Chapter 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ôi con trai yêu quý của ta. Sao lần nào đám nhóc vô dụng nhà Hermes cũng để con xuống đây giao hàng thế? Nếu ta không phải là cha ruột của con thì ta cũng sẽ nghĩ con là một đứa nhóc rơi rớt nào đấy của Hermes đấy. - Hades nhận lấy gói bưu phẩm, kí tên và giao tiền cho Junho.

- Chẳng phải vì ông cứ giở mấy trò quỷ ra và đem con cún cưng ba đầu của ông ra dọa nên họ đều sợ chạy hết sao? - Junho lạnh nhạt nói, quay đi.

- Chàng trai trẻ bên cạnh, Cerberus cháy chỏm lông đầu rồi kìa. Con trai của Zeus à? - Hades bâng quơ quay sang Yohan. - Đáng ghét.

- Hi vọng lần sau ông dạy bảo con cún nhỏ bé của mình ngoan ngoãn vâng lời hơn. Tạm biêt. - Yohan cười cười, rồi choàng tay qua vai Junho, bước xuống chiếc thuyền của Charon để quay lại với trần thế.

-----

- Này cậu em, hẹn hò với anh đi. - Một tên ra vẻ phong trần lãng tử cùng mái tóc lòa xòa đúng chất "nghệ sĩ" đến tán tỉnh rõ lộ liễu chàng trai xinh đẹp trước mặt.

- Có người yêu rồi, đừng làm phiền. - Kim Wooseok không thèm ngẩng mặt lên, nhàn nhạt trả lời, mắt vẫn dán vào quyển sách thú vị anh mới tìm ra chiều qua.

- Người yêu của bé con đây làm sao bằng anh được. Anh hứa, nếu em làm người yêu anh thì từ đây đến cuối đời, những vầng thơ, lời nhạc anh viết ra, đều sẽ lấy bé cưng làm cảm hứng.

- Xin lỗi, tôi không có phúc phần đó. Vẫn nên kiếm người khác chơi đi. - Wooseok bắt đầu cảm thấy phiền, người gì mà dai như đĩa vậy?

- Này em...

- Ê, không nghe là em ấy đã có người yêu rồi à? - Chàng trai thứ ba xuất hiện trước mặt hai người, gằn giọng hỏi tên Nathan nhà Apollo kia.

- Gì đây? Mày là ai? Không thấy đang bận tán tỉnh mỹ nhân đây sao? - Nathan khó chịu hỏi.

- Người yêu em ấy.

- Haha. Gì đây? Cưng từ chối anh vì thằng quèn này á? - Nathan cười mỉa, chỉ vào người kia, hằn học nói.

Người trước mặt gần như tức điên lên. Anh nhanh chóng bung khiên ra, sẵn sàng đánh bể đầu tên mất liêm sĩ thích làm con giáp thứ 13 kia.

- Lee Jinhyuk, không được đánh nhau. - Wooseok bấy giờ mới rời mắt mình khỏi những trang sách đã ngả vàng kia, nhẹ giọng nhắc nhở, đoạn đi đến lấy chiếc khiên trên tay Jinhyuk, tiến đến chàng Tây cao kều trước mặt mình, nở một nụ cười ngọt ngào rồi nói. - Cho hỏi anh bạn đây học rộng tài cao có biết đánh vần chữ "liêm sỉ" không? Nhớ, cái não không dùng để nghĩ những chuyện cướp bồ giật chồng, cái miệng không dùng để nói bậy!

Dứt lời, Wooseok cầm khiên lên, choảng vào mặt tên Nathan kia làm gã bất tỉnh ngay tại chỗ, máu từ mũi chảy ra không ngừng, Jinhyuk rùng mình, đoán chừng mũi tên kia cũng gãy đôi ra rồi.

Wooseok sau khi xử lí tên ồn ào kia thì vứt cái khiên xuống đất, cầm quyển sách được để trên bàn đá lên, một mạch bước thẳng. Nhưng chưa được mấy bước thì Jinhyuk đằng sau đuổi theo kịp, kéo thiếu niên nhỏ người hơn vào một ngách tường, chống hai tay lên như một tư thế khóa người trước mặt, bắt Wooseok phải ngước lên nhìn mình.

- Chuyện gì? - Wooseok nhàn nhạt hỏi.

- Nhớ tôi không? - Jinhyuk nhìn vào mắt người kia, bao nhiêu âu yếm cùng ôn nhu đều hiện ra qua đôi mắt trong vắt đó.

- Không. - Wooseok nói, nhưng Jinhyuk lại cười tươi, con mèo này rõ là đang dỗi rồi.

- Lần này về nhà một chuyến dài để giải quyết hết công việc cá nhân cùng đám anh em ồn ào kia, sau này cậu ở đâu tôi theo đó, chịu không?

- Được mỗi cái mồm. - Wooseok bĩu bĩu môi, nhưng chẳng hay hành động vừa rồi làm người trước mặt nổi thú tính lên.

Jinhyuk nâng cằm Wooseok lên, nhanh chóng áp môi mình vào môi người kia. Wooseok hơi bất ngờ, nhưng cũng nhanh chóng nhắm mắt, choàng tay qua bờ vai rộng của người đối diện, chăm chú hôn môi. Jinhyuk mút mát cánh môi Wooseok, cắn nhẹ vào bờ môi mọng nước rồi nhẹ nhàng xâm nhập vào khoang miệng của người nhỏ bé hơn, rà chiếc lưỡi hư hỏng tìm kiếm lưỡi của đối phương, tạo nên tiếng chùn chụt trong không gian khiến ai đi qua cũng đỏ cả mặt.

Wooseok dần cảm thấy khó thở, anh đập nhẹ vào lưng Jinhyuk. Người kia hiểu ý liền buông đôi môi đầy hấp dẫn ra, rồi lại hôn nhẹ một cái như chuồn chuồn lướt nước, khàn giọng nói:

- Hay là chúng mình tiếp tục làm chuyện bữa trước còn chưa làm đi.

Wooseok còn chưa kịp phản ứng, đã bị Jinhyuk bế thốc lên, hướng về ngôi nhà phía bìa rừng mà chỉ có hai người biết đi đến, rồi khóa trái cửa lại, thả hết rèm bên cửa sổ xuống.

Tác giả không thể nhìn được bên trong nên không thể miêu tả cho các bạn đọc xem cảnh ở phía bên trong được, thực sự xin lỗi!

Seungyoun đứng ở cổng trại, gõ gõ chiếc đồng hồ Ogival đắt tiền trên tay, quái lạ, tên Lee Jinhyuk này bảo ba giờ chiều sẽ có mặt ở Trại, thế quái nào bây giờ đã là ba giờ bốn lăm rồi mà vẫn chưa thấy tăm hơi?

Người ta đi hóa sói rồi, thưa anh Cho Seungyoun.

End chapter 3.

Nào mình cùng hóa sói hóa sói hóa sói :)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net