chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Lúc này trên chiếc xe ngựa lớn cũng vô số quân lính theo sau có thể nói một vị hoàng đế khi rời khỏi kinh thành đều là việc vô cùng nguy hiểm nên cần đc bảo vệ, lúc này ở trong kiệu tiểu miêu hai mắt tối sầm mặt trắng bệch như thể không còn chút sức lực nào cũng là vì y lần đầu ngồi xe ngựa nên bị say xe

- ngọc dao thấy vậy đem cho tiểu miêu ăn một ít rừng rang

- tiểu miêu đệ ăn một chút sẽ thấy đỡ hơn đó .

Tiểu miêu ăn xong thì cố nhắm mắt để ngủ lúc này bạch linh lại cười khẩy

- tiểu miêu à đệ đúng là yếu quá đó mới ngồi xe một chút đã không chịu nổi rồi sau này làm sao hầu hạ hoàng thượng cho tốt. Ta nói có đúng không bệ hạ

Bạch Linh đắc ý nhìn Lâm Phong thì tỏ vẻ ngạc nhiên, lúc này Lâm Phong chỉ ngồi yên không cử động khuôn mặt tối sầm như chẳng còn chút sinh lực nào ( vốn dĩ là người hiện đại ngồi xe hơi êm biết bao giờ lại phải ngồi xe ngựa đường đất cơ thể nhất thời không thích nghi mặt cũng biến sắc)....

- khi xe ngựa dừng chân cũng là lúc đến nơi ngọc dao dìu tiểu miêu xuống lúc này đã không còn chút sức lực nào bạch linh vừa xuống vương dai thoải mái Lâm Phong mặt cũng đỡ u ấm từ từ bước xuống binh sĩ xếp hàng tạo thành một con đường chỉ dành cho hắn .

Có thể nói thục quốc không chỉ nổi tiếng về suối nước nóng còn có phong cảnh tuyệt đẹp cùng làn sương huyền ảo như thể là tiên cảnh có thể nói nó giống như một khu nghỉ dưỡng dành cho người giàu ở thế giới hiện đại.

Lúc này nữ đế của thục quốc đến ra mắt Lâm Phong trước mắt hắn là một người phụ với khuôn mặt diệu dàng ấm áp nàng mỉm cười nhẹ hành lễ với hắn . Đêm đó ở thục quốc vì là hoàng đế đất nước lớn nên nữ đế đã chuẩn bị một bữa tiệc để chào mừng Lâm Phong còn chuẩn bị một hồ nước nóng ngoài trời với khung cảnh thiên nhiên đẹp như đang ở chốn bồng lai tiểu miêu, ngọc dao và bạch linh cũng cởi đồ cùng Lâm Phong ngâm mình trong làn nước ấm. Cả ba vì lần đầu được đến một nơi như vậy nên đều vui sướng hưởng thụ lâm phong ngước lên nhìn mặc dù đều là nam nhi nhưng ba người trước mặt hắn mà nói da dẻ trắng trẻo vì nhiệt độ mà ửng hồng, đầu ti hồng hào căng bóng nhìn thôi cũng muốn cắn một cái , đôi môi mềm mại trong lan sương hắn nuốt một ngụm nước bọt khiến Lâm Phong bất chợt nhận ra tiểu thịt tươi của hắn không biết từ khi nào đã cứng cáp như vậy?..

Lâm Phong đứng dậy bước nhanh về phía hồ nước lạnh tạt một gáo vào người thay y phục rồi rời đi lúc này cả ba đều không hiểu chuyện gì cứ nghĩ bản thân đã làm gì sai khiến hắn tức giận bỏ đi.(;ŏ﹏ŏ)

Lúc này Lâm Phong bước vào phòng nhắm mắt lại hắn tự dối lòng.

- ta cái con mẹ nó mới không thích nam nhân ta không phải gay (ノಠ益ಠ)ノ

Lúc này một giọng nói khẽ vào tai hắn.

- kí chủ không gặp một thời gian ngài cong rồi sao (✿^‿^)

Lâm Phong đã lâu không gặp tên hệ thống lại một lần nữa bị doạ cho hoàn hồn , tức giận dùng tay khéo mạnh mặt của 626

- đau..đau kí chủ ..hic .. ngài thả tay ra đi mà .hic nếu không.. mặt của ta sẽ bị kéo nát mất hu hu. .·'¯'(>▂<)'¯'·.
Lâm Phong buôn tay

- hừ tên hệ thống nhà người ngoài giỏi hù người khác thì có cái gì giỏi chứ dám bảo ông đây cong ngươi cũng gan lắm (눈‸눈)💢

- hic đau kí chủ ác quá à . người ta đến đây là để thông báo một tin quan trọng cho người ma (╯︵╰,)

- là tin gì?

Lúc này hệ thống lấy ra một bức chân dung một thiếu niên với mái tóc đỏ khuôn mặt thanh tú xinh đẹp

Hệ thống tiếp lời

- người này sau này sẽ là một người rất quan trọng trong việc giúp đất nước này nếu có thể gặp được y kí chủ phải tìm cách thu nạp y .

Lâm Phong tỏ vẻ ngạc nhiên

- không ngờ hệ thống nhà ngươi lại giúp ta làm việc này hừ có chút đáng ghi..

- hừ vậy cũng bị kí chủ nhìn ra .. thật ra ta đã dùng một ít điểm thưởng của ngài để đổi thông tin này đấy thấy ta có giỏi không ƪ(˘⌣˘)ʃ

- ngươi đã đổi bao nhiêu điểm để lấy thông tin?

- Hì hì rất là nhỏ chỉ một phần ba thôi ạ (~‾▿‾)~

Một phần ba có thể nói là ba tháng thức đêm duyệt tấu chương mà tích được nội tâm lâm phong gào thét hận không thể đánh cho tên trước mặt một trận nhưng vì bản thân cũng từng cho phép tên hệ thống sử dụng điểm nên chỉ còn cách tìm ra thiếu niên trong tranh để không uổng phí số điểm hắn bỏ ra •́ ‿ ,•̀

Nữ đế thục quốc chuẩn bị cho Lâm Phong một căn phòng lớn đủ cho cả bốn người vì nàng biết rõ ba người đi cùng hắn không ai khác ngoài những sủng phi của vị hoàng đế này .

Trong căn phòng nữ đế đem cho ba người như bộ y phục ngủ nhưng nó lại mềm và mỏng chỉ cần có ánh đèn thì có thể thấy cả cơ thể người mặc khi thay đồ bước ra ngọc dao tức giận

- cái y phục kiểu gì vậy trong xấu hổ chết mất
(灬º~º灬)♡

Bạch Linh mỉm cười

- người đẹp nhờ lụa chỉ có người xinh đẹp như ta một thích hợp mặc chúng

Tiểu miêu hồn nhiên cũng không để tâm về y phục chỉ buồn vì nghĩ đã làm Lâm Phong giận..

Lâm Phong lúc này cũng cố kiềm chế bản thân khi thấy ba người bước ra tự hứa lòng bản thân phải thẳng aaa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net