phần 26 mất mát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thông báo nhẹ, truyện của mình đc 1k lượt xem rùi nhen, cảm ơn tất cả mọi người :3

Tôi: đó là

Linh: kích hoạt kỹ năng cấp M thanh tẩy cao cấp

Một luồn sáng màu hồng bao trọn toàn bộ căn phòng, tên "?" bị luồn sáng làm cho bị thương vì hắn thuộc hệ ám, hệ ám khi trúng thanh tẩy sẽ bị thương khá nặng

Phong: ủa chuyện j vậy, pháp thanh tẩy cấp M, waooo

Linh: (lơ mơ) ủa chuyện j vậy

Phong: bà có biết bà mới làm j ko

Linh: tự nhiên tôi bị ngất cái h tỉnh lại thấy ông hỏi tui á

Tôi và Quân chạy tới và nói: thằng kia bị pháp thanh tẩy xĩu rồi

Ở phía thầy thể dục và tên "?"

?: học sinh của ngươi giỏi đấy, tạm biệt

Hắn ta biến ra một cánh cổng màu đen và bước qua đó, cánh cổng đóng lại, mọi thứ trở lại bình thường

Thầy thể dục: các em có sao ko

Tôi: dạ không sao ạ

Thầy thể dục: thế thì tốt, ồ con hai đội thôi à, ai thấy ko thể tiếp tục thì bước lên phía trước

Tôi, Quân, Thắng, đều bước lên

Tôi: ủa, sao ai củng bước lên vậy :))

Thắng: t hết mana

Quân: t y như nó

Tôi: =_=

Thầy thể dục: vậy còn hai em Otona và em Crystal đấu với nhau trận cuối đi

Quân: đù hai sụp pọt đánh nhau, trận này vip

Phong: khoan từ từ thầy

Linh: lên luôn Phong

Phong: nhưng, t ko đánh con g...

Đột nhiên Linh đá vào cằm Phong một phát

Phong: nữa hả sao hôm nay toàn bị đá vào mặc vậy chời ;-;

Linh: h ông tính sao

Phong: thầy ơi em hết mana

Thầy: vậy à, thôi được rồi nhóm của Linh thắng nha

Linh: zeeeeeee :3

Tôi: ủa, xong rồi hả

Quân: mới 3s

Thầy: sao tất cả thầy thấy em Linh làm rất giỏi thầy thăng em lên hạng R(*)

Tôi: hôm nay mệt mỏi quá đi zề ;-;

Quân: ừ đi, đánh thayme luôn cuối cùng có một con Linh được thăng hạng

Tôi: tới 14 hạng lận mà ko seo ko seo(*)

Thế là một ngày mệt mỏi đã kết thúc, chúng tôi dắt tay nhau, ai về nhà đấy. Từ đằng xa tôi thấy quản gia nhà tôi làm j đó, hai chúng tôi khi lại gần, thì quản gia, mặc biến sắc, la lên

Tôi: chuyện j vậy

Quân: ai biết, t mới về mà

Quản gia: cô cậu chủ cẩn thận

Tôi: hả

Ông quản gia già, hối hả đẩy chúng tôi nằm xuống, đột nhiên hộp ma pháp của tôi thức tỉnh tuyệt kỹ số 1 vòng tròn bảo vệ

Quản gia: cô chủ kích hoạt kỹ năng đó đi

Tôi: hả à kích hoạt tuyệt kỹ số 1

Một lá chắn màu xanh hiện ra, nó có hình bán nguyệt, bao trọn ba người chúng tôi. Một vụ nổ khủng khiếp bùng lên, ngôi nhà của chúng tôi bị phá hủy

Tôi: cái j vậy

Quân: ôi cái nhà

Quản gia già với một nỗi buồn rưng rưng nước mắc

Quản gia: xin lỗi tôi không cứu được ông chủ với chị của hai ngài

Tôi: cái j hả

Quản gia: tôi xin lỗi

Tôi: (gục xuống) chuyện j vừa xảy ra vậy

Quân: khoan đã để từ từ nói tiếp h tối nay chúng ta ngủ ở đâu

Quản gia: tôi có giàn xếp một chỗ nếu ko chê thì...

Tôi: (bật dậy) bây h ông còn quan tâm tới chuyện ngủ được nữa hả

Quân: chứ tối nay bà tính làm j

Tôi: (hét lên) có người chết, người chết đó ông có biết không

Quân: (nói lớn) vậy người chết có thể sống lại được ko, hả, không lẻ bà tính ngồi đây khóc tới tối

Tôi: hic... nhưng đó là những người quan trọng nhất (rưng rưng nước mắc)

Quân: thôi không sao không sao, này ông có thể lấy xe chở chúng tôi đi tới chổ đó được không, (nói nhỏ) chúng tôi cần không gian riêng

Quản gia: thôi được rồi, tôi đi trước đây

Tôi: tại sao chứ, sao nhanh vậy, sao ai củng ra đi đi vậy

Quân: đừng lo, còn t mà, còn mấy đứa kia nữa (ôm lấy tôi), đâu phải chỉ có hai người đó là quan trọng đâu, còn rất nhìu người mà

Tôi: nhưng mà (nước mắc chảy xuống)

Quân: hừ, m khóc đi, khóc to lên

Tôi: hả

Quân: cứ khóc đi không sao đâu, có t ở đây mà, đừng lo

Tôi: cảm ơn m

Và tôi ôm Quân và khóc, tôi đã khóc rất nhìu, tôi không hiểu tại sao tôi lại khóc nữa, tại sao tôi lại khóc cho hai người này, có thể tôi và họ là cha con, là chị em..., nhưng tại sao Quân lại mạnh mẽ tới vậy, còn tôi thì lại khóc như một đứa con gái. Sau một hồi ngồi khóc, tôi được ông quản gia đưa đến một nơi khác và thật bất ngờ, đó chính là nhà thầy thể dục, ông quản gia và thầy thể dục nói chuyện một lúc, thì thầy dắc tôi và Quân về phòng, trong lúc dắt tôi và Quân, tôi thấy trên mắc thầy long lanh ánh lệ,

Tôi: thầy khóc hả thầy ?

Thầy thể dục: gần vậy đó em, hồi đó thầy và cha của em là đồng đội, nay nghe tin, thầy thấy buồn lắm

Tôi lại gần như muốn khóc, thì Quân lại nói

Quân: ko sao đâu

Tôi: à, thôi được rồi

tôi được thầy đưa về phòng, tôi nằm xuống, nhưng nước mắc vẫn muốn rơi, mẹ tôi trong đầu tôi nói

Mẹ tôi: này, con muốn nghe kể chuyện ko

Tôi: mẹ ko buồn vì vụ của cha sao

Mẹ tôi: có chứ, nhưng người chết thì làm sao sống lại được, sao con không bước tới tương lai, mà cứ đấm chìm vào quá khứ

Tôi: ...

Mẹ tôi: hà hà, hôm nay mẹ sẽ kể cho con nghe về vũ trụ này. Vũ trụ này được bảo hộ bởi thủy thần, nơi đây có ma thuật, nhưng con biết không, thế giới này luôn tuân thủ những quy luật, đó là những quy luật vật lý. Ma pháp đến từ đâu, nó đến từ vật chất, từ vật chất biến đổi thành năng lượng. Ở đây, trong vũ trụ này ko tồn lại một ma pháp nào tạo ra vật chất hay ma pháp sáng tạo vật chất, vì vũ trụ này luôn tuân thủ quy luật bảo toàn vật chất và khối lượng. Vật chất nó chỉ biến đổi từ chất này sang chất khác, năng lượng nó chủng chỉ biến đổi từ dạng này sang dạng kia. Con người nói những thứ họ không thể tin được, phản vật lý là ma thuật, nhưng ma thuật thì lại luôn luôn tuân thủ nó. Hồi đó trước khi Á thần bị sử oan, thì người dân không có ma pháp, từ khi người hi sinh, toàn bộ á nhân đều có hộp ma pháp, trong cơ thể họ có thêm một cơ quan, biến đổi trọng lượng thức ăn thành năng lượng đặt biệt, theo pt E=mc² vì thế con người ở đây có thể làm những việc như năng một tảng đá với ma pháp, một vụ nổ hoạc thậm chí phá hủy một thứ j đó. Một người bình thường trưởng thành, có ma pháp tối đa nếu biến đổi thành một vụ nổ à 6 tỷ tỷ tấn thuốc nổ TNT, khi đó người đó sẽ bay về với cát bụi vì người đó đã chuyển hóa toàn bộ trọng lượng của họ tức "m" thành năng lượng "E".

Tôi: chời ơi

Mẹ tôi: hơi rối não nhỉ, thôi được rồi, đi ngủ đi mai còn đi học nữa

tôi: dạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net