thân bài 1.0 :>

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❦❦❦

Xin chào, lại là em.
Em ngưng tụ lại rồi đây :)
Có ai block em luôn chưa nhở?
Whatever, enjoy the fiction.
Bây giờ là 04:37 (GMT+8), chúk mn ngụ ngol 🤲

Start reading_

6_

One day.

"Hùng Hùng, Gia Nguyên Nhi của em đâu rồi?"

Châu Kha Vũ hôm nay cáu rồi. Trương Gia Nguyên làm lơ anh thì thôi đi, em ta cả ngày đều chạy đi đâu không biết. Bộ giường ký túc của em ta chỉ để về ngủ thôi à? Có hôm còn không thèm về nữa.

"Anh mày tên Oscar! Em của mày, mày tìm anh làm gì? Có khi đi tìm Khí Liên rồi không chừng."

"Khí Liên, Khí Liên, cả ngày chỉ biết Khí Liên. Ai mới là trúc mã của em ấy chứ hả?"

Một tuần thì ngày thứ đi học, cuối tuần Khí Liên; tối nào rảnh thì call video về nhà, không thì đi tìm Mã Triết.. Thời gian cho Châu Kha Vũ đâu???

"Ôi mẹ ơi!" _ Châu Kha Vũ đùng đùng mở cửa phòng, toan đi tìm Trương Gia Nguyên thì người đã về đến cửa, thành công dọa bay mất nửa cái hồn của con cún đang xù lông kia.

"Đi đâu đấy?" _ Hai con người hơn mét tám kia cứ thế đứng chặn cửa. Mắt đối mắt, mồm liên mồm cùng ho ra một câu.

"Hỏi làm gì?" _ Đồng thanh nhân đôi.

"Đánh nhau không?" _ Liên thanh nhân 𝝿.

"Anh nhào vào?!" - "Thôi!" _ Cũng đồng âm, mà nó lạ lắm..

Oscar chịu rồi, đôi uyển non này có thể không cự nhau một ngày thôi có được không?

"Thế hai con uyên ương chúng bây có thôi đi không? Số phòng là 419 thật, nhưng mà cửa phòng không phải nơi tiếp khách. Biết không hả?"

"Có anh mới tiếp khách ấy." _ Châu Kha Vũ từ cự Trương Gia Nguyên lại quay sang ghẹo Vương Chính Hùng nữa rồi.. Lãnh Hàn Kha Vũ bị dính ngải nhây rồi, cứu giá!!

Oscar tay cầm bút chì hướng vào Châu Kha Vũ, vừa làm ra vẻ tức đến run tay vừa nói:
"Anh đây không cãi nhau với đồ trẻ con như bây!"

7_

Chuyện buôn dưa bên lề mà đâu đó trong trường đứng xíu là nghe được.

"Ê mày, biết chuyện ông chủ nhiệm lớp diễn xuất chọc gì hiệu trưởng không?" _ A hỏi.

"Nghe giang hồ đồn nôm na đâu là cãi nhau căng lắm, lúc đi còn sập muốn rớt cái cửa tiền triệu của hiệu trưởng í." _ B trả lời.

"Èo, không đứa nào hóng hớt được nội dung câu chuyện à? Chán thế~" _ C muốn biết chút chi tiết cho dễ đưa mồm đi buôn chuyện.

"Chuyện của hiệu trưởng mà mày cũng dám hỏi, gan nhờ?" _ Để D kéo em lại, kẻo em quay vào ô 'mất mạng' :))

"Mịa, cái trường này có đứa nào sợ thầy hiệu trưởng nữa à? Trông như con mèo con ấy, mấy đứa cưng thầy nên ngoan thôi chứ sợ khỉ gì."

"À thế mày sợ hội giảng viên của trường không?"

".. Sợ ạ."

"Biết sợ thì buôn ít cái chuyện thôi. Đi, vào học rồi!"

•••

"..."

"..."

"Riki-kun.. Anh đừng lườm nữa mà.." _ Uno Santa, chủ nhiệm lớp diễn xuất, đang cực kỳ không được đứng đắn cho lắm mà mè nheo với hiệu trưởng mèo con của UBWC.

"Buông móng em ra, không thì tối lại chia giường như cũ." _ Rikimaru, hôm nay là Maru-sama. Rất là cực kỳ cứng rắn, yêu sensei.

"KHỒNGGGG!!! Em chỉ lỡ tay sập cái cửa, anh lại đành lòng chia giường với em cả tuần nay. Anh còn yêu em không??" _ Tuyệt kỹ mè nheo chiêu áp chót, khổ nhục kế.

"À, hôm nay có cả 'còn yêu không' nữa nhỉ? Thế em muốn nghe anh đáp cái gì nào?" _ Bí kíp chọc chồng, thức thứ ba, nhịn được cười là ghẹo được cún.

"Chikada Rikimaru!" _ Santa xin phép một giây làm bộ đứng bật dậy để quạu. Thật ra là do ngồi xổm lâu cũng đau chân..

"Uno Santa?" _ Rikimaru ngồi trên ghế, thản nhiên nhướng mày nhìn em chồng cưới hỏi hợp pháp của mình. Xùy, còn lâu mới ăn được anh nhé. Yêu nhau thêm vài kiếp nữa thì may ra?

"Thôi mà. Em biết em sai rồi, biết anh không nên mặc áo lưới lên lớp rồi, biết là không nên sập cửa phòng làm việc của anh rồi mà. Riki-kun~" _ Có thể đứng cho giãn gân giãn cốt một tí rồi thì mình lại ngồi xuống, xuống nước xuống họng dỗ dành chồng mình đã rồi có gì về nhà thẩm, à, về nhà tính lại sau.

"Em biết sai cơ đấy? .. Ơ, nghe cứ sai sai gì ấy nhờ?" _ Maru chạy đi đâu bỏ Riki ở lại rồi? Riki load không được con cún lươn lẹo này..

"Nào có. Sai gì đâu? Em cau có với anh là em sai mà. Đừng dỗi nữa mà, Riki. Chiều về em đưa anh đi ăn sushi nhé? Anh thích ăn ở Goramy hơn hay Unda hơn nè?" _ Chiến thuật dỗ mèo chiêu thứ bảy, con đường ngắn nhất để đến tim anh là đường dạ dày.

"Hmm.. Goramy hay Unda à?" _ Mèo đã vào lòng! Làm tới, làm tới thôi.

"Riki-kun bảo thích hai tiệm đấy mà. Thế hôm nay anh muốn ăn ở đâu nè? Hay mình đi cả hai hả anh?" _ Santa rất là tự nhiên đứng dậy, lân la lại gần bóp vai cho Rikimaru, tiện thể cúi xuống gần anh một chút, làm bộ thân thiết đồ gì đó. Không được thơm má, lộ liễu quá. Thế thì hít miếng, chồng mình thơm thơm, phải hít!

Rikimaru chưa phát hiện bản thân bị dụ dỗ mất rồi. Anh ngồi ngoan cho em xoa bóp vai mình, bàn tay măng cụt theo định luật hấp dẫn đưa lên xoa xoa mái tóc được chăm chút đàng hoàng của Santa. Tóc đen này, trông ngoan ra hẳn~

"Thế chiều mình đến Unda đi, decor bên đấy màu cam đẹp lắm." _ Ừm, là mình đi ăn hay đi thẩm định decor của tiệm ạ..?

"Lãnh chỉ! Thế chiều hết tiết em đến đón anh nhé. Trước khi đi làm có thể hôn em một cái không? Em muốn được Riki-kun tiếp chút năng lượng." _ Mắt cún lấp lánh, nhưng mà mồm thì muốn nuốt người ta vào bụng tới nơi rồi. Tém lại anh ơi, anh ơi?

Rikimaru vẫn còn đang nghĩ về màu cam của tiệm sushi, cứ thế theo bản năng hôn người kia.

Đến lúc con cún lươn lẹo kia xuân phong đắc ý đi mất rồi, Rikimaru vẫn không biết sai là sai chỗ nào ý nhỉ?

8_
Như mọi người cũng đã biết, mà nếu chưa biết thì là do chưa biết á.
Ở đây chúng tôi hợp pháp hôn nhân đồng giới.
Yep, nói nôm na cho dễ hiểu tức là Uno Santa đã đăng ký Premium hốt trọn gói các quyền được làm này làm kia với Chikada Rikimaru thành công. Mà cũng là thành công được tầm 2 năm có lẻ rồi.
Nên người ta có là người yêu, bồ bịch gì với nhau nữa đâu. Người ta bây giờ cỡ mà có ghen thì cũng có giấy chứng hợp pháp để lôi ra nói lú, à, nói lý rồi.
Luật pháp, đánh không được. Người với người, hơn nhau cái danh phận mà.

•••

May 27th, 2022
Written by Tào Phớ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net