Chương 787: Việc làm ăn tới cửa (Giữa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Đào Tử

___________________________

 "Lực hành động của cô bé này không tệ nha."

Nhìn thấy trò chơi 【 Yêu và nuôi trẻ 】có thêm một khoản công đức vào sổ sách, Bùi Diệp lật xem【 Hệ thống ghi chép 】, biết ngay khoản công đức ấy bắt nguồn từ nơi nào. Bùi Diệp cứu Trần Tái Nhã đồng thời cũng coi như cứu được con gái của Dương Ái Liên, cho nên cho điểm công đức coi như phong phú.

Tối thiểu nhất có thể mua thức ăn cho A Tể, mua khẩu phần lương thực cho manh thú « Vườn muôn thú ».

Bùi Diệp triệu hồi ra manh thú Sán cổ của « Vườn muôn thú », xoa mạnh bộ lông của nó, rồi cho nhóc con ăn.

Sán cổ dùng cái mũi nhỏ dụi dụi vào ngực Bùi Diệp, xác định đại khả ái vẫn là đại khả ái, lập tức an tâm.

Nhóc con an nhàn nằm trong ngực đại khả ái, duỗi ra đầu lưỡi màu hồng cuốn mấy hạt thức ăn hung thú trong lòng bàn tay Bùi Diệp, bắt đầu ăn say sưa ngon lành, tiếp nhận ngón tay đại khả ái vuốt ve, thỉnh thoảng hưởng thụ nheo đôi mắt ngập nước lại, phát ra tiếng khò khè thoải mái.

Cho Sán cổ ăn xong, Bùi Diệp lại cho bồn thức ăn của các manh thú khác « Vườn muôn thú » thêm đồ ăn hung thú.

Nhìn lũ nhóc bản chibi trong Vườn muôn thú vui đùa ầm ĩ, khóe môi Bùi Diệp không khỏi cong cong.

Trò chơi chó chết này thế mà khiến cô có mấy phần cảm khái "Ngày tháng an nhiên".

Chỉ là, "Ngày tháng an nhiên" này không tiếp tục bao lâu, hộp tin nhắn điện thoại di động của Tiểu Thương có hơn mười tin nhắn xa lạ không có ghi chú.

【 Tiểu Thương, chào ngài. Tôi là XX bộ phận thu nợ, nợ của ngài vẫn còn 3 ngày nữa sẽ quá hạn, xin vui lòng chú ý trả nợ đúng hạn. 】

Khi đọc được tin tức này, Bùi Diệp nhíu mày.

Ngón tay mở cái thứ hai.

【 Ngài Tiểu Thương, xét thấy bạn thiếu YY 2 vạn nhân dân tệ, lãi suất quá hạn là 1234 nhân dân tệ. Sau khi viện kiểm sát thẩm tra sơ bộ, hành vi của bạn có dính líu đến lừa gạt. Tòa án nhân dân cấp cao thành phố S kết án bạn tử hình và phạt bạn 233 triệu nhân dân tệ, tước đoạt quyền lợi chính trị cả đời, các địa chỉ liên lạc trong danh bạ điện thoại cũng sẽ bị phạt tù từ 1 đến 5 năm. Vui lòng trả nợ trong vòng 3 ngày kể từ ngày nhận được tin nhắn văn bản này, nếu không sẽ sắp xếp máy bay trực thăng vũ trang đến ném bom khu vực của bạn, không loại trừ khả năng sử dụng các phương tiện vũ trang bạo lực hơn, xin vui lòng xem xét cẩn thận. 】

Bùi Diệp đang uống sữa đậu nành suýt nữa phun một ngụm ra ngoài.

Cái quái gì đây?

Ai đã gửi mấy tin nhắn hài hước này?

Vừa nhìn đã biết là nội dung không thèm dùng não suy nghĩ viết ra, đứa trẻ ba tuổi cũng sẽ không tin đâu.

Bùi Diệp nín cười, gửi một tin nhắn phản hồi.

【 Ồ, tôi sợ quá cơ, ngon thì đến đi (*▽*) 】

Hai ba hơi hút sạch sữa đậu nành còn lại, Bùi Diệp dùng đũa gắp bánh bao hấp chấm chút dấm, nhai một ngụm mở tin nhắn thứ ba.

【 Anh bận à, tôi là công ty thu nợ, nếu anh nợ tiền không trả, tôi sẽ dùng thủ đoạn đặc biệt, ví dụ như nhắn tin, gọi điện thoại cho bạn bè và người thân của anh. Tất cả mọi người đều phải kiếm miếng cơm ăn. Nội dung tin nhắn văn bản tôi gửi cho anh, anh hãy suy nghĩ đi. 】

Sau đó là "Mẫu" được gửi từ người nhắn ban nãy.

【 Tôi là Tiểu Thương, số điện thoại XXXXXXXXXXX, bởi vì trên mạng vay tiền đánh bạc lừa gạt người khác quan hệ nam nữ còn hỗn loạn, hiện tại bị bệnh truyền nhiễm, người hỏng bét thân thể cũng nát. Tôi cầu xin mọi người giúp tôi, bắt cho tôi làm gì cũng được, một người không ngại ít, hai người không ngại nhiều... Ba mẹ tôi bây giờ cũng bán mình giúp tôi... Cầu xin mọi người giúp tôi, vào xem việc làm ăn ủng hộ nhà tôi đi... 】

Ánh mắt Bùi Diệp dừng trên tin nhắn bẩn thỉu không chịu nổi này, thoải mái sung sướng trên mặt như băng tuyết tan chảy thu liễm lại.

Hòm tin nhắn của Tiểu Thương đều là tin nhắn rác, Bùi Diệp cũng không thèm tìm kiếm, nhưng đọc mấy tin tức mới này, ngón tay cô trượt lên trên, kéo hết mấy tin nhắn rác rưởi phía dưới ra. Ngoại trừ tin nhắn chào hàng trò chơi, tin nhắn tiếp thị thẻ tín dụng ngân hàng, tin nhắn quảng cáo của nhà cái, còn lại đều là ngôn ngữ tục tĩu, không ít tin nhắn còn được Tiểu Thương trả lời, từng từ ngữ đều lộ ra sự lo lắng của hắn.

【 Tôi sẽ tìm biện pháp trả lại cho cậu... 】

【 Xin cho tôi thêm vài ngày nữa... 】

【 Anh là pháo nổ à, lãi suất hàng năm trên 2000%, quốc gia sẽ không thừa nhận... 】

【 Cầu xin anh đừng nhắn tin oanh tạc bạn bè của tôi, cho tôi thêm một ngày nữa, tôi quay vòng sẽ trả lại cho anh... 】

Câu trả lời của Tiểu Thương càng yếu đuối, nội dung của đối phương lại càng hung hăng bức người.

Trong đó không thiếu có tin nhắn cầm những bức ảnh nữ sinh mà Tiểu Thương thích để uy hiếp.

【 Tôi đã điều tra, anh thích cô gái này đúng không? Nếu không trả lại tiền, cô ấy sẽ gặp nguy hiểm... 】

【... Nếu không trả lại tiền, hôm nay lập tức bắt cô ta nha, xảy ra chuyện gì cũng không dám cam đoan... 】

Bùi Diệp tìm lịch sử tiêu dùng, quả nhiên phát hiện một khoản sổ sách ở dưới cùng.

【 Ngày XX tháng XX, tìm web XX mượn 1 vạn, 7 ngày trả lãi 700 】

【Ngày XX tháng XX, tìm web CC mượn 2 ngàn, 7 ngày trả lãi 120 】

Tổng lặt vặt hết, không bao gồm nền tảng chính quy còn có hơn 30 cái.

Tiểu Thương phá tường đông lấp tường tây, cuối cùng lợi nhuận biến thành con số trên trời lăn ra khỏi phạm vi một sinh viên đại học đảm đương nổi.

Bùi Diệp: "..."

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Hiện tại cô có một vạn câu chửi muốn vung trên mặt người thiết kế trò chơi.

Bùi Diệp vuốt vuốt mi tâm ê ẩm, hai tay kết thủ quyết "Triệu âm".

【 Tiểu Thương, nhanh chóng gặp tôi! 】

Cô vốn không muốn quấy nhiễu vong linh.

Dùng cơ thể người ta còn quấy rầy sự thanh tịnh sau khi chết không đúng lắm, nhưng dù sao cũng nên nói cho cô biết nguyên nhân hậu quả về đống nợ rối tung rối mù này chứ?

Kết quả ——

Bùi Diệp đợi cả buổi cũng không thấy vong hồn Tiểu Thương.

Cô đang định tìm Âm sai nơi đây "Nói chuyện", lúc này điện thoại trong túi áo kêu lên.

Điện báo biểu hiện không phải đòi nợ.

"Alo, tìm ai?"

Điện thoại kết nối, đầu dây bên kia cũng không phải chủ nhân dãy số Trần Tái Nhã mà là một người đàn ông trung niên xa lạ khác.

"Xin hỏi là đại sư Tiểu Thương ư?"

Bùi Diệp hỏi: "Anh là người thân của Trần Tái Nhã?"

Người đàn ông nói: "Đúng vậy, cảm ơn ngài rất nhiều vì đã giúp em ấy."

Tâm trạng Bùi Diệp lúc này không tốt lắm, cũng lười nói chuyện uyển chuyển.

"Hiện tại tôi có chuyện, có lời gì đi thẳng vào vấn đề là được, nếu như không có chuyện gì, tôi cúp trước."

Trong phó bản cô dùng cơ thể của Tiểu Thương, mặc dù không cần phí công sắm vai nguyên chủ, nhưng vẫn phải thu dọn sạch sẽ những lời đòi nợ lộn xộn này. Người đòi nợ nắm trong tay toàn bộ tin tức cá nhân của Tiểu Thương, Bùi Diệp không muốn ngày nào điện thoại cũng bị oanh tạc, cuộc sống bị quấy nhiễu.

Nghe ra sự lãnh đạm trong lời nói của Bùi Diệp, người đàn ông cũng tốt tính không hề tức giận.

Người đàn ông, cũng chính là anh Dương - chồng của Dương Ái Liên, nghe giọng Bùi Diệp hơi kinh ngạc.

Anh ta đã từ chỗ Trần Tái Nhã biết "Đại sư Tiểu Thương" rất trẻ tuổi, lại không ngờ giọng của hắn lại trẻ như vậy.

"Là thế này, gọi điện thoại tới là muốn hỏi đại sư có thời gian hay không, chúng tôi tự mình cảm ơn ngài. Thứ hai là muốn hỏi ngài gần đây có rảnh không, giúp giải quyết một chút vấn đề?" Nếu như là đại sư có chân tài thực học, không câu chút quan hệ thì thật là tổn thất.

"Vấn đề gì?"

Anh Dương trưng cầu ý kiến của Bùi Diệp: "Nếu thuận tiện, có thể hẹn thời gian không?"

"Có thể, anh nói thời gian địa điểm, thù lao đến lúc đó hẵng nói."

Có vẻ anh Dương không ngờ "Cao nhân" sẽ vật chất như thế, không hiểu rõ độ khó vấn đề đã đề cập "Thù lao".

Là tự tin hay là người không biết không sợ?

"Thù lao dễ nói, thời gian địa điểm sau này sẽ gửi đến hòm tin nhắn của đại sư, nếu thuận tiện, có thể thêm Wechat không?"

Hắn cũng không lo lắng Bùi Diệp là lừa đảo giang hồ.

Là lừa đảo hay là cao nhân, thử một lần là biết ngay.

Bùi Diệp trả lời một câu "Có thể, tìm kiếm bằng dãy số là được", cũng mặc kệ anh Dương sẽ nghĩ như thế nào, trực tiếp cúp điện thoại.

Cô nhìn một đống nợ nần đang lãi mẹ đẻ lãi con, Bùi Diệp thận trọng đưa ra hai quyết định.

Thứ nhất, báo cảnh sát!

Thứ hai, cắt người giấy nhỏ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net