Chap 9: Tai y đỏ!!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Y là dùng để chỉ Vân Nguyệt Tán.
-Hắn dùng để chỉ Thiên Mặc Nhu

An Kha vừa rọi vừa khẽ gọi:

-Tiểu thư, ngươi có ngoài này không?

Ta ra dấu cho Vân Nguyệt Tán và Thiên Mặc Nhu im lặng, chính mình nhẹ nhàng leo qua cửa sổ. An Kha bắt đầu đi về hướng cửa sổ ngoài sân, ta vẫy vẫy tay với Vân Nguyệt Tán và Thiên Mặc Nhu ý bảo y và hắn cùng vào. An Kha bước về phía cửa sổ, thấy cửa mở liền nhìn mọi thứ trong phòng thật kĩ càng, rồi giúp ta đóng cửa.

"Phụt"

Ta hé mắt nhìn lên trần nhà, không nhịn được cười, liền văng một tiếng vào tai An Kha.
Lý do còn trẻ mà An Kha- nàng đã là tâm phúc của mẫu thân là vì cái tính cẩn thận, đa nghi và đúng mực của nàng. Nàng quay lại quan sát mọi thứ trong phòng, lại nhìn mặt ta, khẽ nói:

-Tiểu thư chắc hẳn mơ rất đẹp!

Thấy ta ngủ ngon, An Kha liền nhẹ nhàng đóng cửa đặt biệt còn dùng ổ khóa bấm khóa cửa sổ lại. Tiếng chân của nàng vừa mới ra khỏi sân, ta liền không nhịn cười được. Cười thành tiếng:

-Phì! Các ngươi thật làm ta cười chết rồi a!

Lúc đó, Vân Nguyệt Tán cư nhiên bám cột trần nhà, thuận tay giữ cổ áo của Thiên Mặc Nhu. Mà quần áo gia đinh thì chất lượng "tốt" vô song, dùng lực mạnh liền rách. Cứ thế, y phục của Thiên Mặc Nhu đã bị y xé đến nửa vai trái. Để đòi lại công đạo, Thiên Mặc Nhu liền đá chân Vân Nguyệt Tán kêu y mau chỉnh sửa cách xách hắn. Y vậy mà bướng bỉnh không nghe, ôm hắn vào lòng. Là...... Là đoạn tụ a!!! Phi lễ, không.. không nên nhìn. Cái này là việc hai người, hai người.

-Tên hỗn đản Tán Tán! Mau thả ta xuống! Mất mặt chết mất!

Thiên Mặc Nhu ngượng chín mặt gắng sức vùng vẫy. Vân Nguyệt Tán ghét bỏ, ném hắn xuống liền lau tay. Hắn bực mình nói:

-Ngươi xách ta như thế nào, ta còn chưa hỏi tội ngươi. Còn có ta sạch, không cần làm hành động đó.

Y tiếp tục lau tay rồi vứt xuống sàn:

-Mau lượm đi!

Hắn ngơ ra:

-Ý gì?

Y lạnh lùng nhìn hắn đang dùng hai tay che thân mình, tiếp:

-Ngươi không phải thích lượm khăn tay sao? Mau lượm đi!

Ta và Thiên Mặc Nhu cùng tỉnh ngộ. Y là đang nhắc đến, việc lượm khăn tay  của hắn.(Chap 4)

Thiên Mặc Nhu ghét bỏ đạp lên, chà đi chà lại. Ta mệt mỏi lên tiếng:

-Các ngươi mau về phủ đi! Ta buồn ngủ rồi.

Thiên Mặc Nhu chỉ chỉ ngoài cửa, nói khẽ:

-Nô tỳ của ngươi đang đứng ở ngoài!

Chẳng lẽ là Đới Nhi!!! Vậy phải chăng nàng đem mọi thứ thu hết vào tai rồi?
Tin đồn mới nhất: Phi tiểu thư hẹn hò vụng trộm với hai đại nam nhân!
Thảm cảnh, thảm cảnh!!!
Thấy mặt hoảng loạn của ta, Vân Nguyệt Tán tiếp:

-Là đang ngủ. Hiện tại, ta ra về phủ không vấn đề gì. Nhưng đem theo tên Thiên Mặc Nhu này, lại có chút khó khăn.

Ta nghe nói Đới Nhi ngủ. Liền an tâm nhìn y, lúc tới đây y có chút tức giận, tên Thiên Mặc Nhu đó chắc hẳn đã thêm dầu vào lửa lừa đại ca rồi. Ta nghĩ ra biện pháp, liền kéo tay áo y, đưa mặt đáng yêu ra:

-Nguyệt Tán ca ca, ta mệt quá! Huynh có thể đưa hắn về được không?

Y mặt liệt nhìn ta:

-Được!

Nói xong, liền vội vàng kéo tên Thiên Mặc Nhu đi!

Tai y..... Tai y cư nhiên đỏ!!!! Hắn ngại? Không thể, không thể. Tên đại ca mặt liệt, kiệm lời còn có thể đỏ mặt sao? Nhưng ta cũng khẳng định chính mình không có nhìn nhầm.

"Hắc, hắc, vậy là hắn thích ngươi rồi!" Hắc ngư lau sạch sừng của mình, cười nham hiểm

"Không có, không có, là do thấy tiểu muội đáng yêu nên mới vậy" Bạch Ngư lắc đầu phản bác

"Lúc tên nhãi Thiên Mặc Nhu hiểu lầm cũng vậy. Rõ ràng là hai tên đó có ý với ngươi rồi, tiểu muội đáng yêu ạ!" Hắc Ngư vuốt tóc của ta, lại yêu nghiệt đưa mắt nhìn ta

Bạch Ngư tức giận" Ta là nói thật sự tình cảm huynh muội."

Hắc Ngư ép Bạch Ngư vào tường, nâng cằm Bạch Ngư lên nói" Ta chỉ chỉnh sửa lại thôi."

Ta dẹp loạn" Ta muốn ngủ, các ngươi tiên đều dừng đi."

Rối rắm, cục diện này quá rối rắm. Ta chỉ mới trọng sinh thôi a!  Chưa tận hưởng cuộc sống tươi đẹp, sao lại dính vào mấy nỗi tương tư thế này? Khuynh quốc khuynh thành cũng có tội?
"Ngươi bớt lại đi? Ở với Nhu Nhu của ngươi nhiều liền lây bệnh tự luyến rồi? Nếu vậy, lão phu liền tránh trước vậy." Chu công hả dạ nhìn ta, tránh xa
"Lão đầu à, ngươi mới là người cần phải bớt lại. Lần trước còn thua ta hai ván. Bao giờ định trả bạc?"
Ta khoanh tay hỏi
"Rồi rồi, ta trả. Ngươi lo chuẩn bị bạc đi, lão phu ván sau nhất định thắng!"
Ta mặc kệ tất cả, bắt đầu đánh cờ cùng lão chu công

Đôi lời của tác giả:

-Các tình yêu thân mến, sắp tới có thể ad sẽ ra chap chậm, có thể từ 3,4 tuần một chap. Vì ad  phải học kiểm tra! Huhu, hứa với các tình yêu, kiểm tra xong có bão chap để bù ha!:333

Mong các tình yêu thông cảm cho ad!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net