Chapter 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ nay Han Seungwoo luôn có một em koala nhỏ bám người đi bên cạnh rồi.

Phải nói từ lúc anh dắt em về khu nhà Artemis, Seungwoo xoa đầu em rồi giao Dongpyo lại cho những người anh chị em cùng mẹ khác cha của mình. Nhưng chỉ tầm nửa tiếng sau, khi Seungwoo vừa mới bước ra khỏi phòng tắm cùng đầu tóc còn ướt nước thì em đã ngồi trong phòng của anh, co rúm cả lại, rồi chạy đến bên anh, kéo kéo gấu áo rồi nói:

- Seungwoo hyung ơi, cho Pyo ngủ cùng anh nhé? Ở bên đó... Em sợ lắm...

Trời đất quỷ thần thiên địa hột vịt lộn ơi, tim của Han Seungwoo đập bịch bịch bịch bịch bịch như muốn rớt ra ngoài luôn á. Nhưng mà mình phải có giá! Phải cứng rắn lên!

- Ừm... Em cứ để hành lí ở trong tủ đó đi, lấy quần áo rồi đi tắm nhé. Để anh pha sẵn nước ấm cho...

Có vẻ cứng rắn ghê...

Buổi đêm, khi cả trại đều đã đi ngủ hết thì Seungwoo vẫn còn hơi trằn trọc, từ trước đến giờ đều ngủ một mình, hôm nay lại có thêm một em bé bên cạnh, nói gì cũng cảm thấy lạ lắm. Dongpyo nằm một bên có vẻ như bị lạnh, liền rúc người sâu vào lòng Seungwoo, vòng tay qua eo anh, phả hơi thở ấm nóng nhồn nhột lên cổ làm Seungwoo cứng cả người.

SẮP Ế GIÀ RỒI CẦN GÌ GIÁ NỮA!!!

Và liêm sỉ của Han Seungwoo cũng mất từ đấy.

——-

- Chào anh Seungwoo. - Lee Eunsang nhà Demeter nghe hiệu lệnh tập hợp của ngài Chiron liền nhanh chóng chạy ra sân, gặp Seungwoo thì gật đầu chào, và bắt gặp cái đầu nhỏ ở phía sau lưng anh nhô ra, làm cậu giật cả mình.

- Chào Eunsang. Haha, em ấy thích đi theo anh vậy đó mà. - Seungwoo cười cười giải thích.

- Chào nhóc. Anh là Eunsang, con trai của Demeter. - Eunsang vói người tới trước, lấy một chiếc bánh mỳ hạnh nhân ra tặng coi như quà làm quen.

- Nhóc cái đầu nhà em. Hai đứa bằng tuổi nhau đó. Em ấy là Dongpyo, hậu duệ của Artemis. - Seungwoo cốc đầu Eunsang một cái.

- Th- Thật á? Cậu ấy? Bằng tuổi em? - Eunsang mở to mắt kinh ngạc. - Vậy là... do cậu ấy nhìn quá trẻ con hay là... em già trước tuổi vậy?

- Chắc cả hai haha. - Seungwoo cười lớn.

Khi tất cả các trại sinh đều tập hợp đông đủ, ngài Chiron bắt đầu thông báo nội dung luyện tập ngày hôm nay - bắn cung. Tất cả mọi người trừ hậu duệ nhà Artemis đều thở dài, lại phải khổ rồi. Nội dung luyện tập được chia làm bốn phần: bắn cung ở tư thế đứng cùng mục tiêu đứng yên; bắn cung ở tư thế đứng cùng mục tiêu chuyển động; bắn cung khi cưỡi ngựa cùng mục tiêu đứng yên; và hạng mục khó nhằn nhất: bắn cung khi cưỡi ngựa cùng mục tiêu chuyển động. 15 người có điểm thấp nhất sẽ bị phạt chạy vòng quanh trại 5 vòng.

Trong phần bắn cung đầu tiên, hầu hết các trại sinh đều đạt được điểm 8 trở lên, vì đây là kĩ năng cơ bản nhất đã được huấn luyện ngay từ khi bắt đầu sinh hoạt ở trại. Seungwoo và Dongpyo cùng với tám người khác được gọi ra bắn cùng một lượt. Seungwoo hơi lo lắng cho Dongpyo, dù gì em ấy cũng mới đến trại mấy ngày, huấn luyện bắn cung cũng chưa từng học qua, lúc nãy khi nhìn các trại sinh bắn anh mới dạy cho em qua loa cách sử dụng cung tên, hướng cung sao cho đúng. Dongpyo thì đứng đó, cầm cung trên tay, trong lòng dâng lên một niềm yêu thích khó tả.

- Chuẩn bị, bắn!

Cả mười người đều bắn năm mũi tên rồi chờ đợi kết quả.

- Han Seungwoo: 8 10 9 8 9

Anh khá hài lòng về kết quả của mình, có tiến bộ hơn so với đợt huấn luyện trước.

- Son Dongpyo: 9 10 10 10 10

Seungwoo trố mắt ngạc nhiên, tất cả các trại sinh khác cũng vậy, 1 cậu nhóc vóc người nhỏ bé làm sao có thể bắn chuẩn xác như vậy được chứ? Còn Dongpyo thì mỉm cười, nhìn sang Seungwoo rồi nháy mắt, em làm được rồi!

Các phần thi còn lại diễn ra suôn sẻ, điểm của Dongpyo xếp thứ 5 toàn trại, làm cho tất cả mọi người phải nhìn nhận cậu bé này bằng một ánh mắt khác. Nhưng mà, cậu nhóc đó nhà Hestia mà bắn cung tốt quá vậy nhỉ? Nãy giờ cứ thấy em đi theo anh cả nhà Hestia mãi thôi.

- Anh Seungwoo. - Yohan bước tới, ngoái đầu lui nhìn nhóc con vẫn nấp đằng sau lưng Seungwoo, tò mò hỏi. - Con anh à?

- Anh mày chưa có người yêu. - Seungwoo nghe vậy liền bĩu môi. Mình già vậy sao? - Em ấy là Dongpyo nhà Artemis, chưa quen cuộc sống ở trại nên mới đi theo anh. À, bây giờ anh phải cần đến chỗ ngài Chiron, em trông Dongpyo giúp anh một chút nhé.

Yohan cười cười, gật đầu trong khi Dongpyo ở đằng sau nhất quyết không buông gấu áo của anh, lắc đầu nguầy nguậy.

- Ngoan nào, lát về anh tắm với em. - Seungwoo cưng chiều đặt lên trán em một nụ hôn, Dongpyo giờ đây mới nhẹ nhàng buông ra, đỏ mặt gật đầu.

- Nhà hết xà phòng đừng bắt em đi lấy. - Yohan nghe ông anh không-biết-gì-ngoài-tắm thả bả liền giả bộ ho khan một hồi.

Sau khi Seungwoo đi, Yohan nhìn Dongpyo, Dongpyo cũng nhìn Yohan, bốn mắt nhìn nhau chẳng biết nói gì. Bỗng nhiên anh nắm tay cậu nhóc, bảo:

- Đi, anh dẫn em đến chỗ này đẹp lắm.

Cả hai người, một nhỏ một to nắm tay nhau đi ra khỏi sân tập bắn của Trại Á thần, vượt qua khu rừng nhỏ đến một ngọn đồi thoai thoải, Yohan liền dùng sức mạnh của mình mở ra cánh cửa vô hình ở đó, dắt theo Dongpyo đi vào trong. Dongpyo vừa đi vừa há hốc cả mồm, tất cả các loại trái cây cũng như cây che nắng đều được trồng ở đây, dù cho đã qua mùa xuân nhưng những tán anh đào hồng phớt vẫn theo những cơn gió nhẹ mà nhẹ nhàng lìa cành, đáp cả lên đầu và vai của em. Thật đẹp...

Yohan đi vào trong, tám người bạn đáng yêu của anh đã ngồi đó từ lúc nào. Wooseok thì lười biến nằm ườn ra xem tạp chí, Hyeongjun thấy Dongpyo liền chạy tới kéo tay em vào cùng chơi, í ới chạy theo Dohyeon hái táo trên cành cây cao, Seungyoun và Hangyul thì ngồi đó chơi trò cù cưa thả thính. Junho gục đầu ngủ trên bàn, trong khi Eunsang đi kiếm củi về nướng cá mà Minhee vừa lặn xuống suối để bắt. Chẳng lâu sau, Seungwoo bước vào trong, hai anh em nhìn nhau rồi mỉm cười, nếu mười một người chúng ta mãi ở bên nhau như thế này thì tốt biết bao nhiêu...

End chapter 4.

Tự nhiên viết mấy dòng cuối xong muốn khóc vậy nè ;;-;;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net