luyến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mặt trời dần lặn về phía tây, cửa sổ vẫn còn mở một nửa lạc vào một vài tia nắng hoàng hôn ấm áp, ánh nắng cuối ngày nghiêng về phía sau lưng anh, giống như ngược chiều ánh sáng mà đến.

thấy đôi mắt sâu xa của junhyeon đang chăm chăm nhìn anh ngơ ngẩn đến xuất thần, trái tim của taerae khẽ run rẩy, cổ họng anh ngứa ngáy, không nhịn được mà khẽ ho một tiếng.

bởi vì âm thanh này, kum junhyeon đột nhiên lấy lại tinh thần, ánh mắt có chút u tối, ánh mắt cậu vẫn thân thiết như cũ khóa định lấy hình bóng anh, giọng nói anh rất thấp, mang theo một chút khàn khàn "làm sao vậy?"

bị cậu nhìn chằm chằm đến có chút mất tự nhiên, hai bên tai đỏ hồng lên, anh làm ra tư thế cúi thấp đầu nhìn vào di động của mình.

"sáu giờ rồi, tối nay tôi còn có lớp tự học buổi tối, còn phải đi ăn cơm tối nữa."

quá phạm quy rồi.

chết tiệt.

bây giờ anh vừa nhìn thấy kum junhyeon liền sẽ tùy tiện nghĩ ngay đến phát giọng nói mê người của cậu, toàn bộ trái tim của anh sẽ trở nên kích động mà mất đi tần số của nó.

huống hồ chi còn bị cậu nhìn chằm chằm không chút che đậy như vậy.

khóe môi của junhyeon câu lên một nụ cười nhàn nhạt, sắp xếp xong văn kiện anh đưa cậu làm ở trên bàn, cậu xoay người đứng dậy đem bản thảo đưa lại cho kim taerae, lúc anh đưa tay nhận lấy bản thảo, cậu liền mở miệng trong vô thức.

"cùng ăn đi."

kum junhyeon đã nói như vậy, kim taerae cũng không tiện từ chối, anh chỉ có thể cùng cậu đi xuống con đường trường học.

"muốn ăn gì?"

junhyeon đang suy nghĩ xem có cần dẫn người ta đi ăn một bữa ngon hay không, nhưng bản thân cậu cũng rất tôn trọng ý kiến của người khác, nên trước hết vẫn lên tiếng hỏi ý kiến của anh đã.

"ăn ở căn tin đi."

junhyeon thấp giọng đáp ứng yêu cầu của anh, cậu không nói thêm gì nhiều nữa.

trường học phân thành khu nam và khu bắc, căn tin phân bố rải rác khắp nơi cũng rất nhiều, ngay lúc này vừa khéo là thời gian tan học, vậy nên người ở căn tin lúc này có chút đông.

kim taerae thật sự có chút đói, bước chân anh hơi nhanh, vừa bước vào căn tin liền bỏ mặc junhyeon ở phía sau.

junhyeon nghĩ "tui ở đây mà anh còn bỏ để đi theo đồ ăn à?"

cửa bán thức ăn của căn tin đông nghịt người, nhưng vóc người kim taerae cao gầy, xương khớp lại mảnh khảnh, anh nhanh như chớp liền có thể chen vào bên trong.

đã vào trường được một khoảng thời gian rồi nhưng junhyeon rất hiếm khi đặt chân đến căn tin trường học.

trong không khí phảng phất mùi khói dầu ngây ngấy, dáng vẻ cao quý, kiêu ngạo của kum junhyeon lại có phần lạc lõng, không hợp với nơi này.

tại người ta trầm tính lạnh lùng boi.

ánh mắt của junhyeon một khắc cũng không rời khỏi anh, nhìn thấy đám đông đang chen về phía taerae, anh khẽ chau mày lại.

kim taerae từ trước đến nay vẫn luôn ghét những nơi có đám đông chen chúc tụ tập, anh cũng rất ít khi đến căn tin, chỉ là vừa nãy khi junhyeon hỏi, anh cũng không biết phải làm sao nên mới thuận miệng nói ra đến căn tin ăn.

bỗng nhiên, dường như lực ép của đám đông bốn phía xung quanh đột nhiên tan biến, còn có chút dễ thở, thoải mái, dễ chịu hơn biết bao nhiêu.

anh chỉ nghe thấy một hơi thở ấm nóng bên tai và cánh tay vòng quanh cơ thể mình, hai cánh tay ấy hình thành nên một vòng bao.

một người đang đứng phía sau đem anh đặt vào trong vòng tay của mình.

mùi hương mát lạnh quen thuộc quanh quẩn nơi khoang mũi anh, mùi gỗ đàn hương thoang thoảng chút mùi hăng hắc của thuốc lá.

người đó là ai, không cần nói cũng rõ rồi.

nhịp tim trong phút chốc đập nhanh từng hồi, giống như trong nháy mắt muốn nhảy lên tới cuống họng vậy.

kim taerae cố gắng duy trì dáng vẻ trấn định nên có của mình, anh mượn lấy ưu thế mà junhyeon tạo ra cho mình nhanh chóng đi vào chọn xong món ăn.

anh quay lại, ngẩng đầu nhìn cậu.

nhìn thấy gương mặt anh tuấn đẹp đẽ kia, cảm giác hươu con chạy loạn trong anh càng thêm rõ ràng, giọng nói anh run rẩy, "junhyeon à, tôi qua chỗ ngồi bên kia đợi cậu."

junhyeon cúi đầu nhìn xuống dĩa thức ăn anh đang bưng, nhẹ ừm một tiếng.

kim taerae vừa lấy xong đũa và các dụng cụ để ăn khác thì junhyeon cũng đang bưng một dĩa thức ăn đi qua phía anh.

khoảng cách từ cửa bán thức ăn đến chỗ ngồi không xa, nhưng cũng thu hút được không ít ánh mắt lúc ẩn lúc hiện.

kim taerae cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng cậu, chỉ là lúc đưa đũa qua cho cậu mới vô thức nhìn thấy món ăn được đặt trong dĩa trước mặt cậu.

món ăn junhyeon chọn giống y như món của taerae.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net