33-36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nika quay lại liếc một cái: "Cậu chơi đi, mua sắm một buổi chiều, Orm có hơi mệt mỏi.

Ra khỏi trung tâm thương mại, bên ngoài gió thổi, Orm vô thức co người sang Ying.

"Có lạnh không?"

Ying lắc đầu: "Không lạnh."

Xe đậu ngay bên ngoài, thừa dịp cơ thể vẫn chưa bị lạnh Orm chạy chậm mở cửa sau ngồi vào, Ying cũng theo vào.

Ying vừa ngồi xuống, Orm lập tức tìm một tư thế thoải mái dựa vào vai cô.

"Em ngủ một lúc." Orm nói.

Ying ừ.

Thật ra ở trên xe ngủ không ngon lắm, thỉnh thoảng sẽ tỉnh dậy.

Lần đầu tiên tỉnh dậy, nàng vẫn còn dựa vào vai Ying, lần thứ hai tỉnh dậy, đầu nàng đã gối lên đùi Ying.

Dường như nghe thấy tiếng điện thoại của Ying vang lên, Ying nhỏ giọng trả lời mấy câu, hình như xe vào cây xăng, sau đó tiếp tục chạy.

Orm hoàn toàn tỉnh dậy, xe vẫn còn ở trên đường cao tốc, nàng dụi dụi mắt nhìn điện thoại: "Sắp đến hả?"

Một tay Ying cầm máy tính bảng, thấy nàng muốn dậy, dùng lực giúp nàng một tay.

"Sắp đến rồi." Ying trả lời.

Orm vươn vai, nhưng không gian xe quá nhỏ, nàng không vươn được, thế nên nàng nghiêng đầu, tựa vào lòng Ying.

Vừa dựa vào, nàng lập tức cảm thấy sau gáy cọ vào cái gì đó, mỉm cười, lắc đầu rồi cà cà.

Ying khựng lại, hai người đều ngẩng đầu nhìn về phía tài xế đang nghiêm túc lái xe đằng trước.

Orm ngồi thẳng hơn, đến bên tai Ying, thì thầm bằng giọng nói mà chỉ mình cô mới có thể nghe thấy: "Vợ em mềm quá."

Nàng đội cả mũ áo khoác lên, che mặt, đưa lưỡi móc vào vành tai của Ying một chút.

Ying lập tức tắt máy tính bảng, ghế sau tối sầm lại.

Orm khẽ cười, bàn tay lưu manh đi vòng qua áo khoác của Ying, đưa tay vào. Chỉ vừa nắm lấy áo len, đang muốn vén lên, bàn tay bị Ying nắm lấy.

Ying nhỏ giọng, cảnh cáo: "Orm."

Orm cười, lấy tay ra, tiến lại gần, khẽ ngửi cổ Ying.

"Hít hít vợ." Giọng nói của nàng đầy sự ngả ngớn.

Ying khẽ thở dài, lại nhìn tài xế, nhỏ giọng: "Đừng quậy."

Orm bị chọc cười, ngồi ngay ngắn lại.

Vẫn còn một đoạn đường, Orm ngại buồn chán, nàng thấy Ying đặt một tay trên máy tính bảng, kéo lấy cánh tay rảnh rỗi còn lại của Ying, mở bàn tay ra đặt lên đùi hướng lòng bàn tay lên trên.

Nàng dùng ngón tay viết lên bàn tay. Ying lập tức dừng lại bàn tay đang lướt máy tính bảng, cẩn thận phân biệt.

Về.

Nhà.

Lại.

Hít.

Vợ.

Tiếp.

Ying nắm chặt bàn tay, nắm lấy ngón tay của Orm.

Orm nhẹ nở nụ cười, vỗ vỗ chân Ying, lại nằm xuống.

Chẳng bao lâu, xe chạy đến nhà, Orm cám ơn tài xế, cùng Ying lấy hành lí từ cốp sau ra.

Trời đã khuya, hai người chia ra tắm, mặc dù đã ngủ một giấc trên xe, Orm vẫn cảm thấy buồn ngủ. Nàng nhắm mắt sấy khô tóc rồi trực tiếp nhào lên giường.

Sau đó Ying làm gì nàng hoàn toàn không biết.

Buổi chiều bị cuộc trò chuyện của mọi người kí©h thí©ɧ, nàng vốn nghĩ buổi tối sẽ làm Ying.

Không không.

Thật ra nàng vẫn luôn muốn làm Ying, và luôn cảm thấy mình có khả năng này. Dù sao ở trước mặt nàng, Ying thật sự thụ. Nhưng không biết tại sao, vừa lên giường, Ying lại công vô cùng, rất chủ động, cũng rất biết trêu chọc, vài cái đã khiến Orm bị tê liệt, tất nhiên là mặc cho người xâm lược.

Orm tỉnh lại, nửa đêm, nàng cảm thấy khát.

Mơ mơ màng màng ngồi dậy, nàng sờ sờ bên cạnh, nước đặt trên bàn.

Orm nhắm mắt lại, Ying cũng dậy.

"Khát nước?"

Orm mở mắt ra, lại nhắm lại: "Ừ."

Hiện giờ nàng nửa tỉnh nửa mê, mọi thứ đều theo bản năng, hình như nàng nhìn thấy Ying cũng ngồi dậy, nàng uống nửa ly rồi đưa qua: "Chị uống không?"

Ying nhận lấy uống một hớp.

Trong đêm đen, rõ ràng Orm không nhìn thấy, nhưng vẫn bắt được vị trí của Ying rất chính xác, nghiêm túc nhìn khối đen trước mặt.

Ngồi mấy giây, Orm tỉnh táo hơn, nàng nghe thấy tiếng Ying đặt ly nước ở phía bên kia, lại nhắm mắt nằm xuống.

"Ying, lúc em ngủ dưới lầu, nửa đêm chị thường xuống rót nước cho em phải không?"

Ying trầm giọng ừ.

Orm lại bắt đầu nửa tỉnh nửa mê: "Vậy sao chị không nói với em."

Như là tự lẩm bẩm, Orm thì thào nói thêm: "Theo đuổi em thì phải cho em biết chứ."

Trong màn đêm Ying chớp mắt mấy cái. Một lúc sau cô mới nhẹ giọng hỏi: "Vậy em có thích chị không?"

Cô đợi thật lâu, không nghe Orm trả lời, thở phào nhẹ nhõm, cũng nhắm mắt lại.

Hôm sau Orm dậy cùng với Ying. Nàng rất ngoan, không làm trễ nải thời gian của Ying, nhanh chóng đánh răng rửa mặt, nhanh chóng xuống lầu.

Buổi sáng Ying nấu bún gạo. Dĩ nhiên, Ying nấu gì không quan trọng, quan trọng là cô mặc gì nấu.

Hôm nay cô mặc một cái áo khoác màu rượu đỏ thẫm, tóc buộc lên, Orm dựa vào ghế quan sát, nhìn cô lấy gia vị, thêm gia vị, bưng bát, nấu xúp.

Nàng lấy điện thoại trong túi ra, chọn một bộ kính lọc, chụp bóng lưng Ying, vẫn chưa đủ.

Chụp Ying nêm nếm.

Chụp Ying cúi đầu nhìn lửa.

Chụp Ying ngẩng đầu cầm cái bát.

Chụp Ying quay lại nhìn nàng.

Thật sự rất đẹp, Orm tấm tắc trong lòng. Để không ảnh hưởng đến bữa ăn của Ying, Orm ăn rất nhanh, gần như đồng bộ với Ying.

Nàng theo Ying vào nhà vệ sinh súc miệng, lại cùng Ying đi đến cửa.

Bây giờ Ying mới hỏi: "Sao vậy? Theo chị mãi?"

Orm cười, không chờ Ying đổi giày, nàng bước tới ôm lấy eo cô.

"Đưa chị vợ đại nhân đi làm."

Trong áo bành tô của Ying rất ấm, tay Orm không nhịn được cọ cọ mấy cái. Vừa cọ như vậy, lại không ngừng được. Nàng dứt khoát vén áo Ying lên, cho tay vào.

"Orm." Ying lập tức chặn tay nàng.

Orm cười ha ha, cũng không buông ra, tay vòng qua phía trước, nắm một cái.

"Vợ em thật là điện nước đầy đủ."

Ying khẽ thở dài: "Chị phải đi làm."

Orm cong cong mắt: "Trả lời em một câu, em sẽ cho chị đi." .

"Em hỏi đi."

"Trong hoàn cảnh nào mà người ta phải mặc áo len cao cổ suốt mấy ngày?" Orm chỉ vào cổ áo của Ying.

Ying dường như biết được tâm tư xấu xa của Orm: "Để che giấu cái gì đó?"

Orm gật đầu cười: "Đáp đúng rồi."

Nói xong, nàng tay chân lanh lẹ tiến tới, kéo cổ áo Ying xuống, hôn lên rồi hút một cái thật mạnh.

Ying ôm lấy Orm, phát ra một tiếng đau. Chỉ vài giây Orm đã rời đi ngay, nàng hài lòng nhìn cổ Ying, nở nụ cười.

"Áo len cao cổ của chị nhiều không?"

Ying bất đắc dĩ: "Không nhiều cũng phải nhiều."

Orm cười, lùi về phía sau, rút tay ra khỏi người Ying, chỉnh quần áo gọn gàng, sau đó vỗ vỗ vai Ying: "Đi làm đi, tối gặp."

Ying lại thở dài, mím môi nhìn Orm rồi mới rời khỏi nhà.

Ying đi rồi, Orm về giường ngủ bù, không biết qua bao lâu, chuông điện thoại vang lên đánh thức nàng. Orm híp mắt nhìn, là cuộc gọi của Katty, giờ nàng mới nhớ ra, hôm qua Katty nói sẽ đến tìm nàng.

"Alo."

"Còn ngủ à, mình đến cửa khu nhà rồi, biết chắc cậu chưa ăn, mình mang cho cậu một phần nhé?"

"Ừ, cám ơn cậu."

Khi Katty đến, Orm đã xuống lầu, Katty đặt đồ ăn lên bàn cơm, thấy Orm đi tới, cô nói: "Ngủ chung chưa?"

"Quý cô thật là quan tâm."

Katty kéo ghế ngồi xuống: "Không đúng sao, luôn luôn nhớ đến cuộc sống hôn nhân của ba Tả."

"Biến, mình không có đứa con gái như cậu."

Nàng mở hộp cơm ra, trả lời: "Mình dọn lên lầu rồi."

"Vậy mới đúng chứ."

Cô chống đầu nhìn Orm ăn, lại nói: "Hôm qua mình lướt nhóm chat, tối nay cậu định dẫn Ying đi gặp mọi người à?"

"Ừ." Nàng gắp một miếng thịt ném vào miệng: "Một đám nhận Light Moon, kiên quyết muốn nhận ba nên mình dẫn đi."

"Vậy mình cũng đi, đáng lẽ tối nay có hẹn."

Orm tò mò: "Cậu hẹn hò gì? Bạn trai cậu tới?"

"Chia rồi, tìm cái khác."

Nói đến đây, Katty hưng phấn, lấy điện thoại trong túi ra: "Cho cậu xem thử nhật kí trò chuyện của bọn mình."

Orm ghét bỏ: "Có cái gì bị cấm xem không."

"Thanh thủy văn, xem được."

Katty mở, lướt đến mấy ngày trước.

Katty: Tôi rất thích cậu.

Katty: Có hứng thú làm bạn trai của tôi không?

Katty luôn chủ động, Orm cũng không ngạc nhiên: "Quen bao lâu? Nhanh vậy đã tỏ tình rồi."

"Hai ngày."

"Hai ngày đã tỏ tình, đối phương là ai?"

"Tiểu chó săn*, sinh viên năm ba, rất dễ thương."

*Tiểu chó săn: Chỉ người tuổi còn trẻ, có sức sống, rất được yêu thích.

Orm ghét bỏ liếc Katty, Katty cười, tiếp tục lướt điện thoại.

"Mình không định cố gắng tán tỉnh, kết quả, cậu xem cậu xem."

Katty lướt xuống, là tiểu chó săn trả lời.

Tiểu chó săn: Mới hai ngày.

Tiểu chó săn: Đã nói yêu.

Tiểu chó săn: Tình cảm kiểu này.

Tiểu chó săn: Tôi không cần.

Tiểu chó săn: Điều tôi cần không phải là mới mẻ nhất thời.

Tiểu chó săn: Tôi muốn thật dài thật lâu.

Tiểu chó săn: Chị.

Tiểu chó săn: Tôi và chị nhân sinh quan bất đồng.

Tiểu chó săn: Quãng đời còn lại sẽ không tương bồi*.

*Tương bồi: Ở bên cạnh nhau.

Katty đọc từng tin nhắn do tiểu chó săn gửi đến, đọc đến quãng đời còn lại sẽ không tương bồi, cô cười đến mức đau sốc hông.

"Ha ha ha ha ha ha ha." Katty tiếp tục: "Thằng bé thật sự nghiêm túc nói cái này với mình, đêm đó mình cười nửa tiếng đồng hồ."

Orm phối hợp nở nụ cười, hỏi: "Không phải là từ chối cậu à, sao tối còn hẹn hò?"

"Mình theo đuổi người khác cậu còn không hiểu sao? Tìm một lần tình gặp, tìm một sở thích giống nhau, người ta nói nhân sinh quan khác nhau, mình sẽ cho một cái nhân sinh quan giống nhau, cái gì người ta thích, mình sẽ chống cằm, đôi mắt sáng ngời, sùng bái nghe người ta nói, ở bên cạnh thì tỏ vẻ tại sao anh lại tuyệt vời như thế."

Katty quơ tay: "Con trai không phải thích trà xanh như vậy sao?"

"Ha ha ha."

"Bỏ đi, không nói cái này." Katty cất điện thoại: "Tối cậu dẫn Ying đến, mình có hơi lo."

"Lo cái gì?"

Katty bĩu môi: "Cậu cũng biết, mọi người điên lên cái gì cũng dám chơi, chị ấy có cảm thấy khó chịu không?"

Orm xua tay: "Không có gì khó chịu, bọn họ dám đυ.ng Ying thử coi."

Katty nghe xong ôi chao một tiếng: "Sợ quá à Orm đại tổng công."

Trong ấn tượng của Orm, đây là lần đầu tiên Katty tìm một người bạn trai non nớt như vậy. Katty luôn thích những anh chàng cao to lực lưỡng, có đam mê kì lạ và bị phấn khích bởi râu quai nón. Katty cao một mét sáu mươi lăm, đàn ông càng cao thì trông Katty càng có vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, hơn nữa Katty còn có thể nhảy lên, đu lên người người ta.

Buổi chiều, khi thấy tiểu chó săn, Orm không tránh khỏi có chút kinh ngạc.

Trông khoảng một mét bảy mươi lăm, Katty mang giày cao gót, cao gần bằng cậu ta, hơn nữa cách ăn mặc chững chạc của Katty, nhìn như dẫn theo một đứa em trai.

"Xin chào, tôi là Orm." Orm đứng cạnh Katty, cười với tiểu chó săn.

Katty nói, nếu tối không rảnh, vậy buổi chiều gặp. Vì thế Orm đã bị Katty lừa gạt ra ngoài, buổi chiều tiểu chó săn hẹn bạn học chơi bóng rổ, thế là Orm lại bị Katty kéo đến sân bóng rổ.

"Xin chào, tôi là Chương An." Tiểu chó săn mỉm cười với Orm.

Katty ở bên cạnh bổ sung: "Bạn trai mình."

Chương An lập tức cuống cuồng, vội vã giải thích: "Vẫn chưa phải."

Orm cười gượng mấy tiếng, con trai xấu hổ kiểu này nàng thật sự không ứng đối nổi.

Chương An bị bạn học gọi đi, hai người ngẫu nhiên tìm một chỗ ngồi xuống. Katty nhích mông, lấn Orm một chút, lấy một lọ nước khoáng từ trong túi đưa cho nàng.

"Sao, dễ thương chứ?"

Orm uống một hớp, gật đầu có lệ: "Dễ thương, dễ thương."

Nàng thở dài, lấy điện thoại ra: "Không ngờ có ngày mình lại về trường xem người khác chơi bóng rổ."

Khi buồn chán, nàng thích quấy rối Ying, dứt lời, nàng gửi một tin nhắn đi.

Orm: Chị biết em ở đâu không.

Orm: Ở đại học A.

Orm: Đàn chị, đàn chị biết chơi bóng rổ không?

Nàng mới ngẩng đầu nhìn bên kia, chậc một tiếng: "Sao vẫn chưa ghi bàn."

Katty vội vã giải thích: "Cậu ấy mới bắt đầu chơi bóng rổ gần đây nên chưa thạo."

"Ôi." Orm cười: "Bênh quá nha."

"Chương An non nớt quá, làm muốn bảo vệ."

"Ừ ừ ừ."

Vừa nói xong, bên kia cuối cùng đã vào một bàn. Katty nhanh chóng vỗ tay khen ngợi, Orm miễn cưỡng vỗ tay theo.

"Cậu ta đi đâu mà tìm được một đám không biết đánh bóng vậy."

"Mình không biết nữa."

Orm định nói thêm, nhưng điện thoại trong tay nàng rung lên.

Ying: Chị không biết.

Ying: Sao lại đến đại học A?

Orm cúi đầu trả lời: Gặp bạn trai của Katty.

Orm: Cậu ấy quen một sinh viên.

Orm: Đang chơi bóng rổ.

Orm suy nghĩ một chút, lại gõ: Có muốn xem bé cưng nhà chị chơi bóng rổ như thế nào không?

Ying: Muốn.

Orm nhướng mày, thấy bên kia tản ra bắt đầu nghỉ ngơi, nàng mở camera điện thoại lên, thụi vào Katty: "Chút nữa quay giúp mình."

Katty nhận điện thoại: "Quay cái gì?"

Chương An đi tới, Orm đứng lên, cởϊ áσ khoác ra, nhảy xuống đánh quả bóng trong tay Chương An, bóng vừa nẩy, Orm vững vàng bắt lấy.

Orm nhìn Chương An: "Chúng ta đấu thử?"

Katty đứng dậy, Chương An vẫn chưa đồng ý, Katty đã gật đầu liền: "Được được."

Orm coi như Chương An đã đồng ý, lại nói: "Vậy đánh cược đi, nếu tôi thắng, cậu sẽ quen Katty."

Chương An bỗng xấu hổ, hỏi: "Vậy nếu tôi thắng thì sao?"

Orm nở nụ cười: "Vậy miễn cưỡng để Katty quen cậu đi."

Katty nghe vậy ở bên cạnh cười.

Orm không cho Chương An cơ hội từ chối, nâng tay vỗ bóng đi qua. Nàng đã chơi bóng rổ vài năm trong thời gian rảnh rỗi khi học cấp ba và đại học, vỗ mấy cái, cảm giác xuất hiện.

Chương An đúng là không giỏi, chỉ trong vòng vài phút Orm đã vào mấy quả. Chương An không thể ngăn cản nàng, cũng không thể cướp bóng từ nàng.

Biết chừng biết mực, Orm ghi một quả cuối, nàng ném một cái hôn gió về hướng Katty đang cầm điện thoại, Katty ăn ý tắt camera.

Orm ném bóng một cái, Chương An bắt được, nàng đi về phía Katty, lấy lại điện thoại, nói câu: "Chúc mừng nha, chúc mừng đã nhận được bạn trai."

Katty cười to: "Cám ơn!"

Orm không nói gì nữa, đầu tiên cúi đầu xem video Katty đã quay một lần, cảm thấy ổn sau đó gửi cho Ying.

Orm: Đợi chị khen em ngầu.

Gửi tin nhắn xong, Orm đang muốn hỏi Katty tiếp theo sẽ đi đâu, quay đầu đã thấy hai người hôn nhau.

Orm ghét bỏ quay đi.

Nàng đứng như bóng đèn hồi lâu, định chơi điện thoại, điện thoại cũng không có gì để chơi, Ying vẫn chưa trả lời nàng, nàng không có gì làm đành lấy ngón tay cái trượt trượt trên màn hình. Bấm vào thư viện ảnh, thưởng thức ảnh của Ying, nhìn một vòng, đầu óc chợt lóe sáng, thay đổi màn hình chờ và màn hình chính.

Mấy phút sau, bên Katty rốt cuộc kết thúc, Orm quay lại nhìn cái miệng sưng đỏ của Katty, rất không dám nhìn thẳng.

Chương An còn phải sinh hoạt câu lạc bộ, cậu hôn lên trán Katty một cái rồi rời đi.

"Vui không?" Orm hỏi.

Katty rung đùi đắc ý: "Vui."

Cô khoác lên vai Orm: "Tối mời cậu ăn cơm."

Hôm nay đi bằng xe của Orm đến, từ trước đến nay Ying luôn làm việc rất có năng suất, nói mua xe thì mua xe liền, nói điều cho một tài xế tài xế đã đến.

Orm bỗng có đãi ngộ của bà chủ tịch, rất hưởng thụ.

Lên xe, Ying cũng trả lời: Rất ngầu.

Ying: Trước đây chị đã thấy em chơi bóng rổ, nhưng mà chơi chung mọi người.

Ying: Một mình em cũng chơi rất tốt.

Orm: Hôm nay em không chơi tốt.

Orm: Lâu lắm không chơi.

Orm: Chủ yếu bạn trai Katty mới biết chơi.

Orm: Chị khen làm em cảm thấy xấu hổ.

Ying: Lâu vậy không chơi, tốt lắm rồi.

Orm: Ha ha ha.

Orm: Ying, không phải chị không biết phê bình em chứ?

Ying: Em có điều gì cần chị phê bình?

Orm: Wow, chị như vậy sẽ làm hư em.

Orm: Dạo này em tự tin vô cùng.

Orm: Kiêu ngạo.

Orm: Đuôi sắp vểnh lên trời.

Ying: Không tốt sao?

Orm: Tốt tốt tốt.

"Oa." Orm phát ra âm thanh cảm thán từ tận đáy lòng, chia sẻ đoạn trò chuyện với Katty một cách rất khoe khoang.

Katty nhìn lướt qua, điên cuồng tấm tắc.

"Mình thật sự không ngờ, Ying lại là người như vậy."

Orm vẫy đuôi.

"Trước mặt cậu chị ấy thụ như vậy, tại sao cậu không đè được chị ấy?"

Nụ cười của nàng lập tức phai mờ: "Đợi đó!"

Họ ăn một bữa qua loa rồi đến phòng ăn riêng mà mọi người đã hẹn, vì gần nhau nên khi vào phòng ăn mới chỉ có một người.

Thấy có người tới, người nọ oe một tiếng như muốn khóc, cầm micro nói: "Concert một người, cô đơn quá."

Orm cười ngồi xuống: "Khán giả VVIP tới."

Người nọ hỏi: "Ying đâu? Không phải nói dẫn đến sao?"

"Hơn chín giờ lận, giờ chị ấy bận."

Mọi người lần lượt đến, hầu như người bạn nào đến, thấy Orm đều phải hỏi một câu:

"Sao Ying Tổng không đến?"

"Ying đâu?"

"Sao không dẫn ba theo?"

"Không phải nói dẫn Ying đến sao?"

...

Orm trả lời đến phiền, cuối cùng không nhịn được cầm micro lên hỏi một câu: "Các cậu là bạn của mình hay là bạn của Ying vậy?"

Mọi người vô cùng không khách khí: "Cô là ai vậy?"

Orm cười lấy điện thoại ra, chọt đại vài cái trên màn hình, đặt lên tai: "Alo, vợ hả, lát nữa chị không phải đến."

Bạn bè phối hợp kéo quần áo nàng: "Đừng mà đừng mà."

Một người bạn khác cầm micro lên, hạ giọng lạnh lùng, ung dung nói: "Sao vậy hả bé cưng Nong Orm, chẳng lẽ có người bắt nạt em sao? Em đừng sợ, kẻ nào dám động vào em, chị sẽ gϊếŧ chết hắn!"

Người ngồi bên cạnh nhận lấy micro được chuyền qua: "Tắt điện thoại, đôi mắt Ying nheo lại, hiện lên sát khí. Cô bấm điện thoại cố định trong văn phòng, chỉ một giây, trợ lý nhấc điện thoại ngay lập tức, chưa lên tiếng trợ lý đã cảm nhận được sát khí, cô hoảng sợ hỏi Ying, Ying Tổng, có chuyện gì vậy ạ? Giọng nói của Ying lạnh lùng, a một tiếng nói, đi điều tra cho tôi, hiện giờ Orm đang ở cạnh ai!"

Người bạn này nói xong, micro lại chuyền cho người kế tiếp: "Trợ lý không dám chậm trễ một phút giây nào, ngay lập tức vận dụng tất cả mối quan hệ của mình, không đến nửa giờ đã tìm được Orm hiện đang ở đâu, và người đang ở cạnh."

Micro tiếp tục chuyền đi.

"Ying nhận được tư liệu do trợ lý gửi tới, nhìn Orm đang cười mỉm với một cô gái khác trong máy tính, siết chặt đôi tay! Em dám! Sao em dám cười như thế với người khác ngoài tôi! Chết tiệt! Còn cười xinh đẹp như vậy! Tại sao em có thể! Tại sao có thể!"

Micro lại được chuyền sang.

"Ying cầm điện thoại lên, lần này trợ lý nghe được giọng nói của Ying còn lạnh hơn, thậm chí, giọng điệu còn có phần táo bạo, điều tra! Điều tra cho tôi! Người phụ nữ bên cạnh Orm là ai! Lai lịch như thế nào!"

Phòng ăn riêng đã đầy ắp tiếng cười, Orm thân là nhân vật chính, ôm bụng cười ngã vào lòng Katty.

Micro tiếp tục được chuyền.

"Trợ lý tiếp tục điều tra, nhưng lại phát hiện ra rất nhiều bí mật, người phụ nữ bên cạnh Orm, hóa ra, hóa ra là em cùng cha khác mẹ của Ying!"

"Ê ê ê!" Orm chợt thẳng người: "Gì vậy! Không được nhắc đến gia đình."

Người bạn ồ lên, thay đổi nội dung câu chuyện ngay: "Người đó! Hóa ra là đối thủ kinh doanh của Ying! Mary!"

"Mary là ai, làm sao Ying không biết! Mấy hôm trước cô ta còn cướp một dự án trị giá hàng trăm triệu của cô, tại sao, bây giờ lại còn đến cướp cô gái của cô?"

Người bạn kích động, hô tô: "Không được!"

Người bạn sau cười nhận lấy, tiếp tục nói: "Không được! Orm chỉ có thể là của tôi! Thế là cô gọi điện thoại cho Mary nói thẳng: "Ra giá đi, muốn bao nhiêu? Cô muốn gì mới rời khỏi Orm?""

Người sau tiếp tục: "Tôi muốn mảnh đất khu phía Đông thành phố, chuyện đấu thầu tháng sau cô cũng phải nhường cho tôi, còn giám đốc kinh doanh của công ty cô, tôi cũng muốn."

"Ying a một tiếng, tiểu nhân, nhìn thì nhỏ mà ham muốn thì thật lớn, nhưng cô nghĩ, những thứ này có là cái gì so với Orm! Vì vậy Ying nói."

Micro chuyền đến Orm, Orm nhận lấy, ho mấy tiếng, phối hợp nói: "Mắc như vậy, bỏ, biến đi!"

Phòng ăn cười vang, điện thoại của Orm cũng vang lên, Orm ra dấu suỵt với mọi người: "Ying gọi."

Người gần máy chọn bài hát nhất lập tức cho dừng bài hát, phòng ăn đột ngột yên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC