Yêu Thần Ký (376-380)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 376: VÔ NHAI TỬ

Chứng kiến Tiêu Ngữ bị biệt khuất, Nhiếp Ly không khỏi có vài phần buồn cười, hắn hoàn toàn thật không ngờ sự tình cư nhiên sẽ phát triển thành tình huống như vậy. Vẫn cho rằng Tiêu Ngữ là người đàn ông, ai biết Tiêu Ngữ dĩ nhiên giấu sâu như vậy?Phỏng đoán Tiêu Ngữ cùng Minh Văn có quan hệ rất lớn đi. Nhiếp Ly nói với Tiêu Ngữ:

- Thương thế của ngươi khôi phục như thế nào đây?

Tiêu Ngữ trong đầu không khỏi lại hiện ra mới vừa rồi các loại, gương mặt nóng hổi mà quay đầu đi chỗ khác."Ta đã không có việc gì." Tiêu Ngữ thanh âm rất nhẹ.

- Vậy là tốt rồi!

Nhiếp Ly gật đầu nói:

- Ngươi bị tổn thương đã khôi phục, chúng ta đây đi trở về đi!

- Ừm.

Tiêu Ngữ đáp một tiếng.

Nhiếp Ly đứng lên, đang chuẩn bị ly khai, đột nhiên cảm giác được mấy đạo khí tức cường đại đang hướng bên này tới gần.

- Cẩn thận!

Nhiếp Ly lập tức lôi kéo Tiêu Ngữ hướng bên cạnh đi vào rừng cây tránh đi, sau đó tay trái chấm một ít Yêu Huyết nhanh chóng viết Minh Văn.

- Lưu manh!

Tiêu Ngữ sắc mặt tái xanh, Nhiếp Ly vừa mới sàm sở nàng, bây giờ lại còn dám? Truyện được copy tại

Đã thấy Nhiếp Ly sắc mặt nghiêm túc tay phải bắt lại tay Tiêu Ngữ, tay trái che Tiêu Ngữ miệng, trầm thấp quát lên:

- Không muốn chết liền không cần nói!

Tiêu Ngữ bị Nhiếp Ly từ phía sau lưng ôm lấy, ô ô giãy dụa một hồi, không còn cách nào tránh thoát, trong con ngươi toát ra thần sắc xấu hổ, chỉ có thể mặc kệ cho Nhiếp Ly từ phía sau lưng ôm tới, cảm giác khác thường hiện lên, gò má nàng nóng hừng hực.

Nhiếp Ly và Tiêu Ngữ cùng nhau che giấu ở phía sau cây, con mắt nhìn chằm chặp rừng cây ở ngoài, ngừng thở, bởi vì hắn cảm giác được, mấy đạo khí tức cực kỳ mạnh mẽ, căn bản không phải bọn họ hiện nay có thể đối kháng, đối với Minh Văn pháp trận trên người có thể tránh được truy tung của đối phương hay không, Nhiếp Ly cũng không phải rất rõ

.Tiêu Ngữ mới vừa vặn vẹo, Nhiếp Ly có thể cảm giác được cái kia kiều đồn Tiêu Ngữ ngạo nghễ nhu thuận. Chặt chẽ để ở giữa chân của hắn, khiến cho hắn không khỏi hồi tưởng lại ở Minh Vực Thế Giới Tử Vong Chi Thần trong cổ mộ một chút tư niệm.Trước đây cho rằng Tiêu Ngữ là nam nhân. Tự Nhiên không có cảm giác gì, nhưng là bây giờ, Nhiếp Ly không khỏi thầm nghĩ muốn chết.Nói thật, Tiêu Ngữ hiện tại mặc dù là một thân quần áo đàn ông, nhưng lại hiện ra vẽ đẹp đến kinh tâm động phách.

Nhiếp Ly thu liễm một chút tâm thần, ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm xa xa.Đã thấy lúc này, hai cái thân ảnh đáp ở xa xa trên một mảnh cỏ.Đây là hai cường giả của những chủng tộc khác. Một cái toàn thân có bộ lông dài, một cái lỗ tai xích hồng, rõ ràng là cường giả yêu tộc.

- Vừa rồi rõ ràng cảm giác được nơi này có hai cổ hơi thở, nhưng không biết đi nơi nào?

- Vừa rồi hai cổ hơi thở, hẳn là cùng tên tiểu tử kia không có quan hệ gì, tên tiểu tử kia khí tức không có yếu kém như vậy!

Hai cái cường giả yêu tộc trò chuyện với nhau.

Hai cái tên cường giả yêu tộc này chắc chắn là đang truy tung người nào."Tiểu tử kia giết nhiều người của chúng ta như vậy, không giết được hắn khó giải mối hận trong lòng của ta!" Một người trong hai tên cường giả yêu tộc cắn răng nghiến lợi nói trong khi ánh mắt của hắn tìm kiếm khắp nơi.

Rõ ràng cảm giác được hai cổ khí tức cực yếu, chạy tới nhưng sau đó làm sao một điểm khí tức đều không cảm ứng được? Theo lý thuyết hai cỗ hơi thể yếu ớt như vậy. Căn bản đừng nghĩ tránh thoát cảm giác của bọn hắn! Hai cường giả yêu tộc bắt đâu tìm kiếm chung quanh Lúc này Tiêu Ngữ mới hiểu, nguyên lai Nhiếp Ly cảm ứng được hai cái tên cường giả yêu tộc này, cho nên mới có vừa rồi cử động. Tuy là cùng Nhiếp Ly tư thế vô cùng tối, Tiêu Ngữ cũng là không dám nhúc nhích.

Ngừng thở.Cảm giác được một tên trong số hai tên yêu tộc có hướng bên này phát hiện được dấu hiệu, Nhiếp Ly không khỏi tim đập nhanh hơn vài phần, căn cứ phán đoán của hắn, hai cái tên cường giả yêu tộc này ít nhất là tôn tại thiên chuyển cảnh, một người trong bọn họ tới gần khoảng cách của Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ cách chừng mười thước, cũng rất dễ dàng xuyên qua trận pháp Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ ẩn nấp. Đến lúc đó lấy thực lực của Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ căn bản không thể nào là đối thủ của hai tên Thiên Chuyển Kỳ cường giả, rất dễ dàng trực tiếp bị miểu sát.

Thời điểm cái tên cường giả yêu tộc kia gần tới chỗ Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, hắn đột nhiên dừng chân lại. Hướng xa xa nhìn lại."Ở bên kia!" Cái kia cường giả yêu tộc trong con ngươi hiện lên vẻ vui mừng.Sưu sưu! Hai cái thân ảnh hối hả lao đi.

Chứng kiến hai cái cường giả yêu tộc đi xa, Nhiếp Ly lúc này mới thở phào một cái.

- Mau buông ta ra!

Tiêu Ngữ bắt đầu giãy dụa. Nói loạn, nghĩ đến sự việc ngày hôm nay mình gặp phải, nàng hận không thể tìm cái lỗ dưới đất chui vào.

Nhiếp Ly buông Tiêu Ngữ ra, nói ra:

- Chuyện gấp không thể theo lẽ thường được, tình huống vừa rồi là bất đắc dĩ!A là bất đắc dĩ đó

Tiêu Ngữ có chút buồn bực liếc mắt nhìn Nhiếp Ly, nàng đương nhiên minh bạch, Nhiếp Ly quả thực không phải cố ý, thế nhưng, nàng lại làm sao có thể hoàn toàn không ngại?" hai cái cường giả yêu tộc đi rồi, nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta phải mau đi mới được!" Nhiếp Ly nói xong, xoay người đang chuẩn bị ly khai, đã thấy một thân ảnh đang đứng cách bọn họ chỉ có hai thước, Nhiếp Ly trong lòng hơi rùng mình.

Nhiếp Ly liếc mắt nhìn đối phương, đó là một cái tiểu hài tử không lớn lắm, ngoại trừ đỉnh đầu dài một đôi lỗ tai đầy lông nhung, còn lại đều cùng nhân loại bình thường không khác nhau gì cả, nhìn giống như là một tiểu hài tử mười ba bốn tuổi, bộ dáng của hắn cực kỳ tuấn tú.

Mặc dù đối phương bề ngoài như đứa bé loài người mười ba bốn tuổi, thế nhưng Nhiếp Ly lại không dám có chút ý đồ nào, yêu tộc tuổi thọ cùng nhân loại là không đồng dạng như nhau, nhìn giống mười ba bốn tuổi, nhưng rất có thể đã là sống mấy ngàn tuổi rồi là chính hiệu lão yêu quái!

Hắn nháy nháy mắt,đôi mắt trong suốt dò xét mà nhìn Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ.Mặc dù không biết đối phương có ý đồ gì, nhưng Nhiếp Ly thần tình buộc chặt tùy thời đề phòng, tuy là nhìn không ra thực lực của đối phương mạnh yếu như thế nào, thế nhưng khẳng định có thể chắc chắn rằng tên trước mắt này thực lực còn muốn hơn xa hai tên cường giả yêu tộc lúc trước!

Có thể ở dưới tình huống lặng yên không tiếng động tiếp cận cách bọn họ chỉ có vài mét, đối phương muốn giết hắn hôm nay chỉ sợ đơn giản là dễ như trở bàn tay!

- Các ngươi là người nào trong Thần Tông?

- Hắn nhìn Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, cười híp mắt hỏi.

- Ngươi là ai?

Nhiếp Ly nhìn đối phương hỏi, hắn không rõ ý đồ của đối phương rốt cuộc là cái gì.

- Ta gọi Vô Nhai Tử, đã hơn tám mươi tuổi, coi như các ngươi phải gọi ta là gia gia đi,bất quá ta hỏi các ngươi nói, các ngươi cư nhiên không trước trả lời ta, còn đến hỏi ngược lại ta?

Vô Nhai Tử khí lão hoành thu nói.

Nghe được Vô Nhai Tử nói, Nhiếp Ly cười thầm trong lòng, cái này Yêu Tộc mới sống hơn tám mươi tuổi, ở trong yêu trong tộc không phải chỉ là một tên tiểu tử vị thành niên thôi sao, rất nhiều Yêu Tộc ở cái tuổi này thậm chí ngay cả linh trí cũng không mở, bất quá cái này Vô Nhai Tử, linh trí chắc là tương đối cao.

Nghe Vô Nhai Tử nhẹ giọng nói chuyện, không hề giống mang theo một tia ác ý nào.Sợ rằng đối phương muốn giết bọn họ, bọn họ chỉ sợ sớm đã chết mười lần.

Nhiếp Ly nhún nhún vai nói rằng

Các ngươi Yêu Tộc theo chúng ta Nhân Tộc không giống như nhau, hơn tám mươi tuổi vẫn chỉ là yêu tộc tiểu hài tử a!"

- Các ngươi chẳng lẽ không đúng là tiểu hài tử?

Vô Nhai Tử có chút buồn bực nói, lập tức nghiêm sắc mặt:

- Ngươi liền không lo lắng ta đem hai người các ngươi tất cả đều giết sao? Các ngươi mới chỉ là Thiên Mệnh Cấp mà thôi!

CHƯƠNG 377: THIÊN HUYỄN MÊ HỒN TRẬN

- Nếu ngươi muốn giết chết bọn ta thì người đã sớm động thủ rồi.

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, nhìn phía trước Vô Nhai Tử nói ra. Xác thực dùng bọn hắn thực lực Thiên Mệnh Cấp, căn bản không phải là đối thủ của Vô Nhai Tử.

- Coi như các ngươi vận khí tốt gặp được ta.

Vô Nhai Tử nhún nhún vai.

Nhiếp Ly bình tĩnh mà ngưng mắt nhìn lên trước mắt Vô Nhai Tử nói:

- Nếu đã tới Đại thế giới, chúng ta liền đã làm tốt một lần chuẩn bị chết đi, chưa nói tới vận khí tốt hoặc là không tốt.

, hắn cũng không biết rằng trước mắt Yêu Tộc thiếu niên này đến cùng là lai lịch gì.

Ánh mắt của Vô Nhai Tử từ trên người của Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ đảo qua, trong đôi mắt xẹt qua một tia ánh sáng khác thường:

- Trên thân các ngươi lại có thời không khí tức chấn động!

Trong lòng Nhiếp Ly rùng mình, không nghĩ tới cảm giác của Vô Nhai Tử như vậy mà vô cùng nhạy cảm, hắn chú ý thấy thần sắc Vô Nhai Tử biến hóa.

Tiêu Ngữ đứng ở bên cạnh Nhiếp Ly, trầm mặc không nói, nàng minh bạch, thực lực của Vô Nhai Tử vượt xa bọn nàng, nói nhiều cũng vô ích,dứt khoát hay vẫn là không cần nói thì tốt hơn.

- Bất quá các ngươi yên tâm, ta cùng các ngươi không thù không oán, sẽ không vô cớ hại các ngươi đâu!

Vô Nhai Tử nhún nhún vai, hắn nhìn hướng Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ nói:

- các ngươi cũng là vì Hư Ảnh Thần Cung mà đến đây đi?

Hư Ảnh Thần Cung?

Nhiếp Ly khẽ nhíu mày, trầm tư.

Chứng kiến Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ nhíu mày không biết thành bộ dạng gì, Vô Nhai Tử ngây ngốc một chút, nói ra:

- Các ngươi không phải là vì Hư Ảnh Thần Cung mà đến? Nếu như không phải là vì Hư Ảnh Thần Cung mà đến, cái kia các người tới nơi này làm gì? Các ngươi chẳng lẽ không biết với thực lực các người thì đây là nơi rất nguy hiểm hay sao?

Nhiếp Ly hồi tưởng lại Hư Ảnh Thần Cung đến cùng là dạng địa phương gì, Hư Ảnh Thần Cung là một vị Thượng Cổ Đại Năng lưu lại một tòa hành cung. Tòa hành cung này cách mỗi sáu năm mở ra một lần, bởi vì đi trong nội cung chất chứa rất nhiều bí bảo, mỗi khi tới thời điểm mở ra, sẽ có vô số cường giả kéo tới tìm kiếm kỳ ngộ.

Kiếp trước Nhiếp Ly đã từng nghe nói qua truyền thuyết về Hư Ảnh Thần Cung. Trong Hư Ảnh Thần Cung bảo vật rất nhiều tuy nhiên lại không thiếu nguy hiểm kèm theo.

Đại khái rằng tại hơn sáu mươi năm sau, Yêu Thần Tông tiến nhập Hư Ảnh Thần Cung, mở ra bảo tàng của vị Thượng Cổ Đại Năng kia.

Vô Nhai Tử suy nghĩ một chút nói ra:

- Là ta hỏi dư thừa, lấy cảnh giới Thiên Mệnh của các ngươi. Tiến vào Hư Ảnh Thần Cung cũng chỉ có con đường tìm cái chết.

Vô Nhai Tử khoát tay áo:

- các ngươi hay là mau rời đi chỗ thị phi này đi,tránh cho tử vong!

Dùng thực lực của Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, muốn đi vào Hư Ảnh Thần Cung là phi thường khó khăn, đụng phải những Yêu Tộc cường giả bọn hắn, cũng là chỉ còn đường chết.

- Vừa rồi cái kia hai Yêu Tộc cường giả như thế nào lại đuổi giết ngươi?

Nhiếp Ly giả bộ như lơ đãng nói ra.

- Hứ,hai tên phế vật kia làm sao có thể là đối thủ của ta. Yêu Thần Tông cùng sở hữu sáu cái Linh Điện, bọn họ là người của Hoả Linh Điện, mà ta là người của Vũ Linh Điện. Trước kia tại hư ảnh Thần Điện phụ cận, ta được tới một kiện đồ vật không biết tên, bọn hắn muốn cướp vật trong tay ta.Bị ta giết chết mấy người, kết quả người của bọn hắn bắt đầu truy sát ta! Chỉ là hai tên kia ta dễ dàng bóp chết bọn hắn, chẳng qua là tiêu diệt bọn hắn, ta liền bại lộ, cho nên mới chẳng thèm cùng bọn hắn động thủ!

Vô Nhai Tử có chút ngạo nghễ nói.

- Không biết người đạt được vật gì mà khiến cho bị truy sát đoạt bảo?

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút nói ra.

- Dù sao hai người các ngươi, cũng là mới Thiên Mệnh cảnh giới mà thôi, cho các ngươi nhìn một chút cũng không có gì!

Vô Nhai Tử hiển nhiên không có đem Nhiếp Ly để vào mắt. Đối với Nhiếp Ly cũng không phòng bị gì cả, cầm ra một quả cầu đỏ bừng như tảng đá hình tròn, khẽ cười nói.Cái tảng đá hình tròn này kích thước lớn nhỏ cỡ nắm tay, toàn thân thuần túy óng ánh, tuy rằng cảm giác không thấy lực lượng gì chấn động, tuy nhiên trong viên đá lại có đạo đạo hồng quang, như là sôi trào lên.

- Chính là cái này! Mặc dù không biết đây là vật gì, nhưng là ta dám xác định. Đây tuyệt đối là một món đồ tốt!

Vô Nhai Tử bộ dạng nói chuyện vô cùng cao hứng, dù sao trốn ở chỗ này cũng là không có chuyện gì. Cùng Nhiếp Ly và Tiêu Ngữ nói chuyện tào lao một hồi cũng không có gì, lại trốn một hồi hắn rời đi thôi. Về phần Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ,bọn họ không bao lâu sẽ quên chuyện này rồi.

Ánh mắt của Nhiếp Ly đã rơi vào tảng đá trên tay Vô Nhai Tử, nhịn không được cười lên nói ra:

- Hồng Yên Thạch?

- Ngươi biết thứ này?

Vô Nhai Tử lập tức hào hứng, nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

- Đương nhiên, Hồng Yên Thạch này, đúng là một kiện đồ vật hiếm có ít thấy vô cùng. Nhưng Hồng Yên Thạch cũng không phải là gì đó bảo vật, nhiều lắm là dùng để rèn mấy cái Ngũ Phẩm bảo khí mà thôi.

Nhiếp Ly nhún nhún vai.

- Điều đó không có khả năng, ngươi là lừa gạt ta đi à nha?

Vô Nhai Tử lập tức cảnh giác mà nhìn về phía Nhiếp Ly:

- ta không tin như vậy vốn đồ vật hi hữu ít thấy, không phải là bảo vật sao!

- Đồ vật hi hữu ít thấy, cũng không nhất định chính là bảo vật, ngươi không tin tưởng lời của ta, đi tìm một cái Thần Tượng Các Tượng Thần Thư, trang thứ bảy trăm sáu mươi mốt mà xem. Bạn đang đọc chuyện tại

Nhiếp Ly nhún nhún vai, thờ ơ nói.

- Tượng Thần Thư? Ta bên này giống như có một quyển!

Vô Nhai Tử lập tức tại trong không gian giới chỉ lật tìm, hồi lâu sau, hắn mới lấy ra một bộ điển tich rách rưới:

- tuy rằng lần trước bị ta cầm mấy tấm dùng trên nhà vệ sinh, nhưng miễn miễn cưỡng cưỡng còn có thể dùng, không biết trang bảy trăm sáu mươi mốt có bị ta dùng hay không!

Vô Nhai Tử mở ra trang bảy trăm sáu mươi mốt, quả nhiên phía trên có giới thiệu về Hồng Yên Thạch cùng so với vật trong tay hắn giống như đúc.

Vô Nhai Tử lập tức giống như nuốt ruồi bọ khó chịu nói:

- Ta phí hết nhiều thời gian như vậy, lấy được như vậy mà chỉ là Hồng Yên Thạch sao? Còn vì cái đồ chơi này giết mười mấy tên Hỏa Linh Điện?

Vô Nhai Tử phẫn uất nói, nhớ tới vừa rồi một đường bị đuổi giết, hắn liền có chút buồn bực.

Nhiếp Ly cười ha ha một tiếng:

- Cho nên nói, về sau trước khi đánh nhau phải đọc ít sách đi à nha!

- Phi phi phi, ta ghét nhất để cho ta đi học. Lão đầu tử nhà ta suốt ngày để cho ta đọc những cái sách nát kia, ta đều buồn phiền chết đi được!

Vô Nhai Tử vẫy vẫy tay, suy nghĩ một chút, con mắt tích lưu lưu một vòng rồi nói:

- dù sao vật này tới tay, mặc dù không là vật gì tốt, nhưng mà nếu như như vậy hi hữu, ta đem cái đồ chơi này bán cho mấy người bằng hữu bạn bè kia đi, đoán chừng có thể lợi nhuận tới không ít tiền! Dù sao bọn hắn khẳng định cũng không nhận biết được vật này là gì!

Nghe được lời của Vô Nhai Tử, Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ nhìn nhau im lặng, đã thành bạn bè ngoan cố của Vô Nhai Tử, vậy thì thật là xui tám đời rồi.

- Không nghĩ tới ngươi tuy rằng tu vi chỉ có Thiên Mệnh cảnh giới, nhưng lại có nhận thức cũng không tệ lắm a.

Vô Nhai Tử một lần nữa xét lại thoáng một phát Nhiếp Ly, nói ra.

Tiêu Ngữ cũng không nhịn không được nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, xác thực đối với kiến thức của Nhiếp Ly, nàng cũng là phi thường bội phục.

Nhiếp Ly nhìn về phía Vô Nhai Tử, cười một tiếng nói:

- Ngươi cứ như vậy chạy tới Hư Ảnh Thần Cung, khẳng định không thu hoạch được gì.

- Chẳng lẽ ngươi lại đối với Hư Ảnh Thần Cung cũng có chút hiểu biết?

Vô Nhai Tử không khỏi nhìn hướng Nhiếp Ly nói.

- Ngược lại là có một điểm hiểu rõ.

Nhiếp Ly suy ngẫm lấy, Vô Nhai Tử thoạt nhìn, cũng không đáng tin, nếu tiến vào Hư Ảnh Thần Cung, coi như là cầm được tới tay thứ tốt, cũng không nhất định là hắn cùng Tiêu Ngữ đạt được đấy!

Vô Nhai Tử lông mày nhướng lên, nói ra:

- Hư Ảnh Thần Cung bên ngoài là Thiên Huyễn Trận, trăm ngàn năm, vô số Vũ Tông cường giả đều phá giải không được, không cách nào tiến vào Hư Ảnh Thần Cung bên trong, bất quá cũng có người trong lúc vô tình tiến vào, đoạt được không ít thứ tốt.

Vô Nhai Tử tròng mắt đảo lòng vòng, nói ra:

- các ngươi có muốn hay không theo ta đi vào?

- Thiên Huyễn Trận, cũng không phải là cái trận pháp gì khó có thể phá giải, nhưng là chúng ta hai cái Thiên Mệnh cảnh giới, đi qua cũng là chịu chết, hay là thôi không đi.

Nhiếp Ly lắc đầu, kiên quyết nói.

CHƯƠNG 378: YÊU HUYẾT TẾ

Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, Vô Nhai Tử liền một trận phiền muộn.Vội vã đi tới.

Nếu như mà Nhiếp Ly nói, Thiên Huyễn Trận không cách nào phá giải, quên đi, cùng lắm thì một mình hắn đi vẫn tốt hơn.

Nhưng mà, Nhiếp Ly nói Thiên Huyễn Trận có thể phá giải, rồi lại không đi, này cũng là rất ư là buồn bực. Hắn đi Hư Ảnh Thần Cung, cùng rất nhiều người mục đích giống nhau, cũng chỉ là thử thời vận mà thôi, bất quá nếu muốn xuyên qua Thiên Huyễn Trận thật sự có một chút khó khăn.

- Ngươi thật sự có thể phá giải Thiên Huyễn Trận? Không phải là gạt ta chứ? Nếu không ngươi đem phương pháp phá giải Thiên Huyễn Trận nói cho ta biết, nếu như ta từ Hư Ảnh Thần Cung đạt được thứ tốt gì đó, chia cho ngươi phân nửa được không?

Vô Nhai Tử nhìn xem Nhiếp Ly nói ra.

- Thiên Huyễn Trận có hơn một nghìn loại biến hóa, mỗi một chủng biến hóa đều không có cùng phương pháp phá giải, ta đem những phương pháp này nói với ngươi xong, ngươi có thể toàn bộ nhớ kỹ sao?

Nhiếp Ly tiếu ý liếc nhìn xem Vô Nhai Tử:

- bằng không thì cái kia như thế nào lại được gọi là Thiên Huyễn Trận đây?

Nghe được lời của Nhiếp Ly, Vô Nhai Tử vô cùng đau đầu. Hơn một nghìn loại đại trận biến hóa, coi như là Nhiếp Ly đem phương pháp phá giải nói cho Vô Nhai Tử biết, chỉ sợ Vô Nhai Tử cũng vô phương không cách nào phá giải. Tiêu Ngữ nghe được lời nói của Nhiếp Ly cùng Vô Nhai Tử, trong lòng không khỏi cười một tiếng, Vô Nhai Tử đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ mắc bẫy của Nhiếp Ly rồi. Tuy rằng liền là nàng cũng không biết Nhiếp Ly nói thật hay giả, nhưng mà có một điểm chính là, Nhiếp Ly như vậy mà nói nhất định là có mục đích.

Vô Nhai Tử suy nghĩ một chút nói ra:

- Vậy không bằng như vầy, ta mang bọn ngươi đi Hư Ảnh Thần Cung, ngươi giúp ta phá giải Thiên Huyễn Trận, tất cả có được đồ vật gì đó, hai người chúng ta mỗi người một nửa.

- Không đi.

Nhiếp Ly lắc đầu, nhìn hướng Tiêu Ngữ nói:

- chúng ta hay là vẫn mau rời đi chỗ thị phi này đi!

- Chờ một chút!

Vô Nhai Tử quát to một tiếng nói.

- Cái gì?

Nhiếp Ly nhìn về phía Vô Nhai Tử.

Vô Nhai Tử cắn răng, nói ra:

- Các ngươi nếu như không đi Hư Ảnh Thần Cung, vậy các ngươi nhất định phải chết!

- Nếu đã tới Đại thế giới, khó tránh khỏi sẽ nhận cái chết trở về, chết thì đã chết, có gì ghê gớm đâu!

Nhiếp Ly nhún nhún vai, nhìn về phía Vô Nhai Tử:

- chẳng lẽ ngươi muốn động thủ?

Nghe được lời của Nhiếp Ly. Vô Nhai Tử ngữ khí thả chậm lại nói ra:

- Dĩ nhiên không phải, chung quanh đây người Yêu Thần Tông nhiều lắm, không có ta bảo hộ, các ngươi căn bản không thể quay về. Dù sao đều là chết, vì cái gì không đi với ta tới Hư Ảnh Thần Cung?

- Không phải chúng ta không đi a, mà là dọc theo con đường này, vạn nhất bị người khác chứng kiến, chúng ta với người Yêu Thần Tông cùng một chỗ. Nhất định sẽ được nhận định là gian tớ trong nhân tộc, đến lúc đó chúng ta nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!

Nhiếp Ly nói.

- Thiên kiến bè phái, trong mắt của ta, Yêu Tộc cùng nhân tộc, chỉ cần không từ trong tay của ta giật đồ, liền không phải là địch nhân của ta.

Vô Nhai Tử hừ hừ một tiếng nói:

- phàm là muốn giành đồ với ta, hết thảy tiêu diệt!

- Coi như là ngươi không để ý, Yêu Thần Tông kia chứng kiến ngươi cùng hai cái nhân tộc chúng ta cùng một chỗ, sẽ ra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net