sầu đời quá!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jimin của tôi như hoa in trên giấy trắng không một chút mực.

nhiều lúc tôi hỏi em rằng có được hái một cánh hoa đi thôi không, câu trả lời của em vẫn là cái hôn trộm trên má.

em có mùi của bột gạo nếp nấu vừa tới, mùi mấy cuốn sách dày cộm tít trên giá cao nhất, mùi rơm hơi nắng quá trên sân nhà bà tôi và mùi cần tây vò trên tay thơm phức. em có mùi như cả vũ trụ.

bữa kia, tôi đánh bạo giấu túi hương dưới nệm em ngủ. tôi yêu mùi của em đến chết, nên tôi mới dám làm vậy. gần được hết một tuần liền, tôi cứ hí hửng nghĩ đến hương thơm của cả dải ngân hà đang tích đầy ắp cái túi hương nhỏ xíu đó, đến mức không tài nào thắp được nến trong phòng viết thơ.

thế mà vừa chập chờn buổi tối, em lại lôi hết chăn mền ra để hôm sau kịp giặt. em thấy túi hương và cầm đến để trên bàn tôi. em chả nói gì làm tôi nôn nao gần chết.

tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC