Chap 33: Mãi mãi bên nhau nhé!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu của họ cứ thế mà bình yên. Tưởng chừng như không có việc gì xảy ra. Nhưng lại có một vấn đề rất lớn... Mới đấy đã một năm nữa trôi qua. Bây giờ họ là sinh viên năm 2 rồi:
- Happy birthday to you! Happy birthday to you! Happy birthday! Happy birthday! Happy birthday to you! CHÚC MỪNG SINH NHẬT SARA! - Hôm nay là sinh nhật Sara, mọi người đã chuẩn bị tất cả khi Sara bị Mary dụ đi mua đồ. Maru bưng bánh kem ra và mọi người cùng hát
- Cảm ơn mọi người! - Sara bất ngờ
- Thổi nến đi chị! - Mary nói
- Bậy! Ước trước đã! - Cody nói
- Ờ quên! Ước đi chị! - Mary nói
Sara nhắm mắt lại và ước: " Con ước cho gia đình con yên ấm! Ba con lo làm ăn và không rượu chè cờ bạc nữa! Và cuối cùng là tình yêu của con sẽ mãi như bây giờ! "- Sara ước xong mỉm cười rồi thổi nến.
- BỘP BỘP BỘP! - Mọi người vỗ tay chúc mừng rồi kéo nhau ra vườn nướng đồ ăn.
- Mãi mãi bên nhau nhé!- Maru tặng cho Sara một chiếc đồng hồ màu trắng, trên dây có khắc chữ: Maru❤Sara (của Maru), Sara❤Maru (của Sara).
- Dĩ nhiên rồi hihi! Mà anh tặng quà ăn gian quá đi! Tặng cho em mà có tên anh nữa! - Sara đeo đồng hồ vào và nói
- Hehe! Vậy hôm trước sinh nhật tui ai tặng cái vòng tay có tên người đó luôn vậy chời! Đây! Bằng chứng luôn này! - Maru kéo tay áo lên
- Vậy... Vậy huề! - Sara quên mất
- Đây! Em và Cody tặng chị Sara! - Mary nói. Hai đứa nhóc đã hùng tiền mua cho Sara một đôi giày.
- Cảm ơn hai đứa nha! - Sara nói
- Chị mang thử vào coi vừa không! Em nói là size 37 mà Mary cứ bảo size 35! Để coi ai đúng! - Cody nói
- Chị mang size 36! Mà này 37 chắc cũng vừa đó! - Sara nói rồi mang vào
- Thấy chưa? Vừa kìa! Mua size 35 thì bà mang luôn đi! - Cody nói
- Rồi rồi! Nói mãi! - Mary nói
- Hai cái đứa này làm gì cũng chung mà lúc nào cũng xung đột là sao ấy nhỉ? - K.O thắc mắc
- Tại Mary không biết mà cứ cãi! - Cody nói
- Là con trai gì mà không biết chiều con gái!
- Chiều rồi mua xong về quăng hả?
- Thôi thôi hai đứa cho anh xin! Nhức đầu quá! - Toki can
- Này! Ăn đi! Cãi nhau hoài! - Emma đưa cho hai đứa. Mọi người ăn uống vui vẻ với nhau rồi tiếp tục đi chơi (hôm nay mọi người không đi làm vì không trúng ca). Mọi người đi đến một công viên gần nhà ba mẹ Maru chơi. Hai đứa nhóc và mọi người thì chơi hết trò này đến trò khác còn Maru và Sara đánh lẻ, nắm tay nhau đi dạo xung quanh.
- Vui quá đi! - Sara nói
- Đúng rồi! Phải luôn vui như vậy đó! - Maru xoa đầu Sara
- Có anh ở bên là em vui rồi! Hihi! - Sara ôm chặt Maru
- Nay bày đặt nhõng nhẽo nữa chứ!
- Em chỉ nhõng nhẽo với anh thôi chứ em mạnh mẽ lắm à nghen!
- Vậy hả? Vậy mốt em nhõng nhẽo thì anh sẽ chọc cho em khóc luôn haha!
- Quá đáng! Anh mà dám chọc em khóc mới lạ!
- Hehe! Chọc khóc rồi có người đuổi đánh tui sao! Đâu có được!- Maru đang nói thì Sara lại nhìn thấy mẹ Maru đi với người đó. Do hai người đang ôm nhau nên Maru không thấy được.
- Sara! Sara! Sao im luôn vậy?
- À không! Không có gì! Thôi mình quay lại chỗ mọi người đi anh! - Sara nói rồi kéo Maru đi ra xa chỗ đó.
Hai người lại chỗ mọi người đang chơi vòng quay ngựa gỗ:
- Haha! Coi tụi nó kìa! Lớn rồi mà nhây dễ sợ! - Maru nói
- Toki đúng chất trẻ con! - Sara nói. Hai người đứng cười vui vẻ:
- Anh ở đây đi! Em đi vệ sinh đã! Ngay ở đó thôi! - Sara nói
- Ok!
......
Sara chạy lại nhà vệ sinh thì gặp mẹ Maru đang ôm ấp, hôn hít chàng trai trẻ:
- Cô! - Sara đứng hình
- Ủa? Bạn Maru hả con? - Bà Mai lật đật buông người đó ra
- Dạ! Tại sao... Tại sao? - Sara như muốn khóc
- Con là người ngoài thì đừng xen vào chuyện của cô! - Bà Mai nói
- Nhưng... Nhưng cô có một gia đình hạnh phúc, một người chồng thành đạt và hai người con rất ngoan ngoãn mà! Tại sao... Tại sao cô lại như vậy?
- Đó là chuyện của cô! Không liên quan gì đến con! - bà Mai bắt đầu tức giận
- Nhưng họ không đáng bị đối xử như vậy! Cô không đáng là vợ hay mẹ của họ! - Sara tức đến phát khóc
- Con đừng có mà dạy đời cô! Dù sao thì lúc trước nhà cô cũng môn đăng hộ đối với nhà ba của thằng Maru! Còn con xem lại mình đi! Con không bằng một góc của thằng Maru nhà cô! Con không có quyền xen vào chuyện nhà cô đâu! Cô nói ít mong con hiểu nhiều! Đi thôi anh! - Nói rồi hai người đó đi mất để lại Sara đứng thẫn thờ: " Đúng rồi! Mày đã lãng quên vị trí thật của mày rồi! Mày chỉ là một con nhỏ nhà nghèo đang quen một hoàng tử thực thụ! Tất cả những thứ mày có đều là của anh ấy mang lại! Từ bao giờ mày bị phụ thuộc vào anh ấy đến vậy hả Sara? Không được! Nếu vậy thì bất công cho anh ấy quá! Phải suy nghĩ lại chuyện này thôi! ". Sara lau đi nước mắt rồi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
......
- Sao lâu vậy? Mắt hơi đỏ này! Sao vậy? - Maru khom xuống nhìn mặt Sara
- Đâu có gì đâu! Hihi! Tại rửa mặt xong ra nó vậy thôi à! - Sara nói nhưng trong lòng đang rất buồn và kìm nén không cho nước mắt rơi ra.
- Thôi đi về ngủ sớm! Mai còn đi học! - Maru nói
- Uk! Về thôi!
Mọi người về nhà ngủ một giấc nhưng có một người không ngủ được. Sara nằm suy nghĩ rất rất nhiều rồi cô lướt facebook chợt thấy trang của trường đăng về một suất học bổng ở Hàn Quốc. Sara quyết định tìm hiểu kĩ đến tận 12h đêm thì có một tin nhắn:
" Maru: Hư thật đấy! 12h rồi! Đi ngủ mau lên! Không là anh qua phòng thì đừng có trách!
Sara: Ơ! Đừng qua! Em ngủ ngay đây! Anh ngủ ngon! "
Sara nói rồi tắt điện thoại đi ngủ.
***HẾT CHAP: Mời các bạn đón đọc chap sau!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC