Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa bước ra khỏi văn phòng của hội học sinh, Bình nhi chạy vội lên lớp nhưng vừa lên lớp lại đụng mặt với bà giáo viên chủ nhiệm hắc ám. Bà này khiến cho tiểu cân nhà ta bao nhiêu lần khổ sở, vừa nhìn thấy Bình nhi lấp ló ngoài cửa bà liền tung chiêu " phi phấn thần chưởng" hướng phía Thiên Bình.

Do quá quen với mấy trò cũ rích nhàm chán này, Thiên Bình nhẹ nhàng né người sang phải tránh đạn của giáo viên chủ nhiệm, lễ phép chào.

- Em chào cô ạ...!

- Em đi đâu mà giờ mới lên lớp?- bà ta khẽ nheo đôi mắt hắc ám tỏ thái độ không vui.

- Dạ, em lên phòng hội học sinh. Hội trưởng kêu em giúp một số việc.- Bình nhi bình thản trả lời.

Gì chứ cứ lôi hội học sinh ra chống đỡ là được. Trong trường này ai cũng biết, tổ chức của hội học sinh có quyền lực đến mức nào. Hội trưởng hội học sinh lại chính là tiểu bảo bối nhà cô vậy nên Thiên Bình cũng được thơm lây.

- Còn gì nữa không ạ?! Không em về chỗ đây, đứng nãy giờ mỏi chân lắm ạ!- Bình nhi nhà ta vẫn cố lễ phép tới cùng.

Vừa nghe thấy từ " hội học sinh" mặt của bà cô dịu lại hiền như mèo, nhẹ nhàng nhắc nhở Bình nhi.

- Lần sau đừng đi muộn nữa nhé! Vào chỗ đi!

Thiên Bình hùng dũng đi vào trước bao con mắt ngưỡng mộ của học sinh trong lớp. Vừa vào chỗ, đứa Cự Giải ở bàn trên quay xuống thì thầm.

- Kinh nha! Chưa ai dám chống đối cô này đâu!

Thiên Bình bĩu môi, nghếch mặt lên trời tự sướng.

- Hô hô... Bình ta mà lị!

- Thiên Bình, lên giải bài này cho tôi! Đã vào muộn rồi còn gây mất trật tự!- "bà chằn" gõ mạnh cái thước chỉ vào Bình nhi đang tự sướng.

Thiên Bình ngậm ngùi đứng dậy, đưa ánh mắt cầu cứu lũ bạn bên cạnh nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu. Lết xác lên trên bảng, tiểu cân đứng bán dáng ở trên đấy, bà cô bực mình.

- Đi ra ngoài đứng cho tôi! Bài dễ như thế này mà không giải được!

Ra thì ra, cứ như tiểu cân muốn học lắm không bằng, lại hùng dũng đi ra ngoài trước ánh mắt ngưỡng mộ của lũ bạn. Ngồi học mấy con môn vắt não để suy nghĩ thà ra ngoài hóng gió còn thích hơn.

Thiên Bình vừa dựa lưng vào tường  "ngắm cảnh" thì tiếng hò hét ầm ĩ cùng với bóng dáng quen thuộc đập vào mắt Bình nhi. Dùng đôi mắt 10/10 của mình nhìn sang lớp đối diện.

" Kia không phải là cái lớp mà  toàn con nhà giàu với cả "não trâu" học sao. Hai tên kia hình như là hai tên sáng nay mình gặp trên phòng hội học sinh thì phải! Hai tên đó thì có gì đâu mà phải hò hét lên như thế! Haizzzz... đúng là bọn mê trai!

**********Chúng ta cùng lượn sang lớp 11A1 nào*******

Cô giáo đang giảng bài say sưa, dưới lớp đứa thì nằm ngủ, đứa thì nghịch điện thoại, đứa thì lôi ngôn tình ra đọc vừa đọc vừa khóc sướt mướt mặc kệ cô đang giảng gì ai biểu đây là lớp giỏi chi.

- Thưa cô, em có chút việc.- giọng nói lạnh lùng ngoài cửa thu hút sự chú ý của cả lớp.

Cô giáo dừng việc giảng bài, đi ra ngoài nói gì đó. Một lúc sau cô đi vào, giọng ngọt như mía lùi, miệng cười đến tận mang tai.

- Các emm! Hôm nay lớp chúng ta có  bạn mới!

Cả lớp nhao nhao, dừng lại mọi hoạt động lại.

- Ai vậy cô! Boy hay girl?

- Xinh không cô?

- Đẹp trai không cô?

Vân vân và mây mây....

Cô giáo bực mình nhìn cái lớp như cái chợ vỡ này đập thước vào bàn cái "rầm" nhưng độ bàn tán không hề giám có khi còn tăng lên. Bất lực nhìn cái lớp của mình, cô đưa ánh mắt cầu cứu Bảo Bình. Bảo Bình đủng đỉnh đi vào giọng nói nhẹ tênh nhưng lực sát thương cực lớn.

- Ai mà mở miệng nói câu nữa, cuối giờ lên phòng hội học sinh uống trà!

Im re...

Bảo Bình ra hiệu cho học sinh mới đi vào, vừa đi vào bọn con gái đã mắt chữ A mồm chữ O không giám hét lên chỉ thì thầm với nhau.

- Ôi! Hai anh ấy đẹp trai quá!

- Ừ, nhất là anh tóc trắng, so cold!

- Tao thấy anh tóc vàng kia nhìn đẹp hơn! cool dã man!

v...vvv

- Thiên Yết!- Thiên Yết lên tiếng giới thiệu trước khiến cho mọi thứ như muốn đóng băng. Bỗng dáng vẻ của người ở dãy đối diễn khiến anh chú ý, không ai khác ngoài tiểu cân. Thiên Yết khẽ nhếch môi suy tính gì đó. (t/g: có chúa biết và tác giả biết hehe :D)

- Hê lu everyone and lady! Mình là Song Tử, số điện thoại của mình là 01xxxxx, có gì liên lạc với mình!

SoT lên tiếng phá tan suy nghĩ đen tối của Thiên Yết, vừa nói xong, Song Tử còn miễn phí tặng cho lũ con gái nụ cười tỏa nắng khiến cho máu mũi của bọn con gái chảy liên tục.

- Tôi về trước đây!- Tiểu Bảo lên tiếng phá tan mộng đẹp khiến cho lũ con trai tiếc nuối. Song Tử hạ quyết tâm theo đuổi Bảo Bình, nói với giọng sát gái.

- Em không lấy số của anh sao!

Tiểu Bảo không khách khí dội gáo nước lạnh vào  SoT.

- Danh  bạ không chứa rác!

Nói xong Bảo Bình đi ra khỏi lớp, Thiên Yết, SoT cũng về chỗ theo chỉ dẫn của giáo viên.

- Tán nhỏ đó không hề dễ đâu! Cảnh báo trước với mày!- Thiên Yết lạnh lùng lên tiếng phá tan mộng đẹp của SoT.

- Hừ, không có ai thoát khỏi tay SoT cả!- SoT tự tin đáp lại, Thiên Yết không nói gì gục mặt xuống bàn.

" Càng khó, tôi lại càng thích. Bảo Bình."

Sorry m.n nha. Do dạo này mk khá bận nên là không đăng đc hôm nay mk đăng bù lun, chap dài hơn rùi nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net