lần này cô không phi hay xông vào nhà vệ sinh nữa mà chậm rãi từ từ đi vào nhà vệ sinh.

-" Chị ơi!! Chị Irene đẹp qá trời lun!! Hôm qua em vừa rửa chén , thấy chị Irene bước vào , em rớt tim lun....Hìhì....Sẵn tiện em làm rớt lun cái chén sứ , bị mợ Lăng chửi như điên lun!!"

Cô bước ra từ trong nhà vệ sinh, miệng thì dính đầy kem đánh răng.

-" Được cái mặt!! Bên trong không ra gì!"

Nghĩ tới chuyện nụ hôn đầu của mình đã bị cướp , cô thấy thật kinh tởm , chỉ muốn phun đống kem trong miện vô cái bản mặt của chị thui...

-" Đâu có!! Em thấy chị Irene chỉ hơi lạnh lùng xíu thui!!Còn lại là được hết...À hông!! Quá được mới đúng!!"

Bé Bắp vừa huyên thuyên vừa xếp chăn gối..! Chị hông biết thui, mấy chị em người hầu mê tít chị Irene đó chứ..

Cô lại lết cái thân tới tủ đồ

-" Thật tội nghiệp cho em !!"

-" Mà hôm qua chị đi đâu tới tối vậy!!Chị Irene cứ hỏi em là khi nào chị về đấy!!"

Canh cô về để bắt nạt cô!!

-" Chị ra đi tìm đường cứu nước! "

-" Em hông hiểu?"

-"Qua nhà chị Vy đó mà!!"

Bé Bắp gật đầu liên tục

Khi nào chị ấy nói , chị ra đi tìm đường cứu nước , ....thì có nghĩa là chị ấy đi qua nhà chị Vy ...nhớ rồi!!

________________

Cô đi xuống lầu thì đã thấy hai bác và chị Irene đang ngồi ăn sáng với nhau. Hai vợ chồng cứ gắp thức ăn vào bát của chị, lâu lâu lại nhìn nhau cười . Cô lịch sự , đi tới chào :" Con chào 2 bác"

Bà Bae thấy cô liền mỉm cười

-"Con ăn gì không ?? Hôm nay cô Lăng làm bánh ngon lắm!!"

Cô trả lời: " Dạ thôi ạ!! Bụng con hơi khó chịu!!"

Ông Bae lên tiếng :" Con uống ly sữa nhé ! Để bụng không đi học sao được!! "

Cô khẽ gật đầu : " Vâng!!"

Chị vẫn ngồi đó , mắt vẫn nhìn chằm chằm vào dĩa thức ăn , hông thèm nhìn cô dù chỉ 1 lần.

Tối hôm qua trời hơi tối , với lại mắt cô hơi kém nên hông nhìn rõ được chị . So với 5 năm trước , chị đã trưởng thành hơn, xinh gái hơn , cao hơn , nhưng khuôn mặt khá gầy , chắc học viện bên Mỹ khá vất vả.

-" Tiểu thư!! Sữa của cô đây ạ!'

-" Dạ! Con cảm ơn!"

Cô cầm ly sữa uống 1 hơi là hết ly

-" Con xin phép đi học!!"

Trước khi chạy ra cửa , cô vẫn hông quên nhìn chị . Hớ!! Vẫn không nhìn mình , rốt cuộc là chị bị mù hay gì!!Không chọc tui sao , không phá tui sao ?Nè !!Nè!! Tôi là không khí á..

--------------------------

Tại trường học A ,

-" SON SEUNGWAN!". Gấu ngồi ở phía cuối lớp , hét toán lên khiến ai cũng ngẩng mặt lên nhìn cô chằm chằm . Wendy cúi gầm mặt chạy nhanh đến chổ Gấu , miệng thầm chửi không biết con bạn ăn nhầm cái món gì mà mồm to kinh dị...

-" KANG SEULGI .Có cần gọi to dị hông".

-" Haha !! Ta sợ kiu nhỏ quá mi không nghe rõ!"

Cô ngồi xuống , lật đật lấy cuốn anh văn trong cặp .

-" Hôm nay , có bài kiểm tra nghe môn anh văn đó!!"

Gấu nằm dài ra bàn , than vãn:" Ôi chán !! Ta dở nhất môn anh văn , nhớ kì trước trúng ông Ấn Độ , nghe được 2 chữ You và I , còn lại từ lỗ tai này sang lổ tai kia!!"

-" Mi lo mà học đi!!"

-"Chồng mi sao rồi??"

Cô quay mặt lườm cô bạn mình , rồi cúi mặt xuống làm bài tiếp

-" Đừng nhắc!"

Gấu lay lay vai cô , chu mỏ này nỉ :" Nói ta nghe đi mà!!Có xinh gái hơn hông??"

-" Ờ"

-" Vẫn lạnh lùng chứ??"

Câu hỏi này khiến cô ngẩn người . Cô chần chừ 1 chút rồi tháo mắt kính cận ra .

-" Hơn xưa đấy! "

Con Gấy nhảy cẩn lên , nói :" Đã quá !! Ta ghen tị với mi đó!!"

-" Wendy , Seulgi".Một anh chàng bước tới chỗ 2 cô , đó là Tống Hải Quân.

________________

Giới thiệu 1 tí nhé

Tống Hải Quân : Con trai chủ tịch viễn thông lớn nhất thời bấy giờ , là 1 anh chàng thư sinh đẹp trai với nụ cười tỏa nắng..

_________________

-" Tống thiếu gia!! Tớ chờ cậu nãy giờ nè!!"

Gấu chạy tới , xòe 2 bàn tay nhỏ của mình ra.

-" Số điện thoại mình nhờ cậu đâu?"

Hải Quân lấy trong túi ra 1 mảnh giấy nhỏ nhét vào tay cô nàng . Trên miệng còn nở nụ cười tươi : " Cậu đấy!! Suốt ngày tớ làm việc không công cho cậu mà không có trả công gì cả??"

-" Tớ sẽ bao cậu sao?? Cảm ơn nhé!"

Wendy phì cười :" Lần này là ai nữa đây??"

Gấu cười tít mắt, tự hào nói: " L6 Phi Phi , con trai bác sĩ đó nha!! Học y khoa đó!!"

-" Chứ anh chàng mọt sách đẹp trai Trần Minh Khôi cách đây 3 ngày đâu??"


Gấu bậm môi lắc đầu:" Đừng nhắc!! Tên đó hông có triển vọng. "

Hạo Quân và Wendy lăn ra cười. Cô thật sự bó tay với con bạn , Gấu thật sự có rất nhiều người theo mà cậu từ chối hết . Có 1 lần , diễn viên Lee Min Ho mở 1 show với hông biết là bao nhiu phóng viên kí giả , ai ngờ ngay tại sân khấu , Gấu phủ phàng từ chối , còn nói thêm 1 câu :" Trước giờ Kang Gấu tui không thích được ngta theo đuổi , người đàn ông mà tui chọn phải chính tui theo cưa cẫm , anh đừng tốn tiền bày trò mấy cái vô bổ này . ( lăn đùng ra sỉu)

Hải Quân ngồi trước Wendy , quay xuống nhìn cô không chớp mắt , lâu lâu lại mỉm cười.

Cô khó hỉu , nheo mắt lại nhìn anh

-" Mặt tớ dính gì sao??"

-" Quá tự hào!"

Gấu hông biết từ đâu nhảy vô :" Cậu tự hào cái gì thế?"

-" Cậu thực sự rất xinh đẹp !! Tớ thật chí lí khi thích cậu!"

-" Tống Hải Quân !!!Seung Wan có.....Á.. Á ..."

Nữa câu kia chưa kịp thốt lên thì Gấu đã bị bụm miệng , Wendy ghé sát vào tay cô đe dọa ?? Mi có muốn chết không?? Thử nói xem..."

Hải Quân nghiêng đầu không hiểu:" Có chuyện gì vậy?"

Gấu lập tức chấn chỉnh :". Cậu ấy có ..có...Có kinh nguyệt!!Cậu ấy đang trong thời kì khó khăn. Đúng rồi!! Là vậy đấy .

Hải Quân : 0_o

Seungwan : "Trời ơi!'

Kang Gấu : T_T ( Xin lỗi ta bị bí rồi)

________________

Ra về

Cô vừa bước ra khỏi lớp đã bị Hải Quân gọi giật ngược lại

-" Seungwan chờ tớ với!!"

-" Kang Gấu đâu!! Khônng ra cùng cậu sao ?"

-" Cậu ấy đi cua trai rồi !! Tớ muốn hỏi cậu chuyện này!"

Wendy gật đầu "vừa đi vừa nói nhá "_

2 người cùng tiến bước ra khỏi cổng

-" Cậu..chủ nhật nay ...Có rảnh không?? Tụi mình..."

Anh vừa nói vừa gãi đầu , có 1 chút gì xấu hổ.

Hải Quân thích cô từ khi mới bước vào đại học , đả không biết bao nhiêu lần tỏ tình , có thể nói là ngày nào cũng nói nhưng ngược lại , cô hoàn toàn từ chối và nói chỉ coi anh là bạn thui.Anh biết cô không thich anh nhưng chưa bao giờ anh nghĩ với 2 từ " Bỏ cuộc" . Cô sẽ thích anh , anh tin thế.

-"Tiểu thư!". Chú Hàn tài xế của cô đứng bên kia đường vẫy tay.

-" Chú Hàn !" Cô vẫy lại

-" Cậu...có nghe mình hỏi không đấy , anh đứng hình , chỉ trách tài xế của cô sao rước sớm thế , chú ơi!! Chú phá chuyện đại sự của con rồi!!

Roẹt....Ầm...

Đột nhiên có 1 chiếc xe hơi màu trắng vòng trước mặt cô , 1 cô gái bước ra từ xe , tiếng hò reo của nam sinh và nữ sinh vang lên .

-" Xinh quá"

-" Cool ngầu thật!!"

Tiếng hò reo của họ làm cô thấy khó chịu , càng khó chịu hơn khi cô nhận ra chủ nhân của chiến xe đó là của chị , Irene.

Chị đi tới trước mặt cô ,trên môi không có nụ cười nhưng ánh mắt lại thể hiện rõ sự sung sướng và trong ánh mắt thể hiện lên sự lạnh lẽo

Cô hơi bất ngờ , câu hỏi cô muốn hỏi chị bây giờ là :"Tại sao chị lại ở đây?"

-" Chị ở đây...tại sao...nhưng..."

Câu hỏi đó không có gì gọi là khó nói nhưng vì ánh mắt của anh chuyển từ vừa vui sướng sang căm hận , sắc bén khiến cô bủn rủn tay chân , miệng không nói thành lời

Chị khẽ nhíu mày , nắm lấy cổ tay cô kéo đi

-" Chị lôi tôi đi đâu?? Thả tôi ra?"

Hải Quân nghe tiếng hét của cô liền tỉnh người . Anh vì ánh mắt của Irene mà bất ngờ nên nảy giờ đứng yên như tượng , nắm chặt tay cô

-" Chị buông cô ấy ra!"

Irene đưa ánh mắt nhìn qua anh , đôi lông mày nhíu lại

-" Anh mới là người buôn ra đấy !!"
Chị lạnh lùng nói

-" Chị là ai mà có quyền lôi cô ấy đi như vậy ?" . Hải Quân nắm chặt vẫn không buông , kiên quyết nắm chặt

-" Có quyền gì sao? Tôi là chồng cô ấy!"

Câu sau khiến cho anh run người,bàn tay bất giác thả lỏng hơn .Sau cuộc chiến tranh quyết liệt , con mồi cũng ngoan ngoãn ngồi ngay vị trí của mình

Cô bực mình , tức giận lên tiếng :" Chị đừng tự ý xưng mình là chồng tôi thế !! Cả cái tờ giấy kết hôn tôi với chị còn chưa kí mà!"

Chị nắm chặt vô lăng hỏi:" Hắn là ai??"

-" Người hồi nãy?"

-"Là bạn tui!"

Chị khẽ mỉm cười nhưng muốn xác nhận rỏ hơn

-" Đơn giản chỉ là bạn ??"

-" Vâng!!"

Đây la lần đầu tiên cô nói chuyện có vai vế hơn với chị đấy?

-" Cô thích hắn??"

Cô nhanh chóng phủ nhận :" Không đời nào"

Hầu như các câu trả lời của cô đều khiến anh vui lòng

-" Khi tôi đi chắc cô vui lắm nhở!"
Anh lại tiếp tục hỏi

-" Ơ thì...cũng bình thường "

-" Bé người hầu nói với tôi ngày nào cô cũng thắp nén nhang trước hình của tôi!"

Bằng chéo...

Bắp ơi la Bắp!!Sao em khai ra hết vậy ??

-" Tôi...chỉ là?"

Cô moi cái đầu ốc cũng không kím ra câu trả lời phù hợp...trời ạ!! Mang họa vào thân rồi??

-" Chuột ngốc tôi nói cho cô biết ! Những gì của cô đều la của tui!!cô đừng hòng qua mặt Irene này!!đừng có mà nói chuyện thân mật với mấy đứa con trai khác tôi sắp là chồng cô nên lo làm bổn phận của người vợ đi?

Ớ !!! Chị ta !! Đồ hắc ám

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#langman
Ẩn QC