Chương 28: Thuyết Phục.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ký chủ tôi tin ở cô, cô nhất định sẽ làm được.
Huống chi còn có tôi ở đây cô còn sợ gì nữa.

Babaka chấn an Mộ Dung Tuyết.

Mộ Dung Tuyết nghe Babaka nói vậy không nhịn được lên tiếng hỏi.
- Vậy nếu ta ăn quả Bạch Tinh thì ngươi có cách làm cho ta có thể không bị đau mà vẫn có thể có được tinh thần lực hay không.

- Haha ký chủ cô tưởng bởi. Tôi không có năng lực đó.
Babaka cười cười chiêu trọc Mộ Dung Tuyết.

- Babaka chết tiệc ngươi không làm được mà còn mạnh miệng như vậy.
Nghe Babaka diểu cợt Mộ Dung Tuyết không nhịn được mắn.

- Từ từ ký chủ tuy tôi không thể giúp cô, nhưng cô đừng quên mình đã uống viên thuốc cải thiện thể chất nha.

- Thì sau cho dù thể chất đã được cải tạo thì cũng đau à nha.
Mộ Dung Tuyết ủy khuất nói.

- Đó là quyền lựa chọn của ký chủ Babaka sẽ không sen vào.
Babaka cho Mộ Dung Tuyết quyền lựa chọn.

- Nhưng mà ký chủ cô nghĩ lại thử coi, nếu cô chấp nhận thử thách và thành công có được tinh thần lực thì sẽ được rất nhiều lợi ích nha.
Babaka cố dụ hoặc Mộ Dung Tuyết.

- Vậy ngươi nói thử coi có những lợi ích nào nè.
Mộ Dung Tuyết bán tính bán nghi hỏi.

- Ký chủ nếu cô có tinh thần lực thì sẽ có được rất nhiều lợi ích nha ví dụ như.

- Có thể kéo dài tuổi thọ nè.
- Cường thân kiện thể nè, còn một điều quan trọng nữa là giữ mãi thanh xuân nha.
Babaka ra đoàn sắc thủ, trên đời này có người phụ nữ nào mà không muốn giữ mãi thanh xuân chứ, đặc biệt là người yêu cái đẹp như Mộ Dung Tuyết.

Nghe Babaka nói có thể giữ mãi thanh xuân thì Mộ Dung Tuyết có hơi do dự.

- Babaka ngươi nói thật sau nếu ta có được tinh thần lực thì có thể giữ mãi thanh xuân sau.
Mộ Dung Tuyết khảng định lại một lần nữa.

- Đúng vậy ký chủ, tôi nói cho cô biết nha, nếu cô luyện được tinh thần lực được đến sơ cấp là 1,2,3 thì mỗi cấp sẽ được cộng thêm mười năm tuổi thọ.

- Nếu cô luyện đến trung cấp là 4,5,6, thì mỗi cấp sẽ được cộng thêm hai mươi năm tuổi thọ nha.

- Còn nếu cô luyện đến cao cấp là 7,8,9 thì mỗi cấp sẽ được thêm năm mươi năm tuổi thọ.

- Còn nữa, còn nữa nếu cô đặt được đến nửa vương cấp thì được cộng thêm một trăm năm tuổi thọ, còn nếu là vương cấp thì sẽ được cộng thêm hai trăm năm nha.

- Sau cô thấy sau có hấp dẫn không

- Babaka theo ngươi nói như vậy, vậy không phải Ngạo Vũ là nữa thú vương thì anh ấy có đến  hơn ( 30+60+150+100= 340) 340  năm tuổi thọ hay sau.
Mộ Dung Tuyết không tinh được hỏi Babaka.

- Đúng vậy ký chủ bây giờ thì cô nghĩ sau có muốn  thực hiện thử thách hay không.

Babaka thấy Mộ Dung Tuyết đã xiêu lòng thì cho thêm một liều thuốc mạnh nữa.

- Ký chủ cô không cảm thấy là từ khi cô uống viên thuốc cải thiện thể chất thì cơ thể có hiện tượng đặt biệt nào sau.

- Hiện tượng gì.
Mộ Dung Tuyết mờ mịt hỏi.

- Nếu là lúc trước thì cơ thể của cô có chịu được nhiều tinh phúc như vậy sau, cô ngẫm lại xem.

Nghe Babaka nhắc nhở thì Mộ Dung Tuyết mới chợt nhớ ra cô bị Ngạo Vũ dần dật suốt đêm như vậy mà buổi sáng không cảm thấy mệt mỏi mà còn rất xin long hoặc hổ nha, biểu hiện lúc nãy chỉ là do cô giả vờ thôi chứ thật ra cô không hề mệt một chút nào.

Suy đi nghĩ lại từ trước đến giờ có cái khổ nào mà Mộ Dung Tuyết cô chưa từng bị chứ, không phải liền vượt qua hết sau chỉ cần chịu đau một lần thì sẽ có được nhiều lợi ích như vậy nhất định là Mộ Dung Tuyết không thể bỏ qua rồi chỉ có thể cắn răng đồng ý thôi.

- Thôi được rồi ta đồng ý.
Mộ Dung Tuyết cắn răng nói.

- Hay lắm ký chủ tôi đúng là không nhìn lầm cô.
Babaka khích lệ Mộ Dung Tuyết
( " Aida cuối cùng cũng thành công làm tốn hết cả ít nước bọt."). Baba trong lòng không nhịn được nghĩ.

Sau khi Babaka và Mộ Dung Tuyết cùng thống nhất ý định thì hai người cũng không nói gì nữa Mộ Dung Tuyết cảm thấy hơi buồn ngủ nên tiếp tục nằm xuống giường nhắm mắt lại ngủ.

Mộ Dung Tuyết ngủ thẳng đến gần tối khi hửi được mùi thịt nướng thơm ngác mới ngồi dậy.

Cô đứng dậy đi theo mùi hương ra đến phòng khách thì thấy Ngạo Vũ đang ngồi nướng thịt.

- Dậy rồi à mau giữa mặt rồi đến đây ta làm sắp xong rồi.
Ngạo Vũ thấy Mộ Dung Tuyết đi ra thì cười cười giọng đầy sủng nịnh nói.

Thấy vậy Mộ Dung Tuyết đi giữa mặt xong rồi ngồi xuống bên cạnh Ngạo Vũ, nhìn thấy miếng thịt vàng óng ánh thơm lừng thì không nhịn được sờ sờ bụng.

Ngạo Vũ thấy vậy chỉ cười cười đem một mâm thịt nướng đến trước mặt Mộ Dung Tuyết bảo.
- Ăn đi.

- Cảm ơn.
Mộ Dung Tuyết nói xong rồi thì cầm miếng thịt lên ăn rất ngon lành. Người đẹp đúng là làm gì cũng đẹp, cho dù  đang ăn ngấu nghiến đi nữa.

Ngạo Vũ thấy Mộ Dung Tuyết ăn thức ăn mình làm ngon lành như vậy thì cảm thấy rất đáng giá cười cười nói với Mộ Dung Tuyết.

- Ăn xong rồi ta sẽ dẫn nàng đến một nơi rất hay.

- Đi đâu vậy Vũ.
Mộ Dung Tuyết ngước mặt lên hỏi.

- Bí mật, đi đi rồi nàng sẽ biết.
Mộ Dung Tuyết thấy Ngạo Vũ tỏ ra thần thần bí bí như vậy cũng không hỏi nhiều nữa cuối đầu xuống tiếp tục ăn.

Sau khi hai người đã ăn no, thu thập đâu vào đấy hết thì trời cũng đã tối tầm khoảng 19giờ ở hiện đại.

Lúc này hầu như tất cả những thú nhân trong bộ lạc đã nghĩ ngơi hết rồi.

Ngạo Vũ giất tay Mộ Dung Tuyết ra sau nhà, ở đây có một khoảng đất  trống, rất rộng rồi hừ một tiếng biến thành một kim khổng tước toàn thân ống ánh sắc vàng không có một  tia tập chất trong rất đẹp.

Mộ Dung Tuyết nhìn đến ánh mắt trừng trừng không thể tinh đến bây giờ cô mới biết bạn lữ đầu tiên của mình thì ra lại là một con kim khổng tước quý hiếm như vậy, khiến cô có hơi thất thố.

- Nàng mau lên trên lưng của ta đi ta sẽ dẫn nàng đến một nơi rất hay.
Ngạo Vũ thấy Mộ Dung Tuyết thất thần nhìn mình thì lên tiếng nhắc nhở.

Nghe tiếng nói quen thuộc phát ra từ miệng một con khổng tước thì cuối cùng Mộ Dung Tuyết cũng hoàn hồn cười cười đi đến đôi cánh mà kim khổng tước xòe ra để tạo thành một chiếc bậc thang cho cô leo lên lưng mình.















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net