Chương 14. Thành thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên Lam Anh theo đại ca chăm chỉ luyện võ. Nàng không chỉ học ngoại công mà còn được học cả nội công, khí công, khinh công. Mỗi thứ nàng học một ít để phòng thân và nàng tâm đắc nhất, thích học nhất là khinh công, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách. Nếu có chuyện gì thì nàng nhanh chân chạy thế là an toàn nhất, haha.

Nguyên Lam Thiên rất vui khi được dạy tiểu muội học võ, nàng dù học mấy tháng cũng ngang với người khác học mấy năm rồi. Nàng tư chất thông minh, nghe một vài lần là hiểu, khẩu quyết nội công ngày trước hắn phải học trong một ngày một đêm mà nàng học có gần một ngày là thuộc làu, chỉ tiếc là thân thể nữ nhân vốn yếu với lại nàng hay ốm từ nhỏ nên khó có thể thể thành cao thủ được. Hắn thật nghĩ rằng nếu tiểu muội hắn mà là thân nam nhi thì có lẽ sự nghiệp của nàng hơn hẳn hắn bây giờ rồi. Lại nghĩ muội muội sắp xuất giá, sau này không được ngày ngày dạy nàng tập võ hắn thấy buồn vô cùng.

Sắp đến ngày Nguyên Lam Anh thành thân, cả Nguyên phủ còn bận rộn hơn nữa và nàng cũng dừng lại công việc học võ với ca ca. Nhưng để không quên, làm cho cơ thể khỏe hơn thì ngày nào nàng cũng đánh quyền buổi sáng sớm và tu luyện nội công trước khi đi ngủ. Bây giờ, nàng thấy thật vui vẻ, nàng có thể cảm nhận được nội công của mình rồi. Nữ nhân sắp xuất giá bắt buộc phải thêu giá y, nhưng nàng thì không a. Do Nguyên phu nhân đau lòng nữ nhi nên đã mời tú nương tốt nhất kinh thành may giá y cho nàng. Nguyên Lam Anh biết chuyện này liền thở phào nhẹ nhõm, nàng tuy thêu đẹp nhưng mà nàng lười lắm, với lại so với chuyện thêu thì nàng thích học võ hơn nhiều.

Ngày mai là ngày Nguyên Lam Anh xuất giá, Nguyên phủ từ sớm nay đã tất bật quét tước trang hoàng lại phủ tạo thành một bầu không khí thật tưng bừng náo nhiệt. Cả phủ chắc chỉ có Nguyên Lam Anh là nhàn rỗi nhất. Nàng chỉ phải ở trong phòng ăn, chơi, ngủ, ngồi thiền luyện công, tập yoga. Tại vì theo truyền thống tân nương sắp gả không được gặp người ngoài nên nàng lại được vui vẻ ở trong phòng.

Trái ngược với Nguyên Lam Anh nhàn nhã vu chơi ở trong phòng là Nguyên gia nhị lão và huynh đệ Nguyên Lam Thiên bận đến mức chân không chạm đất được. Nguyên lão gia quan văn nhị phẩm, Nguyên Lam Thiên quan võ tứ phẩm, còn Nguyên Lam Ngọc là người Hoàng đế chọn để đọc sách cùng Thái tử tuy hiện giờ chỉ là một tú tài, nhưng sau này kiểu gì cũng đường quan trường rộng mở. Nguyên gia như vậy bảo sao đám quan nhỏ, những thương gia lớn trong kinh thành không nịnh bợ cho được. Quà mừng Nguyên gia nhận được đếm không xuể. Làm cho Nguyên Lam Ngọc nhận mỏi cả tay, may mà lúc trước hắn tranh thủ học chút công phu không thì tay hắn bây giờ gãy mất.

Ngày mai xuất giá nên tối hôm nay Nguyên phu nhân muốn ngủ cùng nữ nhi, bà còn có một số việc cần dặn dò cho riêng nàng. Đợi nữ nhi thay xiêm y nằm xuống giường xong, hai người nói chuyện phiếm một lát. Thực ra nó chuyện là do Nguyên phu nhân nói nào là kinh nghiệm quản gia, nào là cách ứng xử bên nhà chồng.. Bà nói làm Nguyên Lam Anh buồn ngủ dễ sợ, nàng đang sắp đi vào mộng đẹp thì nghe nương nói:

"Anh nhi a, chuyện đó.. ừ cũng hơi đau một chút.. con cố nhịn một chút là không sao cả. Đừng sợ, lần sau sẽ không.. không.. như thế đâu!" Nguyên phu nhân mặt đỏ bừng, bà thật ngượng ngùng, bà lại phải dạy nữ nhi chuyện xấu hổ đó, dù không biết chàng hiền tế ngốc kia có biết hay không. Nhưng để tốt cho nữ nhi, bà đành phải mặt dày mày dạn để dạy.

Nguyên Lam Anh sửng sốt tỉnh cả ngủ, ra là nương muốn "giáo dục giới tính" cho nàng. Nương của con ơi, người không biết con ngày xưa ở hiện đại đọc truyện h, xem phim người lớn, ngay cả mạnh bạo hơn con cò thấy rồi, ngài dạy con vậy thật không thấm gì đâu nha.

Thấy nương có vẻ sốt ruột nàng chỉ biết nhẹ giọng: "Vâng, con biết rồi nương."

- Con ngủ đi, mai phải dậy sớm đấy. - Nguyên phu nhân nhắc nhở nữ nhi bảo bối.

- Vâng, nương ngủ ngon. - Nàng nhu thuận nghe lời.

Hai người im lặng rồi dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Nguyên Lam Anh bị lôi dậy thật sớm chải đầu, trang điểm, thay y phục trong mơ màng. Đến khi tới trước mặt cha nương nàng mới hoàn hồn, nay là ngày nàng thành thân mà nàng cứ mơ mơ màng màng. Nghe tiếng kèn trống rước dâu từ Hầu phủ đã tới cửa và theo chỉ định của bà mối Nguyên Lam Anh làm một số thủ tục thành hôn ở nhà mẹ đẻ rồi được đại ca cõng ra kiệu hoa.

- Khởi kiệu. Tiếng bà mối the thé vang lên, kệu hoa được đưa từ từ về Hầu Phủ.

Nguyên Lam Anh ngồi trong kiệu tầm gần một canh giờ thì kiệu hoa đến Hầu phủ. Thật ra Nguyên phủ với Hầu phủ chỉ cánh nhau hai con phố, đi bộ tầm một khắc là tới. Nhưng hôm nay ngày đại hỷ nên kiệu hoa đi vòng quanh một vòng kinh thành rồi mới đến Hầu phủ.

Theo lời chỉ dẫn của bà mối, nàng cầm lụa đỏ cùng với tân lang thực hiện nghi lễ thành thân. Qua lớp lụa đỏ, nàng thấy được người đang cầm cùng dải lụa, mặc dùng không rõ ràng lắm nhưng nàng cảm nhận cao to như này chắc "nhan sắc" cũng được đi. Ai cũng yêu thích cái đẹp mà.

Ban đầu là bước qua chậu than, sau đó vào chính sảnh bái đường theo chỉ dẫn của người chủ hôn

- Nhất bái thiên địa. - Hai người quỳ xuống bái trời đất, nàng được hỷ nương đỡ, chứ không nàng ngã mất.

- Nhị bái cao đường. - Quỳ gối bái cha mẹ chồng.

- Phu thê giao bái. - Chậc, không có cái cộc đầu như trong tưởng tượng nhỉ?

- Đưa vào động phòng. - Nghe người chủ hôn nói xong câu này, nàng thấy thoải mái vô cùng, thoát rồi, thoát rồi.

Cuối cùng cũng xong, Nguyên Lam Anh rất mệt mỏi, nàng sáng nay mới ăn chút điểm tâm thôi, lại đi nhiều vậy, mệt không chịu được, còn mệt hơn lúc luyện công với ca ca. Rồi nàng được hỷ nương đỡ vào tân phòng, đến khi ngồi xuống giường rồi nàng mới cảm thấy đỡ đỡ chút. Thành thân đúng là công việc mệt nhọc, may mà nàng chỉ làm một lần trong đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net