TG1: Nam chính là zombie(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi thơm của đồ ăn tỏa ra trong không khí, dẫn đến mấy người đàn ông đang ăn mì bao uống nước khoáng ngồi ở chính giữa, trong cổ họng phát ra thanh âm nuốt nước miếng, từng cặp mắt đều mang theo khát vọng tham lam nhìn sang.
“ Mẹ, con rất đói.” Một bé gái ngẩng đầu nhìn mẹ mình đầy hi vọng .
Khuôn mặt dịu dàng của người phụ nữ có vẻ tái nhợt thấp giọng nói,
“Bé ngoan, chờ ba ba trở về chúng ta liền có đồ ăn.”
Chỉ có người phụ nữ  biết, chồng mình mấy ngày trước kết bạn cùng ra ngoài tìm đồ ăn giờ có lẽ đã không về được nữa.
Virus không biết tên bùng nổ, nhân loại biến thành những zombie đáng sợ như trên TV, tất cả mọi người lâm vào trạng thái khủng hoảng tuyệt vọng, vì sinh tồn mà mất đi nhân tính, thức ăn nước uống biến thành những thứ trân quý nhất.
Bọn họ đang trốn ở nơi vững chắc nhất trong thành, tất cả mọi người đều không dám đi ra ngoài, chỉ sợ hở một chút là sẽ biến thành những zombie đáng sợ như bên ngoài.

Tô Ngữ Tình nuốt một ngụm nước miếng, đem tầm mắt thu trở về, hướng tới người bạn tốt bên cạnh hỏi, “Thanh thanh, tính sao bây giờ?”
Nữ sinh ngồi cạnh có làn da trắng nõn  trên khuôn mặt mặc dù dính chút bụi, nhưng vẫn dễ dàng nhận ra nhan sắc kia vô cùng xinh đẹp, nghe được câu hỏi, cô nhỏ giọng trả lời, “Không biết.”
Tô ngữ tình ngầm trợn trắng mắt, lại ra vẻ đáng thương sờ sờ bụng, mắt hàm chứa vài phần nước mắt nói, “Thanh thanh, mình rất đói, sắp chịu không nổi rồi, mình muốn chạy trốn ra khỏi đây.”

Nữ sinh hơi do dự , lại sợ hãi nói, “Nhưng mà Ngữ Tình, nơi này giờ mới là nơi an toàn nhất.”
Tô Ngữ Tình đè nén xuống sự không kiên nhẫn dưới đáy lòng, tận tình khuyên bảo, “Nhưng cũng không thể ở trong này cả đời được, chúng ta đã hai ngày không có ăn cái gì, hơn nữa zombie có thể xông vào đây bất cứ lúc nào. Thanh thanh, chúng ta phải tìm đường lui cho chính mình mà không phải ở chỗ này chờ chết.”
Nữ sinh vẻ muốn nói lại thôi, ngay sau đó khẽ cắn môi nói, “Vậy cậu nghĩ xem làm sao bây giờ?”
Tô Ngữ Tình hơi đảo ánh mắt nhìn về phía mấy người đàn ông đang ngồi một bên thấp giọng nói, “Thấy không? Mấy người kia khẳng định là một tổ đội dị năng giả. Hơn nữa trong lúc bọn họ nói chuyện có nhắc đến đi tới thành phố S, xem bộ dáng bọn họ hẳn là họ chỉ nghỉ ngơi ở đây chốc lát rồi lên đường, chỉ cần khẩn cầu bọn họ, bọn họ nhất định sẽ mang theo chúng ta.”
Mạt thế đến đã hơn một tháng, vì chống đỡ zombie mà một số nơi đã thành lập căn cứ. Căn cứ tại thành phố S lại là mục đích mà vô số người hướng đến, sinh hoạt bên trong tốt hơn những căn cứ khác biết bao nhiêu lần, nhưng nếu muốn đi vào cũng không phải đơn giản như vậy. Hai người dựa vào chút đồ ăn trong cặp sách miễn cưỡng sống sót, nhưng đến mấy ngày trước đồ ăn bị ăn sạch, trước kia cũng có dị năng đến chỗ này trốn, nhưng hai người các cô không có dị năng cũng như giá trị lợi dụng, người khác tự nhiên không có khả năng mang mang theo ghánh nặng cho mình.
Tô Ngữ Tình không cam lòng ở đây chịu chết, cô ta âm thầm kéo bạn tốt của mình lên, sau đó hướng về phía trung tâm chỗ mấy người đàn ông rồi đi tới, thẳng đến khi đứng trước mặt người đàn ông có vẻ mặt điềm tĩnh kia.


Thời điểm hai người đi đến, mấy người đàn ông kia đã phát hiện và nâng mí mắt lên nhìn hai cô gái còn đang mặc đồng phục học sinh này, trong mắt nhiễm vài phần hứng thú.
Tô Ngữ Tình hơi hơi cong lưng, lộ ra khe rãnh trắng nõn dưới cổ áo, đôi mắt nhiễm nước thập phần điềm đạm đáng yêu, “Chúng tôi có thể đi theo các anh không? Tuy rằng chúng tôi không có dị năng, nhưng tuyệt đối sẽ không gây ghánh nặng, cầu xin các anh, chúng tôi có thể làm một ít chuyện khác…”
Người đàn ông tầm mắt ở trên mặt cô ta đảo qua, yết hầu lên xuống một chút, vươn một bàn tay sờ lên váy cô ta rồi sờ xuống cặp đùi trắng nõn, “Cái gì cũng có thể làm sao?”
Thẩm Mộc Bạch ở trong đầu đối với hệ thống nói, “A, giao dịch thân thể sao,dơ bẩn .”
Hệ thống: “Đừng quên cô là ai, cô muốn làm gì.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yuio2k2