Chương 3: Hàn Nguyệt a tôi sẽ giúp cô.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Bộp...bộp_ Tiếng những giọt mưa còn đọng lại  trên mái hiên rơi sau một trận mưa dài dẳng. Hồng Hân giật mình, vừa ngó xung quanh mình thì thấy bản thân đã đứng trước một khách sạn nguy nga tráng lệ, toát lên vẻ cổ điển, cô tự hỏi nơi này có vẻ như đây là khách sạn cho quý xờ tộc a? ~. 



Quan sát quang cảnh xung quanh một chút, mọi người ai nấy đều nổi bật với chiếc đầm dạ hội hay bộ vest quý phái, thanh lịch tiến vào trong sảnh tiệc trải thảm đỏ dù ngoài trời vừa trải qua cơn mưa dai dẳng và hăng hăng cái lạnh nhưng lại không thể ngăn được sức chịu đựng của những con người đẳng cấp và cao quý. Có rất nhiều phóng viên và đài truyền hình đến quay phim, phỏng vấn.  Hồng Hân thầm nghĩ có lẽ nhân vật của mình đang dự một buổi tiệc hay hội nghị gì đó rất là quan trọng và hơn hết, mọi người đều đang nhìn cô với nhiều lời bàn tán, khen có, chê cũng không kém.



- Làm sao đây, ngượng quá!_ Cô lúc đầu có vẻ lúng túng, nhưng được một vài giây sau, hệ thống bắt đầu giới thiệu với cô, thời gian xung quanh cô bỗng dưng ngừng lại.



 Tiểu thư này tên là Hàn Nguyệt, là một nữ phụ trong câu chuyện này. Một thiên kim tiểu thư của tập đoàn Hàn Thị có hơn 100 chi nhánh ở châu Âu và 20 chi nhánh ở Trung Quốc, tuy gia đình cô là người Trung nhưng từ nhỏ gia tộc của Hàn Nguyệt lại khởi nghiệp ở Nhật Bản và sở hữu một công ty mẹ rất lớn ở nơi ấy. Từ nhỏ, Hàn Nguyệt đã được giáo dục trong môi trường của một đất nước có một lòng tự trọng cao, có chí tiến thủ nên tính cách của cô cũng từ đó mà ra, tuy nhiên nó có một chút biến dạng. Cô là một cô gái kiêu căng và ngạo mạn, nhưng không vì thế mà lại đánh mất nét đẹp riêng của mình, ẩn sâu trong cô là một vẻ tốt bụng và sự chân thành. Nói cách khác cô có nét khá giống như Tsundere (tự search gg đê).

 Vì muốn hợp tác lâu dài với Thẩm Thị, một tập đoàn còn lớn mạnh hơn Hàn Thị nên giữa hai bên đã có hôn ước với nhau. -Ôi dào, chuyện muôn thuở của nữ phụ văn, nói nhanh nhanh cho tôi đi kiếm sếp Phong và về nhà nghỉ ngơi nào_Hồng Hân cảm thấy chẳng có gì mới mẻ và tỏ ra buồn chán.


Hệ thống lại tiếp tục câu chuyện- Hàn Nguyệt khi gặp Thẩm Đào- tổng tài của tập đoàn Thẩm Thị đã đem lòng say mê và yêu mến. Bằng tất cả tấm chân tình, cô luôn bên cạnh anh và hỗ trợ cho anh rất nhiều nhưng anh lại đem lòng yêu một đứa con gái chưa hỉ sạch mũi mới bước ra đời và không có chút địa vị nào. Và đó chính là nữ chủ đại nhân- Thanh Loan, một tiểu Bạch Liên Hoa với nét đẹp ngây thơ thuần khiết nhưng lại sinh ra với số phận hẩm hiu. Cô nàng này chỉ mới có 17 tuổi, kém Hàn Nguyện 2 tuổi nhưng lại bỏ học và trực thang máy ở một công ty con của Hàn Thị. Chẳng biết cố tình sắp đặt hay do định mệnh mà cô ta đã chạm trán với tổng tài- Thẩm Đào ngay ngày đầu tiên, bọn họ đã gây gỗ nhau và tổng tài tìm cách thu phục cô ta.



- Này, Skip qua đoạn sau được không?_ Hồng Hân đưa mặt đơ ra nói, cốt truyện này phải chăng quá quen thuộc với tác giả chuyên viết ngôn tình (quan trọng là không cẩu huyết) như cô nên chả có hứng nghe chăng?



 Hệ thống liền làm theo lệnh của cô, lập tức tua đến đoạn sau.


.



.



.



Khi Thanh Loan đi học lại dưới sự tài trợ của Thẩm Đào, cô ta bước hẳn một bước vào đại học nhưng không ngờ lại vào cùng trường đại học với Hàn Nguyệt. Đại học kinh tế. Chạm trán khi Hàn Nguyệt lại cùng cô ta lên phát biểu bài diễn văn khai giảng năm học. Nguyệt cố gắng kiềm chế bản thân và tỏ ra thân thiện với cô ta nhưng trái ngược lại cô ta khiến cho mọi công sức của cô đổ sông đổ bể. Họ bị gán cho một biệt danh Cặp đôi Tài- Họa. Xui xẻo nối tiếp xui xẻo.

Rồi tin tức này cũng lọt đến tai Thẩm Đào, anh chưa nói chưa rành đã trách nhẹ Hàn Nguyệt, đổ lỗi cho cô cố tình tạo scandal này để dìm nữ chủ đại nhân kia, nhưng cô lại không trách khứ anh, ngược lại còn nhẫn nhịn mà hòa đồng với tiểu Bạch Liên Hoa yếu ớt mỏng manh tưởng chừng như tan vỡ kia. Hơn hết là một hôm nọ, Hàn Nguyệt đột nhiên nghe được một tin sét đánh, một nhát dao đâm thẳng vào lòng ngực của cô. Thanh Loan có thai với Thẩm Đào.  - Thật quá đáng- Hồng Hân tức giận.- Hàn Nguyệt lập tức cảm nhận được niềm tin của mình bị tan vỡ, cô đau đớn khi vị hôn thê mình hết lòng yêu mến và tôn trọng, cùng một người bạn bị gán thân cho cô lại phản bội cô như vậy. Cô càng không cam lòng. Bi kịch cũng từ đây mà bắt đầu...



Nhiệm vụ của cô...



- Hình như hệ thống có phần mềm không chơi nhiệm vụ phải không?



- Vâng!_ Thanh âm hệ thống vang lên.



- Vậy thì tôi muốn tự mình giải quyết._ Cô nói với giọng đầy tự tin



- Vâng.



- Chơi một lát rồi tìm sếp Phong cũng không muộn, không biết giờ này sếp đâu nhỉ?_ Cô thắc mắc.




Lúc này thời gian bỗng dưng hoạt động trở lại, Hồng Hân cảm thấy có chút hơi choáng, cô nhanh chóng lấy lại nhận thức và bắt đầu thực hiện trò chơi trả thù giúp Hàn Nguyệt của mình.



Hồng Hân bắt đầu tiến vào sảnh tiệc. Chung quanh sảnh tiệc phải nói là lãng mạn vô cùng, trên cả mức tuyệt vời, những ánh đèn chùm trên trần nhà vươn ánh sáng mờ ảo, bao trùm những bức tường trống là những tấm màn đỏ rực cả một căn phòng. Tiếng dương cầm, vĩ cầm du dương từng bản nhạc, nhẹ nhàng mà lắng sâu lòng người. Quả thật cứ như là thiên đàng. Cô thầm ngưỡng mộ. Thú thật, đây là lần đầu tiên cô tham gia vào trò chơi hệ thống này với tư cách là người dùng, lúc trước cô chỉ dùng bản thử đăng nhập vào một khoảng thời gian ngắn rồi thoát ra nên không cảm thấy được sự hấp dẫn đến chết người của nó. Cô nhanh chóng bước vào nhà vệ sinh để ngắm nhìn gương mặt mới của mình, nói đúng hơn là đi tự kỉ.



Hết chương 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net