37-40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Orm chỉ kéo Ying ầm ĩ một lúc như vậy, còn lại ca hát hay chơi trò, Orm đều tuyên bố Ying sẽ không tham gia. Hai người lặng lẽ tìm một góc trò chuyện, có người đến mời rượu cũng bị Orm uống, lần lữa đôi câu mới tiễn đi được.

Tuy trông Ying rất có tinh thần, nhưng Orm luôn cảm thấy cô rất mệt.

Kết thúc ca hát, mọi người ồn ào muốn đi ăn khuya.

Ra khỏi phòng ăn riêng, Orm nhìn thời gian, đã gần mười một giờ, nàng vốn từ chối ăn khuya, nhưng không ngờ một nhóm bạn khác của nàng nghe nói Ying đang ở đây, nghỉ đánh bài tú lơ khơ, cũng nghỉ đánh mạt chược, nhất quyết muốn cùng ăn một bữa cơm với đôi vợ vợ của Orm.

Orm tỏ vẻ bất lực, kéo Ying hỏi: "Các cậu ấy muốn ăn khuya với chị, chị có mệt không?"

Ying lắc đầu: "Không sao."

Orm nghiêm túc nhìn Ying: "Mệt thì mình có thể về trước, không sao."

"Không mệt."

Trông Ying có vẻ ổn, cô nói như vậy Orm cũng yên tâm hơn.

Chẳng bao lâu, mọi người lái xe đến phố ăn vặt, Orm chờ Ying xuống xe, khoác lấy tay cô.

Nàng nhìn phòng ăn màu đỏ được dựng lên tạm thời ở phía trước, cười hỏi: "Ying, chỗ thế này chị ăn quen không?"

Thấy Orm nhướng mày rất hứng thú, Ying tiếp lời: "Giống những người như chị?"

Orm cười ha ha: "Đúng vậy, người như chị vậy, có đến chỗ này ăn không?"

Cô bật cười: "Đương nhiên là sẽ đến, nhưng mấy năm nay không đến nhiều lắm."

"Này, chị thấy em dẫn chị đến chỗ thế này, chị có cảm giác tiếp xúc với một thế giới khác không?" Nàng tỏ vẻ kinh ngạc, ép giọng nói: "Orm thật là đáng yêu, không có ra vẻ!"

Ying giơ tay lên giữa không trung rồi thả xuống, đáp lời: "Em thật sự rất đáng yêu, không có ra vẻ."

Orm vui vẻ, chỉ vào Ying: "Chị bị lừa rồi, em chỉ muốn lừa chị khen em."

"Em thích chị khen em?"

"Ai mà không thích được khen." Nàng bĩu môi nhìn Ying: "Chuyện như thế này đừng hỏi, mình có gì thì nói cái đó, hiểu nhưng không nói ra không tốt sao?"

Cô gật đầu: "Hiểu rồi."

Nàng lại hỏi: "Chị mới giơ tay lên định làm gì?"

Ying quay lại, lại giơ tay lên, nắm lại, chỉ chừa ra ngón trỏ lười biếng cong cong duỗi duỗi.

"Muốn cọ mũi của em."

"Vậy sao lại không làm?"

Ying mím môi.

Trong đôi mắt nàng hiện lên ý cười: "Chị nghĩ em sẽ tránh?"

"Ừ."

Orm nghĩ thầm, nếu Ying đột ngột cọ mũi nàng thật, không chừng nàng sẽ thật sự vô thức né tránh. Nhưng mà lời âu yếm, là lời nói chân thực khi sự việc đang phát triển.

Ánh mắt nàng mềm mại, nắm lấy tay Ying, cọ cọ lên mũi mình, nói: "Sao em lại tránh được."

Buông tay Ying, nhẹ xoay người, đối mặt với cô, chớp chớp mắt: "Tự chị làm." Nàng dịu giọng, rõ ràng muốn chòng ghẹo: "Nhanh lên chút." .

Lòng cô mềm nhũn, lúc này quá đỗi dịu dàng.

Ying giơ tay lên, nhẹ nhàng cọ cọ mũi Orm, tay mới rời đi Orm đã cong đôi mắt nở nụ cười với cô. Cô không thể dời mắt.

Orm khom lưng, tranh thủ lúc tay Ying vẫn chưa hoàn toàn buông xuống, cúi đầu hôn lên đầu ngón trỏ của cô.

Aha. Cuối cùng chòng ghẹo một cái.

Nàng ngẩng đầu, mím môi nhìn vào mắt Ying. Orm bây giờ rất thâm tình, nhưng có thể chính nàng cũng không biết.

"Đi thôi, đừng để mọi người đợi lâu."

Hai người đứng một hồi Orm mới ôm lấy tay Ying, cùng nhau đi vào.

Ngồi xuống, Orm nhận lấy đôi đũa Katty đưa tới, nghe Katty khinh bỉ một câu: "Ngọt ngấy xong rồi?"

Orm lắc đầu, nói mấy câu với Katty.

Ăn khuya là ăn nướng, Orm biết Ying không ăn những thứ này nên không ép, rót ly nước cho cô rồi ngồi tranh luận với bạn bè.

Sau bữa ăn, không khỏi lại hơn một tiếng, Orm cũng cảm thấy buồn ngủ. Sắp đến một giờ, mọi người mới ồn ào giải tán.

Khi thanh toán, Orm rất hào phóng ngăn mọi người lại, nếu đêm nay Ying đã tới, mời khách là điều đương nhiên. Orm đứng ở quầy lễ tân, rất cố ý móc thẻ ra, mọi người đứng phía sau ăn ý kêu lên.

Nàng cười ôm eo Ying: "Ying Tổng của các cậu..."

Còn định tiếp tục, đột nhiên Orm thấy Tang Mo đi tới, nàng nhướng mày vẫy tay với Tang Mo: "Trùng hợp quá."

Tang Mo gật đầu: "Đúng vậy, thật là trùng hợp."

Tan Mo móc ví tiền trong túi ra, mới vừa rút thẻ ra, Orm đè cổ tay Tang Mo lại.

"Sao mà không biết xấu hổ để cậu mời được chứ?"

Tang Mo sửng sốt, sau đó cười rộ lên: "Ai muốn mời?"

Orm như không nghe thấy: "Thôi thôi, thôi đừng."

Tang Mo chưa kịp đáp lời, Katty bước ngay tới: "Tang Mo thật là rộng rãi"

Nika ngay lập tức bổ sung: "Cám ơn giám đốc Tang."

Tang Mo cười lớn: "Các cậu cút đi."

Ầm ĩ đủ rồi, mọi người ăn uống no nê thì giải tán, trên đường về, Orm dựa vào vai Ying, tùy ý ngâm nga, tiếp tục trò chuyện với mọi người trong nhóm chat.

"Ying." Orm vừa nói chuyện vừa vươn tay trêu chọc cằm Ying: "Các cậu ấy khen chị xinh đẹp."

Ying mỉm cười: "Cám ơn."

"Còn khen chị hào phóng, khen chị điềm tĩnh." Nàng lại sờ cằm Ying: "Rất được chào đón."

Ying quay đầu nhìn màn hình điện thoại, nhìn vài giây rồi quay đầu lại.

"Em cũng rất được chào đón."

Orm cười cười, quan tâm hỏi: "Chị đói không?"

Ying lắc đầu: "Không đói."

"Mệt không? Chơi cả đêm giờ mới về."

"Không mệt."

"Thật à."

Orm chỉ là thuận miệng nói, Ying nói không mệt là ổn rồi, nhưng không ngờ sau khi nghe, Ying lại nghiêm túc trả lời: "Ừ, ở cạnh em rất thả lỏng."

Hứng thú dâng lên, Orm vội hỏi: "Thả lỏng thế nào?"

"Ở với em không cần phải nghĩ cách giao tiếp với người khác, em sẽ giúp chị làm mọi thứ."

Trước đêm nay, Ying không biết Orm sẽ như vậy, trước khi gặp bạn bè của Orm, cô đã suy nghĩ mình cần ở trạng thái gì để hòa hợp với bạn bè của nàng.

Không ngờ sau khi đến, cô không cần phải làm gì cả, im lặng ngồi là được. Orm đã giúp cô làm mọi thứ, nói lời hay, việc tốt, xã giao, làm tất cả, những việc khác cũng ngăn cản giúp cô, cô không nói tiếng nào nhưng có được tiếng thơm.

Tất nhiên cô sẽ thoải mái, sẽ hài lòng.

Orm lại hỏi: "Chị thích như vậy phải không?"

Mấy năm qua cô đã một mình vượt qua gian khổ, Orm là người đầu tiên như vậy với cô, ở YIAN có câu, "có sóng to gió lớn, có Ying đứng sau chống đỡ".

Mà tối nay, Ying không cần phí bất kì tâm tư, mọi thứ đều giao cho Orm.

"Thích."

"Thích là được rồi." Orm cười: "Em bảo vệ chị."

Cô cười cong mắt.

Về nhà, Orm bị nhóm bạn kí©h thí©ɧ, nàng đặc biệt muốn...

Ai bảo mọi người gọi nàng là tiểu mỹ thụ.

Cho nên khi vừa về đến, Ying vừa thay giày, Orm nóng lòng quây lấy cô. Orm dồn cô đi mấy bước, ép cô đến cạnh tủ giày.

Không bật đèn, dựa vào ánh đèn thành phố chiếu qua cửa sổ vào ban công phòng khách nhìn Ying.

Tóc Ying không buộc chặt, một bên kẹp sau tai, bên kia rũ xuống, nửa khuôn mặt đắm vào ánh sáng, thật hư ảo.

Orm cúi đầu nhìn xuống mông Ying, Ying đủ chiều cao, Orm mềm mại, dụ dỗ nói: "Ngồi lên đi cục cưng."

Ying khựng lại, nhìn xuống theo ánh mắt của Orm.

Orm lại tiến thêm: "Nhanh một chút."

Ying sững sờ, Orm không kịp chờ đợi, nàng đến gần dồn ép, Ying không lùi được, đành phải ngồi lên tủ giày.

Đêm nay Ying rất rất ngoan, ngoan đến lòng nàng ngứa ngáy. Nàng lại tiến lên, chen vào giữa hai chân cô.

Nàng cong mắt, ngẩng đầu nhìn Ying: "Vợ ơi, hôm nay chị thể hiện rất tốt."

"Chị thể hiện cái gì?"

Cô cúi đầu, đến sát Orm: "Em thể hiện mới tốt."

Orm khó hiểu: "Tại sao?" Nàng suy nghĩ: "Là chuyện nước hoa sao?"

Ying chớp mắt, chậm rãi lắc đầu: "Không chỉ chuyện đó."

"Vậy do cái gì?"

Ying vươn tay, cọ mũi Orm, định buông tay nhưng cảm thấy thiếu, lại cọ một chút.

"Chị thích trạng thái cuộc sống của em."

"Thật sao?"

"Đúng vậy." Cô suy nghĩ: "Cuộc sống của chị luôn rất buồn tẻ, quan hệ với bạn bè cũng buồn tẻ, những cái khác như giao thiệp, đùa, khách khí hầu như đều là qua loa cho xong, em dường như đã mang chị vào một thế giới khác."

Orm mím môi cười.

Tiêu rồi, quả nhiên nàng không tránh được mô típ cô vợ bé nhỏ mang chủ tịch đi trải nghiệm cuộc sống khác.

Ying sờ sờ đuôi tóc của Orm, tiếp tục nói: "Tính cách của em bổ sung cho chị, em thế này, chị rất thích."

Orm bĩu môi, nhẹ nhàng đặt tay lên đầu gối Ying, nhỏ giọng nói: "Chị thích thì thích." Nàng vẽ vòng trên đầu gối: "Lấy chân cọ đùi em làm gì?"

Ying bỗng dừng lại. Cô cúi người, cúi đầu, cách môi Orm chỉ một centimet.

Nhẹ như lông vũ, cách quần Orm, Ying lại lấy chân khẽ cọ đùi Orm.

Hơi thở của Orm không đều.

Chị này, cọ thì cọ, còn ngượng ngùng cười là thế nào!

Orm nuốt nước bọt, nhìn xuống thấy lúm đồng tiền nhợt nhạt của Ying. Trời ạ, vừa chòng ghẹo nàng vừa đáng yêu.

Orm ngứa ngáy, nhưng nàng chịu đựng, tối nay nàng muốn làm công, bị chọc như vậy bị mềm nhũn thì sao được?

Thế là nàng ưỡn ngực, lập tức ôm lấy Ying, ngẩng đầu hôn lên. Orm nghĩ, bản thân làm công, cần phải chủ động một chút. Không, nên là rất chủ động.

Nghĩ như vậy, nàng ôm Ying xuống tủ giày, trông có vẻ thông thạo, nhưng thật ra lòng nàng rất căng thẳng khi cởϊ qυầи áo của Ying.

Trong khi đó, Ying cũng cởϊ qυầи áo của nàng.

Dựa vào tâm lý muốn làm công của nàng, nàng hôn một đường, cởi một đường, cuối cùng thành công đặt Ying lên sô pha.

Nghĩ dù sao cũng là mùa đông, Orm không kiêng nể mà cắn Ying.

Vóc dáng người dưới thân thật đẹp, bạn cơ bản không thể tưởng được, cần thì ắt có, cần lớn thì lớn, cần nhỏ thì nhỏ, cần cong thì cong.

Orm sờ đủ thì hôn, hôn không đủ thì cắn, Ying ngoan bất thường, Ying còn thở gấp. Quả thật là báu vật nhân gian.

Trạng thái tâm lý của Orm như muốn nổ tung.

Cuối cùng.

Orm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên người Ying.

Bị ăn.

Sau khi trở về từ trên mây, Orm lười biếng nằm trong lòng Ying, suy nghĩ rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra cái gì?

Rốt cuộc? Đã xảy ra? Cái gì?

Orm chỉ nhớ rõ, sau khi nàng hôn bụng của Ying, Ying bắt đầu đáp lại nàng.

Đáp lại, nàng bị mềm nhũn.

Kĩ thuật của Ying quá tốt, chỉ vài cái, nàng đã mơ hồ. Tiếp đó đầu óc nàng bắt đầu rối loạn, sau đó thì nàng...

Đương nhiên, diễn biến bên Ying thì như thế này.

Đêm nay Orm nhiệt tình như vậy, dĩ nhiên cô rất vui, cũng rất hợp tác.

Bị Orm đè xuống sô pha, cô không phản kháng, hai người làm sao thoải mái thì cứ làm thế. Cô bị hôn bị hôn, sau không lâu cô muốn mình tự động thủ, và rồi cô tự động.

Suy nghĩ của cô rất đơn giản.

Cô cho rằng, đêm nay Orm muốn, thụ phía trên.

Vì vậy, Ying thuận theo nàng.

Orm nằm rũ rượi, đầu tóc rối bù, nàng vẫn nghĩ không ra nguyên do tại sao, chỉ có thể thở dài trong lòng.

Nàng khẽ gào, uất ức nhích tới, tức giận hỏi: "Ying, chị là sắt T* sao?"

*Sắt T: Công không cho thụ chạm vào người mình.

Hôm nay, Ying lại học được một từ mới, sắt T.

Orm giải thích không rõ, Ying cầm điện thoại lên, nghiêm túc hỏi: "Là sắt trong miếng sắt?"

Orm giành lấy điện thoại, gõ hai chữ sắt T vào ô nhập liệu, chu đáo tìm kiếm.

Ying đọc giải thích, chỉ nhìn lướt qua, nói: "Chị không phải."

Orm cười, tất nhiên nàng biết Ying không phải.

Ying biết Orm muốn bày tỏ điều gì, cô tắt điện thoại để một bên, quay đầu hôn lên trán Orm: "Chị không phải."

"Em giỡn."

Nàng chơi đùa ngón tay, bỗng hưng phấn, ngước mắt nhìn Ying: "Nếu không bây giờ?"

Ying đối diện với nàng, hỏi: "Em nghỉ xong rồi?"

Orm chớp mắt mấy cái: "Đúng vậy."

Ying mím môi, nghiêng đầu đưa tay, vì vậy cô lại làm Orm.

Orm:???

Ở trên giường, Ying thật sự công, thích chủ đạo thích kiểm soát, thích kiểm soát mọi thứ trong tay, thỉnh thoảng để Orm hành động, cô chỉ là để cho Orm vui đùa một chút.

Cô thích Orm, dĩ nhiên thích xem tất cả về nàng, Orm có dáng người đẹp, giọng nói dễ nghe. Có thể Orm không biết, trên giường nàng dịu dàng đến thế nào khi nhìn cô, khi cảm xúc thắm thiết sẽ nhíu mày mắt khép hờ hơi hé miệng, môi lưỡi hôn lộn xộn, thậm chí nếu thắm thiết hơn, còn có thể làm nũng, sẽ cười xấu hổ, và cũng sẽ thể hiện những cảm xúc khác với bình thường.

Ying rất thích.

Thích khi cô hôn Orm, thích tất cả những sự đáp lại mà Orm dành cho cô.

Thích nên muốn nhìn nhiều hơn.

Muốn nhìn nhiều, kĩ thuật lại tốt.

Công là điều đương nhiên.

Ngược lại Orm không phải thật sự muốn làm Ying cho bằng được, kì thật Orm rất thích trạng thái như hiện giờ của họ, là do đám nhãi con kia, mỗi ngày ồn ào nhao nhao nói nàng là thụ.

Tức muốn chết!

Sau lần tụ họp đó, mỗi lần Orm gặp mặt bạn bè, bọn họ đều luôn hỏi: "Ying đại tổng công đến không?"

Gặp một lần là được, thật ra Orm nhìn ra, tuy trông Ying rất tự nhiên, nhưng cô thật sự không thích hợp với những dịp náo loạn như các nàng vậy.

Vẫn nên nuôi trong nhà thôi.

À không, vẫn nên nuôi thả trong thương trường đi. Hơn nữa Ying còn bận, chạy show như vậy, Orm đau lòng vợ mình.

Thời kì cao điểm mùa đông hình như đã qua, thời tiết có dấu hiệu ấm lại. Hôm nay Orm phỏng vấn về, đang sắp xếp tệp tài liệu, chợt nhìn thấy thời gian trong tài liệu, nàng bẻ tay tính khi nào nghỉ, khi nào tết.

Trước đó Ying đã nói, năm nay muốn về nhà nàng ăn tết. Cuối tuần nghỉ, cuối tuần tới nữa là tết, nghĩ thời gian cũng rất bận rộn, nàng lấy điện thoại nhắn tin cho Ying.

Orm: Năm nay về nhà ăn tết với em chứ?

Orm: Nếu về thì em nói với ba mẹ.

Gửi tin nhắn xong nàng buông điện thoại, đến khi nàng nhìn một lượt tệp tài liệu, Ying đã trả lời.

Ying: Ừ.

Ying: Ừ.

Orm bĩu môi, bắt chước bộ dáng thường ngày của Ying: "Ừ, ừ."

Orm lẩm bẩm, Prig Khing kế bên phát ra tiếng cười, Orm quay đầu, Prig Khing hỏi: "Nói chuyện với vợ à."

Orm kinh ngạc: "Vậy mà cô cũng nhìn ra được?"

"Cô có biểu cảm dành riêng lúc nói chuyện với vợ, mặt mày hớn hở."

Orm nhếch miệng giả lả cười, lại nghe Prig Khing nói: "Đúng rồi, vợ của cô là Ying Tổng YIAN thật à?"

"Đúng vậy."

Prig Khing vào tòa soạn trước Orm một năm, khi mới vào Orm vẫn còn là một thực tập sinh, chưa tốt nghiệp đại học, cô bé rất thông minh, rất hoạt bát, sếp cũng thích.

Sau dần dần, Prig Khing mới phát giác, Orm có thể là một phú nhị đại*.

*Phú nhị đại: Thế hệ giàu có đời thứ hai, là một thuật ngữ dùng để chỉ thế hệ con cái của giới nhà giàu mới nổi.

Tiếp sau đó, Orm theo đuổi Ling Ling, tặng túi son môi nước hoa, Prig Khing mới cảm thấy gia đình của Orm rất có tiền, còn không thích thể hiện.

Lần này, Orm gả cho Ying. Prig Khing nhận ra trong ảnh kết hôn của Orm là Ying liên quan với YIAN, cô đã kinh ngạc mấy phút, Orm đúng là một phú nhị đại lợi hại không chạy đi đâu được. Nhưng lại ngại xác nhận với Orm, sẽ thể hiện mình không biết gì.

Hôm nay tình cờ nhắc đến như vậy, Prig Khing nghe Orm thừa nhận, không khỏi có phần ngạc nhiên. Nhưng cô vẫn kìm lại, cười giỡn nói: "Cái nước hoa tết của YIAN, khi nào có thể mua?"

Chuyện này, gần đây Orm bị bạn bè hỏi đến mức sắp chai tai.

"Mười hai giờ trưa ngày ba mươi mở bán." Orm máy móc: "Nếu cô thích, tôi giúp cô giành một phần."

Prig Khing mừng rỡ: "Thật không?"

"Lừa cô làm gì."

"Nước hoa đó gọi là gì?"

Orm rất hiểu: "Libre EDP."

Cái lọ của Libre EDP được xác định sau vài ngày Ying gặp bạn bè nàng, đúng là thuận theo ý dân dùng cái lọ mang màu sắc tết.

YIAN đã thực hiện nhiều mánh lới quảng cáo về việc chọn chọn mẫu lọ trên mạng, ngày xác định mẫu lọ thậm chí còn lên bảng xếp hạng tìm kiếm, mặc dù không bao lâu đã bị những người nổi tiếng và những tin tức thú vị khác đẩy xuống, nhưng ai quan tâm đến YIAN và thích nước hoa sẽ lập tức chuyển sự chú ý đến.

Vợ bà chủ Orm lúc đó cũng cầm điện thoại lướt Line, vui vẻ.

Nàng nhân tiện theo dõi trang chính thức của YIAN, cũng nhân tiện theo dõi người nửa năm mới đăng Line một lần, Ying.

Lướt một vòng xuống dưới, thật ra Ying cũng có người hâm mộ. Hôm đó Orm tiện thể tìm tòi về Ying trên Line. Không tìm thì thôi, một khi đã tìm thì mất cả buổi trưa. Tuy đều là tin ngắn nhưng rất nhiều nội dung, còn có video và vẫn có người hâm mộ ấn thích.

Xem như vậy, Orm nhớ tên của một người, là đàn em của Ying, Ratee của tập đoàn .

Người bạn học này, thể hiện sự sùng bái vô hạn đối với Ying trên Line, sau mỗi lần tham gia sự kiện với Ying, nhất định sẽ có một bài văn thổi phồng thần tượng của mình.

Orm sâu sắc hoài nghi, Ratee này thích Ying. Nhưng nàng không hiểu lắm, nếu Ratee thích, theo điều kiện của cô ấy tại sao không theo đuổi Ying?

Phú nhị đại, có thể có tiền hơn nàng, còn biết ăn nói như vậy, ừ, cái này tệ hơn nàng một chút, trông cũng tạm được, cái này cũng kém nàng một chút.

"Một mét sáu mốt, mình cao hơn cô ấy." Orm nhìn hình trong hồ sơ của Ratee, chậc một tiếng.

Đêm đó, Orm ở cạnh Ying, hỏi Ratee là ai?

"Đàn em của chị."

Bình lặng như thường, không có khoe khoang, cũng không có cảm xúc khác thường. Thế nên Orm bỏ qua Ratee.

Tại sao Orm lại đột nhiên nghĩ đến Ratee, bởi vì cửa sổ tin tức vừa mới nhảy lên, nói Ratee của tập đoàn TP và một nữ diễn viên của ngành giải trí thật thật giả giả yêu nhau.

Orm tắt đi cửa sổ, tiếp tục công việc.

Sắp xếp lại tài liệu của buổi sáng, Orm nhìn thời gian đã sắp một giờ, nàng đấm đấm vai, cầm điện thoại lên muốn hỏi Prig Khing ăn gì, nhưng xoay điện thoại một vòng, thay đổi suy nghĩ.

Ấn mấy cái lên màn hình, gọi một cuộc điện thoại.

"Ying Anada ~" Cuộc gọi được nhận, Orm nói ra từng chữ một.

Bên kia nghe giọng cười: "Sao vậy?"

Orm đá góc bàn, xoay nửa vòng trên ghế: "Ăn chưa? Có tiện dẫn em đi ăn trưa không?"

"Chị đang ở bên ngoài, ăn với khách, em có muốn qua không?"

"Vậy thôi, không đi."

"Chị sắp xong rồi, nếu không thì em đến công ty chờ chị một chút, chị về dẫn em đi ăn."

"Để em xem thử."

Nàng thu nhỏ lại cửa sổ, nhìn ghi chú trên màn hình máy tính, thấy không có việc gì, gật đầu nói: "Ok, chiều bà chủ tịch sẽ đến thăm, dọn dẹp công ty sạch sẽ nhé, không được để tôi thấy những thứ đó, làm cho sạch."

"Nói bậy gì." Ying cười.

Cúp điện thoại, Orm thấy Prig Khing đang lắc đầu cười, nàng thu dọn đeo túi lên vai, đi mấy bước, đặt tay lên vai cô.

"Cười bỉ ổi như vậy làm gì?"

"Cười điệu bộ yêu đương của đại tiểu thư, chậc." Prig Khing ngẩng đầu nhìn Orm: "Cô xàm ngôn như vậy, vợ cô chịu nổi?"

Orm kiêu ngạo: "Chị ấy thích chết đi được."

Thời tiết đẹp, Orm đeo túi xuống lầu, giữa trưa, nàng cảm thấy hơi nóng.

Sau giờ trưa lười biếng, trên đường không nhiều xe lắm, tòa soạn của Orm cách tòa nhà YIAN khoảng nửa tiếng. Orm ở trên xe chơi điện thoại một lúc, tài xế đã ngừng xe dưới lầu.

Nghĩ rằng có lẽ Ying vẫn chưa trở lại, Orm tự mình đi thang máy lên lầu, khi đến nơi có một người lạ đi ngang qua hành lang, Orm muốn nhích qua bên cạnh nhường đường, nhưng người này lại bất thình lình kính cẩn, khom lưng với Orm: "Xin chào, cô Orm."

Orm kinh ngạc: "Ying cho cô đến đón tôi à?"

Người này gật đầu: "Đúng vậy, tôi là Yui, Ying Tổng nói nếu cô đến thì vào văn phòng của Ying Tổng ngồi đợi một chút."

"À, cám ơn."

"Phu nhân muốn uống trà gì?"

Orm bật cười, lặp lại: "Phu nhân." Nàng ra hiệu với Yui: "Gọi Orm đi."

Nàng vừa đi vừa nghĩ: "Có trà hoa lài không?"

Yui gật đầu: "Có."

Orm lịch sự: "Cám ơn."

Đây không phải là lần đầu tiên đến nơi đây, Orm khá quen thuộc, nàng vào phòng làm việc, ném túi một cái ngồi phịch lên sô pha.

Orm: Đến rồi.

Orm: Khi nào chị về?

Ying: Có thể còn phải nửa giờ nữa.

Ying: Đói bụng không?

Orm: Không đói.

Orm: Vậy em chờ chị.

Ying: Có một ngăn tủ dưới bàn làm việc.

Ying: Trong đó có đồ ăn vặt.

Orm bật người ngồi dậy, tìm kiếm cái ngăn tủ mà Ying nói, mở ra, quả nhiên là một tủ đồ ăn vặt.

Orm: Không phải chị không ăn vặt sao?

Ying: Mua cho em.

Orm: Mười điểm.

Ying mười điểm săn sóc, mười điểm lời yêu thương, mười điểm cho tất cả.

Orm vui vẻ, cất điện thoại lục những thứ bên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC