Chương 39: Kìm lòng không được, xích lại gần một tí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đứa trẻ rơi xuống dưới, con sâu khổng lồ càng điên cuồng, nó vội vàng hất ra Bạch Cửu U và Vân Hủy mà đi đến chỗ đứa trẻ. Tất nhiên Bạch Cửu U và Vân Hủy sẽ không cho nó làm vậy!

Con sâu khổng lồ điên cuồng vung vẩy cái thân mình to lớn của nó. Cuối cùng, Bạch Cửu U và Vân Hủy trở nên khó ngăn chặn, nó vùng thoát khỏi hai người và đi tới chỗ đứa trẻ rơi xuống.

Phía dưới truyền đến tiếng kêu sợ hãi của đứa trẻ: "Mẹ!"

Vân Hủy áp xuống trong cổ họng quay cuồng nhảy đến trước động, thanh âm của đứa trẻ lại lần nữa truyền đến, "Mẹ, mau xuống đây! Mau xuống đây!" Đứa trẻ kêu thập phần vội vàng. Vân Hủy cắn chặt răng, lúc con sâu sắp xuống dưới y lợi dụng khe hở trên mặt đất thả người nhảy xuống.

Con sâu càng thêm phẫn nộ, nó rít gào muốn khuếch đại cái động so với thân thể nó nhỏ hơn vô số lần, Bạch Cửu U móc các loại Pháp Khí, bùa chú từ trong túi trữ vật hướng con sâu khổng lồ ném qua.

Uy lực từ Pháp Khí nổ tung khiến động tác của con sâu dừng một chút, đúng lúc này, cửa động chậm rãi khép lại, ánh sáng xanh chói mắt chiếu rọi khắp phía, Bạch Cửu U kinh hãi, "Vân Hủy!"

Vân Hủy không có hồi âm lại, Bạch Cửu U liền tiến lên, con sâu điên cuồng đập vào cửa động đã khép kín, sau đó tức giận lao về phía Bạch Cửu U.

Bạch Cửu U không thể ở lại, hắn chỉ có một người, hắn hiểu mình không phải là đối thủ của con sâu khổng lồ nên hắn đành phải rút lui.

Con sâu khổng lồ truy đuổi mãnh liệt từ trên không trung. Bạch Cửu U tập trung linh lực dưới chân, hắn phải tiếp tục tăng tốc. Con sâu càng ngày càng gần, không biết có bao nhiêu cái đầu đồng thời phát lực phun ra phong linh lực hình thành lưỡi dao thật lớn hung hăng chém sau lưng Bạch Cửu U một đao.

Bạch Cửu U cắn chặt răng, nhưng hắn không dừng lại, tiếp tục lao về phía trước bằng tốc độ nhanh nhất.

Cuối cùng, một tiếng nổ vang. Đó không phải do con sâu, mà là do ở phía trước bị nổ tung ra một cái động rất lớn, sau đó, bóng dáng Bạch Vấn Thiên và Bạch Hành Quân xuất hiện. Bạch Cửu U cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, may mắn là phụ thân và tổ phụ đã tới rồi.

"Cửu U!" Bạch Hành Quân và Bạch Vấn Thiên đồng thời hô lên, sau đó đồng thời nghênh đón con sâu khổng lồ. Bạch Cửu U không có lưu lại làm cản trở, hắn đi hướng về phía Vân Hủy.

Lần đầu tiên, con sâu khổng lồ thật sự cảm giác được hoảng sợ khi đối mặt hai cái Kim Đan kì. Nếu nói vừa rồi Bạch Cửu U và Vân Hủy chỉ là làm nó phẫn nộ, như vậy hiện tại chính là thật sự hoảng sợ! Con sâu biết chính mình không thể đánh lại bọn Bạch Hành Quân, vì vậy nó điên cuồng triệu hồi toàn bộ côn trùng trong hang động này.

Mặc kệ là Luyện Khí kỳ hay Trúc Cơ kỳ đều bị nó điên cuồng triệu hồi. Trên thực tế, lúc trước Trúc Cơ kỳ đều đã bị nó cắn nuốt dung hợp, nên nó mới có thể đạt được Kim Đan kỳ như hiện nay. Vì vậy, nó chỉ có thể triệu hồi Luyện Khí kỳ sâu. Tuy là như thế, nó cũng không ngừng triệu hồi.

"Muốn chết!" Bạch Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, sát chiêu đi qua, từng con sâu ngã xuống thành từng mảnh từng mảnh.

Bạch Hành Quân đánh nhau với con sâu, tu vi của bọn họ đều xấp xỉ, nhưng Bạch Hành Quân còn tốt hơn, bởi ông là Kim Đan kỳ chân chính, không giống với con sâu khổng lồ là cắn nuốt dung hợp của mấy con sâu khác.

Bạch Vấn Thiên không động thủ, nhìn nhi tử giải quyết con sâu xong. Ánh mắt ông chuyển hướng sang tôn tử Bạch Cửu U...

Bạch Cửu U đã tới chỗ mà Vân Hủy và đứa trẻ đã ngã xuống, hắn cũng muốn đi theo cùng nhau đi xuống, nhưng là không được.

Bạch Vấn Thiên đi tới bên cạnh Bạch Cửu U, "Vân Hủy đâu?"

"Y ở bên dưới. Lúc trước ở đây con có một cái cửa động nhưng vừa nãy cửa động bị phong bế rồi." Bạch Cửu U nhíu nhíu mày, sau đó quay đầu, "Tổ phụ có cách nào mở ra cái cửa động này không?"

"Ta thử xem."

Bạch Vấn Thiên nhẹ nhàng nhắm mắt, sau đó dồn sức lực vào lớp đất dưới chân. Oanh, oanh, oanh, sau ba lần, cửa động hơi mở ra. Bạch Cửu U lập tức len lỏi qua cửa động nhảy xuống, hơn nữa nói cho tổ phụ Bạch Vấn Thiên, chờ hắn tin tức là được.

Nhảy xuống không bao lâu, Bạch Cửu U liền thấy được một lớn một nhỏ, hai người đều đang trong tư thái đả tọa. Mà trên đỉnh đầu bọn họ đều tràn đầy ánh sáng màu xanh nhạt...

Dưới ánh sáng xanh, ánh mắt Bạch Cửu U ngừng tại gương mặt Vân Hủy. Có lẽ ánh sáng xanh quá mức loá mắt, Bạch Cửu U  đột nhiên cảm thấy Vân Hủy lúc này...Thật đẹp.

Thế là, hắn nhịn không được bước tới gần Vân Hủy, nhìn quang mang trên mặt y... Có chút kìm lòng không được, xích lại gần một tí.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net