Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Sa Hạ

Sau khi Ngu Khuyết trở về không lâu, chó cưng của nàng cũng bị đưa về.

Nàng với chó cưng hiện tại đã là chiến hữu vì cùng chiến đấu, vừa nhìn thấy nó bình an không có việc gì, cực kỳ kích động, thân mật: "Tiểu Cáp ~" nhào qua ôm lấy cổ của nó.

Dựa theo tính cách của con chó, tất nhiên vẻ mặt của nó sẽ kinh hách tại chỗ rồi trốn tránh, Ngu Khuyết đã chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi.

Nhưng ai biết lần này nó liền an tĩnh đứng im tại chỗ như vậy, vẻ mặt chết lặng để cho nàng ôm một cái, đợi nàng buông lỏng rồi nó bình tĩnh đi vào một góc, nằm xuống không hề nhúc nhích nữa.

Bóng dáng ấy nhìn qua cực kỳ sa sút tinh thần.

Rất giống như cẩu thái giám mới bị cắt trứng.

Ngu Khuyết nhìn chằm chằm trong chốc lát, có chút nghi ngờ bọn họ đem chó của nàng đi làm phẩu thuật triệt sản!

Nàng nhìn sư tỷ mới đưa con chó về, ánh mắt lên án cực kỳ rõ ràng.

Vẻ mặt của sư tỷ cổ quái.

Ngu Khuyết nhìn thấy sắc mặt của sư tỷ, trong lòng thầm than hỏng bét, chắc chắn bọn họ mang chó của mình đi triệt sản!

Tay của nàng run rẩy, không thể tin được mà nói: "Các người......Chẳng lẽ các người thật sự làm vậy? Là muội mang nó cùng đi đánh nhau! Con chó có gì sai đâu!"

Con chó ở một góc chỉ ngẩng đầu lên, vênh cái lỗ tai để nghe.

Sư tỷ nhìn nàng một lát, chậm rãi nói: "Thì ra muội đã biết, nhưng cái này không phải ta làm, mà là sư tôn làm."

Ngu Khuyết càng không thể tin được: "Sư tôn cắt trứng của Tiểu Cáp?!"

Những lời này thật sự quá mức kinh khủng thô bạo, Tiêu Chước vừa lặng lẽ đứng lên một cái liền lảo đảo ngã xuống, quay đầu nhìn Ngu Khuyết với ánh mắt không tin nổi.

Biểu tình của sư tỷ thoáng một cái liền trống rỗng.

Thật lâu sau, nàng nhẹ nhàng hỏi: "Vì sao muội cảm thấy sư tôn.......Sẽ làm loại chuyện này?" Tốt xấu gì cũng là đệ tử của người, mặc kệ hắn làm gì, trực tiếp đoạn tử tuyệt tôn cũng không khỏi quá mức tàn nhẫn đi!

Sư tôn ở trong mắt tiểu sư muội.......Thì ra là loại hình tượng này sao?

Ngu Khuyết nghi hoặc: "Mới vừa nãy chẳng phải tỷ đang nói......."

"Không phải." Vì tránh để cho Ngu Khuyết nhắc lại câu 'cắt trứng' kia ra, sư tỷ nhanh chóng đánh gãy lời nàng.

Nàng hít sâu một hơi, nói: "Sư tôn chỉ là.....Cho muội cái này."

Nàng nhanh chóng lấy ra ba thước gấm vóc, màu sắc và hoa văn trên đó sặc sỡ nhất từ trước đến nay Ngu Khuyết thấy, lóa mù mắt. Mà quan trọng nhất chính là ở giữa miếng vải kia còn bị người dùng bút lông viết hai chữ thật to.

Cẩu đức!

Sư tỷ có hơi cảm thấy một lời khó nói hết, thanh âm vang lên: "Tiểu Cáp nhà muội.......Làm hỏng đồ của sư tôn, sư tôn nói nếu nam có nam đức, thì cẩu hẳn có cẩu đức, người để muội dùng miếng vải được viết cẩu đức này may thành y phục để Tiểu Cáp mặc, để nó thời thời khắc khắc ghi nhớ cẩu đức."

Ngu Khuyết run rẩy tiếp nhận tấm vải.

Trên vải bông có hai chữ thật to ập vào mắt.

Nói thật, vải hoa này Ngu Khuyết cảm thấy một lời khó nói hết.

Huống chi.......

Ngu Khuyết quay đầu nhìn về phía con chó nhà mình.

Con chó nhìn lại, dường như đang mong đợi nàng từ chối.

Ngu Khuyết tức khắc giãy giụa.

Một chiến hữu vừa mới ra lò, một người là cơm áo cha mẹ tương lai được một thời gian.

A này......

Ngu Khuyết lập tức quay đầu, nhanh chóng quyết định bán chiến hữu: "Sư tỷ yên tâm! Muội làm quần áo rất nhanh!"

Tiêu Chước tâm như tro tàn.

Ngu Khuyết tiễn sư tỷ đi.

Quay đầu, nàng nhìn đến Tiểu Cáp vẫn không nhúc nhích ghé vào góc.

Ngu Khuyết có chút chột dạ vì phản bội chiến hữu, nhưng vẫn kiên cường đi qua, tận tình khuyên bảo an ủi nó: "Tiếp Cáp, chuyện đã xảy ra, ngươi hãy nhìn về phía trước, ngẫm lại chỗ tốt, bị cắt trứng hoặc váy hoa, ngươi muốn chọn cái nào?"

Tiêu Chước: "........" Cả hai cái hắn đều không muốn chọn!

Ngu Khuyết nói lời thấm thía: "Mặc cẩu đức lên người, từ nay về xong chúng ta phải học tốt cẩu đức! Sư tôn lợi hại như vậy còn phải học nam đức! Học cẩu đức thì có làm sao!"

Tiêu Chước càng thêm sống không còn gì luyến tiếc.

Hắn không rõ thế giới này rốt cuộc là làm sao vậy.

Trọng sinh một lần, đường đường là Yêu Hoàng lại trở thành chó, sư tôn thanh lãnh đoan chính cõng hắn lại học nam đức.

Hắn không khỏi nghĩ tới vẻ mặt của sư tôn nhìn hắn lúc ấy.

Hắn không chút nghi ngờ, một khắc kia, không chừng sư tôn thật sự cắt trứng của hắn.

Nhưng may mắn, may mắn hiện tại hắn bị trở thành một con chó.

Không sao, chỉ cần chịu đựng qua thời gian này, chỉ cần khôi phục lại hình người, sẽ không có ai biết con chó ngày đó chính là hắn!

Tiêu Chước nhắm mắt lại, không đi nhìn Ngu Khuyết đang cầm kéo bắt đầu may quần áo.

Không sao, mặc quần áo là chó, không phải hắn!

Tuyệt đối không có khả năng!

..........

Ngu Khuyết một bên may quần áo, một bên trong lòng đọc 《 30 ngày làm nàng đối với ngươi muốn ngừng mà không được 》.

Hệ thống lo lắng sốt ruột: "Ký chủ, quyển sách kia thật sự hữu dụng sao?"

Ngu Khuyết thề son sắt: "Đây chính là ta lợi dụng toàn bộ số liệu tổng hợp ra một quyển sách hữu dụng nhất, bao gồm mọi mặt, ngươi lấy của ta hết 10 tích phân, sao có thể vô dụng!"

Không lo lắng sốt ruộc như hệ thống, Ngu Khuyết cảm thấy chỉ cần quyển sách kia, sư tôn theo đuổi được sư nương là không phải chuyện đùa.

《 30 ngày làm nàng đối với ngươi muốn ngừng mà không được 》được hợp từ 《 100 quy tắc nam đức (bản mới nhất)》với 《 25 điều cần thiết để trở thành bạn trai tốt (bản Tu chân giới) 》.

Bản thân sư tôn có nam đức hoàn hảo, Ngu Khuyết tin tưởng, chỉ cần nắm rõ hai điều, sư tôn có thể trực tiếp tốt nghiệp lớp nam đức và trở thành giảng sư, từ đây trở thành một nam phụ hiền lương thục đức của thế hệ mới.

Mà chủ trương tất cả đều là dạy chúng ta phương pháp đạt được hảo cảm của đối phương, tuy rằng Ngu Khuyết chưa từng nói chuyện yêu đương, nhưng xem xong nàng cảm thấy nó cực kỳ hữu ích.

Từ 《 làm quen》, 《 tình địch》, 《 kỹ xảo giao tiếp》đến 《 làm thế nào để bắt được dạ dày của nàng》, 《 10 phương pháp thể hiện mị lực cá nhân》, 《 từ làm quen đến yêu đương》, 《 xác lập ổn định quan hệ》, Ngu Khuyết sau khi xem xong cảm thấy chính nàng một giây đều có thể đảm nhận vai yêu nữ tuyệt sắc, câu dẫn được nam nhân là không phải nói chơi.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là.......Khụ, ở chỗ nàng còn có một phiên ngoại phiên bản R18.

Ngu Khuyết trôm xem qua một lần, các loại tư thế khiến cả người nàng cứ lặp lại "thái quá" cùng "sẽ chơi" liên tục.

Nàng cảm thấy cái tiêu đề 《 muốn ngừng mà không được》đại khái là nhắc tới chỗ này.

Ngu Khuyết là một con cẩu độc thân từ trong bụng mẹ đều xem đến ngừng mà cũng không được.

Đương nhiên, phiên bản R18 là phiên ngoại mà hiện tại Ngu Khuyết khẳng định không thể đưa cho sư tôn.

Bằng không cuối cùng là nàng chơi lưu manh, hay là nàng cổ vũ sư tôn chơi lưu manh với sư nương.

Ngu Khuyết quyết định sau khi sư tôn theo đuổi được sư nương, cái phiên ngoại kia chính là đại lễ thành thân cho sư tôn!

Hoàn mỹ!

Lúc này trời còn chưa sáng, Ngu Khuyết làm quần áo với lòng tin tràn đầy trong chốc lát liền đi ngủ.

Mà cùng lúc đó, vẻ mặt sư tôn nghiêm túc lật từng trang sách, chong đèn đọc xuyên đêm.

"......Từ lúc quen biết đến làm bạn mất 9 ngày, 21 ngày sẽ thành thói quen, tình yêu bắt đầu từ bạn bè, yêu nhau xuất phát từ thói quen, nam nhân chất lượng tốt chỉ cần 30 ngày để nàng ấy có thể quen có bạn bên cạnh, coi bạn là một phần trong cuộc sống......."

Sư tôn đọc nó như đang nghiên cứu một điển tịch công pháp khó giải, sắc mặt dần dần biến hóa.

Từ khẽ nhíu mày, cho tới hoang mang, sau cùng là bừng tỉnh ngộ ra.

Mặt trăng lặn, mặt trời mọc lên, sắc trời bừng sáng.

Đời trước cho dù trở thành ma đầu, sư tôn cũng chưa từng động tâm với người thứ hai, hắn cảm thấy dường như tam quan của mình trải qua một lần thanh tẩy.

Sư tôn sửng sốt nắm chặt trang sách, hoảng hốt suy nghĩ, thì ra còn có thể như vậy.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad VoNgan804

...........

Ngu Khuyết đứng dậy đi ra cửa.

Vừa mới xốc cửa lều lên, nàng liền nhìn thấy sư tôn đợi ở bên ngoài.

Bạch y kiếm tiên vẻ mặt thản nhiên đứng ở ngoài cửa, trong tay gắt gao nắm chặt một quyển sách.

Ngu Khuyết hoảng sợ: "Sư tôn, người làm sao vậy?"

Sư tôn liếc nhìn một cái, Tiêu Chước nghe thấy động tĩnh cũng chạy ra theo.

Hắn như phản xạ có điều kiện xoay người chạy vào trong lều.

Lúc này sư tôn mới nhàn nhạt nói: "Ta có chỗ chưa hiểu."

Ngu Khuyết tự nhận bản thân đã nghiên cứu kỹ lưỡng cho tới chương ngoại, lập tức nói: "Sư tôn không hiểu chỗ nào? Con giải thích cho người!"

Sư tôn đưa quyển sách tới trước mặt.

Trên sách còn có đánh dấu.

Chương làm quen: ......Nếu người phụ nữ của bạn là một người mạnh mẽ, vậy một người đàn ông tốt phải tỏ ra yếu đuối. Hãy để cuộc gặp gỡ giữa hai người bắt đầu bằng việc bạn bộc lộ sự yếu đuối, nàng sẽ theo bản năng hạ thấp cảm giác xa lạ với bạn......

Ngu Khuyết xem đến suy tư.

Nàng hỏi: "Sư nương tương lại là một người mạnh mẽ sao?"

Sư tôn hơi có chút kiêu ngạo: "Nàng là một Luyện Khí sư, tính cách thẳng thắn dứt khoát, ghét nhất là cẩu thả."

Ngu Khuyết búng tay một cái: "Con hiểu rồi! Người chờ xíu! Con sẽ cho người thấy!"

Sau đó nàng không nói hai lời, lôi kéo sư tôn đi tìm sư nương tương lai.

Sư tôn không khỏi khẩn trương: "Này, có phải quá mức đường đột hay không?"

Ngu Khuyết: "Con để cho người xem lén!"

Nàng lôi kéo sư tôn đi dạo doanh địa một vòng, tìm được sư nương tương lai ở bên hồ.

Bên cạnh sư nương tương lại còn có tên tra nam pua ở đó.

Ngu Khuyết nhìn thấy tức khắc sôi máu.

Nàng chưa quên được sư nương tương lai trong nguyên tác chết như thế nào!

Trong nguyên tác, gia tộc của sư nương và gia tộc của tên chó này bị gia tộc khác tấn công, hai gia tộc bắt buộc phải liên thủ.

Gia tộc đối phương nhỏ bé, vì để đề phòng bất trắc nên muốn liên hôn.

Sư nương là đích nữ, sau khi cân nhắc lợi hại, liền đưa ra chủ ý đính hôn, chờ vượt qua nguy cơ thì đường ai nấy đi.

Lúc ấy đối phương đồng ý, nhưng ai biết bọn họ không chỉ muốn vượt qua nguy nan, nhìn thấy thế hệ gia tộc của sư nương chỉ có mình nàng là đích nữ, liền nổi lên ý niệm tuyệt hậu, để cho cái tên tra nam pua kia lừa tới tay rồi từ từ ăn sâu vào gia tộc.

Nhưng ai biết sư nương không để bản thân bị xoay vòng, tra nam pua một bên cảm thấy chính mình câu dẫn một nữ nhân không có chỗ nào giống nữ nhân, một bên cảm thấy đối phương không biết điều, thẹn quá hóa giận liền tìm cơ hội hợp tác với gia tộc đối địch, đâm sau lưng gia tộc sư nương, thế nên toàn bộ gia tộc của sư nương chết thảm, cả nhà bị chia cắt!

Hắn mẹ nó hiện tại còn không biết xấu hổ mà ở đó!

Trong lòng của Ngu Khuyết phẫn nộ, không phát hiện sắc mặt của sư tôn ở phía sau thâm trầm đáng sợ, bên trong đôi mắt chính là sát ý không hề che giấu.

Nàng hiện tại cảm thấy 30 ngày quả nhiên quá dài, làm gì mà phải kéo dài như vậy? Chỉ cần 10 ngày thôi là sư tôn đã đá được tên tra nam pua kia, sau đó quay đầu kéo sư nương vào động phòng!

Trong cơn tức giận, Ngu Khuyết không nói hai lời lấy phiên ngoại 《 30 ngày làm nàng đối với ngươi muốn ngừng mà không được 》 trân quý của nàng ra, lắc lắc nó với sư tôn, nói lời thấm thía: "Người cẩn thận đọc cái này, tới thời điểm sẽ hữu dụng!"

Sư tôn tràn ngập sát ý bị Ngu Khuyết làm cho sửng sốt.

Hắn nhìn nhìn quyển sách trong tay, theo bản năng mà mở ra.

Sau đó hắn chậm rãi mở to hai mắt.

Đồng tử chấn động, bỗng nhiên khép lại!

Ngu Khuyết không hề nhận ra sư tôn nhà mình không đúng, nói lời thâm sâu: "Kế tiếp là lúc con biểu diễn."

Nàng ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới bên hồ.

Lúc đề gần, vẻ mặt đột nhiên thay đổi từ kiêu ngạo thành nhu nhược.

Ngu Khuyết nhu nhược đi tới bên cạnh sư nương tương lai, diễn một cái vấp ngã, góc độ cực kỳ chính xác ngã vào trong ngực sư nương tương lai.

Sư tôn tránh ở một bên trăm triệu không nghĩ tới còn có thao tác này, lập tức mở to hai mắt!

Mà lúc này, sư nương soái khí thân cao khoảng 1m75 thuận tay đỡ được nàng, hoang mang nói: "Tiểu cô nương, ngươi làm sao vậy?"

Nước mắt của Ngu Khuyết thuận thế trào ra, khóc chít chít: "Ta, ta hình như bị trật chân."

Sư nương còn chưa biểu hiện gì, tên tra nam pua bên cạnh đã tỏ thái độ.

Hắn không thiếu bị người khác dùng cách này để nhào vào trong ngực hắn, ngay lúc này theo bản năng cảm thấy cô nương này tới vì hắn.

Hắn không khỏi có chút đắc ý.

Hắn nghĩ người phụ nữ nam tính này không biết nhìn hàng, nàng ta phải nhìn xem hắn được biết bao nữ nhân hoan nghênh.

Vẻ mặt của hắn đầy quan tâm nhìn qua: "Cô nương, tại hạ......"

Sắc mặt của Ngu Khuyết lập tức biến đổi, đầu chui vào trong lồng ngực của sư nương, thuận thế ôm lấy eo của nàng, anh anh nói: "Tỷ tỷ, hắn thật đáng sợ, hắn sẽ không làm tổn thương muội chứ."

Sư nương lập tức nhíu mày, nhìn vẻ mặt dầu mỡ của tên tra nam: "Ngươi cách xa một chút, ngươi dọa đến nàng."

Tên tra nam liền bối rối.

Hắn , hắn dọa nàng ta?

Không phải nữ nhân giống đàn ông này càng đáng sợ hơn hay sao?

Nha đầu này......

Lúc này, Ngu Khuyết mới ló mặt ra khỏi cánh tay của sư nương, hướng tra nam lộ ra một nụ cười khiêu khích.

Giọng nói của nàng vẫn nhu nhược đáng thương: "Tỷ tỷ, tỷ có thể bắt hắn đi chỗ khác được không? Ta sợ lắm." Nàng ngẩng đầu lộ ra gương mặt ướt đẫm nước mắt.

Tỷ tỷ soái khí nhìn thấy liền mềm lòng.

Tức khắc nàng liền không khách khí, lạnh lùng nói: "Cách xa một chút."

Tra nam hoảng hốt đứng dậy.

Đi một đoạn rất xa, hắn còn có thể nghe thấy nha đầu tà môn kia miệng đầy giọng điệu trà xanh: "Tỷ tỷ, người mới nãy là hôn phu của tỷ sao? Ta làm như vậy, vị hôn phu của tỷ sẽ không trách tỷ chứ? Y ~hắn sẽ đánh tỷ sao? Hắn thật đáng sợ!"

Tỷ tỷ soái khí ôn nhu an ủi: "Muội đừng sợ, ta bắt hắn đi rồi, tiểu muội muội, để ta nhìn xem chân muội thế nào."

"Tỷ tỷ thật tốt......"

Tra nam: "......." Sao lại thế này! Thế đạo thay đổi sao?!

Vì sao nàng ta câu dẫn nữ nhân đàn ông kia mà không phải là hắn!

Cuối cùng, Ngu Khuyết dựa vào diện mạo đáng yêu cùng với miệng đầy trà xanh của mình, nàng đã đạt được đãi ngộ được tỷ tỷ soái khí ôm kiểu công chúa.

Sư nương soái khí 1m75 ôm Ngu Khuyết 1m6 đi ngang qua sư tôn đang núp ở bên cạnh.

Gương mặt sư tôn trống rỗng, đột nhiên nhận ra thế giới quan bị đánh vỡ.

Ngu Khuyết chớp chớp mắt với hắn.

Bỗng nhiên sư tôn tỉnh táo lại!

Trong nháy mắt, cánh cửa thế giới mới trước mắt hắn chậm rãi mở ra.

Thì ra......Còn có thể như vậy.

Hắn nhìn người trong lòng đang bế đồ đệ của hắn kiểu công chúa trở về doanh địa, đôi mắt càng lúc càng sáng.

Hắn đã biết mình phải làm thế nào!

《 Chương làm quen 》: Thể hiện sự yếu đuối.

Trưa hôm đó, sư tôn mặt không đối sắc làm cho mình bị thương, vì để chân thật, hắn còn chạy tới núi Thương Đãng bắt hai con quỷ, thêm chút vết thương do quỷ làm.

Nam tử tuấn mỹ thất tha thất thiểu đi ra từ núi Thương Đãng, một thân bạch y nhiễm máu đỏ, máu tươi nơi khóe miệng làm nổi bật dung mạo diễm lệ kinh tâm động phách.

Mỹ nam bị thương lảo đảo đi về phía người trong lòng hắn, giống như đã sức cùng lực kiệt, ngã xuống không hề có dấu hiệu báo trước, thuận thế ngã vào lòng ngực đối phương.

Bên tai hắn vang lên những âm thanh dồn dập: "Tiên quân? Tiên quân! Ngươi làm sao vậy?"

Một thân toàn vết thương như vậy đối với hắn không có gì đáng lo ngại, ý thức của hắn vẫn còn thanh tỉnh, nhưng lúc này cảm giác bản thân mình đang say.

Đời trước, cho tới giây phút cuối cùng, hắn không thể gần gũi nàng như vậy.

Giang Hàn không lên tiếng, đối phương liền cho rằng hắn bị thương quá nặng liền bế hắn lên, chuẩn bị đưa tới doanh địa chữa trị.

Sư tôn thuận theo lệch đầu vào lòng ngực của đối phương.

Tên tra nam chết dưới kiếm của hắn kiếp trước liền không đồng ý: "Không, đừng xen vào chuyện của người khác."

Sư tôn thuận theo giả vờ suy yếu ho khan hai tiếng.

Giọng nói cuốn hút lãnh đạm vang lên: "Nếu ngươi không muốn gây chuyện thì cách xa ta ra một chút."

Giờ khắc này, sư tôn đột nhiên muốn cười to.

Hắn nắm lấy ống tay áo của đối phương, nhẹ giọng nói: "Nàng tên là gì?"

"Mạc Hàn Sanh."

"Thật trùng hợp, ta tên là Giang Hàn."

Thật tốt, đời này lại quen biết nàng.

.........

Sư tôn ở doanh địa chữa bệnh, thành công làm quen được người trong lòng.

Một lần thực nghiệm thành công, hắn cảm thấy thực sự lý giải được cuốn sách 《 30 ngày làm nàng đối với ngươi muốn ngừng mà không được 》.

《 Chương tình địch 》: Thể hiện ưu điểm của bản thân, dùng ưu thế của chính mình để đối phương không đánh mà thua.

Ưu thế của hắn là cái gì? Có thể đánh.

Sư tôn cảm thấy chính mình đã lĩnh ngộ!

Vì thế vào lúc đêm xuống, con vợ cả Tống gia đi tiểu đêm không biết bị tên nào trùm bao tải đánh một trận, không chỉ hai đùi trực tiếp bị đánh gãy, cái chân thứ ba cũng xem nữa khó giữ, còn bị ném vào nhà xí, ngày hôm sau có người tìm được hắn trong đó.

Tống gia vì muốn giữ mạng của hắn, khẩn cấp trở về.

Sư tôn biết thời điểm hiện tại không thể giết tên kia, nhưng hắn không ngại thể hiện ưu điểm của mình.

《 10 phương pháp thể hiện mị lực cá nhân 》: Ưu điểm của ngươi không chỉ khiến cho tình địch chấn động, mà càng khiến cho nàng yêu thích.

Sư tôn bị 'trọng thương' buổi chiều, sáng hôm sau liền ra khỏi doanh địa chữa bệnh, chạy vào núi Thương Đãng biểu diễn mười chiêu trước mặt người trong lòng.

《 Kỹ xảo nói chuyện 》: Sư tôn nói chuyện với người trong lòng cả một buổi sáng.

《 Bắt lấy dạ dày của nàng 》: Giữa trưa, sư tôn trầm mặc không nói bắt được một con thỏ hoang, nấu một bàn thỏ mười tám món.

Cuối cùng cũng tới chiều, bởi vì sự tồn tại của sư tôn quá mức mãnh liệt, Mạc Hàn Sanh không chú ý cũng không được.

Nàng chủ động đi tới trước mặt Kiếm Tiên đang nghỉ ngơi, ngữ khí bất đắc dĩ: "Vị tiên quân này, ta xuất thân từ gia đình bình dân, ngoại trừ luyện khí thì những cái khác không giỏi, không gia nhập môn phái nào, không tín ngưỡng tôn giáo lung tung khác, cũng không mua thực phẩm chức năng, tiên quân đi theo ta như vậy rốt cuộc là có ý thế nào?"

Nàng đi tới trước mặt mình.

Sống sờ sờ.

Sư tôn đột nhiên mỉn cười.

Bình thường hắn không hay cười, nhưng lúc cười lên lại rất đẹp, khiến cho người ta sửng sốt.

Mạc Hàn Sang đang sửng sốt liền nghe thấy đối phương lên tiếng: "Thật trùng hợp, môn phái của ta nhỏ, ta có một đồ đệ đúng lúc cần luyện pháp khí, muốn nhờ cô nương vì đồ đệ của ta luyện chế một cái."

Mạc Hàn Sanh tức khắc nhẹ thở phào: "Mời ta luyện khí thì ngài nói thẳng là được, không cần làm nhiều như vậy."

Sư tôn: "Cũng là báo đáp ân cứu mạng của cô nương."

Mạc Hàn Sanh: "Việc nhỏ mà thôi."

Sư tôn vuốt cuốn sách 《 phiên ngoại 30 ngày làm nàng đối với ngươi muốn ngừng mà không được 》trong áo, có hơi đỏ mặt, quyển sách này.......Có lẽ không lâu nữa sẽ có tác dụng.

Vì thế, trưa hôm đó, Ngu Khuyết đang cố hết sức mặc quần áo mới cho chó cưng của mình thì sư tôn liền tới cửa.

Vẻ mặt của sư tôn thản nhiên: "Khuyết nhi, ta đã tìm được luyện khí sư làm pháp khí cho con, ít ngày nữa có thể sẽ lấy được."

"Luyện khí sư là người......Là Mạc cô nương, chúng ta phải cùng Mạc cô nương tới phòng luyện khí của nàng ấy, vì ngươi khai lò."

Ngu Khuyết trầm mặc một lát, bày tỏ nghi hoặc trong lòng: "Cho nên sư tôn quyết định muốn ở rể sao?"

Nam đức cái gì mà nam đức a?

Này mẹ nó cũng quá nam đức rồi!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net