Q1 - Chương 9: Anh em Lý Song Đản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editer: Phong Miên

Nguyên chủ quả thực có rất nhiều tem phiếu, đều là Trương Nhị Thuý tiết kiệm lại, tem phiếu là do Lý Ái Trung sau khi tham gia quân ngũ gửi về. Lý Ái Trung từ năm 18 tuổi tham gia quân ngũ, đến năm nay là 26 tuổi, trước năm 53, mỗi tháng tiền lương hắn đều gửi về cho Trương Nhị Thuý, còn sau năm 53 quốc gia thi hành chính sách tem phiếu, tiền lương của hắn còn có thêm phiếu thịt, phiếu lương thực, phiếu công nghiệp, phiếu vải... hắn đều sẽ gửi trở về. Đầu năm nay hắn cưới vợ mới, mấy thứ này liền không còn.

Cho nên Trương Nhị Thuý lưu trữ rất nhiều phiếu, mỗi loại phiếu đều có tầm 40 tờ. Trong tình huống bình thường, phiếu thịt đều có hiệu lực trong tháng, tuy nhiên tem phiếu Lý Ái Trung gửi trở về là tem phiếu bộ đội, phiếu thịt liền có hiệu lực không thời hạn.

Sau khi Lý Hỉ Mai đi rồi, Cố Hi vừa chuẩn bị đi lên trên núi tìm Tiểu Thành Đồ, liền bị thím hai Lý gọi lại.

"Ái Quốc...." Thím hai Lý mang theo mấy người phụ nữ, đây đều là chị em tốt của bà, còn có hai người con dâu của bà, "Ái Quốc, thím đến nhà Lâm quả phụ náo loạn một trận, đây là tiền bồi thường Lâm quả phụ đáp ứng đưa cho cháu, thím mang về cho cháu." Thím hai Lý nói, từ trong túi móc ra mười tờ đại đoàn kết. (1 tờ đại đoàn kết bằng 10 tệ!)

Nói thật, thời điểm nàng cầm được 100 tệ, tay đều trĩu xuống rồi, chị em bên người cùng hai đứa con dâu đều nhìn chằm chằm, hâm mộ không chịu được.

"Cảm ơn thím hai." Cố Hi nhận tiền, "Thím hai cùng các thím vất vả rồi, các thím chờ cháu một chút." Nói xong cậu chạy vào trong phòng bếp, tổng cộng hai cân kẹo sữa đại bạch thỏ, nửa cân ngày hôm qua cho nhà Lý Nhị Ngưu, một cân vừa đưa cho Lý Hỉ Mai mang về nhà, bên này cậu còn có nửa cân, nửa cân kẹo sữa có tới 70 viên, Cố Hi lấy ra 20 viên. Sau đó đi tới cửa, đều đưa cho thím hai Lý: "Thím hai, thím giúp cháu cảm ơn mọi người."

Thím hai Lý không nghĩ tới Cố Hi dùng kẹo sữa làm quà cảm ơn, thật là một trận đau thịt. Tuy nhiên bà nghĩ đến hôm nay thanh danh của cháu trai xem như được giữ gìn, hơn nữa cậu không có mẹ, sau này còn phải dựa vào mọi người chiếu cố một chút, cũng liền suy nghĩ cẩn thận. Bà hôm nay gọi 4 chị em tốt cùng nhau đi đòi bồi thường, hai mươi viên kẹo sữa này vừa vặn có thể cho mỗi người năm viên.

Mấy người nhận được kẹo sữa có chút ngại ngùng: "Ái Quốc thật là khách khí quá, đây đều là việc nhỏ đâu." Tuy nói vậy nhưng vẫn là nhận kẹo sữa, nghĩ đến đứa nhỏ trong nhà còn không có được ăn qua kẹo sữa bao giờ đâu.

"Đúng vậy Ái Quốc, về sau có chuyện gì thì cứ tới tìm thím."

"Ái Quốc, cháu một nam nhân có những chuyện không dễ ra mặt, tới tìm thím là được."

"Cảm ơn các thím." Cố Hi cười, đầy mặt là cảm động.

Sau ngày hôm nay, sự tình của Lý Ái Quốc cùng Lâm quả phụ lại có cách nói mới, bất quá nói đều là Lâm quả phụ lòng dạ hiểm độc, trộm tiền của người uống say còn muốn vu hãm người ta tội cưỡng gian.

Về cái cách nói này thì không có ai hoài nghi, rốt cuộc sáng nay thím hai Lý mang theo người ở cửa nhà Lâm quả phụ mắng thật lâu, người Lâm gia không một ai dám ra mặt giải thích, còn phải bồi thuờng 100 tệ, có thể thấy được sự tình khẳng định là sự thực.

Đương nhiên, cũng bởi vì 100 tệ này, Cố Hi liền thành miếng mồi ngon trong mắt nhiều người, rất nhiều người đều nghĩ muốn giới thiệu đối tượng cho cậu. Hơn nữa tiền bồi thường của quân đội, mọi người đều biết trong tay của Cố Hi có đến hơn 300 tệ.

300 tệ ở thời đại này là một số tiền lớn, giàu đến nỗi chảy mỡ.

Sau khi chào tạm biệt thím hai Lý, Cố Hi đi lên núi tìm Lý Thành Đồ, trùng hợp nhìn thấy Lý Thành Đồ cõng cái sọt nhỏ đi xuống, bên người còn có hai đứa nhỏ khác. Nhìn lớn hơn Lý Thành Đồ một chút, đại khái tầm mười mấy tuổi, cái sọt cỏ heo của bọn họ là đầy ắp.

"Thành Đồ." Cố Hi nhìn thấy đứa nhỏ mồ hôi đầy đầu, dùng tay nhỏ lau lau.

"Ba ba." Nhìn thấy Cố Hi tới, Tiểu Thành Đồ cao hứng chạy chậm vài bước, tuy nhiên cõng cái sọt có chút nặng, hắn chạy không được.

Cố Hi gỡ xuống cái sọt hắn cõng trên lưng: "Đến, để ba ba đeo cho." Một chút trọng lượng này đối với Cố Hi mà nói, căn bản không tính là nặng. Cậu xoa xoa cái trán của Tiểu Thành Đồ, "Mệt mỏi, mau về nhà nghỉ ngơi."

"Không mệt, con trước kia đi theo bà nội cũng cắt cỏ heo, một chút đều không mệt." Tiểu Thành Đồ ngoan ngoãn nói, sau đó giới thiệu, "Ba ba, bọn họ đều là bạn của con, đây là Lý Cẩu Đản, còn đây là Lý Miêu Đản."

Vừa nghe tên, chính là anh em a.

"Chào các cháu."

"Cháu chào chú." Lý Cẩu Đản cùng Lý Miêu Đản quả thực là anh em, một đứa mười tuổi, một đứa tám tuổi. Bọn họ cũng đều biết Cố Hi là chú của Tiểu Thành Đồ, nhưng là Tiểu Thành Đồ quá kế cho Cố Hi. Ở trong mắt bọn họ, Tiểu Thành Đồ quá kế cho Cố Hi cũng khá tốt, bởi vì quá kế cho Cố Hi liền có kẹo sữa đại bạch thỏ để ăn.

Buổi sáng hôm nay Tiểu Thành Đồ uống một ly sữa bột lúa mạch, bởi vì đây là ba ba dặn dò, tuy nhiên hắn chỉ ăn một cái bánh bao thịt, hắn không dám ăn nhiều. Sau đó cầm ba viên kẹo sữa đại bạch thỏ đi cắt cỏ cho heo, trên đường liền đụng phải Lý Cẩu Đản cùng Lý Miêu Đản, ba người bọn họ đã hẹn trước cùng nhau đi cắt cỏ.

Sau đó hắn lấy ra một viên kẹo sữa, cho hai anh em bọn họ mỗi người nửa viên.

Thời điểm ba người bọn họ nói chuyện, Lý Cẩu Đản cùng Lý Miêu Đản liền biết hắn mỗi ngày có ba viên kẹo sữa làm đồ ăn vặt, vì thế bọn họ liền nói một chuyện làm ăn, Tiểu Thành Đồ mỗi ngày cho anh em bọn họ mỗi người nửa viên kẹo sữa, bọn họ liền giúp Tiểu Thành Đồ cắt ba sọt cỏ heo mỗi ngày, hai anh em cộng lại liền có sáu sọt.

Cái sọt không lớn lắm, lấy tốc độ cắt cỏ heo của anh em bọn họ thì một buổi sáng liền cắt xong rồi, cứ như vậy, Tiểu Thành Đồ chính mình liền không cần cắt, hắn có thể chuyên tâm đào giun cho gà ăn.

Tuy nhiên Lý Cẩu Đản cùng Lý Miêu Đản trong nhà chính mình cũng có heo, cho nên bọn họ lại thương lượng một chút, Lý Cẩu Đản buổi sáng đưa cỏ heo, Lý Miêu Đản thì buổi chiều giao cỏ heo.

"Chào các cháu." Cố Hi nắm tay Tiểu Thành Đồ, sờ đến ngón tay thô ráp của hắn, trong lòng khẽ nhúc nhích.

Về đến Lý gia, Cẩu Đản đi theo vào trong, Miêu Đản thì chính mình đi về nhà.

Cẩu Đản đem cỏ heo cõng tới để trước cửa: "Thành Đồ, ba sọt cỏ heo cắt xong rồi." Ý tứ chính là, mau đưa nửa viên kẹo sữa cho hắn.

"Anh chờ một chút." Tiểu Thành Đồ chạy vào trong phòng bếp, dùng dao đem kẹo sữa đại bạch thỏ cắt thành hai phần, đem một phần trong đó đưa cho Cẩu Đản, "Anh Cẩu Đản, cảm ơn anh."

"Đừng khách khí, về sau có việc gì đều có thể gọi anh, dùng kẹo sữa đổi là được, hẹn gặp lại. Buổi chiều Miêu Đản sẽ lại đến đưa cỏ heo." Lý Cẩu Đản vẫy vẫy tay chạy đi.

Sau khi Lý Cẩu Đản đi, Cố Hi rất có hứng thú nhìn Tiểu Thành Đồ: "Con trai, con dùng nửa viên kẹo sữa đổi ba sọt cỏ heo của Lý Cẩu Đản?"

Cố Hi vừa hỏi, Tiểu Thành Đồ trên mặt liền hiện lên vẻ khẩn trương: "Con..... Con sức lực nhỏ, cắt cỏ không nhanh, heo buổi sáng đểu ăn không đủ no, còn phải đợi buổi chiều, cho nên.........." Hắn biết kẹo sữa quý giá, cho nên nguyện ý chính mình ăn ít một chút đổi cỏ heo, như vậy heo có thể lớn lên càng mập mạp, tuy nhiên hắn chưa hỏi qua ý kiến của ba ba, ba ba có thể sinh khí tức giận hay không? Có thể không thích hắn nữa hay không? Tức khắc, hai mắt hắn đỏ lên, hắn bắt đầu sợ hãi.

Cố Hi vừa thấy bộ dáng của đứa nhỏ, liền biết hắn suy nghĩ cái gì.

Cố Hi sờ sờ đầu của hắn: "Con trai, con thật thông minh. Dùng nửa viên đường đổi ba sọt cỏ heo, như vậy buổi chiều con không cần đi cắt cỏ heo, có thời gian rảnh làm chuyện khác rồi, đồng thời heo được ăn no, thịt càng nhiều, sau đó bán đi lấy tiền, chúng ta liền có thể mua càng nhiều kẹo sữa." đứa trẻ 6 tuổi sức lực nhỏ, cái sọt của Tiểu Thành Đồ rất nhỏ, cỏ heo chỉ có thể đựng một phần ba sọt bằng không hắn không thể bê nổi.

Mà một cái sọt cỏ heo của Lý Cẩu Đản có thể để tràn đầy hai cái sọt của Tiểu Thành Đồ. Mà tràn đầy hai cái sọt này, Tiểu Thành Đồ chính mình muốn vừa cắt vừa mang về đâu.

Chút ấy còn chưa đủ hai con heo ăn lửng bụng.

Cho nên Lý Cẩu Đản một buổi sáng đưa ba sọt cỏ heo, vừa vặn có thể giải quyết vấn đề thức ăn của hai con heo kia, mà buổi sáng Tiểu Thành Đồ có chút tính toán liền đi bắt giun, kỳ thực đứa nhỏ vẫn là rất thông minh.

"Thật vậy chăng?" Thấy ba ba không có sinh khí, còn khích lệ hắn, Tiểu Thành Đồ có chút cao hứng.

"Đương nhiên."

"Vậy ba ba, con đi thái cỏ cho heo ăn." Tiểu Thành Đồ được khích lệ liền vô cùng vui vẻ đi làm việc.

Thái cỏ heo?

Cố Hi theo sau nhìn.

Chỉ thấy đứa nhỏ ngồi trên ghế nhỏ, đem cỏ heo trên mặt đất lấy tới, sau đó cắt nát. Tay đứa nhỏ để thật xa, sợ cắt vào tay chính mình, cũng may lưỡi dao không mấy sắc bén, cỏ cũng thực dễ cắt. Nhìn thấy động tác lưu loát của đứa nhỏ, việc này hẳn là hắn đã làm lâu rồi.

Đây là sinh hoạt của người thời đại này.

Cố Hi nhưng thật ra không có tranh làm, cậu đang ở cái thời đại này, tổng muốn thích ứng sinh hoạt của thời đại này, nếu đem phương thức giáo dục hiện đại tới nuôi dạy đứa nhỏ ở thời đại này, ngược lại sẽ làm đứa nhỏ có vẻ không hợp nhau.

Lại xem thời gian đều gần 11 giờ, phải giải quyết vấn đề cơm trưa.

"Tiểu 4, anh không biết nấu cơm, làm sao bây giờ? Thật phải làm như chị hai nói, gọi bà nội tới nấu cơm giúp anh sao?" Cố Hi hỏi.

"Ký chủ, em cho rằng không quá thoả đáng." 444 phát biểu ý tưởng nhỏ của chính mình, "Anh muốn ăn thịt, ăn cá, ăn gạo, ở cái thời đại này đều là thực phẩm xa xỉ, sẽ doạ đến bà nội."

"Cũng đúng." Mỗi ngày đều ăn, bà nội cũng sẽ hoài nghi, chính mình lấy từ đâu ra những thứ này.

"Ký chủ, em cảm thấy anh có thể học nấu ăn." 444 đề nghị, "Em có thể đưa cho anh thực đơn, anh thông minh như vậy, đối với việc nấu ăn mà nói, khẳng định dễ làm."

"........Tiểu 4, em thực là càng ngày càng thông minh." Hiểu được vuốt mông ngựa.

"Bởi vì ký chủ thông minh, cho nên đi theo ký chủ, em mới có thể biết thông minh." 444 nói.

"Miệng thực ngọt, vậy em xem một chút, chúng ta có cá, có thịt heo, còn có......" Cố Hi nhìn một chút ngăn tủ trong phòng bếp, "Oa, còn có không ít trứng gà, khoai tây, vừa rồi anh nhìn thấy trong viện còn có đồ ăn, hiện tại có những thứ này, chúng ta có thể nấu những món nào?"

"Ký chủ, em tra một chút trên mạng, đối với một lớn một nhỏ mà nói, hai món ăn cùng một món canh liền vừa vặn." 444 nói, "Không bằng trước anh làm món đơn giản, chờ học xong món đơn giản rồi, lại làm món phức tạp?"

"Món đơn giản có những gì?" Cố Hi hỏi.

"Canh trứng, khoai tây xào thịt, cá kho." 444 nói, "Nơi này của em có công thức, mỗi bước trong công thức đều có thời gian, em sẽ nhắn nhở anh."

"Cảm ơn."

Trước tiên Cố Hi bắt đầu rửa rau. Thời điểm rửa rau thấy được vại nước đầy trong nhà, cậu nhớ rõ ngày hôm qua đã sắp thấy đáy, nói vậy nước này là buổi sáng Lý Hỉ Mai gánh thêm.

Cậu cầm đồ ăn đi vào trong phòng bếp, trước tiên đem khoai tây nạo vỏ, sau đó rửa sạch sẽ đặt ở trên mâm, sau đó bắt đầu đi cạo vảy cá. Những việc này nhìn như đơn giản, tuy nhiên đối với Cố đại thiếu gia muời ngón không dính nước mùa xuân mà nói, vẫn là lần đầu tiên trong cuộc đời. Bất quá Cố Hi cầm dao giải phẫu so với dao phay còn linh hoạt hơn, thời đểm mổ cá liền xem như mổ người lấy nội tạng, cho nên khi làm vẫn là tương đối thuận tay. Duy nhất làm Cố Hi không thoải mái chính là hương vị này, mùi cá thật sự rất là tanh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net